Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Anh Em
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 52
Đ
ều đã biết rõ mỗi tấc da tấc thịt trên người nhau,vẫn còn muốn khi đối phương tới phải thay quần áo sơ mi ngồi nghiêm chỉnh,không phải đại đội trưởng cũng mặc đồ ngủ quần áo dài sao, Hách Tịnh cảm thấy không biết nên khóc hay nên cười, còn có chút tức giận: tên nhóc Đan Nhĩ Tín này rốt cuộc muốn làm gì? Anh có nhất thiết phải chuyên nghiệp như thế không?Bao nhiêu vấn đề không thể để ngày mai nói sao,cũng không phải là ngày mai sẽ ra chiến trường,cũng không phải là việc phóng Thần Châu số 5 cần số liệu của anh, có cần thiết phải tới tận nơi như vậy sao? Còn là lãnh đạo nữa, một chút phong thái cũng không có!
Dường như là Hách Tịnh vừa mới thay quần áo xong, tiếng gõ cửa liền vang lên, đang đứng bên cạnh tủ treo quần áo Hách Tịnh thuận tay phải ra mở cửa, chẳng qua là vượt trước Lưu Miêu Miêu, cô nàng kia liền quắc mắt nhìn trừng trừng, sao lại khó chịu như thế.
Đan Nhĩ Tín cũng không vì vẻ mặt của cô mà kinh ngạc hoặc không vui, ảnh chỉ nhanh chóng quan sát cô một vòng, ánh mắt cuồng nhiệt mà lại sắc bén, khiến khuôn mặt đang tức giận của Hách Tịnh hơi phiếm hồng.
Cái lão lưu manh này!
Thế nhưng thời gian không có dừng lại, Hách Tịnh vội vàng lui từng bước tránh về phía sau, mời Đan Nhĩ Tín vào phòng, Lưu Miêu Miêu đã tiến lên đón, gương mặt thanh tú mang theo chút ngượng ngùng vui vẻ, nhu hòa mà lại cung kính: "Đội trưởng Đan, thật là ngại quá, đã trễ như thế còn quấy rầy anh, có điều lúc trước anh bảo tôi làm cái kho số liệu đó, quá trình có thiếu sót, tôi kiểm tra nhiều lần vẫn không thể nào tìm được hết các bug (lỗi), nghỉ ngờ là tham số có vẫn đề, anh giúp tôi xem xét một chút đi, nói không chừng buổi trao đổi ngày mai có thể sẽ dùng tới."
Đan Nhĩ Tín cũng không nói nhiều, nhận lấy laptop quân dụng từ tay Lưu Miêu Miêu, đặt lên bàn sách trong góc phòng, hỏi rõ chỗ có vấn đề, liền ngồi xuống chiếc ghế tiếp khách duy nhất trong phòng,bắt đầu nghiêm túc với vấn đề trước mắt.
Đây là lần đầu tiên Hách Tịnh nhìn thấy Đan Nhĩ Tín làm việc, chỉ thấy sống lưng anh thẳng tắp,mười ngón tay lộ rõ khớp xương mà lại thon dài điều khiển bàn phím,vẻ mặt kiên định lạnh lùng, ánh mắt chuyên chú, giống như mọi thứ xung quanh đều không tồn tại.
Hách Tịnh nhìn có chút ngẩn người cho tới qua một lúc lâu mới phát hiện không biết từ lúc nào Lưu Miêu Miêu đã đứng sau lưng Đan Nhĩ Tín, ánh mắt cũng chú ý vào thứ gì đó trên màn hình, trong tay lại đưa tới một chén nước.
Hách Tịnh nghiêng đầu liếc nhìn ngoài cửa, cô cố ý mở cửa để tránh nghi kị, làm sao hai người này cũng không biết kiêng kỵ đây? Lúc này đã sớm qua thời gian tắt đèn mà, chẳng qua người đại đội A tới là khách, hơn nữa chiêu đã không như ký túc xa, không có sự cưỡng chế tắt đèn ngắt điện, nữ binh chỉ có bốn, nên cũng không phân chia khu vực nghiêm khắc, như thế Đan Nhĩ Tín mới có thể bước vào kí túc xá nữ giữa đêm khuya khoắt, nhưng dù vậy vấn đề tác phong nam nữ trong bộ đội vẫn còn rất cố kỵ, anh làm sao không biết thu liễm đây!
