Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Anh Chàng Mộ Bên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 51
Hãy xem như mỗi phút
Là viên thuốc đắng lòng
Nuốt xong, đừng nghĩ ngợi
Về quãng đời mênh mông.
Mỗi người tự tạo ra địa ngục từ thứ mình ghét nhất. Đối với dân vùng Địa Trung Hải, địa ngục là cái nóng như thiêu, còn người Bắc Âu xem địa ngục là một vương quốc lạnh lẽo và im lìm.
Tôi tạo ra địa ngục cá nhân bằng cách điểm lại tất cả những sai lầm mà tôi đã tạo ra và những cơ hội bị bỏ lỡ, giống như xem một bộ phim.
Một tuần sau khi Benny và tôi nói lời chia tay tại nghĩa trang, tôi nhận ra anh nghiêm túc. Tôi gọi điện cho anh một buổi tối, để ít ra cũng giữ lại một sợi dây liên lạc mỏng manh. Anh không trả lời, tôi biết anh cố tình không để tôi tiếp cận.
Thế là những hình ảnh của bộ phim bắt đầu diễu qua trước mắt tôi. Đầu tiên là tất cả những điều chúng tôi đã nói vào hôm anh cho tôi hay về kế hoạch sửa nhà. Càng nghĩ lại, tôi càng thấy mình giống vịt Donald – một con vịt đáng ghét và hợm hĩnh cứ luôn miệng cạp cạp, tỏ ra mình biết nhiều hơn người khác. Bảo là chúng tôi phải nhường nhịn và thích ứng nhưng ngụ ý anh ấy mới là người phải thích ứng. Nghĩ ra mọi giải pháp từ xuất phát điểm là Benny phải hy sinh thứ gì đó – nếu tôi có suy nghĩ được chút nào. Và luôn cho rằng anh ấy cần tôi, nên tôi có quyền lựa chọn. Chỉ mới vài tuần trước đây, tôi đã rơi vào thế lưỡng nan vì không biết mình muốn cái gì, hoặc có thể sẵn sàng hy sinh cái gì – nhiều khả năng là không hy sinh gì cả.
Dĩ nhiên, Inez đã cảnh báo tôi: “Cô khác lắm. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy cô như thế.” Chị ấy đã phát hiện ra một cảm xúc duy nhất, thứ mà tôi không thấy. Và cảm xúc đó đã đánh gục tôi, khiến tôi phải nghỉ ốm mất hai tuần.
Kỳ nghỉ ốm đầu tiên của tôi kể từ thời trung học. Tôi đã đi mua sữa chua, bánh mì và trứng, rồi loạng choạng lê bước về nhà. Không ra ngoài, tôi rút dây điện thoại ra, rồi cắm lại, cứ hết lần này đến lần khác. Điểm lại bộ phim của tôi.
Ngày hôm nay, những tuần lễ đó vẫn còn khiến tôi chao đảo.
Có lúc tôi thấy giận Benny vô cùng – anh ta cũng đâu bao giờ muốn nhường nhịn dù chỉ là một miếng nhỏ cuộc đời mình. Tôi phải đến ở nhà anh, gần như từ bỏ công việc, thích nghi đến mức độ để cho Violet chăm sóc con mình. Tôi không tài nào tìm ra bất cứ điều gì mà anh ta đã hy sinh – sự nhượng bộ duy nhất chắc chắn là việc tân trang lại phòng ngủ, và ngay cả chuyện đó anh ta cũng đâu thèm hỏi ý tôi. Gàn. Bướng. Đòi hỏi.
Đêm đó, tôi gọi điện cho Benny để nói cho hả giận. Anh ta vẫn không nhấc máy. Đểu thế là cùng.
