Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vùng Đất Vô Hình
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 51
T
hiên nhãn mở ra rồi, con đường Minh Khánh đi thuận lợi bình an đến không ngờ. Ngày đi đêm nghỉ, hắn tới đầm Nhất Dạ sớm hơn dự kiến gần một ngày. Minh Khánh đứng bên bờ nước nhìn ra. Đó là cả một vùng nước mênh mông, lau lách um tùm. Mặc dù trong đầm cũng có một số loại động vật nguy hiểm như cá sấu hay trăn, rắn và các loại côn trùng có độc nhưng Minh Khánh biết thứ đáng sợ nhất trong đầm không phải là chúng. Người ta sợ hãi đầm Nhất Dạ bởi vô số những cái bẫy chết chóc nhất của tự nhiên ẩn trong lòng nó. Đó chính là các vũng lầy. Dù là người tu đạo hay người bình thường, một khi rơi xuống những cái vũng đó thì hầu như đều phải mất mạng.
Minh Khánh có đọc qua cuốn sách Nhập hồn của Kim Thiền chân nhân, một trong những thầy trừ tà nổi tiếng nhất suốt chiều dài lịch sử. Trong đó ông có kể về việc đi tìm thần xác của kẻ xấu số thông qua việc để linh hồn người chết nhập vào người. Ông cảm nhận được những cái chết thông qua ký ức của người xấu số. Một trong những cái chết khiến ông khiếp đảm nhất là cái chết gây ra bởi đầm lầy. Khi nạn nhân rơi xuống vùng sình lầy, dù là đứng yên hay cố gắng vùng vẫy thì cái chết cũng sẽ mau chóng đến với bạn. Chân không có điểm tựa, mọi nỗ lực “bơi” hay di chuyển đều là vô vọng. Chẳng mấy chốc kẻ xấu số bị đầm lầy nuốt chửng. Khi không còn có thể nín thở được nữa thì bùn và cát sẽ tràn đầy phổi, dạ dày. Chúng sẽ đúc tượng nạn nhân từ trong ra ngoài trước khi nhấn chìm người đó xuống phần lỏng hơn phía đáy của đầm lầy. Sau đó kẻ xấu số sẽ vĩnh viễn nằm lại dưới đó mà không một ai biết.
Bởi thế trong đầm Nhất Dạ, tất cả mọi người đều phải đi thuyền. Minh Khánh đi dọc bờ khoảng năm dặm thì tìm thấy bến. Ở đó có rất nhiều người chờ đò tụ tập chỉ để kiếm ít đông bạc sống qua ngày. Minh Khánh chọn con thuyền nhỏ của một ông già tóc bắt đầu điểm bạc. Minh Khánh ngồi lên phía mũi thuyền, bắt đầu ngắm cảnh xung quanh. Ông lão dường như rất thuộc đường, chỉ trong chốc lát đã đưa con thuyền đi vào trong đám lau sậy. Qua lớp sương mù dày đặc, Minh Khánh phát hiện ra con thuyền đang đi trên một dòng nước rộng chỉ tầm chưa đến hai trượng, hai bên bờ là một rừng lau sậy um tùm.
Thỉnh thoảng Minh Khánh lại thấy những con chim bay lên từ trong bụi khi nghe tiếng chèo khua nước. Hầu hết trong số chúng là cuốc hoặc một loại cò trắng nhỏ. Đôi khi là bói cá hoặc những loài chim lạ mà Minh Khánh không biết tên.
Ông lái đò dường như đã thuộc lòng con đường. Mỗi lần gặp ngã ba hay khúc quanh ông đều điều chỉnh thuyền đi ở giữa dòng, tay chèo thậm chí không hề lắc lư. Đi qua một đoạn, Minh Khánh nhìn thấy một dãy những ngôi mả đắp cao nằm gọn gàng bên bờ nước. Chúng dường như đẫ có từ rất lâu rồi. Những hàng chữ trên tấm bia đá đã mờ đến nỗi đôi mắt tinh của Minh Khánh cũng không nhận ra. Hắn cất giọng hỏi ông chèo thuyền:
-“Ông ơi, những ngôi mộ này là của ai mà nằm tận trong này hả ông?”
Ông lái đò cười khà khà hỏi lại: “Cậu mới đến đây lần đầu đúng không?”
-“Vâng”
Ông ta lại hỏi: “Thế cậu đã nghe về vua Lí Nam Đế bao giờ chưa?”
Thấy Minh Khánh gật đầu, ông bèn cao giọng ngâm:
“"Bốn phương phẳng lặng can qua,
Theo nền nếp cũ lại ra Long Thành".”