Thấy Đan Nhĩ Tín theo bản năng chắc chắn sẽ nhận lấy cốc nước mà uống, Hách Tịnh không nặng không nhẹ hắng giọng một cái, ho khan một tiếng, nếu như cô nhớ không lầm, lúc trước Lưu Miêu Miêu mới dùng cái ly này uống nước, mà trí nhớ của cô luôn rất tốt.
Đan Nhĩ Tín giống như lúc này mới phát hiện ra Lưu Miêu Miêu ở sau lưng, liền nghiêng người đứng sang một bên, gõ mấy cái vào bàn phím, nói: "Hoạt động thành công, sẽ không có vấn đề gì, sau này cô có thể tự mình thử một chút."
Bộ mặt Lưu Miêu Miêu mừng rỡ, nhìn Đan Nhĩ Tín với ánh mắt cảm kích: "Lão Đại đúng là lão Đại,mấy người trong tổ chúng tôi kiểm tra cũng không thể tìm ra lỗi, anh không tới nửa giờ liền giải quyết được."
Hách Tịnh 囧 rồi,nhìn người ta vỗ mông ngựa,thiếu nữ thiên tài máy tính xinh đẹp, còn kém hơn người gà mờ tham gia giữa chừng như Đan Nhĩ Tín? Nói ra có ai tin a, dù sao cô cũng không tin! Có điều khác nghề như khác núi, cô xem trò vui, nhưng cơ bản không hiểu, cho nên cũng không cần có chứng cứ cụ thể.
Thế nhưng Đan Nhĩ Tín không hề nói có chút khiêm tốn nhưng thật ra là cực kì đắc ý như Hách Tịnh nghĩ, mà là nghiêm mặt nói: "Nghiên cứu phát triền và kiểm tra không phải là cùng một nhóm, đây là sơ sót của tôi, không sắp xếp người tốt, sau này tôi sẽ cố gắng tránh tình huống thế này."
Lưu Miêu Miêu đang muốn mở miệng, Đan Nhĩ Tín lại nói tiếp: "Có điều những số liệu này nếu lúc thuyết trình cần dùng đến, có vấn đề xảy ra tại sao không sớm thống nhất?"
Đúng vậy a, có việc gì sao lại phải đợi tới buổi chiều đầu tiên tới địa bàn của người ta a, lại còn là tới thảo luận lúc nửa đêm canh ba đây? Hách Tịnh cũng có nghi vấn này.
Thật ra thì tuần trước đã chuẩn bị xong, vốn định ngày hôm sau tới tìm anh giúp một tay, sau đó mới biết anh nghỉ phép đi ra ngoài, trước kia rất ít khi thấy ngài nghỉ trừ chủ nhật, cho nên không có tính trước việc ngoài ý muốn này, sau đó liền vội vàng tới chỗ này,việc sắp xếp trang bị và những thứ khác quan trọng hơn." Lưu Miêu Miêu nghiêm túc thuật lại toàn bộ nguyên nhân sau đó có chút áy náy: "Cho nên tối nay tôi có chút thời gian liền lấy ra xem," nói xin lỗi sau đó liền cười trừ một tiếng: "Cũng may tổn thất lớn nhất chính là làm chậm trễ việc nghỉ ngơi của đội trưởng Đan, anh sẽ không để ý chứ?"
Thật ra Hách Tịnh không tiếp xúc nhiều với Lưu Miêu Miêu, chỉ nhớ cô ấy không hay nói chuyện bình thường vẻ mặt không cảm xúc, ngay cả Trương Anh Tử cũng cho là như thế, nói rõ cũng không phải là mình cô nhìn nhầm, cũng chưa từng thấy tối nay có thể nghe được cô ấy nói nhiều như vậy, càng thêm nhận thấy được khuôn mặt lạnh lùng điềm tĩnh xinh đẹp tuyệt trần vốn có lại có nụ cười tươi, vẻ mặt thẹn thùng như thế, giống như hoa Tuyết Liên trên núi băng nở, động lòng người nhưng cũng kinh người, Hách Tịnh không biết trong lòng có cảm xúc gì, theo bản năng quay sang nhìn Đan Nhĩ Tín.
