Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ký Ức Vĩnh Cửu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 50
S
au khi đã xử lí xong bốn li cà phê rồi đến một cái bánh burrito nhạt toẹt cho bữa sáng, Decker đẩy ghế rời khỏi chiếc bàn mà tại đó anh đã xem di xem lại tất cả những thứ liên quan tới vụ án để đi “xả nước cứu thân”. Khi anh trở ra, Alex Jamison đang tựa lưng vào tường, dường như là đang đợi anh.
Cô ngước mắt lên nhìn anh, hai cánh tay khoanh trước ngực, gót chân gõ lạch cạch lên sàn nhà phủ vài lót sơn đã ngả màu.
“Coi bộ tôi bị lỡ chuyến bay đi khỏi đây rồi,” cô nói.
“Chắc chắn có chuyến khác.”
“Có thể. Có thể tôi sẽ tới một nơi nào đó ấm áp. Sau khi chúng ta xong hết việc ở đây.”
“Đây không phải là trận chiến của cô. Cũng không phải mối bận tâm của cô.”
“Đừng nhắc tới chuyện đó đi mà, Decker.”
“Cô đang làm gì ở đây?”
“Tôi muốn gặp anh. Báo cho anh biết là tôi vẫn đang tiếp tục theo vụ án. Và Miller đã gọi cho tôi. Ông ấy biết là tôi đã đi cùng anh tới viện nghiên cứu và tôi đang ở cùng anh lúc phát hiện ra Sizemore.”
“Rồi sao?”
Miller từ trong góc ngoặt đi ra. “Tôi nghĩ là thêm một cặp mắt mới đeo bám tên khốn này thì cũng chẳng thiệt hại gì. Tôi không có tự cao đến mức từ chối sự giúp đỡ của người khác đâu.” Ông chỉ tay vào cả hai người họ. “Thế nên tại sao hai người không bắt tay vào làm việc đi?”
“Cô ấy có phải người trong lực lượng đâu.”
“Anh cũng thế còn gì,” Jamison vặn lại.
“Lancaster đâu rồi?” Decker hỏi.
“Ở nơi mà cô ấy cần ở, với gia đình của mình. Giờ thì làm thôi!”
Decker miễn cưỡng dẫn Jamison quay vào trong phòng và bắt đầu xem lại các lời khai được cung cấp cho cảnh sát. Cả hai lời khai đều là từ những hàng xóm của gia đình Lancaster.
Một bà lão và một con chó.
Và một con chó. Vô hại. Một thứ mà mọi người sẽ không mấy khi để ý tới, không nhớ trừ phi được hỏi cụ thể.
Anh tua lại cái máy ghi hình trong đầu và quay về với những báo cáo thu thập thông tin từ khu dân cư của mình mà cảnh sát thu thập được sau vụ sát hại những người thân trong gia đình anh.
Không có bà lão với con chó nào cả. Nhưng đã có một ông lão được nhìn thấy ra ngoài đi bộ. Ông ta được miêu tả là hơi khòm, yếu ớt, phải chống gậy, một hình ảnh hoàn toàn trái ngược với vụ thảm sát kinh hoàng xảy ra đêm hôm đó, vụ án rõ ràng do một kẻ giết người khỏe mạnh, trong độ tuổi tràn đầy sinh lực nhất gây ra.
Hoàn toàn vô hại. Không ai nghi ngờ gì ông ta. Không ai đặt ra nghi vấn ông ta là ai. Hoặc tại sao ông ta lại có mặt ở đó vào đêm hôm ấy.
Trong đó có mình.
Không có dấu hiệu đập phá để vào được nhà Lancaster. Có vẻ như chúng đã đi thẳng vào trong.
Ngụy trang thành một bà lão. Ngụy trang thành một ông già. Kẻ sát nhân mà anh tìm dường như thật sự có khả năng ẩn hình như một con tắc kè hoa.
Anh liếc nhìn sang tập hồ sơ về vụ ở nhà Lancaster.
Đi thẳng vào trong.
Anh nhớ lại về đêm hôm qua. Căn nhà ngăn nắp và gọn gàng. Mary làm việc giờ giấc thất thường. Earl, anh biết, mặc dù là một nhà thầu giỏi, song luôn bận rộn với cô con gái Sandy của họ. Anh không nghĩ người đàn ông này có thể hút bụi, quét tước và rửa sạch chén dĩa năm phút một lần.
