Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vân Khuynh Thiên Khuyết
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 14: Phong Lưu Ở Vân Hồ
X
e ngựa lướt nhanh cán lên những mảnh đá trên đường, ngẫu nhiên có gió đêm nhẹ nhàng phất qua, làm cuốn lên màn xe lượn lờ.
Ánh trăng chiếu rọi, mang theo hơi thở lạnh lẽo của sương mù thẩm thấu vào bên trong xe ngựa, dừng lại trên da thịt trắng trong tinh tế của Khánh Nhiễm.
Lớp áo trên người nàng đã bị Lận Kì Mặc dùng sức xé mở, mảnh yếm xanh phập phồng, không đủ che đậy được dáng người xinh đẹp.
Gương mặt mỹ nhân diễm lệ, hàng chân mày nhỏ dài, đen nhánh như dùng mực vẽ nên, áo quần rách bươm đã không còn đủ che hết thân thể, nếu không phải trên yếm bị nhiễm một vết máu ghê người, cảnh đẹp như bức hoạ này cũng đủ làm cho một nam nhân mất hồn.
Lận Kì Mặc kéo vạt áo của Khánh Nhiễm, trong chốc lát lại thất thần, nửa ngày mới cười tự giễu. Haizz, xem ra tâm của bản thân cũng không phải đã vững như thiếc…
Hắn hơi nghiêng đầu, nhắm mắt bình ổn trái tim đang đập loạn trong lồng ngực, thế này mới ngồi xổm xuống trước nhuyễn tháp. Từ dưới gầm giường lôi ra một cái hộp nhỏ, đem mở ra, bên trong chứa rất nhiều thuốc dùng để trị ngoại thương.
Lận Kì Mặc bận tay không ngừng, đầu tiên dùng một miếng vải mỏng có trám dược lau sạch các miệng vết thương của Khánh Nhiễm, sau đó bôi thuốc, băng bó, liền mạch lưu loát.
Tuy những việc này hắn đã làm qua rất nhiều lần, nhưng bàn tay lúc này không hiểu sao hơi cứng ngắc, đợi đến lúc các vết thương nhỏ trên người Khánh Nhiễm được xử lý tốt, đầu hắn đã chảy đầy mồ hôi.
Thở phào nhẹ nhõm nhìn về phía mũi tên cắm trên hõm vai nàng, Lận Kì Mặc vén rèm nhìn bên ngoài xe, sau đó giương giọng nói:“Đi Vân Hồ.”
Tiểu Đông Tử lên tiếng trả lời xoay ngược đầu xe, xe ngựa lướt nhanh hướng về phía Vân Hồ ở ngoại thành, một đường chạy tới.
Đi khoảng một chung trà, xe ngựa đã rời xa hoàng thành. Ngoại thành không giống với hoàng thành, giờ phút này đường xá rất náo nhiệt, tiếng người ồn ào huyên náo, đèn hoa xoay tròn trên các ngã đường.
Tiểu Đông Tử đánh xe chạy về hướng đông, xuyên qua những con phố phồn hoa và dòng người đông đúc, gần nửa canh giờ mới đến được một hồ nước.
Hồ này rất lớn, nhìn xa vẫn không thấy điểm dừng, sóng nước lấp lánh dưới ánh trăng. Lụa mỏng bên hồ lượn lờ, xe ngựa và cỗ kiệu tấp nập dọc bên bờ hồ, bên cạnh có các hạ nhân và tôi tớ trong nhà canh giữ, chờ đợi chủ nhân đang hưởng phong lưu.
Có hơn mười chiếc thuyền hoa* thuyền được trang trí lộng lẫy* đong đưa trên mặt hồ, đèn đỏ giăng cao, in bóng lên mặt hồ tạo thành các vệt sáng mờ ảo, bóng đỏ loang lổ.
Xa xa truyền đến những tiếng hát ca vui vẻ, trống nhạc cất lên từng hồi, đây đúng là nơi gió trăng nổi tiếng bậc nhất Thước Ca thành, thậm chí toàn Chiến quốc ——Vân Hồ!
Từ xa nhìn lại, toà các ba tầng nổi bậc trong làn nước ở giữa hồ, xung quanh có hơn mười chiếc thuyền hoa đang tụ tập, đây là toà lâu nổi tiếng gần xa mười dặm, tên là Thiếu Tinh lâu.
Tiểu Đông Tử dừng xe bên bờ Thiếu Tinh lâu, đèn hoa rực rỡ giăng bốn bên, chiếu sáng một cây cầu chín khúc nối thẳng đến toà các, sớm đã có mười mấy nữ nhân mặc y phục hoa lệ đứng hai bên lầu.
Thấy Tiểu Đông Tử đánh xe ngựa dừng lại, chúng nữ tử cầm khăn đong đưa đồng loạt tiến đến gần.
Lận Kì Mặc chỉ vừa bước xuống xe, bọn họ liền nhốn nháo vây xung quanh hắn.
“Ai da, thì ra là Lận tướng quân.”
