Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cô Dâu 30 Ngày
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 52
N
hư kế hoạch đã định.
An Phong cùng Băng Châu trở lại Thiên Giới.
Chính tay An Phong là người sẽ chạm lấy băng châu và mang đi giải cứu Kỳ Vy. Chàng hiểu rõ băng châu hơn ai hết, chỉ có mình chàng mới có thể chạm được băng châu, huống chi Hỏa Thần mang tính chất trái ngược với băng châu, một là lửa, một lại là băng, hoàn toàn không thể hòa hợp. Quả thật tên Vô Thần này thật là ngu ngốc, chắc hẳn hắn đã quên mất điều này.
Vào một buổi tối đầy sao, mặt trăng đã hiện ra và tròn hơn bao giờ.
Tại gốc cây phía sau nhà Kỳ Vy.
Trên tay An Phong là viên băng châu trong suốt lấp lánh sắc cầu vồng, chàng chìa băng châu ra:
“Nó đây! Khôn hồn thì thả Kỳ Vy ra…”
Chợt thân cây cử động và theo chiều hõm dần, cuối cùng, giờ đây trên thân cây là một cái lỗ to và tối om.
Phía sau An Phong là Băng Châu, nàng ta sẽ đứng ở bên ngoài chờ đợi tin tức, nếu có điều thì bất thường nàng ta sẽ vào giúp An Phong.
Còn Thủy Thần sẽ dùng phép tàn hình cùng An Phong vào đó, vì nàng ta thuộc nước, nên có thể biến mình trong suốt như nước mà khó ai phát hiện ra.
An Phong vội tiến vào bên trong, chợt một lực hút cực mạnh hút lấy chàng xuống bên dưới. Chàng cố giữ bình tĩnh và cố gắng điều khiển tốc độ gió giảm dần.
Cuối cùng trước mặt chàng là Vô Thần, hắn nhìn chàng với ánh mắt vô cùng đắc ý, xung quanh hắn là một ngọn lửa to đang bao trùm cơ thể hắn.
“ Cuối cùng ngươi cũng đã lộ nguyên hình…”
Hắn nhếch miệng cười mà chẳng màng câu nói của An Phong:
“ Ta không ngờ Thái Tử yêu nương tử mình đến vậy…”
Hầu như Vô Thần chẳng mấy nghi ngờ gì, liệu mọi việc có quá đơn giản? An Phong bắt đầu cảm thấy mọi việc thật sự không ổn. Hắn tin mình thật sự sẽ vì Kỳ Vy mà hoàn toàn nghe theo lời hắn?
“ Kỳ Vy đâu?”
“ Trước tiên… băng châu? “ Hắn chìa tay ra và nhìn An Phong với ánh mắt thèm muốn thứ bảo vật của Thiên Giới.
An Phong chợt đưa băng châu ra trước mặt hắn, thứ ánh sáng huyền ảo cứ lắp lánh lắp lánh xém làm hắn hoa mắt. Vô Thần khẽ mỉm cười như rằng hắn đã sắp đạt được mục đích của mình.
Vô Thần hất mặt sang bên kia thì chợt ngọn đuốt gần đó phực lên. An Phong tròn mắt kinh hãi, Kỳ Vy bị Vô Thần trói bằng một sợi dây xích to. Đôi mắt nàng vẫn mở to nhìn An Phong, như thể nàng không thể tin rằng vì nàng, An Phong bất chấp luật trời mà mang băng châu để trao đổi, Kỳ Vy chau mày lắc đầu đau khổ:
“ Đừng…! An Phong, chàng không được làm vậy….”
“ Kỳ Vy…” An Phong khẽ gọi khi nhìn thấy ánh mắt đau đớn của nàng.
Vô Thần như mặc kệ những lời nói của Kỳ Vy dành cho An Phong, đôi mắt hắn vẫn hướng về băng châu.
“ Mau phong ấn hàn băng trên đó…” Câu nói của Vô Thần khiến tim An Phong bắt đầu loạn nhịp, quả đúng không sai. Hắn không hề ngu ngốc như chàng tưởng, hắn rõ biết tác động của băng châu đến hắn là như thế nào, hắn rõ biết chỉ có mình chàng mới phong ấn được sức mạnh của băng châu, sau đó hắn sẽ biến băng châu trở thành sở hữu của hắn, hợp nhất hắn và băng châu thành một. Nhưng hắn không biết rằng, dù có phong ấn, thì băng châu cơ bản vẫn là một vật thuộc tính hàn, không phù hợp với lửa.
