Thiên Đường epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 51
att đang đi tới đi lui trong tiền sảnh căn hộ của anh khi Meredith cuối cùng cũng đến vào lúc bảy giờ đêm đó - trễ ba mươi phút. Anh mở cửa, kéo cô vào vòng tay của anh, và nói một cách giận dữ, "mẹ kiếp, nếu em sẽ đến trễ, và các quả bom đang sắp sửa nổ tung vung vãi khắp nơi, thì em phải gọi cho anh biết là em ổn chứ!" Anh đẩy cô ra, muốn lắc mạnh cô, và ngay lập tức hối tiếc vì đã tỏ ra giận dữ. Cô trông hoàn toàn kiệt sức.
"Em xin lỗi, " cô nói "Em đã không nghĩ anh tưởng tượng được bất cứ thứ gì như thế "
"Rõ ràng là trí tưởng tượng của anh rất phong phú khi có liên quan đến em " Matt nói một cách gượng gạo, mỉm cười để lấy đi sự châm chích ra khỏi lời chào đón của anh. Anh đưa cô ra phía sau căn hộ và đi lên những bực thang để đi vào phòng khách vì đó là nơi ấm cúng nhất của căn hộ, và vì tầm nhìn từ góc cửa sổ là tuyệt nhất.
"Hầu như cả buổi chiều em đã ở đồn cảnh sát, " cô giải thích khi cô ngồi xuống ghế xô pha làm bằng da, " cố gắng cung cấp cho họ bất cứ thông tin gì mà em có để giúp họ tìm ra kẻ nào đã bỏ bom vào trong các cửa hàng. Khi em về nhà thay đồ và đi đến đến đây, Parker gọi đến, và chúng em nói chuyện trên điện thoại suốt cả tiếng đồng hồ. "
Meredith dừng lại, nhớ lại cuộc gọi của Parker. Không ai đề cập đến chuyện anh đã ở nguyên đêm với Lisa. Parker không phải là một kẻ nói dối, và việc anh cố ý không đưa ra lời giải thích là một sự xác nhận trong im lặng đối với Meredith là đêm đó hai người họ đã thực sự ngủ với nhau. Cô có cảm giác thật kỳ lạ khi tưởng tượng hai người họ có quan hệ với nhau - lạ lẫm nhưng hầu như nhẹ nhõm, bởi vì Meredith yêu thương cả hai.
Trước khi anh gác máy, Parker đã chúc cô hạnh phúc, nhưng anh có vẻ hơi nghi ngờ và lo lắng về khả năng cô được hạnh phúc với Matt. Parker ít nói về Matt - ngoại trừ là anh lấy làm tiếc đã bắt đầu vụ đánh đấm với Matt. "Điều duy nhất mà anh hối tiếc, " Parker nói bằng giọng chua chát, " là anh đã hụt cú đấm của mình. "
Phần còn lại câu chuyện của họ là về chuyện kinh doanh, và nó đã không làm cho cô yên lòng hay vui vẻ gì.
Kéo mình ra khỏi sự mơ màng, cô nói, "em xin lỗi nếu em có vẻ lơ đãng. Hôm nay là một ngày lạ thường, từ đầu đến cuối. "
"Em có muốn nói về nó không?"
Meredith nhìn anh, chú ý đến âm điệu chỉ huy, quyền năng tuyệt đối bao quanh anh. Xuề xoà trong cái quần đen với áo trắng hở cổ và cổ tay áo gấp lên ngay cánh tay của anh, rõ ràng là Matthew Farrell toát ra sức mạnh của quyền lực và sự bất khuất. Nó đã được tạc vào quai hàm của anh và hiện rõ qua mỗi nét mặt cứng rắn và dứt khoát của anh.
Tuy nhiên, cô nghĩ với nụ cười vô thức, trên giường cô có thể làm cho người đàn ông táo bạo, mạnh mẽ này rên rỉ với sự đòi hỏi và hướng về cô trong sự ham muốn mãnh liệt. Cô yêu thích khi biết được điều đó. Cô yêu anh.
Câu hỏi của anh làm cho những suy nghĩ vui vẻ của cô khựng lại: "Em không muốn cố gắng quên đi chuyện ngày hôm nay sao?"
"Em cảm thấy có lỗi vì cứ là gánh nặng cho anh " Meredith nói, cho dù cô đang khao khát cần lời khuyên của anh và có lẽ sự trấn an.
