Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vân Khuynh Thiên Khuyết
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 15: Quá Đáng Ghét
K
hánh Nhiễm cảm thấy như đang bị nhấn chìm trong lò lửa nóng rực, đôi lúc lại giống như đang chìm nổi giữa biển băng lạnh giá, cả người lúc lạnh lại lúc nóng, rất hỗn loạn!
Những hình ảnh chấp nối mơ hồ lướt qua đầu nàng, lúc là gương mặt tươi cười hào sảng của cha, lúc là bàn tay dịu dàng của nương đang vuốt ve mặt nàng, trong chốc lát lại là biển máu nhuộm đỏ cả bầu trời và mặt đất, nàng hoảng sợ muốn mở mắt ra, nhưng mí mắt lại giống như có vật nặng đang đè vào, không còn chút sức lực.
Trong lúc mơ màng, dường như có một người luôn dịu dàng ôm nàng vào lòng, cái ôm kia thật rộng lớn và ấm áp, giống như lồng ngực vững chãi của cha, nàng tham lam muốn đến gần hơn, gần hơn chút nữa…nhưng người nọ lại đột ngột rời đi.
Một lúc sau, tựa hồ có một sức mạnh dịu dàng chạm vào khắp người nàng, từng đợt đau đớn truyền đến, nàng khiếp sợ vô cùng, nhưng lại không có sức lực để ngăn cản nó, chỉ có thể dày vò tuỳ ý người đó muốn làm gì thì làm.
Một trận đau đớn khủng khiếp, nàng mệt mỏi hôn mê bất tỉnh. Trong lúc mơ màng, nàng nghe được giọng một nam một nữ nói chuyện
Cái ôm ấm áp kia lại phủ lên người nàng, trời rung đất chuyển, rồi mọi chuyện dần yên ắng đi qua.
Đợi đến khi nàng hoàn toàn tỉnh lại, ánh vào mi mắt là dải lụa vàng phất phơ bên tấm màn xanh nhạt, bên mép thêu những khóm hoa lan viền bạc tinh mỹ. Gió thổi qua lay động, dây lụa vàng rũ xuống lượn lờ theo cơn gió, ánh sáng nhẹ nhàng vờn quanh.
Trong không trung chập chờn mùi cây an tức hương*, Khánh Nhiễm cảm thấy đầu vừa nặng vừa đau, huyệt thái dương căng tức rất đau đớn. Nàng khẽ đưa tay nâng trán, mơ hồ nhớ đến trong lúc mê man, dường như nghe được giọng hai người nói chuyện.
“Cô nương này là tội phạm truy nã quan trọng của Chiến quốc, thiếu gia không ngại có thể để nàng ở lại chỗ của Lãng Tinh, mang về sứ quán sợ là không tốt.”
“Không sao, ngươi cứ đi chuẩn bị đi, tối nay ta sẽ mang nàng về sứ thần quán.”
“Tôi sợ không ổn.”
“Yên tâm đi, có tỷ tỷ ở đây, Chiến Anh Đế sẽ không hoài nghi đến ta. Về phần Địch Táp, hắn sẽ không dám làm trái lại lời của Chiến Anh Đế, mà xung đột với các sứ thần.”
“Vậy thiếu gia lo lắng nhất là Phượng Anh?”
“Phượng Anh là người tâm cơ thâm sâu, nay việc kết giao của hai nước Chiến Lân sắp tới, nếu vì việc này để hắn bắt được nhược điểm, sợ rằng sẽ sinh ra tranh chấp. Nhưng hắn vạn vạn không thể nghĩ đến, ta sẽ mang người về sứ thần quán.”
“Lần này thiếu gia hành sự thật thật giả giả, vậy Phượng Anh kia nhất định nghĩ người để ở chỗ tôi.”
“Nhưng ta nghĩ cũng chỉ có thể lừa hắn được hai ngày, người theo dõi xe ngựa đã đi rồi?”
“Đi rồi, công phu của người đó rất cao, người của chúng ta đuổi theo nhưng mất dấu.”
“Thôi, đi chuẩn bị đi.”
..
