Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Độc Sủng Mỹ Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 52: Phá Giải Nhiếp Hồn Thuật (Hạ)
"C
ấp báo! Cấp báo!"
Bên ngoài, một cấm vệ quân gấp gáp chạy vào muốn báo tin, nhưng lập tức bị Văn Giản cùng Thiển Nguyệt hai huynh muội ngăn lại.
"Có chuyện gì?"
"Binh sĩ... Thừa tướng dẫn đầu binh sĩ Mạc thành đã áp sát cổng thành rồi ạ!"
"Cái gì?" Văn Giản thất sắc, nhưng vẫn không muốn gây nguy hiểm cho Ninh Nhược Đình, liền nhẹ nhàng mở cửa lách người vào bên trong.
Lý Đằng vừa nghe tin, không thể không thông báo cho Lôi Thừa Vũ biết.
Diệp Băng Tuyền nghe được, mày liễu nhíu lại, nàng không muốn cùng phân tranh của bọn họ dây dưa, nhưng nửa tấm bản đồ nhất định phải lấy, còn có, nữ nhân này cùng nàng cùng cảnh ngộ, nàng vẫn là không đành lòng bỏ mặc.
Lôi Thừa Vũ thoáng cau mày, lại khôi phục thần sắc bình tĩnh như thường " Triệu hai vị vương gia vào cung, dẫn quân mai phục ở Tây Môn và Đông Môn, sẵn sàng bao vây địch. Ngươi như cũ dẫn Ngự lâm bố trí trận pháp phòng thủ ở đây, bảo vệ quanh cung Vĩnh Thuỵ, nhất định không để cho thừa tướng thoát!"
Minh lão và Diệp Băng Tuyền một bên đều giật mình, Lôi Thừa Vũ dù sao mới có mười tám tuổi mà thôi, lại có thể thấy nguy không loạn, thật đáng để họ thưởng thức. Diệp Băng Tuyền lại phân vân, nàng nhận định tu vi của hắn thậm chí dưới nàng, làm sao có thể ung dung như vậy? Chẳng lẽ hắn còn có ưu diệu kế gì, nắm chắc phần thắng trong tay?
Văn Giản đúng lúc tiến vào, từ trong tay áo lấy ra một vật, ở góc độ chỉ Lôi Thừa Vũ thấy được, ánh mắt Lôi Thừa Vũ khẽ biến, rõ ràng là ngạc nhiên cùng vui mừng, hắn khẽ gật đầu một cái, sau đó để Văn Giản rời đi.
Minh lão đột nhiên lên tiếng " Tiểu thư, Lưu Ly dù sao cũng là thần thú hộ quốc của Khang quốc, hãy để cho nó giúp hoàng thượng một tay!"
" Được!" Diệp Băng Tuyền ứng thanh một tiếng, đem ra một bức tượng con mèo sứ màu trắng, nàng khẽ gọi " Lưu Ly, hiện thân!"
Từ bên trong tượng sứ, một luồng khói trắng nhẹ nhàng tản ra ngoài, một con mèo nhỏ trắng muốt hiện ra từ trong làn khói, nó lười biếng lắc lắc bộ lông mượt như nhung, mở ra đôi mắt long lanh như ngọc lưu ly.
Ta đang ngủ a! Lưu Ly ném ánh mắt trách móc về phía Diệp Băng Tuyền, kiêu ngạo phe phẩy cái đuôi dài, một đôi mắt sáng rực vừa chuyển đến Lôi Thừa Vũ, đôi đồng tử của nó mở to hết cỡ, lập tức chạy đến bên cạnh hắn, dụi dụi đầu vào ống quần hắn, bày ra bộ dáng lấy lòng.
Diệp Băng Tuyển tức nghẹn họng, này là tình huống gì? Lưu Ly cô nãi nãi ngày thường rất là ngạo mạn, không bao giờ có bộ dạng chân chó xu nịnh này, hoá ra thú sủng cũng háo sắc hay sao?
Lôi Thừa Vũ thụ sủng nhược kinh, vuốt ve đầu Lưu Ly một chút, nghi hoặc hỏi " Nó... Là thần thú hộ quốc của Khang quốc?"
Lưu Ly thấy chủ nhân đích thực nghi ngờ, trong lòng nó rất bất mãn, lắc mình một cái liền hoá ra chân thân.