Môi của anh cong lên, và rõ ràng là có ánh đam mê trong mắt anh. "Lại có em làm gánh nặng cho anh là một ý nghĩ thật lạ kỳ làm cho anh không ngủ được cho đến sáng." Anh quan sát sự ám áp không thể che giấu hiện ra trong đôi mắt cô khi cô nhận thức được những gì anh đang nói và nhớ lại những kỷ niệm trước đây và anh mỉm cười, nhưng anh cố không làm cho cô rối bời thêm nữa. Nghiêm trang, anh nói, "chúng ta hãy nghe về ngày hôm nay của em nào. "
Với một nỗ lực Meredith kéo mình ra khỏi những hình ảnh tưởng tượng đến đam mê nóng bỏng với anh. "Thực sự, tóm tắt rất đơn giản, " cô nói, cong đôi chân bên dưới cô và duỗi chúng về phía anh. "Sau cùng nhưng không kém phần quan trọng, cổ phiếu của cửa hiệu bị xuống ba điểm vào lúc đóng cửa chiều nay "
"Nó sẽ lên lại một khi chuyện dọa bom lắng xuống, " Matt nói.
Gật gù, cô tiếp tục. "Sáng nay, chủ tịch của ban quản trị gọi. Họ muốn em giải thích về chuyện ẩu đả tối thứ bảy. Em đang nói chuyện với ông ấy khi cuộc gọi đầu tiên thông báo có bom đến, vì vậy mà vẫn chưa kết thúc câu chuyện giữa em và ông ấy. "
"Các vụ doạ bom sẽ làm cho họ phân tâm một thời gian. "
Với một cố gắng hài hước yếu ớt, cô bổ sung, "em đoán là trong cái rủi vẫn có cái may." Tránh tia nhìn khỏi ánh mắt trầm tĩnh chăm chú của Matt, cô nhìn chòng chọc ra cửa sổ.
"Còn chuyện gì khác làm cho em lo lắng không?"
Rõ ràng từ giọng nói khăng khăng của anh, Matt biết còn có chuyện khác và anh mong đợi được nghe về nó. Cảm thấy vô cùng đau khổ, cô nhìn anh và nói, "em có thể có thêm thời gian thu xếp tài chính để mua miếng đất Houston từ anh không? Parker đã thu xếp một ngân hàng khác cho em vay tiền bởi vì ngân hàng của anh ấy không thể. Hôm nay, khi người cho vay đó nghe về các vụ doạ bom, họ đã gọi cho Parker và rút ra khỏi vụ làm ăn. Họ đã nói họ muốn chờ và chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra với Bancroft trong một vài tháng tới. "
"Reynolds thật là tốt khi đổ tất cả mọi chuyện đó vào em hôm nay, " Matt nói một cách chế nhạo.
"Anh ấy gọi để chắc chắn là em được ổn và xin lỗi về những chuyện đã xảy ra vào tối thứ bảỵ Phần còn lại - liên quan đến tiền bạc - được nói đến vì ngày mai em và anh ấy sẽ có một cuộc họp để thương lượng điều khoản cho vay với người cho vay mới. Parker phải nói cho em biết người cho vay mới đã hủy hỏ cuộc họp " Một tiếng bíp ồn ào từ máy nhắn tin của cô làm Meredith ngừng lại và với lấy cái ví mà cô đã đặt xuống bên cạnh ghế xô pha. Cô lấy ra máy nhắn tin, đọc tin nhắn trên đó, và với một tiếng rên thầm, bực bội cô để cho đầu của cô ngã ra tựa vào ghế xô pha, mắt cô nhắm chặt lại. "Đây là cái em cần để làm cho ngày hôm nay trở thành hoàn hảo. "
"Có chuyện gì vậy?"
"Là bố em, " cô nói với một tiếng thở dài, miễn cưỡng nhìn Matt. Sự ấm áp biến mất khỏi mắt anh khi nghe nhắc đến bố cô, và quai hàm của anh cứng ngắc. "Bố em muốn em gọi cho ông ấy. Bây giờ là hai hoặc ba giờ sáng ở Ý. Hoặc là ông ấy đang gọi để nói lời chào vào lúc nửa đêm, bằng không ông ấy cuối cùng đã nhìn thấy một tờ báo. Em có thể sử dụng điện thoại của anh không?"
