Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nước mắt bồ công anh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 48: Nỗi Nhớ Bên Phím Dương Cầm
“ E
m chợt nhận ra rằng, em chưa bao giờ thôi yêu anh, dù là khi em hận anh nhất…”
Mọi thứ tưởng chừng như bước vào ngõ cụt… Không một manh mối. Mẫu thiết kế cơ bản đã ổn, nhưng tìm ra người phá rối thì Đan không có lấy một khái niệm…
Tiếng báo mail của mọi người đồng loạt vang lên…
Sau một phút yên tĩnh, mọi ánh mắt đều đổ dồn về một phía, và tất nhiên đôi mắt Đan cũng không ngoại lệ…
Nhã Văn bật dậy khỏi ghế, ánh mắt hoảng loạn, khuôn mặt tái nhợt…
_ Không phải là em, thực sự không phải!
Đan bối rối cực kì. Tại sao lại là Nhã Văn, dường như điều đó là không thể! Nhưng bức thư tố cáo ấy là như thế nào? Tuy bức ảnh được chụp vào buổi tối, nhưng có thể nhìn thấy rõ dáng người cũng như nét mặt của Nhã Văn, và người nhận xấp tài liệu cô bé đưa tất nhiên phải là nhân viên của công ty cạnh tranh. Đôi mắt thất thần của Nhã Văn nhìn Đan như cầu cứu khiến tim cô thắt lại.
_ Chị tin em! Nhưng phải làm thế nào đây? – Đan thì thầm với chính mình
Một cách tố cáo kinh điển, những bộ phim luôn làm như thế. Nhưng lúc này, đây không phải là vấn đề có thể đùa.
….
_ Chị phải tin em! – Nhã Văn nấc nghẹn
_ Em nói đi, khi ấy đã xảy ra chuyện gì? – Đan cố giữ bình tĩnh
_ Chỉ là người ấy tông vào em, làm rơi xấp tài liệu của anh ta, em chỉ là tốt bụng nhặt lại mà thôi!
_ Tình cờ?
_ Em thề! Mọi người có thể không tin em, nhưng làm ơn, xin chị hãy tin em! Em thật sự không làm!
_ Em bình tĩnh nào! – Đan trấn an Nhã Văn – Chị sẽ tìm hiểu kĩ chuyện này!
….
Nhã Văn buộc phải tạm nghỉ việc một thời gian. Mặc dù đã cố gắng dùng mọi cách nhưng những điều bất lợi vẫn nghiêng về phía cô bé. Đan cố gắng tìm gặp người trong bức ảnh ấy nhưng chẳng khác nào mò kim đáy bể. Không biết phải bắt đầu từ nút thắt nào trong hàng trăm nút thắt, Đan chỉ cố đi tìm sự thật bởi cô tin Nhã Văn!
Phải chăng, đó là sự thật, chính Nhã Văn đã làm việc đó! Đan lắc đầu, nhằm xua tan những ý nghĩ ấy! Chỉ còn một ngày nữa thôi! Vậy mà đến lúc này, Đan vẫn chưa tìm ra chút gì gọi là manh mối…
Bước chân vô thức đưa Đan tới một bar khá nổi trong thành phố. Ngẩng lên nhìn tấm biển đủ màu sắc bên trên hồi lâu, Đan bước vào. Dù gì với tâm trạng hôm nay, say là một ý kiến không tồi…
Tiếng nhạc inh ỏi cùng ánh đèn màu chớp nháy liên tục khiến Đan hơi choáng. Cô tiến về phía góc khuất hiếm hoi nơi cuối tường.
Lướt qua….
Đan chợt dừng bước chân, một thân ảnh quen thuộc thu lấy tầm mắt cô. Đan xoay người, bước lại phía ấy!
Một đôi nam nữ vẫn đang quấn lấy nhau, say đắm trong nụ hôn triền miên nên tạm thời không nhận thấy có người đang đến gần…
Đây là người đàn ông trong bức ảnh, và người bên cạnh anh ta…
Đan bình tĩnh lấy máy ảnh ghi lại khoảnh khắc hiếm hoi này, một bằng chứng tuyệt vời.