Anh đứng dậy và đi ra ngoài. Anh có những câu hỏi cần tìm lời giải. Rõ ràng là anh đã quên mất Jamison đang ngồi đó cho tới khi cô nói, “Chúng ta sẽ đi đâu thế?”
“Tôi sẽ đi chỗ này. Cô đi đâu thì tôi không biết.”
“Nhưng tôi sẽ an toàn hơn nếu đi cùng anh, phải không?”
Decker cố tìm một lời đáp trước câu hỏi này, nhưng cuối cùng đành bỏ cuộc.
Jamison giơ chùm chìa khóa của mình lên. “Và không giống anh, tôi có một chiếc ô tô.”
“Không, cô có nửa chiếc xe thôi.”
Decker đi ra ngoài, cùng với Jamison gấp gáp đuổi theo.
☆☆☆
Trái với mong muốn, Lancaster cũng phải chịu sự giám hộ và đang ở lại trong một căn nhà do FBI thuê và được cả cảnh sát Burligton lẫn đặc vụ của Cục canh giữ.
Decker đi qua kiểm soát an ninh rồi vào trong nhà cùng với Jamison. Cô bé Sandy đã phi ra trước và vòng tay ôm lấy chân Decker. Không biết phải làm gì nữa, anh xoa đầu cô bé cho tới khi cô bé buông tay, mắt ngước lên nhìn anh chăm chú và nói, “Chú là Amos Decker!”
“Cháu nói trúng phóc. Còn cháu là Sandra Elizabeth Lancaster.”
Cô bé xua xua ngón tay với anh. “Chú nói trúng phóc.” Rồi cô bé chạy đi, với ông bố áo quần xộc xệch cố đuổi theo sau.
Decker và Jamison đã ngồi xuống đối diện với Lancaster, chị nhìn cô với ánh mắt nghi ngại. “Tại sao cô lại có mặt ở đây?”
“Giống anh Decker đây, tôi là cố vấn của vụ án.”
“Tôi chưa từng gặp vụ nào mà có nhiều cố vấn thế,” Lancaster nói. Rồi chị hướng ánh mắt sang Decker. “Anh làm đến đâu rồi?”
“Tôi đang làm đây,” Decker nói.
“Mấy thằng chó chết vô lương tâm đó. Xem những gì chúng dám làm ở nhà của tôi. Tái dựng lại hiện trường vụ án ở nhà anh.”
Jamison quay sang nhìn Decker với vẻ mặt sửng sốt.
“Cô không biết sao?” Lancaster hỏi.
“Tôi không,” Jamison thì thào.
“May mắn cho chúng tôi, chúng dùng manocanh thay vì người thật,” Lancaster nói. Chị rùng mình, rút ra một bao thuốc lá rồi lại đặt nó sang một bên. Decker nhìn chị. Chị nói, “Tôi đang cố cai. Vì Sandy.”
“Không muốn con bé hút thuốc thụ động1 à?” Jamison nói.
1.Hút thuốc thụ động là hít phải khói thuốc do ngườ khác hút chứ bản thân người hút thuốc thụ động không trực tiếp sử dụng thuốc lá.
“Không, tôi không bao giờ hút thuốc trong nhà hoặc trên xe. Tôi có ý muốn sống lâu để nhìn thấy con bé trưởng thành. Đặc biệt là sau…”
Chị thò tay vào trong túi áo, rút ra một tờ khăn giấy và chấm mắt khi chị quay đi, vẻ xấu hổ.
Chị nhét tờ khăn giấy trở lại trong túi và nói. “Tôi không muốn ở đây. Tôi muốn tham gia vụ án. Những thằng khốn nạn đó đã đi vào nhà của tôi và làm việc đó. Tôi muốn tóm chúng hơn bất kì kẻ nào tôi từng gặp trong suốt sự nghiệp của mình.”
“Cô hoặc Earl có thuê dịch vụ dọn nhà không?” Decker hỏi.
Chị trông bối rối. “Thuê dịch vụ dọn nhà á?”
“Tôi biết cô để ý đến an ninh ra sao mà, nhất là với Sandy. Có lần con bé từng đi khỏi nhà và suốt nhiều giờ liền cô không tìm được nó.”
“Anh muốn nói gì hả Decker?” chị gắt.
