Trang chủ
Đăng nhập
Nhật kỳ....
Trợ giúp
Truyện
Truyện Tranh
Sách Nói
Thơ
Lời Nhạc
Sưu Tầm
Chat
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Chiếc Ôm Từ Vệt Gió Quỷ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 52: Vùng Khỏi Bẫy
K
hông thể cử động như búp bê đặt trong tủ kính, cô gái nhỏ hít thở khó nhọc,cố di dịch đôi chân và những ngón tay nhưng chúng đều bị trói chặt bởi dây thừng. Trước mắt là mảng tối đen, cô gái nhỏ như bị nuốt gọn trong bóng đêm, muốn chớp nhẹ hàng mi im lìm nhưng mắt đã bị bịt kín bởi chiếc khăn tối màu.
Đông Vy cố lắng nghe động tĩnh xung quanh, ngoài tiếng thở nhẹ của cô thì mọi âm thanh dường đã biến mất. Căn phòng khách sạn vắng lặng... Cô gái nhỏ kiềm chế sợ hãi, gắng tập trung suy nghĩ thoát khỏi đây trước khi vị khách nào đó sẽ tới.
Đông Vy không rõ mình bị đưa tới đây thế nào, khi cô tỉnh dậy thì đã thấy một đám người bặm trợn vây quanh, trong đó có gã cướp mà cô đuổi bắt lúc chiều.Gã nói, cô ngu ngốc, tự chui vào bẫy. Thực chất, người phụ nữ béo kia là chủ chứa, chuyên đi lừa những thiếu nữ nhẹ dạ như cô. Đáng lẽ, gã và đàn em sẽ thịt cô trước nhưng bị mụ béo cấm, mụ dặn là nếu chúng động tới cô, vị khách đó sẽ dẹp cả bọn. Gã còn dặn thêm, khách rất nhiều tiền và có địa vị cao, cô liệu hồn mà phục vụ cho tốt.
Đông Vy chống cự thì bị chúng đánh và đem cô trói lại. Giờ trốn thế nào đây? Cô gái nhỏ gắng cựa mình, gắng vùng vẫy, gắng ngọ nguậy chân tay... nhưng rồi mọi cố gắng đều vô ích.
Đông Vy chợt nhớ tới Hữu Phong, nhớ tới luật cấm thứ ba dành riêng cho cô. Ý nghĩ bỏ trốn bỗng chốc bị cô gái nhỏ thay thế bằng ý muốn người đó xuất hiện...
Tiếng cửa mở và tiếng bước chân dần tiến lại khiến tim cô gái nhỏ giật thót, vội hét lên:
- Biến mau!
Vị khách như không nghe thấy lời xua đuổi ấy, lặng lẽ ngồi xuống trước mặt cô nhóc, cất tiếng thật chậm rãi:
- Bé con dữ dằn quá nhỉ?
Đông Vy càng thêm hoảng sợ với chất giọng lạ lẫm pha chút trêu đùa của vị khách nhưng vẫn tự dặn mình phải thật bình tĩnh, thật khôn khéo để thoát thân. Tạm thời chân tay chưa dùng được thì cô sẽ sử dụng đầu óc!
- Ông làm bậy là không xong đâu! Tôi còn chưa đủ 18 tuổi, tôi mà bị gì à, ông vào tù, mọt gông! - Đông Vy dọa.
- Luật sư của tôi giỏi lắm, không vào tù được đâu.
- Được rồi. Luật pháp ông không sợ chứ gì? Thế ông sợ chết không? Chỉcần bạn trai tôi biết ông chạm vào tôi, anh ấy sẽ cho ông sống không bằng chết!
- Xin lỗi, tôi không sợ thằng nhãi nào cả! - Vị khách cười khẩy, chợt nổi cơn tò mò - Mà bạn trai em, là ai thế?
Đinh Hữu Phong! Cô gái nhỏ định thốt ra tên Gió Quỷ để lấy danh anh uy hiếp nhưng môi không bật ra nổi ba chữ ấy. Cô không dám nhận xằng người đó là bạn trai mình vì như thế khác nào bôi nhọ danh dự anh? Hơn nữa cô đang nằm gọn trong miệng cọp, khó mà nguyên vẹn trở ra, nên tốt nhất là không lôi người đó vào!
- Nói tên bạn tôi ra để ông chết vì sợ à? - Đông Vy hừ hừ.
- Chết vì sợ? Em hết thứ để dọa rồi sao? Thế mình bắt đầu được rồi!
Vị khách dứt lời liền kéo chiếc chăn đang trùm kín cô gái nhỏ, khá sửng sốt vì những sợi dây thừng thắt chặt đôi tay và đôi chân be bé, tựa như cành liễu mỏng manh đang bị lũ rắn hung ác quấn lấy. Ánh mắt lạnh lẽo của vị khách rơi thật lâu trên khuôn mặt đang nhăn nhó. Hẳn là phải rất đau!
- Đừng động vào tôi!
Đông Vy co rúm người, run giọng:
- Tôi bị HIV đấy! Ông không sợ sao?
- Thế à? - Vị khách có vẻ không bận tâm lắm, vẫn tiếp tục cởi trói giúp cô gái nhỏ.
