Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ma Kiếm Lục
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 51: Thất Nguyệt Lưu Hỏa Huy Kiếm Trảm Bạc Lang
(Thất Nguyệt nộ hỏa, vung kiếm chém bạc tình lang)
Người trên giang hồ, nhiều chuyện không phải do mình quyết định, tình cừu khó ngăn, ân oán vô tận
(Cổ Long - Luận)
Sau nhiều ngày ngơi nghỉ, vết thương của Thủy Nhi đã dần khép miệng. Với tác dụng phụ trợ thêm của ngân châm châm cứu, nội thương của nàng cũng đã phục hồi lại như ngày nào. Chỉ có điều Đại Đao Vương vẫn còn trong trạng thái hôn mê, chưa hề mở mắt lần nào.
Thủy Nhi lo lắng dò hỏi Lang Vương, chỉ biết rằng thương thế của Đại Đao Vương rất nặng. Do mất quá nhiều máu, nên ít nhất nửa tháng nữa hắn mới tỉnh lại. Hiện tại sinh mệnh của hắn ta chính là dựa vào kim châm để duy trì...
Lang Vương phe phẩy quạt, quay đầu hỏi: "Còn hai người kia sao rồi?".
Thủy Nhi đáp: "Liễu công tử lúc ấy chạy trước, không biết tình trạng hiện tại thế nào?".
Lang Vương gập mạnh quạt lo lắng thốt lên: "Không ổn rồi, cái tên tiểu tử thúi ngốc nghếch này... " Trong lòng Lang Vương chợt có cảm giác bất an, có thể tình trạng của Liễu Dật so với Đại Đao Vương còn thê thảm hơn...
o O o
Lại nói chuyện Liễu Dật ngày ấy ngay khi thấy tình hình bất ổn đã quyết định chia nhau bỏ chạy, sau khi thoát khỏi đám sát thủ đó thì hẹn gặp ở tòa miếu đổ nát cách đó ba mươi dặm, vừa dặn dò xong, không nói thêm tiếng nào lập tức dùng yếu quyết chữ "Tật" của Ẩn toàn cửu ảnh bỏ chạy.
Trong lúc hoảng hốt không nhận định rõ phương hướng, sau khi đã chạy được một đoạn, Liễu Dật phát hiện ra mình đã quay trở về Lạc Tuyết trấn, ngoái đầu nhìn lại thì thấy sáu tên sát thủ đang đuổi rát theo sau.
Liễu Dật phất mạnh cái quạt trong tay, thầm kêu: "Hỏng bét rồi! Sao lại đuổi theo xa thế. " Không dám nghĩ ngợi nhiều, Liễu Dật triển khai tiếp yếu quyết chữ "tật" nhắm chạy thẳng vào bên trong trấn...
Tuy đang là nửa đêm, nhưng trong trấn người đi lại xuôi ngược không ngớt, xem ra sự phồn hoa của Lạc Tuyết trấn không phải tầm thường.
Sáu tên sát thủ cũng gia tăng tốc độ, bám sát theo sau...
Liễu Dật một mặt tháo chạy, một mặt la làng: "Tránh đường, tránh đường! Xin lỗi... tránh đường! ".
Cả con đường gây nên cảnh gà bay chó chạy, người kêu ngựa hí nhốn nháo loạn cào cào cả lên. Liễu Dật không hề do dự, chạy thẳng đến Tân Tích Nguyệt Tửu Lâu, nhủ thầm: "Lạc Tuyết Trấn này lớn như vậy, ta tùy tiện chọn một phòng ẩn nấp xem các ngươi làm sao mà tìm được. ".
Nghĩ là làm, Liễu Dật chân không dừng bước, nhắm ngay một phòng ở dãy nhà ba gian, đẩy thử cửa thấy bị khóa bên trong, bèn theo đường cửa sổ mà vào...
Thơm quá... Căn phòng này không ngờ tràn ngập hương hoa như vậy. Lúc bấy giờ, dưới lầu đã truyền đến thanh âm: "Lục xét hết một lượt cho ta, tiểu tử đó vừa chạy vào đây. ".