“Không có dấu hiệu phá cửa để vào nhà. Chúng cứ thế mà đi thẳng vào trong, Mary ạ. Tôi tự hỏi làm sao có thể làm vậy được, trừ phi có chìa khóa. Earl và Sandy không có nhà. Anh ấy phải khóa cửa chứ, đúng không?”
“Đúng, anh ấy luôn luôn khóa cửa. Và anh nói đúng, Earl đúng là có thuê dịch vụ giúp việc, nhưng họ không có chìa khóa mở cửa nhà chúng tôi. Chúng tôi chưa bao giờ cho phép điều đó. Earl biết khi nào họ tới và anh ấy mở cửa cho họ vào.”
“Nhưng một khi đã vào trong nhà, liệu có thể nào cái người đóng giả giúp việc đó tiếp cận được với chìa khóa, sao chép lại nó và dùng nó để sau này vào nhà?”
“Nhưng làm sao chúng biết liệu anh ấy có thuê người giúp việc hay không chưz?”
“Nếu chúng theo dõi căn nhà, chúng có thể nhìn thấy xe con hoặc xe van đậu trước nhà. Thông thường bên dịch vụ giúp việc đều gắn biển hiệu trên xe.”
“Nhưng làm sao chúng có thể cải trang thành người giúp việc chứ?”
“Gọi lại cho công ty cung cấp dịch vụ và hỏi họ xem có ai đó mạo danh cô hoặc Earl gọi điện và hủy lịch làm việc vào một ngày nào đó không?”
“Decker, thực sự là anh -”
“Gọi một cuộc điện thoại thôi mà Mary. Và đó có thể là một cơ hội cho chúng ta. Cô nói rằng cô muốn tham gia vụ án. Vậy thì tham gia đi.”
Chị rút điện thoại ra và gọi cho dịch vụ giúp việc. Từ những gì mà chị nói. Decker đã biết câu trả lời trước khi chị dập máy.
“Anh đã đúng, Amos ạ. Họ có nhận được một cuộc gọi nói đừng đến.
“Vậy đó là lúc mà kẻ giúp việc giả dạng tới và sao y mẫu chìa khóa. Cô cất chìa khóa ở đâu?” Decker nói.
“Trên móc cạnh cửa bên hông nhà.”
“Tôi nhìn thấy có lịch đính trên tủ lạnh. Trên đó ghi lại lịch của tất cả mọi người à?”
“Đúng.”
“Vậy là nhờ thế chúng biết Earl và Sandy sẽ ra ngoài vào đêm đó.”
“Tôi không thể tin được kẻ gây ra tất cả những việc này từng ở trong nhà của tôi,” Lancaster nói và nhìn chằm chằm vào đôi tay của mình. “Tôi thật không thể tin nổi.” Chị ngước mắt nhìn lên. “Điều đó nghĩa là Earl đã nhìn thấy kẻ sát nhân. Có thể - ”
Decker lắc đầu. “Giờ đây kẻ đó sẽ không giống một tí nào những gì mà Earl miêu tả đâu. Chúng biết tính đến vụ đó rồi, Mary ạ.”
Decker đứng dậy và cúi nhìn chị. Jamison làm theo y hệt. “Cô ở đây ổn chứ?” anh hỏi.
“Chúng tôi sẽ an toàn, nếu đó là ý của anh.”
“Ngay lúc này, đó chính là ý của tôi.”
“Tôi may mắn, Amos ạ. Gia đình của tôi vẫn còn sống.”
“Đây là một lời cảnh báo, Mary ạ. Một lời cảnh báo dành cho tôi. Tôi không làm theo ý chúng. Sẽ không còn lời cảnh báo nào nữa. Nghĩa là tôi phải tìm được chúng, trước khi chúng tìm đến bất kì ai khác.”
Anh quay người rời đi cùng với Jamison.
“Anh định đi đâu bây giờ?” Lancaster nhìn anh chăm chăm như thể anh là người cuối cùng còn lại trên Trái đất ngoại trừ chị. Nếu Decker có thể cảm nhận được sự cảm thông, chắc chắn anh sẽ cảm động sâu sắc.
“Xem lại đoạn video thêm một lần nữa.”
“Đoạn video nào?”
“Của một người bước ra khỏi xe.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ký Ức Vĩnh Cửu
David Baldacci
Ký Ức Vĩnh Cửu - David Baldacci
https://isach.info/story.php?story=ky_uc_vinh_cuu__david_baldacci