Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sát Tinh Tướng Công
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.4 - Chương 4
E
ditor: Quân
“Trả lại cho ta, có nghe không?”
“Không nghe.”
“Họ Diêm tên Sâm kia, ngươi đừng có mà quá đáng!”
“Quá đáng? Ta không thấy vậy.”
“Khốn kiếp! Ngươi bắt nạt ta!”
“Ta sao có thể bắt nạt ngươi chứ, ngươi vừa ngây thơ, thuần khiết lại đáng yêu…”
“Câm miệng!!” Trí nhớ của hắn nhất định phải tốt vậy sao? Giật lấy cuốn sách trong tay hắn ném lên bàn, ta hung tợn cắn răng: “Thử lặp, lại, lần, nữa, xem!”
“Không trả.” Chẳng buồn suy nghĩ, Diêm Sâm từ chối ngay. Khi thấy mặt ta đã đen sì như đáy nồi, hắn cười đến run cả người: “Ngươi đúng là không phải đáng yêu bình thường … Nhưng hình như ngươi đã quên một việc thì phải?”
“Chuyện gì?”
“Đại ca ngươi, cũng chính là đại cữu tử (anh vợ) của ta, vừa rồi đã …”
“Không cho phép nói bậy! Huynh ấy không phải đại cữu tử của ngươi!!” Nhắc đến chuyện này là ta lại thấy ngứa răng. Tên Sở Hoa Phong kia thật sự coi ta là gái lỡ thì sao? Người khác vừa nói mấy câu là hắn đã gật đầu không ngừng, còn ngàn ơn vạn tạ nhờ người ta chiếu cố nhiều hơn, thông cảm cho ta một ít … Rốt cuộc là hắn gả muội muội hay đuổi ôn thần đây?
“Sao lại không phải chứ, hắn đã đáp ứng việc hôn nhân giữa chúng ta rồi mà?” Cái tên trước mặt này còn ra vẻ vô tội mà biện bạch: “Còn nói là hy vọng ta có thể mau chóng rước ngươi vào cửa …”
“Diêm, Sâm!” Nếu không phải vì võ công của ta kém cỏi thì ta đã sớm đá ngươi đi gặm cỏ rồi.
“A, đừng nóng! Ta hoàn toàn là vì muốn tốt cho ngươi thôi, chẳng lẽ ngươi không hiểu?”
… Tốt cho ta? “Ta khinh!”
Hắn lẳng lặng cười nhìn ta: “Vậy ngươi đã thử nghĩ xem nếu vừa rồi ta không nói muốn kết hôn với ngươi thì đại ca ngươi sẽ làm gì chưa?”
“Hắn có thể làm gì, còn không phải là ở một bên lải nhải lầm bầm thôi sao?” – Ta khinh thường, bĩu môi đáp.
“Vậy lải nhải xong rồi thì sao?”
Khoát tay, “Hắn?! Ngươi đừng hy vọng gì thì hơn.” Rầy rà một hồi là xong, quả thật có thể so sánh với Tường Lâm tẩu được rồi đấy.
Diêm Sâm một tay chống má: “Nhóc con Sở Huyền, ngươi nói xem nếu hắn lải nhải đến cùng rồi mà ngươi còn không có ý định lập gia đình … liệu hắn có tìm giúp ngươi một đối tượng rồi ‘khuyên’ ngươi gả cho ta người ta không?”
“…”
“Dù sao đây cũng chuyện nhất cử lưỡng tiện, ngươi có tin vui, cũng có thể hòa hảo với Sở lão phu nhân …”
“Ta … ta có thể trốn lần nữa.”
“Ngươi muốn trốn đi đâu?” Đôi con ngươi sáng lạn của hắn nhìn ta vẻ trêu đùa: “Trốn lần đầu rồi lại trốn lần thứ hai, ngươi không sợ mẹ ngươi sẽ uất quá mà chết sao?”
“… Dù sao … dù sao ta cũng không muốn gả ột nam nhân xa lạ.” Nói không hoảng hốt là giả, nếu mẹ thật sự tức đến mức đích thân tới đây thì ta chắc chắn sẽ không tốt số gặp may như lần trước nữa …
Đợi chút!
Hồ nghi nhìn về phía khuôn mặt tươi cười của hắn, ta hạ giọng hỏi: “Ý của ngươi là … vừa rồi là ngươi giúp ta?”
Lúm đồng tiền lại càng thêm sáng lạn, “Thì ra ngươi cũng không quá ngốc.”