Ngẫu nhiên cũng gặp Đan Nhĩ Tín đang nhìn cô, trong ánh mắt chứa vẻ khẩn trương, còn có chút mê hoặc, Hách Tịnh không biến sắc, chẳng qua là dùng ánh mắt vô tội nhìn hai người, người nói trước lại là Lưu Miêu Miêu: "Đội trưởng Đan, tôi mới nói sai rồi, thật ra thì chúng ta còn hy sinh thời gian nghỉ ngơi của Hách Tịnh,cô ấy vừa định đi ngủ, chúng ta chớ ảnh hưởng tới cô ấy, tôi tiễn anh ra ngoài, còn có một vài việc có thể nói trên đường."
Ánh mắt Hách Tịnh thể hiện rõ sự vô tội, hồi lâu, cô mới bừng tỉnh: "Đúng vậy a, đúng thế, tôi muốn đi ngủ,đội trưởng Đan, anh đi thong thả, tôi không tiễn!"
Không biết có phải là ảo giác hay không, Hách Tịnh vừa lúc Đan Nhĩ Tín ra tới cửa liền liếc anh một cái, dựa vào kinh nghiệm đấu tranh phong phú của cô,thì anh thật ra cũng đang nghiên chặt răng a.
Căn cứ đặc biệt quân khu D khác với đại đội A, ngay cả quân y và nhân viên hậu cần cũng đều là giống đực,một địa bàn đều là đàn ông, nghe nói ngay cả con ruồi cái cũng không có thể vào, vì vậy lúc vừa tới ngày hôm qua, lúc Hứa Điền chính ủy đại đội bọn họ thấy bôn cô gái trẻ từ máy bay xuống, vẻ mặt liền cứng ngắc.
Nhìn kỹ một chút cầu vai của các cô, trừ Hách Tịnh thì ba người còn lại đều là thiếu ta, trong lòng càng thêm nghi ngờ,thầm nghĩ lão đại này chính là bò a, ra ngoài công tác còn không quên mang theo văn công - giống như chỉ có văn công, cấp bậc mới có thể tăng nhanh như vậy!
Hứa chính uy dù sao cũng là người công tác chính trị nhiều năm, dù trong lòng nghi ngờ, trên mặt cũng không thể hiện gì, chằng qua là giống như đội ngũ của ông, đối với đám người Chu Hải Phong thể hiện sự hoan nghênh nhiệt tình.
Sau đó những người cùng cấp bậc nhưng không " cùng ngành" rối rít biểu hiện sự ngưỡng mộ kính nể với anh em bộ đội, trong đó Lý Bạch và Đan Nhĩ Tín trước kia đã tham gia tập huấn ở quân khu,ở đại đội D bên kia còn có mấy người quen, phần lớn là sĩ quan cấp tá, giữa bọn họ càng thêm sự mừng rỡ nhiệt tình giữa những người bạn tốt lâu ngày gặp lại.
Bị gạt sang một bên có chút lúng túng, chỉ có bốn nữ sĩ quan.
Không biết vì sao Chu Hải Phong trước giờ luôn nổi tiếng là hay bao che và khoe khoang, lại đối với tình huống này làm như không thấy.
Từ trước tới nay Hách Tịnh không thèm để ý tới những thứ này, thuộc về loại ngoài mặt và trong lòng đều bình tĩnh, không biết trong lòng Lâm Sảng và Lâm Miêu Miêu nghĩ gì, nhưng trên mặt cũng không thể hiện gì, nhưng Trương Anh Tử có chút nổi giận, tren mặt có vẻ bực tức.
Sau bữa cơm trưa đơn giản, người đứng đầu đại đội D dẫn các vị khách đại đội A đi thăm doanh trại và sân huấn luyện. Lúc tới sân tập ngắm bắn, mấy tay súng bắn tỉa đang thí nghiệm súng mới, mọi người liền từ phía sau tiến lên quan sát.
Bốn tay súng bắn tỉa là ba sĩ quan, một thiếu úy, chợt thấy một đoàn sĩ quan cấp tá, cấp úy đi lên, khó tránh khỏi có chút khẩn trương, cũng sợ xảy ra việc gì ngoài ý muốn, vội vàng dừng động tác trên tay lại.