_ Chúng ta thành công rồi! Mọi tội lỗi con bé ngu ngốc kia sẽ chịu trách nhiệm hoàn toàn!
Một câu nói sẽ giết chết tiền đồ của cô ta. Đan đã ghi âm lại…
Giờ thì tốt rồi…
_ Sophia! – Đan gọi cái tên ấy với sự khinh miệt cao độ
Có cảm giác như thân hình cô ta đột nhiên đông cứng lại, sau đó mới ngoảnh về phía Đan.
Đôi mắt mở to trong sự bàng hoàng, miệng há hốc…
_ Trưởng phòng! – Đôi môi mấp máy trong sợ hãi…
_ Tôi cho cô cơ hội đến ngày mai! Tôi mong cô sẽ tự mình thú tội! Tôi không muốn phải làm cái công việc dơ bẩn là tố cáo cô! Cô hiểu chứ? Quí cô Sophia?
_ Chị… Shal…
_ Đừng gọi tên tôi! Nếu cô không tự nhận trách nhiệm, thì lúc đó đừng trách tôi nhẫn tâm! Cô đang phỉ báng cả phòng thiết kế và Sunshine đấy!
Đan xoay người bỏ đi! Cảm giác tìm ra thủ phạm cũng chẳng khiến cô dễ chịu hơn. Là người đầu tiên phát hiện ra mẫu thiết kế bị lộ cũng là cô ta, hăng hái tìm ra thủ phạm cũng là cô ta, động viên mọi người cũng là cô ta, bức mail nặc danh cũng là của cô ta… Thật đáng kinh tởm….
Một góc khác trong quán bar ấy…
Tiếng vỗ tay khe khẽ vang lên….
_ Làm tốt lắm! Sophia! Một cô đào không tệ!...
….
Quả không ngoài dự đoán của Đan, ngày hôm sau, Sophia đã xuất hiện cùng với lời tự thú. Bị tạm thôi việc để điều tra, dường như chỉ là thủ tục cuối cùng để hoàn tất quá trình đuổi việc…
Nhìn dáng vẻ Sophia thất thểu rời đi trong sự khinh miệt cuả tất cả mọi người, Đan bất chợt thở dài. Lòng tin, trên đời này vốn dĩ là điều gì? Nếu không thể đặt trọn niềm tin vào nhau thì cuộc sống này còn bao nhiêu ý nghĩa. Một sai lầm, một bài học quá đắt giá, dẫu có hối hận thì cũng đã quá muộn màng. Niềm tin người khác dành cho bạn là duy nhất, vì thế khi đánh mất, bạn sẽ là kẻ thua cuộc thảm hại…
Có tiếng gõ cửa nhè nhẹ, Đan quay sang…
_ Chị, em cảm ơn chị, rất nhiều, cảm ơn vì đã tin em cho đến lúc cuối cùng! – Nhã Văn nhìn Đan đầy vẻ biết ơn
_ Không có gì, là trách nhiệm của chị thôi, nếu không phải là em, chị cũng làm thế! – Đan thừa nhận mình có một chút gian dối khi nói ra lời ấy. “ Bởi vì là em nên chị mới tin như thế!”
_ Hôm nào em sẽ mời chị ăn tối để cảm ơn nhé! – Nhã Văn đề nghị
_ Uh! – Đan mỉm cười, vẻ mệt mỏi thấy rõ – Chị sẽ đợi, nhưng trước hết phải sống sót qua cơn bão “ Fashion” này cái đã!
_ Vâng! Em ra ngoài đây! Chị làm việc tiếp nhé!
Nhã Văn đi rồi, Đan cho phép mình lười thêm chút nữa để thưởng thức hết tách Cappucino rồi mới bắt tay vào việc. Chưa bao giờ Đan cảm thấy mình cần thời gian như lúc này, cô đã không dưới 10 lần ước chi một ngày có 48 giờ…
….
_ Yeah!!!! – Mọi người ôm nhau hò reo, chúc mừng khi những mẫu thiết kế cuối cùng cũng đã hoàn tất
_ Chúng ta tổ chức party ăn mừng đi! – Một ai đó lên tiếng
_ Ok! Một ý kiến không tồi! Shally, cô đi cùng luôn chứ?