Liễu Dật trong lúc gấp rút, nhìn quanh quất, giường, bàn, tủ, màn, bình phong, bên phải, phía sau bình phong,... Chàng nhanh chóng nhắm phía sau bình phong chạy vào, liền thấy trước mặt có một thùng gỗ thật to, chính là dùng để tắm.
Liễu Dật chạy tới gần rồi co giò nhảy vào trong thùng
Sau tiếng nước động, Liễu Dật ngay lập tức cảm giác phía sau lưng đụng trúng một vật gì đó ở trong nước, chính lúc đó một giọng nữ tử lạnh lùng cất lên: "Ngươi là ai?".
Số là, trong thùng tắm vốn có người, nhưng người này trầm mình trong nước, nhưng Liễu Dật ngốc nghếch cứ tưởng không có ai nên nhảy đại vào.
Liễu Dật vội quay đầu nhìn, khẩn cấp giải thích: "Ta.... " Vừa nói được một chữ, y há hốc miệng không còn nói tiếp được lời nào nữa. Không phải là không nói được, mà là y căn bản đã quên mất mình phải nói gì với người ở dưới đó, thậm chí, y đến thở còn không thở nổi nữa.
Nữ tử đối diện hiện ra trước mắt Liễu Dật không một mảnh vải che thân. Nàng mày liễu, mắt hạnh, mũi cao, má tròn, hai gò má đỏ hây hây, làn da rám nắng. Thân thể đầy đặn quyến rũ, vẻ đẹp ma mị không gì sánh được. Toàn thân nàng toát ra khí tức thanh xuân hoạt bát, nhưng đôi mắt thì ẩn tàng cái nhìn băng lạnh ghê người.
Hắc cô nương quét mắt nhìn từ đầu tới chân Liễu Dật, rồi từ chân lại nhìn lên đầu, mắt hạnh giận dữ hỏi: "Nhìn đủ chưa?"
Liễu Dật không suy nghĩ gì, lắc đầu trả lời ngay: "Chưa!".
Hốt nhiên, ngoài phòng có tiếng người nói lớn: "Còn phòng này là chưa xét, vào trong tìm xem".
Lúc này, cạnh hắc cô nương xuất hiện một thiếu nữ vận áo xanh mang trường kiếm, tóc dài chấm vai, dung diện dễ nhìn. Thiếu nữ thấy Liễu Dật ở trong bồn tắm thì vô cùng kinh ngạc, nhưng vẫn hỏi sang vấn đề khác: "Tôn chủ, ở ngoài chính là sát thủ của Ám môn, xem ra là đang tìm giết... hắn! "
Hắc cô nương nhìn từ đầu đến chân đánh giá Liễu Dật rồi nói: "Một thư sinh tự nhiên bị Am môn truy sát, xem ra hắn không phải là thư sinh bình thường. Sương Nhu, ra ngoài ngăn sáu tên sát thủ đó lại".
Thiếu nữ được gọi là Sương Nhu đó gật đầu tuân lệnh: "Vâng, tôn chủ". Nói xong quay lưng đi ra ngoài...
Liễu Dật vội vàng định thần lại, lắp bắp: "Đa... đa... đa tạ cô... cô nương!".
Hắc cô nương nhìn Liễu Dật một hồi, giọng nói đã ôn tồn hơn một chút, dù vẫn còn lạnh lùng: "Nhìn đã chưa? Tính sao đây?"
Liễu Dật lắc đầu, rồi gật đầu nói: "Nhìn đã rồi, nhìn đã rồi... đang quay người lại đây".
Tiếng nước rổn rảng khuấy động, sau đó trở lại yên tĩnh, không còn một tiếng động nào, lúc Liễu Dật không còn để ý lắng nghe nữa thì bỗng nhiên y nghe một tiếng la "A...". thảm khốc ở bên ngoài. Liễu Dật thầm nghĩ: "Không biết ả Sương Nhu đó có đối phó được sáu người không? Nếu ả lợi hại như vậy, chắc họ phải có xuất thân đáo để lắm".
