Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Gia Cát Linh Ẩn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 52: Con Gái Nhà Ai Bị Chà Đạp
L
úc gần đến trưa, Tiêu Doanh dẫn con trai lớn Lý Khoa đến phủ Thừa tướng, Tiêu Doanh không ngừng lau nước mũi và nước miếng cho y.
“Mẹ, đẹp quá, đẹp quá!” Lý Khoa chỉ vào nha hoàn của phủ Gia Cát, vỗ tay reo lên.
“Đứng yên đi, để mẹ lau mũi cho con.” Tiêu Doanh tươi cười nhìn Lý Khoa, tuy rằng đầu óc Lý Khoa đần độn, nhưng đối với chuyện nam nữ, trái lại không chịu thua, không thầy vẫn giỏi là tính chất bản năng của toàn bộ sinh vật, không ít nha hoàn trong Lý phủ đều từng bị Lý Khoa xâm hại.
“Mẹ, đẹp quá, đẹp quá!” Lý Khoa nhìn chằm chằm một nha đầu dáng vẻ uyển chuyển, đuổi theo reo hò, nước miếng vừa mới được lau lại chảy ra, Tiêu Doanh vừa lơi lỏng một chút, Lý Khoa đã vươn tay túm lấy nha hoàn kia.
“Á!” Nha hoàn nghiêng người, làm Lý Khoa chộp vào không khí.
Lý Khoa đứng không vững, cắm mặt xuống đất, bộ dạng chó ăn phân.
“Oa oa oa!” Lý Khoa bị té ăn đau, nằm rạp xuống đất khóc tu tu lên, vừa khóc vừa quơ quào hai tay, hai chân cũng không ngừng giãy đành đạch, hệt như con rùa bơi trong nước.
“Khoa nhi đừng khóc, đừng khóc.” Tiêu Doanh đỡ Lý Khoa dậy, dỗ dành y như dỗ con nít.
Khó khăn lắm mới dỗ được Lý Khoa, Tiêu Doanh xoay người liền hung hăng tát cho nha hoàn kia một cái. Tiêu Doanh nhéo lỗ tai của nàng ta, mắng: “Ả tiện nhân như người mà dám làm té Khoa nhi của ta! Nó là biểu thiếu gia của phủ Thừa tướng, đừng nói ôm ngươi một cái, cho dù muốn ngươi cũng là phúc phần của ngươi, đúng là đê tiện không biết tốt xấu!”
Lý Khoa thấy Tiêu Doanh kéo tai nha hoàn kia, lập tức chạy đến ôm lấy nàng, kề sát miệng lại, cắn lên cổ nàng ta, chốc lát, trên cổ nha hoàn nọ hiện lên mấy dấu răng.
“Được rồi, được rồi, Khoa nhi, đừng quậy nữa con, mẹ dẫn con đi gặp vợ nào!” Tiêu Doanh gian nan kéo Lý Khoa ra, phủ Thừa tướng không giống như Lý phủ, nếu quậy ra chuyện lớn thì không xong rồi.
“Vợ, vợ, vợ đẹp!” Lý Khoa vỗ tay, đi theo sau Tiêu Doanh.
“Khoa nhi, con phải nhớ kỹ lời mẹ dặn, hôm nay phải cùng vợ con gạo nấu thành cơm, thì người vợ này chắc chắn là của con rồi!”
“Vợ, vợ, nhìn thấy vợ phải nhào lên, giống như nhào lên người Tiểu Thúy, sau đó cởi phăng quần áo của nàng, mẹ, con nhớ rồi.”
“Ừ, Khoa nhi ngoan lắm!” Tiêu Doanh sửa sang lại đầu tóc cho Lý Khoa, nói, “Nhưng mà, con phải nhớ kỹ, không phải vừa thấy vợ thì bổ nhào tới liền, phải đợi mẹ đi rồi mới làm, biết chưa?”
“Nhớ rồi, mẹ đi rồi mới làm.” Lý Khoa gật đầu, nói.
