Thơ Quan Võ
ột bữa nọ, bốn ông quan võ, thấy bọn quan văn cậy có tài làm thơ, cũng rủ nhau về tư dinh uống rượu làm thơ. Nhân trước mặt có cây khoai nước, bốn ông dùng làm đề mục ngâm vịnh.
Ông thứ nhất mở mào: « Ai khéo sinh ra cái giống khoai ».
Ông thứ hai nghĩ rồi đọc: « Dọc nó làm dưa cũng dẻo dai ».
Ông thứ ba ngâm tiếp: « Củ nó luộc ăn coi cũng khá ».
Ông thứ tư nghĩ rằng cây khoai chỉ có củ dọc, thì đã được hai ông nói tới rồi, vậy chỉ còn lá. Lúng túng mãi không biết tả cái lá như thế nào, chợt ông nghĩ ra rồi vỗ đùi ngâm: « Lá nó như, như… rứa mới tài ».
Đọc xong bốn ông thích chí vỗ tay cười ha hả. Một ông khoái chí quá đề nghị: « Thêm, thêm, và làm thơ chữ, chứ không thèm thơ nôm nữa ».
Nhân thấy cây tùng, bốn ông lại lấy đó làm đề.
Ông thứ nhất đọc: « Hạnh ngộ tri âm, hạnh ngộ tùng ». (May gặp tri âm, may gặp thông).
Ông thứ hai vốn đã nghe lỏm được một câu thơ cổ về Tích Trương-Kế liền ứng khẩu tiếp luôn: « Sơ tam sơ tứ nguyệt mung lung ».
Ông thứ ba chợt nhớ đến câu sấm Trạng Trình đọc liền: « Mã đề dương cước anh hùng tận ».
Ông thứ tư chẳng hiểu ba ông kia nói những gì, nhưng nhớ đến mấy tên trong sự tích hát tuồng liền chắp thành câu kết: « Quan Công đại chiến Uất Trì Cung ».
Ngâm xong, cả bốn ông lại cười ha hả và tự cho như thế quả thật là văn võ song toàn.
Tiếu Lâm Việt Nam Tiếu Lâm Việt Nam - Cử Tạ Tiếu Lâm Việt Nam