Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sanh Tử Kiều
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồi 52 - Khí Thế Cường Hào
Đ
ại Không hoà thượng động thiền trượng xuống đất bộp bộp, hét vang:
- Nghiệt chướng, sao chưa cúi xuống huỳnh tuyền, còn chờ gì nữa?
Nhà sư trông thấy Tạ Tông trợn trừng đôi mắt cứ tưởng y căm hờn mình
đã xuống tay độc. Thân Xương Ngọc lắc đầu thốt:
- Hắn đã chết rồi, lão trọc la hét làm chi?
Đại Không bật cười ha hả:
- Lành thay, trừ ác là tích đức, kẻ xuất gia phải hành thiện bảo trì phúc đức.
Thân Xương Ngọc bước tới gần hơn, hỏi:
- Vết thương nơi đầu vai áo có nặng lắm không?
Đại Không cao giọng:
- Nặng hay nhẹ cũng chỉ là cái xác phàm chịu đựng, xác thối tha hữu hình có lúc
phải hủy hoại, không đáng phải quan tâm.
Thân Xương Ngọc khoát tay:
- Cho ta xin cái thứ ngôn ngữ đó đi.
Rồi y tiếp:
- Cũng tại ngươi sính tài, không muốn cho ai tiếp trợ, nên mới có tình trạng đó.
Đại Không hoà thượng hừ một tiếng:
- Nào ta có sính tài đâu, làm cái việc trừ nghiệt chướng, ta có dám tránh né để
cho người khác mạo hiểm mà làm đâu?
Thân Xương Ngọc thở dài thốt:
-Cũng được, bỏ qua việc của ngươi đi, chúng ta còn mặt trận kia, nơi đó đang
náo nhiệt không kém.
Phải, mặt trận đó náo nhiệt thật, bởi đấu thủ là hai tay đầu não Lệ Tuyệt Linh và
La Nhữ Cường. Cả hai ác chiến đến mức độ vong ngã rồi, họ không còn cố đến bản
thân mà chỉ quyết làm sao hạ được đối tượng thật nhanh, càng nhanh càng hay.
Còn lại một mặt trận khác, giữa Vô Tướng tam tăng và ba cao thủ thuộc hàng
Ngân ưng, tình huống cũng ác liệt vô cùng.
Xa xa Hà Tinh Huỳnh có phần nào thắng thế trước Thoa Đầu Sa Thường Đại Dần.
Riêng Tiểu Không hoà thượng thì chỉ một mình chấp Lam Diện Quỷ Phán Thiệu Đạt và
Chùy Đầu Sa Đỗ Lập, nhà sư thừa sức quay hai đối tượng như đùa với trẻ nít.
Thân Xương Ngọc, Đại Không và Hắc Nhai Tam Long cùng bước về phía đó, soát
qua các mặt trận. Vân Hà Tẩu Đoan Mộc Thụy cũng đã băng bó thương tích cho đồ đệ
xong, thấy bọn Thân Xương Ngọc bước đi cũng theo luôn.
Thân Xương Ngọc hỏi:
- Triệu Hùng có sao không?
Đoan Mộc Thụy bình tĩnh đáp:
-Thương thế nặng, song không nguy đến tính mạng, bất quá hắn ngưng hoạt động
nửa năm là khôi phục lại công lực như cũ.
Đại Không hoà thượng toan đem cái thuyết sống tạm ra giảng giải, Thân Xương
Ngọc khoát tay:
- Cho ta xin luôn cái luận điệu của ngươi. Trước khi về với vĩnh cửu, an dưỡng
tinh thần, con người dù muốn dù không cũng phải thắm thía cái đau của cuộc sống
tạm. Nên làm cái gì thiết thực hơn giúp kẻ đau bớt đau.
Cả bọn cùng cười, nự cười biểu hiện cảm thông, cho nhau và cũng cho hoàn
cảnh, kiếp sống đã chọn. Nhìn qua cuộc đấu, Đại Không tặc lưỡi:
- Lệ Tuyệt Linh quả nhiên là một tay khá.