An Phong tuy trong lòng căm phẫn, nhưng bên ngoài cố ra vẻ đắc ý. Chàng vội làm theo, dùng hết sức bình sinh phong ấn hàn băng của băng châu. Trong phút chốc, băng châu như một viên ngọc bị bao phủ bởi một lớp tuyết trắng muốt, không còn phản phất sắc cầu vồng như trước.
Tuy có nghe nói về khả năng này của Phong Thần – An Phong, nhưng giờ Vô Thần mới chứng kiến tận mắt, đúng là chỉ có An Phong mới có khả năng điều khiển được sức mạnh ghê gớm này, trong lòng hắn tự dưng len lõi cái ý nghĩ muốn diệt trừ An Phong ngay lập tức, trước khi An Phong có cơ hội phản công lại, Vô Thần rõ biết An Phong sẽ tìm cơ hội mà đánh trả lại.
Tay Vô Thần đưa ra như muốn băng châu bay lên vào đáp vào lòng bàn tay mình, tay còn lại chợt đưa ra chưởng một phát khiến sợi dây xích đang trói Kỳ Vy bị đứt tan nát và rơi ra. Kỳ Vy bị ngã xuống, những tưởng mình sẽ rơi xuống cái hố sâu này, nó la lên thất thanh, nhưng Kỳ Vy cảm thấy mình được một thứ vô hình nào đó nâng đỡ thân người mà không hề rơi xuống dưới.
“ Yên tâm! Nàng không rơi được đâu, chỉ có linh hồn mới bị lực hút của cái hố này hút xuống dưới “đáy”, à phải rồi. Đây là một cái hố không đáy, nàng có rơi mãi cũng không chạm được “đáy” đâu! “
Kỳ Vy vẫn mang trên mình thân xác bằng xương bằng thịt.
Cùng lúc đó Vô Thần đã chợp được băng châu, hắn mỉm cười sảng khoái trước thành tựu đạt được. An Phong vội lao đến đỡ lấy Kỳ Vy, giờ đây nó không còn sức lực để đứng dậy nữa, đúng là mang theo cái thân thể này thật phiền toái.
Nhưng rồi Thủy Thần chợt lộ ra cho hắn một chưởng cực mạnh. Trong chớp mắt, nhận được cú đánh bất ngờ, Vô Thần không kịp phản khán, hắn vị văng ra khỏi vị trí ban đầu, ngọn lửa xung quanh tắt ngắm, cho thấy sức mạnh của hắn đã bị giảm đi đáng kể. Hắn kinh hãi nhìn người nữ nhân đang đứng trước mặt “ Ngươi…! Thủy Linh…?”
“ Đúng vậy…”
“ Tại sao ngươi lại…”
Nhận ra băng châu đã rơi khỏi tay và đang rơi xuống hố sâu. Vô Thần định đuổi theo thì bị Thủy Thần đánh thêm một phát, phát đánh này khiến Vô Thần gần như hồn siêu phách lạc, trong lòng vô cùng căm tức con ả kia, rõ ràng đã bị hắn thủ tiêu, vậy mà chẳng hiểu sao bọn chúng lại có thể lôi được cô ta về.
“ Muốn biết thì hãy đợi kiếp sau đi…”
Không cam tâm, dù còn một hơi thở cuối cùng, quyết không để bọn chúng toại nguyện, Vô Thần biết mình không thể giết được Thủy Thần, chợt quay sang dùng hết sức bình sinh chưởng thật mạnh vào An Phong, chợt Kỳ Vy đỡ nhanh giúp An Phong. Nàng bật ngữa và ngã xuống rời khỏi vòng tay của An Phong.
Lần cuối cùng, Vô Thần cười đắc ý và rồi vụt tan mất trong không gian. Thế là đã kết thúc được mạng của hắn.