“Hừ!” Tuy rằng hắn giúp ta, nhưng cách hắn làm lại khiến ta vô cùng khó chịu. “Này, ta hỏi ngươi, ngươi muốn kết hôn với ta chẳng lẽ chỉ vì đại ca của ta thôi sao?”
“Hửm?” Đôi mắt quyến rũ hơi híp lại, ánh nhìn mông lung như mộng lại như ảo chiếu thẳng vào ta, Diêm Sâm cười thật dịu dàng. “Ngươi nói xem.”
“… Ta đang hỏi ngươi.”Mặt ta bỗng nóng bừng lên. Biết mình thất thố, ta cuống quít xoay người đi, tránh khỏi tầm mắt của hắn, giọng nói ngập ngừng thấp tới mức gần như không nghe thấy: “Quên đi, không trả lời cũng không sao …:
“Đương nhiên là không phải.”
Hô hấp không hiểu sao chợt ngưng lại, ta khẩn trương tới mức thân mình cứng ngắc, đợi chờ câu nói tiếp theo.
Cảm giác phía sau có một luồng nhiệt khí đang phả tới, cùng với đó là giọng nói nhu hòa thì thầm bên tai:
“Ta muốn cưới nàng bởi vì đó là cách để ta có thể giữ nàng lại bên ta vĩnh viễn.”
Ta muốn cưới nàng … giữ nàng lại bên ta vĩnh viễn …
Giữ nàng lại bên ta vĩnh viễn …
Vĩnh viễn …
“Trời ơi …”
Dùng chăn che kín đầu, ta chịu không nổi rên rỉ một tiếng, hai má đỏ bừng như lửa cháy, đầu óc cũng thấy choáng váng nặng nề.
Suốt cả đêm đều không thể đi vào giấc ngủ, trong lòng lẫn trong đầu đều tràn ngập những lời hắn nói, nhất cử nhất động của hắn, mùi hương thản nhiên tỏa ra từ người hắn mỗi lần hắn sát lại gần ta, dòng nhiệt khí hắn phả vào tai ta, hơi ấm làm ta nhịn không được mà mặt đỏ tim đập …
Ông trời ơi, ta thừa nhận ta thích hắn, nhưng … phản ứng thế này không khỏi cũng quá lớn đi? Lúc trước còn chưa có cảm giác gì, nhưng giờ chỉ cần nhìn thấy hắn là trái tim ta bắt đầu hoảng loạn không thôi, còn động một chút là đỏ mặt, lúc rảnh rỗi lại muốn ngắm nhìn hắn, nhìn từ trên xuống dưới, nhìn từ trái sang phải, càng nhìn càng cảm thấy không đủ, chỉ thiếu mỗi cái chảy nước miếng nữa thôi …
Ta đúng là sắc nữ a!
… Nhớ tới những gì ta nói với hắn ngày hôm qua, ta lại thấy thật là đau xót …
“Chuyện này … gia …”
“Sao?”
“Ta … ngươi nói muốn kết hôn với ta … là vì muốn giúp ta? Nếu chỉ là giúp đỡ … vậy … vậy nếu đại ca ta không ép ta nữa, hoặc hắn quên đi … À không, ý của ta là hắn đi làm việc khác, không để ý tới chuyện của ta nữa … vậy có phải là hôn ước sẽ không có hiệu quả nữa …”
“Nàng nghĩ như vậy?”
“À … ta … không phải mà là … ta chỉ cảm thấy bắt ngươi phải lấy một nữ nhân mình không thích … như vậy thật đáng thương …”
“…”
Lúc ấy trông sắc mặt Diêm Sâm rất đáng sợ. Mà ta cũng không dám nhìn hắn lần thứ hai nữa, vội vàng lủi về phòng. Bây giờ nhớ lại, tuy rằng không biết hắn vì sao lại khó chịu, nhưng trong lòng ta cũng cảm thấy không thoải mái, cảm thấy thâm tâm như bị ai vét sạch đi, chỉ còn lại một mảng trống rỗng, vô tình tới cực điểm.
Than nhẹ một tiếng, ta miễn cưỡng đứng dậy, mở cửa sổ ra nhìn cảnh vật trong viện …
Không biết cảnh sắc này ta còn có thể thấy được bao lâu nữa?
“Huyền Huyền, đi mua bao muối về đây.”
“Được.”
Tuy rằng Diêm Sâm đã tiến cung, cơm trưa cũng không về ăn, nhưng phủ Thái phó vẫn còn ba người há mồm chờ cơm, cho nên cái gì cần nấu vẫn phải nấu, muối hết đuơng nhiên phải mua về.