Đan không nỡ từ chối khi nhìn thấy vẻ chờ đợi của mọi người…
_ Được thôi! – Đan gật đầu – Hôm này tôi mời!
_ Wao!!!! Sếp là nhất!!!!
….
Ánh đèn dịu dàng tỏa sáng khắp nơi. Vốn dĩ ban nãy, mọi người định kéo nhau tới bar nhưng không hiểu bàn luận thế nào, giờ lại đến nhà hàng sang trọng này. Khi Đan hỏi, thì mọi người chỉ cười “ Hiếm khi được sếp thanh toán, phải chọn nơi thật đắt!”
Đan bật cười, thật ra cô biết mọi người làm thế là vi cô. Thực sự Đan đã quá mệt mỏi, mọi người ai cũng thấy điều đó nên không muốn đến một nơi ồn ào như bar…
_ Chị ơi! – Nhã Văn huých nhẹ vào người Đan kéo cô khỏi những dòng suy nghĩ
_ Sao em?
_ Mọi người muốn nghe chị hát!
_ What? – Đan tròn mắt nhìn mọi người – Tôi không biết hát đâu! – Đan từ chối
_ Vậy cô biết chơi đàn chứ? – Andrew nhìn Đan
_ Một chút!
_ Vậy thì đứng dậy nào! – Andrew không ngần ngại kéo Đan đứng lên, hướng cô về phía góc nhà hàng, nơi đặt sẵn một cây dương cầm
_....
_ Trổ tài đi thôi! – Mọi người lên tiếng, nhìn Đan đầy vẻ chờ đợi
Đan hơi sợ, bởi cô biết chỉ cần tiếng dương cầm vang lên, những kí ức mà bản thân cô cố gắng chôn giấu bao nhiêu năm qua sẽ vỡ òa. Thật sự là một yêu cầu quá khó khăn. Cũng đã 5 năm rồi…
Khi Nguyên ra đi, Đan không thể một mình chơi đàn, rồi khi Huy ra đi, cô cũng lại rơi vào những tháng ngày ấy, không âm thanh mà cô yêu da diết. Đan thừa nhận, bản thân cô thực sự rất yếu đuối, thay vì đối mặt, cô luôn muốn trốn trong nỗi đau dai dẳng của chính mình. Trong vô thức, bàn tay Đan lại dạo nên những nốt đầu tiên của “ My heart will go on”.
Khựng lại…
….
Rồi lại tiếp tục. Tiếng đàn chẳng khác nào tâm trạng rối bời của Đan lúc bấy giờ. Vẫn thánh thót là thế, vẫn du dương là thế, nhưng sao giờ đây, cô chỉ cảm nhận được sự thê lương trong từng giai điệu.
“ Once more you open the door
And you here in my heart and my heart will go on…and on…”
Âm thanh vang lên từng tiếng vỡ vụn… rời rạc, bi thương nhưng đầy quyến rũ…
Bất chợt, một giọt nước mắt nóng hổi tuôn rơi khiến Đan ngẩn người… Cô đang khóc sao? Cảm giác nghẹn đắng nơi lồng ngực khiến cô không thể làm gì hơn nữa…
_ Xin lỗi! – Đan chỉ kịp nói với mọi người như thế trước khi chạy khỏi nơi ấy. Mọi người nhìn nhau, “My heart will go on” có thể khiến người ta đau đớn đến thế sao?
….
Rời khỏi nhà hàng, Đan không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Cơn gió vô tình lướt qua đã hong khô đi giọt nước mắt ban nãy.
Lạnh… Đan bất chợt nhận ra, trong lúc vội vàng, cô đã quên lấy áo khoác cùng túi xách. Lại phải quay lại? Đan hơi chần chừ, nhưng khóa xe ở trong túi xách…
Không còn cách nào khác, Đan bất đắc dĩ xoay người lại, một bóng người trước mắt khiến Đan ngỡ ngàng dừng bước…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nước mắt bồ công anh
Tanpopo
Nước mắt bồ công anh - Tanpopo
https://isach.info/story.php?story=nuoc_mat_bo_cong_anh__tanpopo