Trong lúc Liễu Dật còn nghi hoặc, đã nghe tiếng Hắc cô nương từ phía sau: "Giờ thì ngươi có thể quay đầu, nhân tiện giới thiệu với người, cô nương bị ngươi nhìn hết trơn này tên là Thất Nguyệt."
Liễu Dật từ từ quay đầu lại... trước mặt sáng bừng. Mắt y tán loạn một hồi, kỹ càng quan sát hình dạng của thiếu nữ đó. Nữ tử trước mắt, mái tóc đen dài chưa chải, còn đọng lại những giọt nước, thân vận kình trang màu đỏ rực, thân thể lung linh hiện ra rõ ràng trước mắt Liễu Dật. Trang phục nàng mặc không có tay dài, thay vào đó trên cánh tay chỉ quấn một cái bao cổ tay màu tím. Mặc dù được xem là y phục, nhưng cái gọi là y phục này chỉ đủ che đậy những chỗ quan trọng mà thôi.
Bờ eo thon của nàng hờ hững đeo một thanh trường kiếm tử sắc, áo choàng cột chéo từ dưới tay trái lên vai phải. Đôi chân đẹp với hai đùi thon không gì che đậy xỏ đôi giày da trâu xinh xắn. Tuy da nàng có đen, nhưng thân thể toát lên mị lực khó tả. Rất may là thân người tuyệt mỹ đó còn có cái áo choàng che đậy bớt...
Nhìn áo quần và trang bị của nàng, rõ ràng không phải là con gái ở Trung nguyên, chỉ là... Liễu Dật nghĩ rằng cách ăn mặc của nàng mười phần bắt mắt, tuy nhiên nữ nhân ăn bận thế này đi ra đường rất dễ bị người ta cho là thương phong bại tục!
Thất Nguyệt nhìn Liễu Dật đứng như trời trồng ở đó, lập tức tay phải xuất động, rút ra trường kiếm, một đạo ánh sáng màu tía chớp ngời, thùng tắm bị trường kiếm chẻ làm đôi... "bụp ủm" một tiếng, dòng nước chảy tràn ra đất, Liễu Dật giật mình tĩnh lại, kêu lên: "Ngươi làm thế này là hại chết người ta đó".
Thất Nguyệt chậm rãi thu thanh trường kiếm màu tía đeo lại vào eo lưng, thuận miệng nói: "Ta muốn làm cho ngươi tỉnh hồn lại, ai ngờ ngươi lại ngốc vậy chứ".
Liễu Dật rút ra cái quạt, khom lưng chấp tay nói: "Rất tiếc, rất tiếc, đa tạ Thất Nguyệt cô nương tương cứu, Tại hạ Liễu Dật, vì có việc trọng đại, xin cáo từ".
Vào lúc Liễu Dật chuyển thân, một đạo hào quang màu tía đã kề ngay yết hầu. Liễu Dật cảm giác lành lạnh, lại có chút đau đớn, bèn lấy tay sờ thử, phát hiện ra trên cổ đã có vết thương nho nhỏ. Rất may vết thương này không sâu, nếu không là đã cắt đứt yết hầu, cái mạng nhỏ của chàng chắc chắn đã ô hô ai tai rồi.
Liễu Dật vội quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Thất Nguyệt đang vừa lấy một miếng vải bố màu xám lau vết máu vương trên kiếm, vừa khinh khỉnh nói: "Nói đi là đi, đây là nhà của ngươi chắc? Xem bổn cô nưong ta không ra gì phải không?".
Liễu Dật lắc đầu nói: "Thất Nguyệt cô nương, ta hiện tại trên người có vài đồng ngân lượng, toàn bộ tiền bạc huynh đệ ta giữ hết rồi".
Cực nhanh, tử kiếm của Thất Nguyệt đã lần nữa kề sát cổ Liễu Dật, nói: "Ta muốn tính mạng ngươi".
Dứt lời, trường kiếm vung lên...
o O o
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ma Kiếm Lục
Tàn Nguyệt Bi Mộng
Ma Kiếm Lục - Tàn Nguyệt Bi Mộng
https://isach.info/story.php?story=ma_kiem_luc__tan_nguyet_bi_mong