Cửa Trục Nguyệt Hiên rộng mở, Thanh Y và Kinh Phong đã quét dọn hiện trường giết người một cách sạch sẽ, nhìn không thấy vết máu nào. Tiêu Doanh làm sao cũng không ngờ được, nơi lúc này bà đứng, mới vừa rồi, có hai người đã đánh mất tính mạng trong đây.
“Linh nhi à, Trục Nguyệt Hiên cũng nóng ghê đó chứ.” Tiêu Doanh giơ tay phe phẩy quạt không ngừng, nói.
“Thưa dì, lát nữa Linh nhi sẽ lấy một ít khối băng về đây, để tránh biểu ca bị nóng.”
Tiêu Doanh hài lòng gật đầu, kéo tay của Gia Cát Linh Ẩn, thân thiết nói: “Linh nhi, con nói muốn gặp Khoa nhi, hôm nay dì liền đưa nó đến, hai đứa ngồi đây tâm sự nha.”
“Cám ơn dì.” Gia Cát Linh Ẩn cúi đầu, thẹn thùng nói, “Biểu ca đúng là tuấn tú lịch thiệp.”
“Chỉ cần sau này hai đứa yêu thương lẫn nhau, dì cũng an lòng.” Tiêu Doanh đứng lên, “Dì không quấy rầy hai đứa nữa, hai đứa nói chuyện đi.”
“Linh nhi không giữ dì, dì đi thong thả.”
“Không cần tiễn, dì đi tìm mẹ con, con và Khoa nhi cứ bồi dưỡng tình cảm đi.”
“Dì…” Gia Cát Linh Ẩn e thẹn cúi đầu.
Như Tiêu Doanh định liệu, bà vừa ra khỏi sân, Lý Khoa liền bổ nhào qua Gia Cát Linh Ẩn, chỉ là chưa đụng được đến Gia Cát Linh Ẩn đã bị Thanh Y và Kinh Phong giữ lại. Thanh Y lấy một bình ngọc trong ngực ra, huơ huơ trước mũi Lý Khoa, sắc mặt Lý Khoa nhất thời đỏ bừng.
Gia Cát Linh Ẩn nhìn Hồ Tĩnh bị trói sau bình phong, nói: “Chờ lát nữa nhớ mở trói cho Hồ tiểu thư. Mộc Tê, Nguyệt Lan, biểu thiếu gia nóng nực quá, các ngươi theo ta đi lấy một ít băng về đặt ở Trục Nguyệt Hiên, đừng để biểu thiếu gia nóng chết!”
“Dạ, tiểu thư!”
Ba người Gia Cát Linh Ẩn đi rồi, Thanh Y ném Lý Khoa và Hồ Tĩnh vào trong sân, cũng mở trói cho Hồ Tĩnh. Lý Khoa vừa nhìn thấy Hồ Tĩnh, không quan tâm gì cả mà nhào tới, Hồ Tĩnh ra sức vùng vẫy, nhưng làm sao mạnh bằng Lý Khoa.
Nhìn thấy cảnh tượng trong sân, Thanh Y không khỏi lắc đầu, lập tức che mắt Kinh Phong lại, nói: “Trẻ con không nên xem. Tam tiểu thư này của chúng ta đúng là xấu xa quá! Nhưng mà, ta thích.”
Kinh Phong hất tay Thanh Y ra, không cho là vậy, cười lạnh, “Cá lớn nuốt cá bé thôi mà, người nào đó vốn chiếm thế hạ phong, còn không biết tự lượng sức, tự nạp mình đến tận cửa.”
“Này, ta nói ngươi này tên tiểu quỷ, đừng có giả vờ ra vẻ thâm trầm ở trước mặt bản đại gia!”
Kinh Phong lạnh lùng liếc Thanh Y một cái, trong mắt bắn ra hai chữ chói lọi: Ngu ngốc!