Thả bước đi trên đường, ta thơ thẩn đưa mắt nhìn những hàng quán xung quanh, chợt có thanh âm vừa kinh ngạc vừa vui mừng vang lên phía sau:
“Sở nhi?!”
Giật mình một cái, thanh âm trong trẻo mà quyến rũ như vậy chỉ có thể là …
Trong chớp mắt đã có một nhân ảnh lao tới, vươn tay ra như muốn ôm lấy ta, nhưng chưa kịp đụng đến góc áo của ta thì đã bị một người khác đá sang một bên:
“Tránh ra!!”
Ta chớp chớp mắt, nhìn vị nữ tử vừa đá bay người nọ. “Xin hỏi …”
Nàng ấy xoay người lại, xuất hiện trước mắt ta cư nhiên là …
“Trầm Trữ?!”
Ta há hốc mồm, cứng lưỡi nhìn nàng vươn tay ra xoa nắn mặt ta.
“Tiểu Sở nhi, có nhớ ta không? Ta thật ra rất nhớ ngươi nha, nhất là những lúc nhàm chán …”
“…” Nhìn sang Hạ Hầu Ý vẻ mặt bi thương đứng bên cạnh, ta thế này mới tỉnh táo lại: “Các ngươi đã trở về?”
“Phải! Tên này chạy trốn cũng không tồi, làm ta tốn không ít công sức.” Tiếp tục hứng trí bừng bừng ‘chà đạp’ khuôn mặt ta, Trầm Trữ phiên bản nữ trang có một phong vận mê hoặc không nói nên lời, trong tú lệ có anh khí, trong tiêu sái có nhu tình, cùng với Hạ Hầu Ý quả là xứng đôi vừa lứa.
“… Được rồi, được rồi! Cằm ta sắp bị ngươi xoa đến trật khớp rồi!” Bất mãn gạt tay nàng ra, ta quay sang nói với Hạ Hầu Ý: “Đứng xa như vậy làm gì, chẳng lẽ ta sẽ ăn ngươi sao?”
“…” Hắn vẻ mặt đề phòng nhìn liếc qua Trầm Trữ, lát sau đã lẻn đến sau lưng ta, đáng thương hề hề nói: “Người ta cũng rất nhớ ngươi …”
Rùng mình một cái, da gà rơi đầy đất, ta cười khổ: “Vậy sao?” Ánh mắt liếc về phía Trầm Trữ đang trừng mắt nhìn, ta lại quay sang Hạ Hầu Ý: “Ta nói này, chuyện giữa các ngươi … đã giải quyết chưa?”
“Người ta …”
“Đương nhiên là đã giải quyết!” Trầm Trữ ra vẻ bất mãn kéo ta sang bên nàng, le lưỡi với Hạ Hầu Ý. “Hắn đã đáp ứng lấy ta rồi.”
“Thật … thật sao? Vậy thì tốt …”
“Còn lâu mới tốt!” Thanh âm như chực khóc của Hạ Hầu Ý truyền tới, chỉ chớp mắt sau ta đã lại bị kéo về bên hắn. “Nữ nhân này rất hung dữ nha, toàn bắt nạt người ta, còn muốn người ta chịu trách nhiệm …”
“Cái đồ ẻo lả kia, hôn người ta xong còn không chịu nhận!” Vèo một cái, ta lại bị kéo sang bên Trầm Trữ.
“Chỉ là … kìm lòng không được mà hôn một cái thôi, có gì đâu … Ngươi chẳng phải cũng từng hôn Sở nhi đó sao?” Cánh tay trái bị nắm lấy, ta chưa kịp đứng vững đã lại phải chịu thêm một trận ‘địa chấn’ khác.
“Tóm lại ngươi phải chịu trách nhiệm!” Cánh tay phải cũng bị một bàn tay túm chặt.
“Ta còn lâu mới lấy sư tử hà đông như ngươi làm lão bà. Sở Nhi à …” Tay trái lại bị kéo lệch sang một bên.
“Ngươi là đồ ẻo lả!”
“Ngươi là sư tử hà đông!”
“Ngươi đáng ghét!”
“Ngươi dã man!”
“Ngươi …”
“Ngươi …”
“Ta nói này …” Thât không thể chịu được nữa rồi.
Chuyện này rốt cuộc là có liên quan gì đến ta?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sát Tinh Tướng Công
Quất Hoàng Bảo Bảo
Sát Tinh Tướng Công - Quất Hoàng Bảo Bảo
https://isach.info/story.php?story=sat_tinh_tuong_cong__quat_hoang_bao_bao