“Lận tướng quân a, người lại tới rồi, bọn tỷ muội chúng ta còn tưởng người không tới đây nữa chứ.”
“Mới hai ngày không thấy mà Lận tướng quân càng anh tuấn bất phàm nha.”
..
Tiếng cười trong trẻo của các cô nương từ xa lại gần, Lận Kì Mặc tùy tay kéo qua một cô nương trác phấn thoa son dày đậm nhẹ ôm vào lòng, một mặt nhìn vào bên trong toà lâu. Hắn thấy một nữ tử mặc áo đỏ cao gầy đang từ từ tiến tới, thu ánh mắt, nhìn lại Thuý cô nương trong ngực, đưa tay sờ nhẹ vào mặt trác đầy phấn của nàng.
“Gia không phải đã đến đây rồi sao.”
“Ta biết mà, hôm nay trời trong, trăng sáng như vậy, nhất định là có quý nhân đến Thiếu Tinh lâu, không ngờ là chờ được Lận tướng quân người tới chơi.”
Nữ tử áo đỏ chậm rãi bước đến gần, tóc đen buộc cao trên đầu, lời nói dịu dàng rất dễ nghe, đôi mắt càng đẹp hơn, lấp lánh như sao, hai đôi mày dài, cong cong như vòm núi nhỏ, dáng người thanh nhã, thuỳ mị mà thành thục, tao nhã vượt trội hẳn với các cô nương khác, đây là lâu chủ của Thiếu Tinh lâu, tên là Bùi Lãng Tinh.
Lận Kì Mặc nhìn về phía nàng, mặt mày đều giương lên:“Lâu chủ này, Thiếu Tinh lâu là nơi thú vị nhất ở Thước Ca thành, Lận mỗ sao chỉ có thể ghé thăm hai lần?”
Hắn vừa nói vừa cười, lơ đãng cho Bùi Lãnh Tinh một cái ánh mắt, nhẹ liếc về hướng xe ngựa. Bùi Lãng Tinh cười nhẹ gật đầu, khẽ vuốt khăn lụa trong tay.
“Lận tướng quân nói phải, các cô nương, còn không mau nghênh đón tướng quân đi vào, hôm nay nhất định phải làm cho tướng quân vui vẻ, mới không uổng công người xem trọng Thiếu Tinh lâu của chúng ta.”
Lận Kì Mặc cao giọng cười, ôm chặt cô nương yêu kiều trong lòng, làm cho nàng ngượng ngùng kêu to vài tiếng, xanh đỏ rực rỡ, vây quanh hắn, hướng về phía lầu các đi đến.
Lận Kì Mặc vừa bước vào cửa đã có ba nữ tử mặc áo xanh dẫn lên lầu ba, cất bước tiến vào một gian nhã thất, phất tà áo, mệt mỏi nằm thẳng xuống giường gỗ lê dạng thấp, vẫy tay.
“Các ngươi đều lui ra đi, bản tướng quân ở lại đây chờ Thanh Nguyệt cô nương.”
Tiếng đóng cửa truyền đến, hắn hơi nhắm mắt.
Chỉ sau một lát, từ sau bình phong đã truyền đến tiếng bước chân nhẹ nhàng, Bùi Lãng Tinh lách mình bước ra.
Lận Kì Mặc nhanh chóng bật dậy, thấy phía sau Bùi Lãng Tinh có một hắc y nhân đang ôm Khánh Nhiễm bước tới, hắn liền cất bước tiến lên đón lấy Khánh Nhiễm, nhanh chóng lắc mình đem nàng đặt lên giường.
“Không có người phát hiện?”
“Không có, tôi đã phân phó cho Tiểu Đông Tử trở về. Cô nương này mất máu quá nhiều, vết thương do mũi tên gây ra rất nặng.” Bùi Lãng Tinh nói xong, vẫy tay ý bảo hắc y nhân kia lui ra.
Lận Kì Mặc gật đầu:“Ta cần rút tên ra, còn phải làm phiền Bùi tỷ tỷ trông chừng giúp bên ngoài.”
“Thiếu gia yên tâm.”
Lận Kì Mặc thấy nàng rời khỏi, nhìn gương mặt Khánh Nhiễm ngày càng tái nhợt, không khỏi chau mày. Vừa rồi trên xe ngựa hắn đã kiểm tra qua, đầu vai nàng bị cắm tên đảo câu, nếu muốn rút tên ra lúc này, sợ là đau đớn không chịu nổi.
Hắn tiến lên đem miếng vải đen bọc người nàng tháo ra, xé mở hoàn toàn lớp áo quần buộc trên người nàng, Lận Kì Mặc bình ổn tâm thần, cố gắng không đưa ánh mắt lướt qua chỗ ngực nàng, bắt tay hành động.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vân Khuynh Thiên Khuyết
Tố Tố Tuyết
Vân Khuynh Thiên Khuyết - Tố Tố Tuyết
https://isach.info/story.php?story=van_khuynh_thien_khuyet__to_to_tuyet