Bố cô đang ở sân bay ở Rome, đợi một chuyến bay để về nhà, và khi giọng của ông ấy bùng nổ qua điện thoại, Matt giận dữ và Meredith chùn bước. "Con đang làm cái quái gì thế!" ông la to ngay khoảnh khắc người trực tổng đài điện thoại nối dây cho ông.
"Bố làm ơn bình tĩnh lại đi, " Meredith bắt đầu, nhưng không xoa dịu được ông.
"Con bị điên rồi à!" ông la ầm ầm như sấm dậy. "Bố chỉ để cho con một mình trong vài tuần và bộ mặt của con tràn đầy trên báo bên cạnh bộ mặt của thằng khốn khiếp đó và rồi chúng ta bị dọa bom."
Lờ đi vấn đề của Matt trong lúc này, Meredith cố làm dịu ông về các vụ hăm dọa đánh bom của ngày hôm nay, cô nghĩ ông đã khám phá ra "Đừng để bị nhồi máu cơ tim vì chúng," cô khẩn khoản, cố gắng giữ bình tĩnh và thần kinh của cô căng ra."Tất cả ba quả bom đã được tìm thấy là lấy đi mà không ai bị thương..."
"Ba à!" ông gầm rú. "Ba quả bom à? Con đang nói chuyện gì thế?"
"Bố đang nói về chuyện gì?" cô hỏi, nhưng quá muộn.
"Bố đang nói về vụ doạ bom giả ở New Orleans, " ông nói, và cô có thể cảm thấy ông đang cố gắng kềm chế mình. "Có ba quả bom được phát hiện à? Khi nào? Ở đâu?"
"Hôm nay. Ở New Orleans, Dallas, và ở đây "
"Chuyện gì đã xảy đến với doanh thu bán hàng của chúng ta?"
"Không thể tránh được điều xảy ra, " cô nói, cố nghe như vừa là một vấn đề thực tế và khích lệ. "Chúng ta phải đóng cửa trong ngày hôm nay, nhưng chúng ta sẽ lấy lại được sau này. Con đã bắt đầu sắp xếp một số chương trình khuyến mãi đặc biệt - Bộ phận quảng cáo muốn gọi nó là một giảm giá bán bom thay thì giảm giá bán lửa, " cô cố nói đùa.
"Chuyện gì đã xảy ra với cổ phiếu của chúng ta?"
"Nó rớt ba điểm vào lúc đóng cửa ngày hôm nay. "
"Còn Farrell thì sao?" ông lại hỏi với sự giận dữ. "Có chuyện gì xảy ra với hắn vậy? Con nên tránh xa thằng đó ra. Không có cuộc họp báo nào nữa cả - không gì cả!"
Ông đang nói ầm ĩ đến nỗi Matt có thể nghe ông, và Meredith nhìn anh với vẻ khiếp đảm bất lực, nhưng thay vì mang lại cho cô một nụ cười động viên, hoặc bất kỳ hành động nào như chỗ dựa tinh thần, Matt chờ cô từ chối mệnh lệnh của cha cô, và khi cô không làm nó ngay, anh quay gót chân của anh và đi đến cửa sổ, đứng quay lưng về phía cô.
"Bây giờ, hãy nghe con nói, " Meredith yêu cầu cha cô bằng một giọng run run, bình tĩnh, "chẳng ích gì khi phải bực dọc và bị một cơn đột quị khác vì những chuyện này. "
"Đừng nói chuyện với bố như một kẻ ngu ngốc!" ông cảnh báo, nhưng giọng của ông đang căng thẳng và cô tin chắc là cô đã nghe ông ngừng lại để nuốt một viên thuốc. "Bố đang đợi nghe câu trả lời về Farrell. "
"Con không nghĩ chúng ta nên thảo luận chuyện này trên điện thoại. "
"Đừng trì hoãn nữa, mẹ kiếp!" ông mắng mỏ, và Meredith nhận ra rằng có lẽ là tốt hơn nên xử lý vấn đề ngay bây giờ thay vì cố gắng trì hoãn nó, vì ông dường như đang trở nên căng thẳng nhiều hơn bởi sự lảng tránh của cô.