"Được a, lão Hứa, trước khi tới có nghe các vị mới xin cấp thiết bị mới, nhanh như vậy đã được phát xuống, xem ra lãnh đạo quân khu các vị rất coi trọng lần diễn tập này a." Chu Hải Phong vỗ vỗ bả vai Hứa Điền.
Lão Hữa hí mắt cười xuất hiện nếp nhăn, ha hả nói: "Đâu có đâu có, phương diện này cũng không thể so sánh với các vị."
"Ồ?" Bởi vì quá mức hiếm thấy, cho nên giọng nói con gái thanh thúy trong nháy mắt liền thu hút sự chú ý của đám binh lính, chỉ thấy giữa bốn cô gái kia có một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn bước lên trước, đưa tay xốc lên một cây súng bắn tỉa cao hơn cô cả nửa người, vừa hí hoáy một cách thuần thục vừa nói: "Súng bắn tỉa 509 kiểu dáng mới SG-02C12, đường kính 7mm, có bộ phận chống phản lực, toàn bộ súng dài 1.723 mét, báng súng bằng gỗ,không mang theo dụng cụ ngắm bắn thì súng nặng 12,6kg. nòng súng trang bị chế độ thoát ( tiêu khói súng)là hệ thống sử dụng trong mọi thời tiết, còn có khả năng tự động nhét đạn vào, còn có hình thức chọn lựa bắn một phát,hộp đạn đủa cho 5 phát bắn. Nhưng trong tư thế bắn thấp hướng môt mục tiêu bắn 5 phát, đối với mục tiêu bí mật và di dộng tỷ số trúng mục tiêu càng cao. Sử dụng đạn lửa B-32 12,7mm, nó ở trong phạm vi 1.5 tới 2km có thể từ bên cạnh bắn xuyên qua xe vận chuyển bọc thép M113 của Mĩ,chiến xa bộ binh con chồn của Đức, máy bay trực thăng,máy bay không người lái hoặc phá hủy trạm ra đa, nổ tung thủy lôi... Nếu như sử dụng đạn chuyên dụng cho súng bắn tỉa, tầm sát thương 1800m nó có thể phá vỡ vách tường dày 400mm cách xa 1km."
Sau một loạt những miêu tả như thuộc lòng bàn tay, Trương Anh Tử nhìn về phía Hứa chính ủy đang trợn mắt há mồm: "Xem ra lần này quân khu xuất ra cả gốc nha, có điều về loại súng này tôi vẫn luôn cảm thấy có thể có cải tiến một chút, lúc đầu thiết kế loại súng này là tính toán đến phần lớn tay súng bắn tỉa trong vòng khoảng 800m, cho nên đối với loại súng trường 12.7mm không có thêm bảng thiết bị cầm tay, có điều nó có thể có thêm một bộ thiết bị máng cầm tay, hơn nữa báng súng gỗ có thể làm rỗng, còn có thể chế hình tròn thành hình chữ V, điều này có thể làm giảm bớt lực đàn hồi,tăng thêm độ chính xác khi bắn."
Lúc này, vị Thiếu úy trong bốn tay súng bắn tỉa kia, khuôn mặt đen kìm nén tới đỏ bừng,rất lâu mới nói được một câu: "Vừa rồi tôi cũng suy nghĩ cái súng này có chút không được hoàn mỹ, trong nhất thời chưa có nói ra, không nghĩ tới đều bị cô nói ra trước, đúng thế, chính là như vậy!" Cuối cùng còn thật cẩn thận cũng giống như khẳng định mà bổ sung một câu: "Cô là chuyên gia vũ khí a!"
Đối mặt với vị Thiếu úy súng bắn tỉa với hai mắt sáng như trong nháy mắt có thể biễn não người thành phấn, Trương Anh Tử rất có phong độ thủ lĩnh, phất tay một cái, học dáng vẻ cười híp mắt của Hứa chính ủy nói: "Không phải, chuyên ngành của tôi là điện tử đối kháng và máy tính."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Anh Em
Cúc Tử
Anh Em - Cúc Tử
https://isach.info/story.php?story=anh_em__cuc_tu