Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trở Lại Địa Đàng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Trở Lại Địa Đàng - Chương Cuối
D
uncan dựa hai nắm tay của gã lên chiếc bàn cong tại trạm theo dõi.
Phòng an ninh được xây trong một boong ke ở mé đồi. Từ đó có thể vào trực tiếp cả tòa biệt thự và xuống khu thí nghiệm ngầm. Phía sau gã, các cửa sổ chống đạn mở ra một khung cảnh rộng về phía Vịnh và chiếc tàu buôn đánh cá đang chìm khi nó chạy ì ạch trong làn khói vào vùng biển của họ. Đó không phải là mối quan tâm nhất thời của gã. Đội súng pháo bên trên tòa biệt thự vẫn theo dõi sát sao chiếc tàu.
Thay vào đó, gã vẫn nhìn chăm chăm vào một màn hình tối.
Gã lắng nghe động tĩnh qua tai nghe, căng thẳng chờ bất cứ dấu hiệu nào của đội do thám. Các tiếng thét sợ hãi lọt qua điện đàm vẫn vang vọng trong đôi tai gã. Gã không thể biết có bao nhiêu tiếng la trong đó.
Liệu có người nào của gã còn sống không?
“Bật cuộn băng lại,” Duncan bảo.
Viên kĩ thuật ngồi tại bàn thao tác một lệnh, và màn hình tối chuyển sáng nhòe – rồi dừng lại ở hình ảnh thoáng đãng về con suối trong tuôn bọt trắng xóa khỏi một bên ngọn đồi phủ xanh rừng. Camera 4A đã được đặt gần mạch nước duy nhất trên đảo. Đó là một trong số mười hai camera được đặt ở các vị trí chủ chốt, những nơi có ưu thế mang lại sự quan sát tốt nhất đối với hoạt động hàng ngày của các vật mẫu.
Đội của Duncan đã cố lắp đặt một cái mới. Hình ảnh bị rung khi chiếc camera nhanh chóng được lắp vào và cố định. Gã thoáng thấy một cánh tay vẫy trước camera kiểm tra thử chức năng của nó.
Rồi bàn tay đó rút lại, và một trong số những người của gã chạy thật nhanh qua camera. Khẩu súng trường đặt trên vai hắn, má hắn áp sát vào báng súng. Mặc dù không có tiếng động nào lọt qua đầu thu của camera, nòng súng của hắn lóe sáng và khói phun ra khi súng nổ. Rồi tên lính biến mất khỏi màn hình.
Một lúc sau, hình ảnh bị nhiễu và màn hình tối đen lại.
Duncan ngồi thẳng người lại hít một hơi thật dài, thật sâu. Không chỉ mạng sống của những người lính làm gã lo lắng. Gã nhìn qua mười một chiếc camera còn lại. Chúng hiển thị những khung cảnh khác nhau của hòn đảo: một nhà xí thô sơ, một rìa đá, một cái hang nông, và riêng ba camera tập trung vào ngôi làng chính của khu sinh quyển. Mọi thứ trông đều yên bình, ngoại trừ việc không có bất cứ một dấu hiệu nào của các sinh vật sống ở đó. Rõ ràng sự vắng mặt của chúng đưa ra một kết luận duy nhất.
“Chúng biết về các camera ghi hình,” gã lẩm bẩm.
Tất cả bọn chúng.
Tâm trí gã lo lắng về suy luận đó.
Vậy tại sao chỉ phá một camera?
Câu trả lời đủ đơn giản. Bọn khốn đã đặt một cái bẫy với ý định nhử người vào khu vực đó. Nhưng tại sao? Để trả thù? Gã không nghĩ vậy. Hành động đó được tính toán kĩ, có quá nhiều mục đích. Gã nhớ lại tiếng nổ ran của khẩu súng trường. Một khả năng khác hiện lên và có vẻ chắc chắn hơn khi gã xem xét đến. Chiếc camera bị vỡ không phải để nhử người – mà là vũ khí.