"Được rồi, tốt thôi, " cô nói lặng lẽ, "chúng ta sẽ xử lý nó ngay bây giờ, nếu đó là điều bố muốn." Cô ngừng lại, điên cuồng suy nghĩ tìm ra cách tốt nhất để nói chuyện đó. Nó có vẻ khôn ngoan hơn là trước tiên cố gắng xoa dịu ông với sự lo âu mà ông sẽ chắc chắn cảm thấy cho dù cô có phát hiện ra sự lừa dối của ông vào mười một năm trước đây hay không, vì vậy cô bắt đầu bằng việc đó. "Con biết là bố yêu con và bố đã làm điều mà bố tin là cách tốt nhất cách đây mười một năm... " sau đó là sự im lặng căng thẳng, vì vậy cô nói thêm một cách thận trọng, "Con đang nói về bức điện mà bố đã gửi cho Matt kể với anh ấy rằng con đã phá thai. Con biết về nó - "
"Con đang ở chỗ quái nào ngay bây giờ vậy?" ông hỏi một cách nghi ngờ.
"Con đang ở tại căn hộ của Matt. "
Giọng của ông run lên vì tức giận và có gì đó để Meredith nghe như nỗi sợ hãi. Hoảng sợ. "Bố đang trên đường về nhà. Máy bay của bố sẽ rời khỏi đây trong ba tiếng đồng hồ. Tránh xa khỏi thằng đó! Đừng tin nó. Con không biết người đàn ông đó, bố nói cho con biết!" quay trở lại với giọng điệu rõ ràng là nhạo báng, ông bổ sung, " để bố xem thử con có thể xoay xở được và không làm cho chúng ta bị phá sản cho đến khi bố về đến đó. "
Ông dập mạnh điện thoại xuống, và Meredith từ từ gác máy, sau đó cô nhìn Matt, lưng anh vẫn còn xoay lại với cô, như thể buộc tội cô đã không thể đấu tranh một cách mạnh mẽ. "Hôm nay đúng là một ngày hoàn hảo, " cô nói chua chát. "Em nghĩ anh giận dữ vì em đã không nói thẳng ra và cho ông ấy biết thêm về chúng ta. "
Không xoay người lại, Matt đưa tay lên và mệt mỏi xoa bóp cơ bắp căng thẳng ở sau ót của anh. "Anh không có tức giận, Meredith, " anh nói bằng một giọng vô cảm, đều đều. "Anh đang cố thuyết phục mình là em sẽ không rút lui khi ông ấy về đến đây, là em sẽ không bắt đầu nghi ngờ anh hoặc bản thân em, hoặc, tệ hơn - bắt đầu cân đong những gì em đạt được khi ở chung với anh so với những gì em sẽ phải mất nếu em làm vậy. "
"Anh đang nói về chuyện gì?" cô nói, đi đến gần anh.
Anh liếc ngang nhìn cô với cái nhìn khắc nghiệt. "Những ngày qua anh đang cố gắng đoán - đoán những gì ông ấy sẽ làm khi ông ấy quay về đây và phát hiện em muốn ở lại với anh. Anh vừa mới hình dung ra nó. "
"Em lặp lại, " cô nói nhẹ nhàng. "Anh đang nói về chuyện gì vậy?"
"Bố của em sẽ chơi quân át chủ bài của ông. Ông ta sẽ buộc em chọn: anh hay ông ấy; Bancroft & Company, cùng với văn phòng của chủ tịch - hoặc không gì nếu em chọn anh. Và anh không rõ," anh bổ sung với một tiếng thở đứt quãng, "là em sẽ chọn con đường nào. "
Meredith quá mệt mỏi, quá kiệt sức, để suy nghĩ về một vấn đề mà cô còn chưa có. "Nó sẽ không đến mức đó đâu," cô nói, vì cô thành thật tin là cô có thể, với thời gian, thuyết phục cha cô chấp nhận Matt. "Em là tất cả những gì ông ấy có, và ông ấy yêu em theo cách riêng của ông ấy," cô nói, mắt của cô khẩn cầu anh không làm cho mọi chuyện trở nên khó khăn hơn với cô. "Và bởi vì ông ấy yêu em, ông ấy sẽ quát mắng và giận dữ, và ông ấy có thể đe doạ em, nhưng ông ấy sẽ bớt gay gắt. Em đã nghĩ nhiều về những gì ông ấy đã làm với chúng ta. Matt, làm ơn, thử đặt mình vào vị trí của ông ấy, " cô nài nỉ "Giả sử anh có đứa con gái mười tám tuổi mà anh bảo vệ tránh xa cuộc sống thực và những thứ xấu xa. Và nghĩ xem nó gặp một người lớn tuổi hơn, người mà anh thực sự tin là một - kẻ đào mỏ. Và người đó đã lấy đi sự trong trắng của nó và làm cho nói mang thai. Anh sẽ cảm thấy như thế nào về người đó?"