Thân hình bé nhỏ lay động, làn khói trắng lần nữa tản ra, nhanh chóng biến ảo, một con cữu vĩ hồ uy vũ hiện ra trước mắt Lôi Thừa Vũ.
''Ai... nó thấy chủ nhân chân chính, liền vội vàng lấy lòng." Minh lão thấy được vẻ mặt của Diệp Băng Tuyền, liền giải thích cho nàng.
"Hoàng đế Khang quốc đúng là chủ nhân của nó, nhưng không phải vị hoàng đế nào nó cũng nhận thức làm chủ nhân, chỉ có người bản thân nó cảm thấy xứng đáng thôi." Phương lão thây lão bằng hữu của mình tiếp lời.
Tầng tử quang nhàn nhạt dần đi, rồi biến mất hẳn, Ninh Nhược Đình mở mắt, nhát thời không thể hiểu được tình huống xung quanh.
"Nhược Đình, nàng đã tỉnh!" Tảng đá nặng nề đè nặng trong lòng Lôi Thừa Vũ buông xuống.
"Thừa Vũ, chuyện gì thế này?" Nàng nhìn hắn, đôi mắt đẹp đã khôi phục vẻ tinh anh thường ngày.
Lôi Thừa Vũ đem mọi chuyện từ đầu tới cuối giải thích một lượt, cả tình huống nguy cấp hiện tại cũng nói rõ.
Ninh Nhược Didnh lại gần Diệp Băng Tuyền, chân thành cảm ơn một tiếng, Diệp Băng Tuyền khẽ cười, dùng thanh âm chỉ hai nàng nghe được " Chúng ta là cùng từ thế kỉ hai mốt đến đây."
Ninh Nhược Đình sửng sốt một chút, cảm thấy hai nàng thực sự là có duyên.
"Hoàng thượng, quân phản loạn đã khống chế được rồi, nhưng không tìm thấy thừa tướng!" Lý Đằng từ bên ngoài chạy tới báo cáo.
"Tốt lắm, cứ tiếp tục phòng thủ ở đây, hắn muốn mạng của ta, sẽ tự khắc xuất hiện." Lôi Thừa Vũ nghe được tin chiến thắng, không có chút nào bất ngờ, mọi việc đã nằm trong dự liệu của hắn.
Rầm!
"Lôi Thừa Vũ, ngươi mau ra đây!"
Cánh cửa cung Vĩnh Thuỵ bật tung, Triệu Thừa tướng dẫn đầu một nhóm cao thủ trên dưới năm mươi người đi vào, bọn họ không hề cùng Lôi Thừa Vân và Phong Trạch giao chiến, mà ẩn nấp chờ thời cơ đánh lén trong cung. các cao thủ này thực lực hiếm có, bắt đầu lao vào chém giết, thực lực so với các Ngự lâm quân ở đây chỉ hơn không kém.
"Lý Đằng, thủ hộ nương nương!"
Lôi Thừa Vũ nhấc tay, một luồng gió mạnh mẽ mở cánh cửa sương phòng cung Vĩnh Thuỵ, hắn ung dung bước ra ngoài, nhìn xuống thế cục rối loạn ở bên ngoài, hai bên đang giao chiến kịch liệt.
Thân ảnh cao ngất của Lôi Thừa Vũ đứng ở trên cao, toàn thân toát ra uy áp cường đại, trong tay nắm chặt bảo kiếm,, từ trên người hắn toát ra hơi thở nguy hiểm, tựa như thượng cổ chiến thần.
Bên người hắn, Lưu Ly kề sát cạnh chủ nhân, đôi đồng tử đen nhánh bên trong song đồng xanh biếc giãn ra, tràn đầy sát cơ, chín cái đuôi trắng như tuyết giương lên cao đe doạ.
" Thần thú Khang quốc? Hoàng thượng thâm tàng bất lộ a!" Triệu thừa tướng ánh mắt loé lên tham lam, dùng ánh nhìn chiếm đoạt đem Lưu Ly một lượt xem xét, khiến cho trong lòng nó vô cùng khinh bỉ.
Lôi Thừa Vũ nở nụ cười nhạt, ý vị thâm trường nói " Thừa tướng là văn quan, lại giấu diếm võ công cao diệu lâu như vậy, mới thực là thâm tàng bất lộ!"
" Hừ, ngươi nếu thúc thủ chịu trói, ta liền tha mạng cho ngươi, nếu ngươi ngoan cố, đừng trách ta tàn ác!"