Duncan chuyển sang nhìn màn hình máy tính. Nó hiển thị bản đồ hòn đảo. Các chấm đỏ tí hon di chuyển theo thời gian thực trên màn hình. Chúng hiển thị các thẻ theo dõi mười bốn người vượn và hai mươi ba mẫu vật khác. Nhưng không có thẻ đeo nào trong số đó đến gần dòng suối vào thời điểm vụ tấn công. Khi gã nhìn chăm chăm vào màn hình, gã phát hiện ra có nhiều thẻ đeo nằm cố định một chỗ, vài cái nằm trong các chòi của ngôi làng, hai cái ở trong hang và số còn lại ở trong rừng.
Duncan chồm người tới và đếm số thẻ đeo không di chuyển.
... mười hai, mười ba, mười bốn.
Bằng số lượng người vượn. Đó không thể là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Chỉ có thể có một lời giải thích khác.
“Chúng đã lấy các thẻ đeo ra,” gã nói to.
“Sếp!” Viên kĩ thuật bổ nhào đến và chỉ tay vào các cập nhật trực tiếp từ một trong số các camera. “Sếp phải nhìn thấy thứ này.”
Duncan cùng hắn xem màn hình. Màn hình hiển thị cảnh một khu đất quang trong rừng. Khi mới nhìn vào, gã chẳng thấy gì. Rồi chuyển động của các bóng đen ở góc rừng làm mắt gã chú ý. Những bóng người rón rén đi qua rừng.
Hai, hay ba.
Gã liếc mắt.
Có phải chúng là những mẫu vật mất tích?
Rồi một bóng đen bước qua bóng râm loang lổ ánh nắng. Nhân vật đó mặc quần dài, áo vét ngụy trang và mang một khẩu súng trường công kích. Thoạt đầu, gã nghĩ đó có lẽ là một trong số những người của gã, vẫn còn sống. Nhưng trang phục không đúng. Duncan biết tất cả những tên đã qua chiếc cầu vào nơi quái quỷ đó. Đây không phải người của họ. Ai đó khác đang ở đó.
Gã cân nhắc các khả năng. Kể từ rắc rối ở Haiti, bọn cướp đã hoành hành mạnh hơn trong vùng. Có thể đó là bọn chúng không?
Trên màn hình, đội quân bí ẩn biến mất vào trong rừng.
“Sếp muốn làm gì?” viên kĩ thuật hỏi.
Duncan quay lại nhìn màn hình máy tính. Chuyển động hỗn loạn của các đốm đỏ đã dừng lại trước đó. Khi gã nhìn, chúng bắt đầu di chuyển lại, tất cả bọn chúng – đổ về phía những kẻ thâm nhập như thòng lọng đang siết chặt.
Đôi môi gã bậm lại với vẻ thỏa mãn tàn nhẫn. Bọn ngu đã chọn nhầm hòn đảo để đáp lên.
“Sếp?”
“Tiếp tục theo dõi,” Duncan nói. “Vấn đề này tự nó sẽ được săn sóc trong vài phút nữa.”
Nhưng điều đó không chỉ ra được mối lo khác. Làm quái gì mà bọn cướp lại đặt chân lên hòn đảo kia trước? Duncan quay qua nhìn dãy vòm cửa sổ trông ra biển. Chiếc tàu bốc khói tiếp tục ì ạch vào trong vịnh.
Đó phải là câu trả lời.
Gã đã nghe về những con chim giả bị gãy cánh để dụ loài báo đi xa khỏi tổ. Điều tương tự đang diễn ra ở đây. Con tàu khốn khổ đã được dùng để thú hút sự chú ý của họ, để làm họ mất cảnh giác.
Cơn giận bùng lên thành cơn bỏng ran ở ngực gã.
Đến lúc giẫm nát con chim đó bằng một gót chân.
“Liên lạc với tay súng ở boong ke,” Duncan ra lệnh, gã vẫn nhìn về phía vịnh. “Bảo hắn nã súng vào chiếc tàu đó.”
Chương trước
Mục lục
Trở Lại Địa Đàng
James Rollins
Trở Lại Địa Đàng - James Rollins
https://isach.info/story.php?story=tro_lai_dia_dang__james_rollins