Sau một lúc im lặng Matt nói một cách ngắn gọn, "anh sẽ ghét cay ghét đắng anh ta," và chỉ khi Meredith nghĩ cô đã thắng, anh nói thêm, "nhưng anh sẽ tìm cách chấp nhận anh ta vì nó. Và anh chắc chắn là sẽ không ép nó bằng cách làm cho nó nghĩ rằng anh ta đã ruồng bỏ nó. Anh cũng sẽ không cố gắng đút lót để anh ta làm chuyện đó, "
Meredith nuốt nước bọt. "Ông ấy đã cố làm chuyện đó à?"
"Đúng. Vào cái ngày anh đưa em về nhà với ông ấy. "
"Anh đã nói gì?"
Matt nhìn chằm chằm vào đôi mắt mở to, bối rối của cô, mỉm cười một cách trấn an, và ôm choàng cô. "Anh đã bảo với ông ấy " anh thì thầm khi miệng của anh áp vào miệng cô với một nụ hôn dài, đê mê "là anh không nghĩ ông ấy nên can thiệp vào đời tư của chúng ta Nhưng," anh thì thầm khàn khàn, hôn tai cô khi cô mềm nhũn tựa vào người anh, "không hoàn toàn diễn đạt bằng đúng những lời đó. "
Đã nửa đêm khi anh đưa cô xuống xe của cô. Bị kiệt sức từ những biến cố trong ngày và mềm nhũn cả người từ cuộc làm tình của anh, Meredith gieo mình xuống ghế của tài xế chiếc Jaguar. "Em có chắc là em đủ tỉnh táo để lái không?" anh hỏi, tay anh đặt trên cánh cửa đang mở.
"Hơi hơi " cô nói với nụ cười uể oải, đề máy xe. Máy sưởi và radio mở lên khi tiếng động cơ nổ lên.
"Anh sẽ tổ chức một buổi tiệc cho các diễn viên của vở kịch Phantom of Opera vào đêm thứ sáu," anh nói. "Nhiều người mà em biết cũng đến. Em gái của anh cũng sẽ ở đấy, và anh nghĩ anh nên mời luật sư của em. Anh nghĩ hai người ấy sẽ thích nhau. "
Khi anh do dự, như thể sợ phải hỏi, Meredith nói một cách trêu chọc, "nếu đó là lời mời, câu trả lời của em là có. "
"Anh sẽ không yêu cầu em đến dự như một người khách. "
Bối rối và lúng túng, Meredith nhìn lướt qua vô lăng. "Ồ. "
"Anh mong em sẽ làm nữ chủ nhân của anh, Meredith. "
Cô nhận ra lý do làm cho anh ngần ngại. Anh đang yêu cầu cô phần nào công khai rằng họ là một đôi. Cô quan sát đôi mắt màu xám hấp dẫn của anh và mỉm cười bất lực. "Đó là một bữa tiệc thắt cà vạt đen à?"
"Ờ, tại sao?"
"Bởi vì, " cô nói với cái liếc khoái chí, "nó rất quan trọng đối với nữ chủ nhân vì cô ta phải ăn mặc cho đúng. "
Với một nửa cười, một nửa rên, Matt kéo cô ra khỏi xe và vào vòng tay anh, tóm lấy môi cô trong nụ hôn dài của lòng biết ơn và nhẹ nhõm.
Anh ẫn còn hôn cô khi phóng viên trên ra đi ô tuyên bố rằng cơ thể của Stanislaus Spyzhalski, người đã bị bắt giữ vì đã giả mạo làm luật sư đại diện khách hàng, trong đó có cả Matthew Farrell và Meredith Bancroft, đã được tìm thấy trong một cái mương trên con đường bên ngoài Belleville, Illinois.
Meredith lùi lại và nhìn chằm chằm vào Matt trong cơn sốc. "Anh có nghe không?"
"Hôm nay anh đã nghe chuyện đó trước rồi. "
Sự thờ ơ của anh và việc anh đã không đề cập đến nó làm Meredith thấy hơi kỳ quặc, nhưng sự kiệt sức đã tước đi khả năng suy nghĩ hợp lý của cô, và miệng của Matt lại mở ra trên miệng cô.
Thiên Đường Thiên Đường - Judith Mcnaught Thiên Đường