- HIV đấy. Tôi bị HIV thật đấy! Ông thật sự không sợ sao?
- Không!
- Tại sao? Tại sao không sợ?
- Cứ thử bị AIDs như tôi, em sẽ không thấy sợ!
Vị khách nhếch miệng...
***
- Em nghiêm túc đấy chứ? - Tuấn Dương hỏi dồn ngay khi ngồi vào bàn.
- Em hoàn toàn nghiêm túc! Một tháng nữa em sẽ cưới. Nếu anh có thời gian thì tham dự lễ cưới của em.
Hạ An lặp lại những gì đã nói qua điện thoại, không sót một từ. Dù đã tỏ ra thản nhiên nhưng hàng mi ủ rũ không che nổi cặp mắt sâu buồn bã,dáng người gầy gò đã tố cáo tình trạng suy sụp mà cô đang mắc phải.
- Thật ra là có chuyện gì? Nhìn em, anh biết là cuộc hôn nhân này rất miễn cưỡng!
Hạ An cúi đầu nhìn mặt bàn, đáp khe khẽ:
- Không phải việc của anh!
- Đến lúc này rồi, em còn cố chấp! Hay em thật sự muốn kết hôn, hả?
Tuấn Dương to tiếng truy bức, mặc kệ những ánh mắt đang đổ dồn về phía mình. Anh nhất định phải làm rõ chuyện này! Bỗng dưng cô nói sẽ kết hôn, thử hỏi, ai mà chịu nổi!
- Đấy cũng không phải việc của anh!
- Anh nói đúng rồi phải không? Là em muốn kết hôn, phải thế không?
Lần này, Hạ An chỉ cười nhạt cho câu hỏi thẳng thừng ấy. Mắt cô dời đến sân khấu âm nhạc nhỏ trong quán ăn, lắng tai nghe giai điệu buồn để tìm lại cảm giác của những lần chờ đợi dù người cô chờ đang ở ngay trước mặt cô với cơn tức giận, bàn tay anh đang siết mạnh ly nước như muốn bóp vỡ nó.
- Anh hỏi lại lần cuối! Phải em muốn kết hôn không?
- Phải thì sao mà không thì sao? - Hạ An nhấn mạnh từng chữ đau đớn - Anh nên nhớ, em và anh, kết thúc rồi!
- Kết thúc không có nghĩa là chấm hết, vì anh, vẫn còn yêu em. Nên xin em, nói anh biết chuyện gì đang xảy ra! - Tuấn Dương nắm gọn tay người anh yêu, nhìn sâu vào mắt cô, thật thành khẩn - Nói rõ đi, được không?
Hạ An bỗng gục mặt xuống bàn khóc, không nức nở nhưng nước mắt cứ ầng ậc trào ra, không nấc nghẹn nhưng đôi vai cứ run rẩy. Cô
Cô không đủ mạnh mẽ để có thể đối diện Tuấn Dương với khuôn mặt bình thản như cô vẫn tưởng, nhất là những lời nói thật lòng của anh càng khiến cô thêm khổ sở. Anh còn yêu cô và cô cũng thế, chưa bao giờ hết yêu anh nhưng rồi thì sao? Định mệnh cho anh và cô bên nhau một lần làđể biết không thuộc về nhau... thế thôi!
Ngay cả bản thân cô, cũng không thuộc cô nữa rồi. Cô phải lấy người mà cô còn chưa biết mặt mũi hắn ta thế nào, thậm chí tên hắn ta ra sao cô cũng không rõ. Chỉ biết, hắn hơn cô đến chục tuổi, và lấy hắn thì gia đình cô sẽ xoá được số nợ khổng lồ.
- Nhà em nợ hắn bao nhiêu?
Tuấn Dương khẽ thở phào khi anh có khả năng giải quyết vấn đề này. Gã mà ép hôn Hạ An chỉ là tên cho vay nặng lời, có máu mặt đôi chút. Tiền và vũ lực, anh đều chấp!
- Nhiều. Tiền bố em đầu tư chứng khoán là của gã hết. Vỡ nợ rồi!
Hạ An chớp mắt liên tục để ngăn những giọt khóc đang chực trào ra, cô không muốn mình tỏ ra quá yếu đuối, nhất là lúc này. Tuấn Dương giúp cô lau nước mắt, vỗ nhẹ vai cô an ủi:
- Anh sẽ giúp. Em không phải lấy hắn đâu!
Hạ An đột nhiên xô mạnh tay anh ra, giọng phẫn nộ:
- Rồi sao? Em không lấy hắn thì lấy anh, hả? Thế còn cuộc hôn nhân của anh thì sao? Là anh muốn phải không?
Chẳng để Tuấn Dương kịp giải thích, Hạ An đã chạy vụt khỏi nhà hàng như tránh né sự thật. Cô điên cuồng băng qua làn xe cộ tấp nập mà chẳng thèm để ý tới chiếc mô tô đang lao nhanh về phía mình...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chiếc Ôm Từ Vệt Gió Quỷ
Lynk Boo
Chiếc Ôm Từ Vệt Gió Quỷ - Lynk Boo
https://isach.info/story.php?story=chiec_om_tu_vet_gio_quy__lynk_boo