Thân Xương Ngọc hỏi:
- Y có bằng ngươi không?
Đại Không mỉm cười:
- Hơn ta nhiều, ta chỉ có sức mạnh còn vOõ công thì không bằng y đâu.
Thân Xương Ngọc cũng cười:
- Ngươi biết phục thiện từ bao giờ thế?
Đại Không trừng mắt:
- Thế ngươi cho rằng ta ngông cuồng, tự cao tự đại à?
Thân Xương Ngọc cười mỉa:
- Kẻ xuất gia không nên giận dỗi.
Tất cả phá lên cười. Bỗng Đoan Mộc Thụy hỏi:
- Chú ý, sắp có việc phi thường ở nơi Lệ Tuyệt Linh kìa.Lúc đó Lệ Tuyệt Linh đã sử dụng đến tuyệt kỹ Lục Sát Đao Pháp. Chàng lần lượt
xuất phát những chiêu Phản Chiếu, Luân Hồi, Đầu Sanh, Lạc Trần, quay tơi bời La Nhữ
Cường.
Dù vậy, La Nhữ Cường không hổ là bảo chủ Ưng Bảo, chiếc thất khúc xà mâu của
y cũng linh động vô cùng. Cũng có phút giây y làm cho Lệ Tuyệt Linh phải bở vía vì
mâu pháp thần xuất quỷ hóa của y.
Lệ Tuyệt Linh đưa ra chiêu thứ năm, Tiêu hồn. Toàn thân đẫm ướt mồ hôi, La Nhữ
Cường biết là một chiêu tuyệt độc, muốn tránh nhưng không còn kịp lùi lại được nữa.
Bắt buộc, y phải hoành ngọn xà mâu với ý định gạt đầu đao ra ngoài.
Lệ Tuyệt Linh trịnh mũi đao xuống tránh ngọn xà mâu, lạng mình lướt tới, sát bên
địch thọc mũi đao qua, đồng thời tay tả quật ngược chiếc võ đao, nhắm ngọn mâu quét
mạnh. La Nhữ Cường rú lên một tiếng lớn, máu nơi bụng vọt ra, mũi đao Sanh Tử Kiều
chọc thủng một lỗ, trỗ ra sau lưng. Thanh thất khúc xà mâu bay đi, bắn về hứng Hà
Tinh Huỳnh. Lệ Tuyệt Linh thét gọi:
- Tiểu Như Ý …
Nhưng có Thân Xương Ngọc, Đại Không, Đoan Mộc Thụy các người lướt tới, cùng
ngăn đón.
Trong khi đó, Hà Tinh Huỳnh lùi lại, bọn Thân Xương Ngọc khỏi phải xuất thủ,
xà mâu lệch cái đích, rớt xuống. Không may cho Thường Đại Dần tiến theo Hà Tinh
Huỳnh, vô hình trung hứng ngọn xà mâu, đâm vào yết hầu. Chẳng chậm trễ, Hà Tinh
Huỳnh vung tay, ba mũi thanh đồng như ý vút đi, vẽ thành ba vệt sáng xanh bắn tới La
Nhữ Cường. Đã bị thương nơi bụng, máu ra nhiều, y không còn chịu được nổi, ngã
xuống, như ý bay qua trúng phải hai cao thủ trong hàng Thiết Ưng.
La Nhữ Cường bị hạ rồi, số còn lại như rắn không đầu, bọn Thân Xương Ngọc
phản công thu dọn dễ dàng. Thân Xương Ngọc nhìn qua Lệ Tuyệt Linh, thấy có dấu
máu, hỏi dồn:
- Đệ thọ thương ư?
Lệ Tuyệt Linh mỉm cười:
- Chỉ là vết thương ngoài da.