Khi ba người Gia Cát Linh Ẩn lấy khối băng về, bỗng nhiên nghe thấy tiếng thét vọng ra từ Trục Nguyệt Hiên, các phu nhân đang chơi bài, còn có các tiểu thư ở hậu viện cũng bị thu hút đến đây.
Khi mọi người chạy đến Trục Nguyệt Hiên, liền chứng kiến cảnh tưởng nào đó. Trong sân, một đôi nam nữ trần truồng đang làm cái chuyện khiến người khác đỏ mặt, quần áo cả hai tán loạn trên đất, y phục của cô gái bị xé nát, tuy rằng đã để cho người nam thực hiện được, nhưng cô gái trên đất vẫn ra sức giãy dụa.
Nhìn thấy cảnh tượng này, người hưng phấn nhất chính là Tiêu Doanh, đứa con ngốc nghếch này, làm ra cái chuyện như thế, đúng là tuyệt đối không kém cỏi hơn người đàn ông bình thường, chuyện này, cho dù nhà Gia Cát muốn đổi ý thì cũng không còn kịp rồi.
“Ôi, con gái nhà ai giữa thanh thiên bạch nhật lại làm ra cái chuyện không biết xấu hổ thế này.” Hồ phu nhân vừa lắc đầu vừa nói, trong giọng điệu chứa đầy vẻ cười nhạo.
“Đúng vậy, thật sự rất mất mặt!”
“Ở nhà Gia Cát, ngoại trừ khuê nữ nhà Gia Cát ra, còn có thể là con gái nhà ai được?”
Các phu nhân vui sướng khi người gặp họa, bàn tán sôi nổi, có thể nhìn thấy trò cười lớn thế này của phủ Thừa tướng, cơ hội đúng là hiếm có. Như Nguyệt lẩn trong đám người, trên mặt hiện lên vẻ tươi cười, không ngờ Hồ tiểu thư còn có chiêu sau, trước làm nhục sau giết chết, làm tốt lắm! Cho dù giết không được, danh dự của Gia Cát Linh Ẩn cũng đã bị hủy hoại.
“Ai da, đúng là rất không biết xấu hổ nha, nếu con gái nhà ta làm ra cái chuyện như vậy, ta thà rằng bóp chết nó!” Hồ phu nhân vui cười hớn hở, nói.
“Câm miệng hết!” Bị nhiều người như vậy bàn tán chuyện nhà của mình, trên mặt Đại phu nhân cũng không nhịn được nữa, tức giận nói với gia nô ở đối diện, “Còn không mau tách hai đứa đó ra cho ta!”
“Mẹ, xảy ra chuyện gì vậy?” Gia Cát Linh Ẩn mang băng về đặt trong sân, lập tức chạy đến, kéo tay Đại phu nhân, hỏi.
“Chuyện xảy ra trong sân của ngươi, ta phải hỏi ngươi chứ!” Đại phu nhân tức giận nói, ngay từ đầu bà còn tưởng có liên quan đến Gia Cát Linh Ẩn, nhưng Gia Cát Linh Ẩn đang đứng ở chỗ này, vậy cô gái kia là ai?
Tiêu Doanh nhìn thấy Gia Cát Linh Ẩn, sắc mặt tái đi, sao có thể? Nó đứng ở đây, vậy còn cô gái trên đất kia là ai? Chẳng lẽ Lý Khoa nhận nhầm người, xem nha hoàn thành Gia Cát Linh Ẩn, cái thằng ngốc này!
“Thừa tướng phu nhân, không thể tưởng tượng nổi nếp sống của quý phủ lại khai hóa như thế nha, đúng là để cho ta được mở mang kiến thức!” Hồ phu nhân che miệng, cười hì hì.
Mấy phu nhân khác nghe thấy Hồ phu nhân nói vậy cũng cười rộ lên theo.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Gia Cát Linh Ẩn
Cửu Dã Thần Tây
Gia Cát Linh Ẩn - Cửu Dã Thần Tây
https://isach.info/story.php?story=gia_cat_linh_an__cuu_da_than_tay