Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nàng Công Chúa Băng Giá
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 27
M
ọi người đưa Anh đến hồ chữa trị, hồ chữa trị nằm giữa một rừng cây đại thụ xanh mát, nước hồ trong vắt có thể nhìn thấy đáy hồ, một cơngió nhẹ làm mặt hồ tĩnh lặng gợn sóng lăn tăn, vài chiếc là vàng khẽ rơi
Đặt Anh xuống hồ, Thiên Minh mới lẩm bẩm đọc cái gì đó chỉ thấy toànthân Anh cứng lại không nhúc nhích chỉ có đôi mắt chớp chớp, tròng mắtkhẽ đi chuyển cho thấy cô vẫn còn ý thức
_Anh làm gì cô ấy vậy, sao cô ấy không cử động- Quân lo lắng
_Anh Minh không hại con bé đâu, anh ấy niệm chú đóng băng cơ thể Anhlại thôi, trong suốt 3 ngày tiếp theo con bé không được cử động nếukhông khí huyết công tâm, hậu quả khó lường- Ngọc giải thích
_Cái gì? 3 ngày? Sao Anh chịu nổi chưa tính ban đên nước rất lạnh nữa- Lan ngạc nhiên nói
_Không sao đâu, đã gọi là hồ chữa trị thì làm sao làm người ta tổnthương được, nước hồ này, ngày mát đêm ấm mấy đứa không cần lo- Ngọcgiải thích
_Ồ, vậy không lẽ phải để Anh ở đây một mình sao?- Mai nhăn mi, không nỡ
_Đúng vậy, không thể làm ồn Anh, thần trí không thanh tỉnh cũng sẽphản tác dụng, có mấy đứa bên cạnh chỉ làm nó phân tâm thôi. Cái gì cũng phải có cái giá của nó cái giá của chữa lành vết thương nhanh chóng làsự cô đơn tịnh mịch trong một khoảng thời gian nhất định- Thiên Minh nói
_Với lại mấy đứa đừng lo, lúc con bé còn nhỏ khi luyện tập với Sitanó bị thương tới nổi không có chỗ nào lành lặn hết trơn á, nó phải ngâmmình trong đây cả tuần, có lần phải cả tháng luôn á, giờ có ba ngày mànhằm nhò gì- Ngọc nói
_Cái gì, cả tháng, sao chịu nổi trời- Lan trố mắt
_Chịu nổi chịu nổi hết trơn à, thậm chí con bé còn không than mộttiếng nữa mà, mà phải công nhận lúc đó Sita huấn luyện con bé nghiêmkhắc thiệt, ngày nào cũng đánh nhau đến mình đầy vết thương á, có ngàycon bé không lết về phòng nổi luôn mà, cũng may chị ấy không huấn luyệnchị với anh Minh nghiêm khắc vậy nhưng nói đi nói lại con bé cũng cựckhổ quá trời, mấy đứa như vầy là sướng hơn Anh nhiều lắm đó- Ngọc thương tiếc nói, cô nhớ có lần cô và Thiên Minh phải đỡ Anh về phòng vì bịthương quá nặng
Một ánh mắt lạnh lẽo giết người bắn về phía Ngọc, không nói cô cũng biết ánh mắt đó là của ai
_Chị biết rồi, không cho nói nữa thì thôi, bọn chị về đây- Ngọc bĩumôi nói, kéo mọi người về để lại Anh một mình giữa cái hồ rộng lớn, cóphần cô đơn.Anh khép hờ đôi mắt lại nhưng không ngủ……
——————————————–
Lúc mọi người trở về cũng đã khuya, mọi người về phòng nhưng không ai ngủ, họ suy nghĩ về chuyện Ngọc và Thiên Minh nói hôm nay, mỗi ngườimột suy nghĩ nhưng có một điểm chung là nó hướng về Anh
_” Không ngờ Anh phải khổ công luyện tập như vậy, mình được Anh dạykhông có một chút cực khổ nào vậy mà cũng kêu ca mình làm cái này khôngđược, cái kia không được, thật hổ thẹn với cậu ấy quá. Từ nay về saumình phải nghiêm chỉnh hơn nữa mới được. Mình sẽ nấu thật nhiều món ănAnh thích để bù lại cho cậu ấy”- Lan thẩn thờ nghĩ, cô nhớ Anh rất thích ăn mấy món ngọt nhưng rất ít khi Anh nhờ cô nấu cho nên dần dần cô cũng quên mất, nghĩ lại thấy cô quá vô tâm