Thân Xương Ngọc nghiến răng:
- La Nhữ Cường quả nhiên là lợi hại.
Lệ Tuyệt Linh tiếp:
- Bây giờ đệ mới thức ngộ một việc.
Thân Xương Ngọc cau mày:- Việc gì thế?
Lệ Tuyệt Linh buông gọn:
- Khi một kẻ liều, có sức mạnh đánh trăm ngàn người.
Thân Xương Ngọc trầm ngâm một lúc lâu. Trong tâm y kiểm soát lại mọi diễn
biến tiến tại cục trường như mỗi lần có cuộc ác đấu để rút tỉa kinh nghiệm, tự sai sửa,
ngoài ra còn chỉ điểm cho đồng bọn những chỗ sơ suất tai hại. Y nghĩ, bọn La Nhữ
Cường quả đáng sợ, nếu bọn y không dự liệu trước, thì chắc chắn y và Lệ Tuyệt Linh
khó thoát nổi thủ đoạn của bọn Ưng Bảo rồi. Và cái ơn mách tin của Hà Tinh Huỳnh
đáng ghi nhận lắm.
Tổng kết tình hình, song phương đều có thương vong, nhưng phe La Nhữ Cường
thảm bại nặng nề. Trong khi mỗi người nhìn thảm cảnh cuộc chiến, theo đuổi niềm suy
tư riêng biệt, bất thình lình Đỗ Lập đứng lên. Ai cũng tưởng bọn La Nhữ Cường đều
chết hết thì Đỗ Lập còn sống sót, hắn đứng lên máu me bụi cát đầy mình, hắn thở hổn
hển vì quá gắng gượng chập choạng đôi chân tiến về phía Thân Xương Ngọc.
Mọi người giật mình. Đại Không hoà thượng nhào tới, Đoan Mộc Thụy lướt theo.
Lệ Tuyệt Linh chụp tay vào đốc đao, song nghĩ sao chẳng rõ lại buông tay xuống. Có lẽ
chàng cho rằng trong tình trạng đó, Đỗ Lập chẳng làm gì được, bất quá hắn bước đi vài
bước, tất phải ngã xuống nên chẳng cần phải ra tay ngăn chặn.
Thân Xương Ngọc điểm một nụ cười, khoát nhẹ tay, chiếc búa bay ra, quét ngang
ngực Đỗ Lập, rọc một đường vừa sâu vừa dài. Số lượng máu còn lại trong người hắn bật
tuông ra, hắn tắt thở, đi theo đồng bọn về bên kia thế giới.
Thân Xương Ngọc bình tĩnh thu hồi chiếc búa, thốt:
- Đệ lại bỏ qua một việc đáng lẽ phải làm nữa rồi đó.
Lệ Tuyệt Linh thở dài:
- Bỗng nhiên đệ nhớ đến những lời của Hoàng cô nương, nhớ đến cuộc đánh cá
giữa đệ và nàng.
Thân Xương Ngọc cười hì hì:
- Phần ta, ta cứ theo quy cũ mà hành động, nhổ cỏ không dứt rễ sang năm có
phát sanh, ta không muốn di dưỡng niềm phiền phức sau này cho địch có dịp báo
phục.
Lệ Tuyệt Linh gật đầu:
- Lão ca nói phải.
Thân Xương Ngọc gằn giọng:- Ta khuyên đệ từ bi là tánh tốt song nên dùng đúng người đúng chỗ, đệ nghĩ xem
với cục diện này, nếu địch sống sót thì trong tương lai chúng ta sẽ vất vả như thế nào.
Lệ Tuyệt Linh hơi bực:
- Chẳng hiểu sao đệ lại sanh ra do dự …
Thân Xương Ngọc không nói gì nữa.
oOo
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sanh Tử Kiều
Trần Thanh Vân
Sanh Tử Kiều - Trần Thanh Vân
https://isach.info/story.php?story=sanh_tu_kieu__tran_thanh_van