“Khi đế quốc hùng mạnh ở phương Bắc tung binh xâm lược,, Lý Nam Đế gặp thất bại ở trận hồ Điển Triệt. Ông bèn trao hết binh quyền cho Tả tướng Triệu Quang Phục. Nhưng lúc này số binh lực dưới tay ông ba phần chỉ còn lại hai. Triệu Quang Phục quyết định lui về ẩn náu ở đầm Nhất Dạ ở Khoái Châu. Đầm này rộng, cỏ cây um tùm, bụi rậm che kín, ở giữa có nền đất cao có thể ở được, bốn mặt bùn lầy, người ngựa khó đi, chỉ có thể dùng thuyền độc mộc nhỏ chống sào đi lướt trên cỏ nước mới có thể vào được. Nếu không quen biết đường đi thì lạc không biết là đâu, lỡ rơi xuống nước liền bị rắn độc cắn chết, bị vũng lầy nuốt chửng. “
“Triệu Quang Phục thuộc rõ đường đi lối lại, đem hơn hai vạn người vào đóng ở nền đất trong đầm,Ông dùng chiến thuật du kích, ban ngày tuyệt không để khói lửa và dấu người, ban đêm dùng thuyền độc mộc đem quân ra đánh doanh trại của quân xâm lược, cướp hết lương thực vũ khí, giết và bắt sống rất nhiều, lấy được lương thực để làm kế cầm cự lâu dài. Giặc phương Bắc thua tan tác. Triệu Quang Phục được dân chúng tôn xưng làm Dạ Trạch Vương. Từ đó đầm Nhất Dạ còn có một cái tên nữa là đầm Dạ Trạch. “
Rôì ánh mắt ông lão trở nên đầy tự hào.
“Trong những ngày khó khăn nhất bị giặc ngoại xâm truy lùng càn quét, phải ăn gạo rang, thịt sống, thậm chí là rễ cây để sinh tồn, thế nhưng có rất nhiều binh lính đã chiến đấu đến hơi thở cuối cùng để ngăn cản bước chân quân thù tiến vào vũng đất trung tâm của đầm. Nhờ đó đội quân của Dạ Trạch Vương mới có thế đứng vững trước sự càn quét của giặc phương Bắc. Sau khi đuổi giặc ngoại xâm đi rồi, những binh lính đó đều được đồng đội và dân trong vùng mai táng cẩn thận. Những ngôi mộ này chính là có từ thời điểm đó.”
-“Thật khó mà tưởng tưởng những ngôi mộ này đã tồn tại gần một ngàn năm.”
Ông lão cười: “Đó là bởi vì dân chúng quanh đầm Dạ Trạch tin tưởng rằng những chiến sĩ đó vẫn còn lẩn khuất quanh đây, bảo vệ vùng đất này được an bình. Thế nên cứ đến tết Thanh minh, họ lại dắt nhau tới đây dọn dẹp sửa sang lại những ngôi mộ cũ.”
Minh Khánh gật đầu. Thuyền bắt đầu đi vào lớp sương mù. Hơi nước mờ đặc làm khuôn mặt ông lão gần hắn trong gang tấc cũng chẳng thấy. Đi qua làn sương, Minh Khánh nhìn thấy một bến nước rộng. Bên trên là một dãy phố được dựng lên bởi gỗ, tre trúc và lau sậy. Minh Khánh trả tiền cho ông lão rồi lên bến. Hắn mãi mê ngắm nhìn những khối kiến trúc kỳ lạ do người tu đạo tạo nên không để ý thây có một người đang tiến lại. Mãi cho đến khi người đó “E hèm” mấy tiếng, Minh Khánh mới quay mặt lại.
Đó là một người trung niên đứng tuổi. Khuôn mặt và cả thân hình hơi béo. Cái bụng đã bắt đầu phình ra chật căng vạt áo phía trước khiến dáng đi của y trông rất buồn cười. Đôi mắt ti hí cũng khiến cho y thoạt nhìn có vẻ vô hại Thế nhưng Minh Khánh không hề cười. Hắn ngửi được mùi nguy hiểm từ trên thân của người nọ. Người trung niên cúi đầu rất lễ phép: “Xin chào mừng khách quan đến với phiên chợ đầm Nhất Dạ”
Minh Khánh nhìn y hỏi: “Ông là ai?”
Người trung niên cười.
-“Tôi là Văn Quýnh, người quản lí của phiên chợ. Không biết tôi đang được tiếp đón ai đây? ”
_”Minh Khánh của phái Phổ Linh.” Minh Khánh cũng lễ phép giới thiệu.
“Rất vui được gặp ngài.”
Người đàn ông nắm lấy ống áo của hắn; “Nghe danh đã lấu. Vậy xin phép cho tôi đưa ngài đi dạo phiên chợ một lần?”
-“Ai mới đến cũng có vinh hạnh này ư?” Minh Khánh kỳ quái lắm.
-“Không phải, chuyện này hoàn toàn do tôi phụ trách. Nếu tôi thấy ai đó thuận mắt, người đó liền do tôi đưa đi. Nếu tôi ghét ai, kẻ đó sẽ theo gặp một số tên khá phiến toái và ngược lại.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vùng Đất Vô Hình
Thám Hoa Rách
Vùng Đất Vô Hình - Thám Hoa Rách
https://isach.info/story.php?story=vung_dat_vo_hinh__tham_hoa_rach