_”Từ nay mình phải cố gắng hơn nữa, để Anh không phải lo lắng chomình nữa, Anh từ đó giờ là vậy đó, nó có mệt nhọc ra sao, chịu khổ thếnào cũng không nói ra miệng, một mình ôm trong lòng không mệt haysao?Anh lúc nào cũng nghĩ cho bạn bè trước, làm việc cũng vì mọi ngườinhưng không bao giờ nói ra để mọi người chia sẻ, cứ sợ mọi người lo lắng rồi một mình ôm việc vào người. Dần dần hình như mình và Lan cũng đãquen có cậu ấy bên cạnh rồi, không thể như vầy mãi được, mình phải cốgắng hơn chứ để Anh chăm sóc hoài đâu có được”- Mai ngẩn người trướcgương, cô nhớ từ khi chơi với Anh cô và Lan đều ỷ lại vào cậu ấy, sángcó cậu ấy gọi đi học, tối có cậu ấy nhắc nhở đi ngủ, giờ nhớ lại thấycũng vui vui mà cũng thấy buồn buồn. Vui vì Anh luôn quan tâm bạn bè,buồn vì hình như cô quá vô tâm, cô và Lan chưa quan tâm tới Anh nhiềunhư cô tưởng
_” Không lẽ vì được huấn luyện nghiêm khắc nên yêu cầu của Anh đối với mọi thứ mới cao như vậy sao?” – Kiên nghĩ
_” Không lẽ Anh lạnh lùng vậy là do dược huấn luyện sao? Kể cũngtội”- Huy đơn giản nghĩ, tuy cậu thông minh nhưng chỉ về phương diện học tập, làm ăn thôi chứ còn việc đoán tâm lí thì dốt đặc
Trong phòng Quân, cửa sổ mở, ánh trăng hắt vào mờ mờ, cậu ngồi trênbật cửa sổ, xoa nhẹ một gương mặt trong tấm ảnh được lồng ghép vào khung một cách thận trọng và kĩ lưỡng
_”Từ nhỏ em đã phải chịu khổ thế này sao? Anh thật sự rất đau lòng,anh càng biết thêm nhiều điều về em thì anh lại càng thấy em rất xa anh, xa đến nỗi…anh không thể với tới, anh không thể theo kịp em. Có lúc nào đó em mở lòng với anh không, anh rất muốn ở bên em, chăm sóc em, bảo vệ em nhưng bây giờ anh chẳng là gì cả. Có bao giờ trong lòng em anh chiếm một chỗ nào đó hay không, dù rất nhỏ, rất nhỏ thôi cũng được hay đốivới em anh chỉ là một người bạn, một người anh không hơn không kém. Anhphải làm gì để trái tim băng giá của em tan chảy, để em gần anh hơn, đểem chấp nhận anh là một phần của đời mình, để anh được bước cùng em trên một con đường hay đơn giản là có thể dõi theo bước em đi, anh biết ngày đó còn rất xa nhưng anh sẽ đợi”- Quân nhìn ánh trăng sáng tỏ, cảm xúcngổn ngang, lúc trước cậu cảm thấy cậu đã dần dần hiểu được Anh nhưngđến hôm nay có lẽ cậu đã lầm, cậu thực sự chưa hiểu nhiều về Anh như cậu tưởng, những điều cậu hiểu chỉ là một góc nhỏ của người con gái ấy. Cólúc cậu tự hỏi liệu tình cảm chân thành của mình có làm Anh yêu cậu,cũng có nhiều lúc cậu mệt mỏi gần như muốn bỏ cuộc nhưng rồi cậu nhìnthấy nét tươi cười thoáng qua trên gương mặt Anh và cả trong đôi mắt của cô, cậu lại như được tiếp thêm sức mạnh, cậu muốn Anh một lần nở nụcười thật sự, dù nụ cười đó không dành cho cậu nhưng cậu vẫn muốn gìngiữ nụ cười đó. Có thể Anh không yêu cậu, có lẽ một ngày nào đó cô sẽgặp được chính chân mệnh thiên tử của mình nhưng cho đến lúc đó cậu vẫnmuốn bên Anh, vẫn muốn che chở cho cô dù có thể sau này người bên cạnhcô sẽ không phải là cậu nhưng vậy thì có sao, chỉ cần thấy Anh cười cậuđã thấy đủ.( Tg: trời ơi, cảm động quá, tình yêu nó kì diệu vậy sao? Nhi cũng muốn có người yêu)
Nhưng có lẽ cả Anh và Quân đều không biết có một sợi dây vô hình tróibuộc trái tim, trói buộc cuộc đời họ lại với nhau cũng giống như câu hát ” Vô tình…ta gặp được nhau…giữa bao người. Vô tình….ta thuộc vềnhau…bởi ông trời”. Có lẽ tất cả chỉ là vô tình, hai con người, hai định mệnh thuộc về nhau. Có thể họ chỉ đi lướt qua nhau trên con đường tấpnập, có thể họ là oan gia, có thể họ là thanh mai trúc mã, có thể họgiống nhau về tính cách, có thể họ yêu đối phương nhưng lại không nhậnra,….tất cả đều có thể chỉ vì câu nói:” trái tim nối kết trái tim, sốphận này buộc chặt vào một số phận khác ” nên họ thuộc về nhau…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nàng Công Chúa Băng Giá
Người vô danh
Nàng Công Chúa Băng Giá - Người vô danh
https://isach.info/story.php?story=nang_cong_chua_bang_gia__nguoi_vo_danh