Khánh Nhiễm nhíu mày, hồi tưởng lại những lời nói đứt quãng nghe được, phân tích tình cảnh của mình hiện tại. Nghĩ đến thiếu gia kia nhất định là Lận Kì Mặc, còn cô gái lúc nãy gọi là Lãng Tinh, nếu theo lời bọn họ nói, hiện tại nàng đang ở trong sứ thần quán.
Chiến Lân hai nước đang liên minh, việc này thật ra Khánh Nhiễm cũng đã nghe qua, Lận Kì Mặc nói không thể để Phượng Anh bắt được điểm yếu, ý tứ có lẽ đề cập đến vấn đề phá hỏng việc liên minh này.
Vậy còn Lần Kì Mặc thì sao? Tại thời điểm nhạy cảm như vậy, vì sao hắn lại cứu nàng?
Trong lúc nàng đang suy tư, bên ngoài đã dần truyền đến tiếng bước chân trầm ổn, Khánh Nhiễm cảm thấy đầu óc hơi ngưng trệ, liền nhắm hai mắt lại.
Lận Kì Mặc bưng một thau nước từ bên ngoài tiến vào, đặt thau đồng trên bàn lục giác, vắt khăn trong tay, sau đó đi về hướng giường.
Đi được hai bước, dưới chân bỗng dừng một chút, hắn ngẩng đầu nhìn Khánh Nhiễm đang nhắm mắt nằm trên giường, khoé môi cười khẽ. Dưới chân nhẹ nhàng bước đến gần Khánh Nhiễm, chậm rãi ngồi xuống bên mép giường, đưa tay muốn cởi vạt áo trước ngực nàng.
Khánh Nhiễm cả kinh, nhanh chóng mở to hai mắt, chính lúc thấy một đôi mắt đen như mực đang cười đắc ý.
“Ngươi tính làm gì!”
“Nhiễm muội muội tỉnh rồi sao? Miệng vết thương của ngươi bị nức da, Tứ lang chuẩn bị lau vết máu khô trước ngực cho ngươi, ngươi thấy Tình ca ca có tốt không?” Lận Kì Mặc chớp chớp mắt cười nói.
Vừa rồi Khánh Nhiễm phát hiện các vết thương trên người đã được xử lí qua, ngay cả quần áo lúc đầu cũng được đổi thành váy trắng, nay thấy hắn như vậy, không khỏi lại nhớ tới bàn tay rộng lớn dịu dàng vuốt nhẹ lên thân thể nàng, nhất thời một cỗ xấu hổ đánh thẳng lên đầu, đốt hồng hai gò má, làm chúng nóng bừng.
Nàng biết việc này không thể trách Lận Kì Mặc, ngược lại mình còn phải nói lời cảm ơn hắn, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt trêu ghẹo càn rỡ, những lời muốn nói cũng chẳng biết nói ra thế nào, chỉ có thể nghiêng đầu, nhíu mày không thèm trả lời.
Buồn nửa ngày …
Ánh mắt của Lận Kì Mặc vẫn chưa bao giờ dời đi, nàng ngoái đầu nhìn lại, cắn răng nói:“Lần này tính là ta nợ ngươi.”
Lận Kì Mặc vốn tưởng rằng nàng sẽ trợn mắt giận dữ, hoặc là động thủ liều mạng giết chết hắn, còn không thì cũng nên giống mấy nữ nhân bình thường, gặp loại chuyện này sẽ khóc lóc om xòm đòi tìm cái chết, hắn thật không nghĩ tới nàng sẽ nói như vậy. Trong lúc nhất thời có chút sững sờ, nghẹn họng nhìn nàng trân trối.
Nửa ngày, hắn cười phì hai tiếng, lẩm bẩm nói:“Sớm biết Nhiễm muội muội lớn lên đầy đủ như vậy, lúc nãy ta nên nhìn thêm một lát. Thất sách thất sách.”
Khánh Nhiễm giật mình một chút mới hiểu được hắn đang nói gì, đột nhiên thấy khí trong thân thể hừng hực dồn hết lên đỉnh đầu, đưa tay muốn chụp cái gối sứ bên cạnh, không ngờ chỉ mới động một chút đã đụng đến miệng vết thương, nàng hít một ngụm khí lạnh, cảm thấy đầu óc choáng váng.