Đồng thời linh hồn Kỳ Vy bị xuất ra khỏi thể xác và bị lực hút của cái hố hút và rơi theo băng châu, An Phong định nhảy xuống thì chợt một luồng ánh sáng chói mắt phát ra, Kỳ Vy nửa tỉnh nửa mê nhận ra ánh sáng này hệt như ánh sáng mà khi trước băng châu phát ra ở hồ sen trên Thiên Giới.
Ở bên ngoài gốc cây, Băng Châu cảm nhận có chuyện chẳng lành vội xuống cái hố tối om, khi vừa đáp xuống, nàng ta tròn mắt kinh ngạc nhìn thấy An Phong đang ngôi ở đó, bên cạnh là Kỳ Vy, chính xác hơn là thân xác của Kỳ Vy đang nằm đó, làn da trắng toát nhợt nhạt. Chợt Băng Châu nhận ra thứ ánh sáng đang phát ra từ phía dưới hố, nhận ra đó là linh hồn Kỳ Vy đang được băng châu nâng lên.
“ Không thể tin được, băng châu tự phá phong ấn…” Thủy Linh tròn mắt kinh ngạc.
“ Tự phá phong ấn? băng châu ư?” Nàng Băng Châu cũng có cảm xúc tương tự Thủy Linh
An Phong vội đi nhanh đến ôm lấy linh hồn Kỳ Vy, trái tim chàng như đau thắt lại nhìn linh hồn nàng đang mờ dần. Đồng thời băng châu tự rơi vào lòng bàn tay của An Phong, đã quá rõ, băng châu thật sự đã chọn được chủ nhân của nó, người đó chính là An Phong.
Dù cho có là chủ nhân của băng châu thì có ích gì? An Phong chợt rơi nước mắt, những giọt nước mắt lạnh giá trong suốt từ đôi mắt đen huyền như ngọc trai rơi xuống thân thể giờ đây là linh hồn đang yếu dần của nàng.
“ Không! Nàng không được chết! Tại sao nàng lại ngốc như vậy? Tại sao…”
Thủy Linh lẫn Băng Châu cũng không thể nào kìm lòng được:
“ Nàng ấy đã vì An Phong mà không tiết sinh mạng của mình…”
“ Xin chàng… đừng buồn vì em…” Tiếng nói yếu ớt chợt phát ra từ thanh quản của Kỳ Vy, đôi mắt Kỳ Vy vẫn nhắm tịt. “ Hãy tim một cô dâu khác… rồi cô ấy sẽ cho chàng niềm vui. Xin chàng đừng vì em mà đau lòng nữa…”
“ Không! Nàng là đồ ngốc… Người duy nhất trong vũ trụ này có thể mang lại niềm vui, hạnh phúc cho ta không ai khác đó là nàng…! Ta yêu nàng nhiều lắm…”
Nghe được những lời nói của An Phong thốt ra,trong lòng Kỳ Vy vô cùng vui sướng, chàng yêu nó là thật! Đó là sự thật, nó cảm giác trái tim mình tràn đầy hạnh phúc, chợt dòng nước trong suốt rơi ra từ mắt nó. Đó! Chính là giọt nước mắt của hạnh phúc.
Nó khẽ mỉm cười. Rồi lịm dần trong cơn đau. Cảm giác cơ thể đau như sắp tan ra nghìn mảnh nhỏ.
Một người thì khóc vì sắp mất đi niềm hạnh phúc, một người thì khẽ mỉm cười vì cuối cùng cũng nhận ra được một niềm hạnh phúc! Thật là nghịch lý! Thật là trớ trêu thay…
Kể cả Băng Châu, nàng ta rơi rất nhiều nước mắt. Thủy Linh thì chỉ im lặng, chẳng còn cách nào để cứu Kỳ Vy...
Chợt Kỳ Vy không cảm nhận được cơn đau nữa, phải chẳng vì quá đau nên không còn cảm giác? Cơ thể nó nhẹ như lông hồng, và bay lên theo những cơn gió.
An Phong vụt tay khỏi Kỳ Vy, rướm lệ nhìn nàng trôi đi theo cơn gió.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cô Dâu 30 Ngày
Phoenix
Cô Dâu 30 Ngày - Phoenix
https://isach.info/story.php?story=co_dau_30_ngay__phoenix