" Thừa tướng, ngươi quá mức ngạo mạn rồi, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, chưa từng nghe sao?"
Triệu thừa tướng không còn kiên nhẫn nữa, trường kiếm trong tay giơ lên cao, mũi chân điểm xuống mặt đất, tung mình lên không trung, dùng khí thế như bão táp lao về phía Lôi Thừa Vũ.
" Chết đi!" Hắn quát to một tiếng, toàn bộ sức lực đều dồn vào một chiêu này, sát cơ ầm ầm bổ xuống trên đầu Lôi Thừa Vũ, nếu trúng một kiếm này, Lôi Thừa Vũ hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Lôi Thừa Vũ quan sát đường kiếm lao tới, hai bàn tay siết chặt bảo kiếm, nhanh như chớp tung mình lên không tiếp chiêu, một tầng lam quang bao phủ bảo kiếm của hắn, trong nháy mắt khuyếch đại, so với kiếm khí của Triệu thừa tướng không hề thua kém.
Một màn này, khiến cho tất cả những người có mặt ở đó giật mình.
Triệu thừa tướng kinh ngạc nhìn lam quang cường đại trước mặt, tốc độ có chút chậm lại, trong lúc hắn mất tập trung, lam quanh kia liền mạnh mẽ ập vào người hắn.
Diệp Băng Tuyền và Minh lão quan sát thế cuộc đều âm thầm than trong lòng, đây mới là thực lực của hắn sao? Hắn lúc đầu thu liễm quá tốt, khiến cho bọn họ đánh giá thấp năng lực của hắn, bây giờ một chưởng xuất ra, hoàn toàn đánh tan suy nghĩ ban đầu của bọn họ.
Triệu thừa tướng từ trên không trung rơi thẳng xuống đất, "phốc" một tiếng phun ra máu tươi.
" Giỏi lắm! Ngươi...giấu diếm rất giỏi." Triệu thừa tướng đứng dậy, sát ý trong mắt càng thêm nồng đậm, một lần nữa lao về phía Lôi Thừa Vũ.
Ninh Nhược Đình trong lòng lo lắng vô cùng, vội vàng thúc giục Lý Đằng " Ta ở bên trong rất an toàn, ngươi mau tới giúp đỡ hoàng thượng!"
Lý Đằng đã sớm nóng lòng, nghe được lời của nàng, liền nhanh nhẹn đứng dậy, ra ngoài trợ trận cho Lôi Thừa Vũ.
" Hoàng thượng!"
" Ngươi thu thập đám cao thủ kia!"Lôi Thừa Vũ quát lên, không có nửa điểm lơ là, bảo kiếm trong tay linh hoạt chuyển động, đỡ những sát chiêu liên tiếp của Triệu thừa tướng.
"Vâng!"
Ngự lâm quân đã bắt đầu yếu thế hơn, chết đi quá nửa, mà Lưu Ly chưa đạt đến sức mạnh chân chính của nó, cho nên đối phó với những cao thủ này làm cho nó chật vật, bộ lông trắng thuần nhuốm không ít máu tươi, chín cái đuôi đẹp đẽ càn quét lộn xộn.
Lúc Lý Đằng nhập trận, Ngự lâm quân không sai biệt lắm từ một trăm còn trên dưới năm mươi người, quân phản loạn cũng còn đến hai mươi.
"Giết hết bọn chúng!" Lý Đằng quát to, tả xung hữu đột trong đám hỗn loạn.
Ninh Nhược Đình ở trong phòng, tim đập loạn, nàng cùng Tiểu Thanh ngồi lại một chỗ, trong tay nàng gắt gao ôm Dật nhi, trong lòng nóng như lửa đốt, nhưng nàng không thể ra ngoài, chỉ làm cho hắn vướng bận.
Trải qua một hồi giao chiến, Lôi Thừa Vũ dần dần áp đảo, chiếm thế thượng phong, bảo kiếm kề sát cổ Triệu thừa tướng.
Vào thời khắc chỉ mảnh treo chuông, một thanh âm đột ngột vang lên:
"Thả thừa tướng ra! Nếu không, ta giết đứa bé này!"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Độc Sủng Mỹ Hậu
_thanhthanh_
Độc Sủng Mỹ Hậu - _thanhthanh_
https://isach.info/story.php?story=doc_sung_my_hau__thanhthanh