Thân thể mềm nhũn, Lận Kì Mặc rất nhanh điểm mấy huyệt đạo trên người nàng. Nàng trợn mắt nhìn hắn, lại thấy hắn cười như tên trộm, đưa tay đến gần nàng.
“Bất quá không sao, bây giờ xem là được rồi, Nhiễm muội muội không cần thẹn thùng nha.”
“Ngươi muốn làm gì!”
Khánh Nhiễm trơ mắt nhìn bàn tay đẩy vạt áo trước ngực nàng, lộ ra lớp yếm đỏ thắm, nàng tức giận đến ngực phập phồng liên hồi.
Tia sáng trong mắt Lận Kì Mặc trầm xuống, liền thu hồi tầm mắt, nhưng vẫn không chịu nuốt khẩu khí, trừng mắt với Khánh Nhiễm:“Ta giúp ngươi kiểm tra các miệng vết thương, với bộ dáng của ngươi bây giờ, gia không có hứng thú đâu.”
Khánh Nhiễm nghi ngờ nhìn hắn, thấy ánh mắt hắn dời về phía hõm vai nàng, vẻ mặt chuyên chú, quả thực chính là muốn nhìn miệng vết thương. Thở dài nhẹ nhõm, lại cảm thấy hơi ngượng, nàng khẽ quay đầu đem mặt chôn vào tấm chăn.
Chỉ vừa chuyển động một chút, vết thương dường như bị nứt máu, rất đau! Cảm thụ được động tác của hắn trên vai nàng, Khánh Nhiễm cắn răng không cho chính mình thở mạnh, trong lòng không khỏi tức giận.
Nhìn bộ dáng của nàng không có hứng thú? Bộ dáng của nàng làm sao chứ! Chẳng lẽ xấu đến mức bị ghét bỏ sao!
Không bao lâu, Lận Kì Mặc đã băng lại miệng vết thương rất chu đáo, hắn đứng dậy, đưa mắt nhìn Khánh Nhiễm, thấy nàng vẫn không nói gì, liền liếc mắt đến gương đồng trên bàn. Trong mắt có tia buồn cười, khẽ nhếch môi một chút, đi qua hướng đó.
Hắn cầm lấy gương đồng, đem nó đặt lên giường, ủy khuất nói:“Ta vốn muốn giúp Nhiễm muội muội rửa mặt, nhưng mà nếu Nhiễm nhi hung dữ như vậy, vậy thì chỉ có thể tự mình làm thôi. Tứ lang đi đây.”
Hắn nói xong, quả thật biến mất nhanh như chớp, phong thái kia có thể nói là tiêu sái cực kì.
Khánh Nhiễm cảm thấy hồ nghi, cầm gương lên nhìn thử, vừa nhìn, nhất thời cảm thấy dở khóc dở cười.
Gương đồng phản chiếu gương mặt của chính mình, nhưng bên trên lại có hai khối đen sì như mắt gấu mèo, miệng đỏ choét một mảng, loang lổ chỗ này chỗ kia, nhìn qua giống như một bức tranh dùng màu nước hỗn hợp tạt lên.
Trách không được hắn nói nhìn bộ dáng của nàng không có hứng thú, ngay cả lệ quỷ nhìn thấy chắc cũng phải nhượng bộ lui binh.
Những phấn hoa nàng dùng trang điểm đều được bản thân nàng đặc chế, cần dùng một bình nước thuốc đặc biệt mới tẩy được, nghĩ đến, chắc là Tứ lang dùng nước thường lau mặt cho nàng, nên mới thành bộ dáng như vậy.
Nhìn gương mặt quái dị trong gương đồng, một trận rầu rĩ không kiềm chế được từ trong ngực Khánh Nhiễm nảy lên.
————————-
Cây an tức hương: còn có tên là cây cánh kiến trắng, đây là cây thuộc họ Bồ đề, mọc hoang, có thể trồng ở một số vùng núi và trung du, để lấy nhựa hoặc lấy gỗ làm quẹt diêm, làm giấy. Đây là một loài cây có mùi thơm, dùng để chữa ho, chữa vết thương, hoặc làm hương liệu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vân Khuynh Thiên Khuyết
Tố Tố Tuyết
Vân Khuynh Thiên Khuyết - Tố Tố Tuyết
https://isach.info/story.php?story=van_khuynh_thien_khuyet__to_to_tuyet