Sau đó tôi mò đến chiếc gương và nhìn bộ mặt tèm lem nước mắt của mình. Những phụ nữ như tôi không đẹp lên khi khóc – đôi mắt đỏ au, sưng vù, với những cọng lông mi trắng phớ. Tôi trông thật gớm ghiếc – sẽ chẳng có ai nhìn thấy ở tôi những điều mà Benny đã thấy. Và anh đã chỉ cho tôi. Anh đã làm tôi đẹp ra, nhưng giờ thì câu thần chú đã hết hiệu nghiệm.
Đêm hôm đó, tôi gọi điện thoại để khóc lóc và van xin. Không đợi anh trả lời, tôi gác máy luôn – tôi đâu có như thế, tôi đâu phải Sten, kẻ ưa rên rỉ và sụt sùi qua điện thoại.
Sau đó, tôi không gọi điện cho Benny nữa. Nhưng tôi vẫn thấy choáng. Đôi khi tôi mường tượng ra cảnh anh đội chiếc mũ lưỡi trai, húp cháo xì xoẹt và đáp trả bằng những câu sáo rỗng với chất giọng nhà quê. Rồi một cảnh khác, trong đó anh hiện lên ngược sáng, cười vang trên bậc thềm căn nhà nông trại Rowan, mái tóc rối tung, tay vuốt ve một con mèo trong lòng. Đôi tay vạm vỡ của anh dùng cây chĩa ba răng chất rơm thành đống. Tôi lại khóc, và viết như điên vào trong cuốn sổ tay màu xanh của mình. Tùy theo câu chữ tôi viết, tôi hết tháo rồi lại lắp dây điện thoại trong sự chờ đợi tiếng chuông mà tôi biết sẽ không bao giờ vang lên.
Tôi còn nhớ đã có cảm tưởng một giờ có quá nhiều phút, mà mỗi phút lại chậm ơi là chậm. Tôi xem đồng hồ liên tục. Khó khăn lắm tôi mới nuốt nổi món sữa chua. Có lần tôi đã bịt mũi nuốt chửng ba quả trứng sống, vì tôi nghĩ trong đầu là mình đang bị thiếu chất. Những bữa khác tôi sống bằng nước súp.
Mọi chuyện tệ hơn hết thảy những gì tôi đã trải qua, hơn cả khi Örjan qua đời. Tôi thậm chí chẳng còn hơi sức để mà xấu hổ. Örjan đã hoàn toàn bị xóa khỏi trí nhớ của tôi.
Đáng lẽ Märta có thể giúp tôi vượt qua giai đoạn đầu. Nhưng cô ấy đang trong nhà an dưỡng ở Småland. Và chuyện đã xảy đến với cô ấy nghiêm trọng hơn nhiều, nếu có thể đem địa ngục của nhau ra mà so sánh.
Thế là tôi khóc cho cả Märta.
Sau ba tuần lễ, tôi lê bước đến chỗ làm. Những người khác cứ tưởng tôi bị một trận cúm nặng. Chỉ có Olof là được xem giấy khám sức khỏe của tôi. Anh ta bảo là nếu muốn, tôi có thể nói chuyện với anh, và tôi biết giờ đây tôi có thể làm điều đó. Nhưng tôi không làm.
Tôi vùi mình vào công việc. Mọi chuyện diễn ra khá tốt. Quả thực, chỉ khi tôi hoàn toàn bận rộn thì tôi mới cảm thấy hơi giống bình thường một chút. Ngay khi về nhà, hoặc ở một mình, tôi lại có cảm giác khuôn mặt mình chảy ra. Như thể nó được tạo thành từ những miếng lego và có thể đổ ụp bất cứ lúc nào. Đương nhiên buổi tối tôi đâu có ngủ được. Đó là lúc tôi nghiền ngẫm những điều đã không được thực hiện. Cứ mỗi đêm tôi lại tìm ra một vài điều mới. Càng ngày càng nhiều.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Anh Chàng Mộ Bên
Katarina Mazetti
Anh Chàng Mộ Bên - Katarina Mazetti
https://isach.info/story.php?story=anh_chang_mo_ben__katarina_mazetti