Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tướng Công Bám Người
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 50: Lập Uy
D
iệp Khê Thiến ngồi xuống cạnh bàn, uống một chén trà, nhìn bánh ngọt trên bàn. Suy nghĩ một chút, nàng bắt đầu cầm bánh lên ăn.
“Thu nhi, Đông nhi thỉnh an phu nhân.” Hai tỳ nữ mặc y phục trắng và vàng tới bên cạnh nàng quỳ xuống, cung kính thi lễ. Cả hai sắc mặt rất khẩn trương, mí mắt rũ xuống, đôi môi hơi trắng bệch, thân thể không ngừng run rẩy.
“Đứng lên đi, mình cùng ngồi xuống ăn nào.” Diệp Khê Thiến vừa nhồm nhoàm ăn bánh vừa mời mọc, hoàn toàn chẳng để ý tới hình tượng.
“Phu nhân, điều này tuyệt đối không thể.” Hai tỳ nữ mặt mày kinh hãi, liên tục lắc đầu quầy quậy từ chối.
“Vì sao không thể? Chẳng lẽ mấy đứa không thích ăn bánh?” Diệp Khê Thiến nhìn chiếc bánh ngọt tinh xảo, mùi vị thơm ngon, nuốt vào miệng là tan ngay, mềm mềm ngọt ngọt, càng ăn càng thích, lập tức tay nàng nhón thêm một cái bánh nữa.
Thu nhi nuốt nước miếng, ánh mắt hau háu nhìn món bánh cao quý, vừa hấp dẫn lại vừa đẹp mắt, khó khăn giải thích: “Không phải là không thích ạ.”
Diệp Khê Thiến thấy bộ dạng rụt rè của nữ tỳ, phút chốc liền sáng tỏ, cười cười bảo: “So đo tôn ti địa vị làm gì? Cứ gọi tôi là chị, mau lại đây ăn đi.”
Thu nhi nhỏ tuổi hơn Đông nhi, trẻ người non dạ, nghe lời mời đầy thiện ý của Diệp Khê Thiến xong liền háo hức chạy tới gần nàng, vui vẻ gật đầu nói: “Cảm ơn tỷ tỷ.” Thanh âm rất đơn thuần, khả ái.
Diệp Khê Thiến trông bộ dạng đáng yêu của cô bé nhỏ, cười híp mắt bảo: “Thu nhi muốn ăn gì cứ lấy đi.”
“Dạ, cảm ơn tỷ tỷ.” Cô bé nhỏ cảm động nói xong liền hưng phấn cầm lấy bánh bắt đầu ăn.
“Thu nhi!” Đông nhi khẩn trương nhìn cô bạn ngốc nghếch của mình, đáy lòng vô cùng lo lắng.
“Đông nhi, làm sao vậy? Bánh ngọt này ăn rất ngon, mau tới cùng ăn đi.” Bàn tay của Thi nhi dính đầy vụn bánh, giọng nói cực kỳ vui vẻ.
“Ngươi…” Đông nhi chỉ biết trơ mắt nhìn bạn, lập tức dập đầu nói với Diệp Khê Thiến: “Xin phu nhân tha thứ cho Thu nhi! Thu nhi còn nhỏ chưa hiểu biết gì, hi vọng phu nhân đừng trách nàng!” Càng hi vọng lời cầu xin này có thử thức tỉnh đứa ngốc Thu nhi kia!
“Đôi khi đơn thuần không có gì là không tốt.” Diệp Khê Thiến nhìn Thu nhi vì được cho ăn bánh mà vui mừng, nhàn nhạt trả lời.
“Dạ, phu nhân.” Đông nhi thận trọng tiếp lời, ánh mắt dè chừng lén lút ngẩng cao về phía Diệp Khê Thiến. Ánh mắt mỉm cười, khoé miệng cũng mỉm cười, phải chăng phu nhân không hề giống các chủ tử khác?
Hồi lâu, Diệp Khê Thiến đợi Thu nhi ăn bánh xong mới bảo: “Chúng ta ra ngoài đi dạo một lát.”
“Dạ.” Đông nhi thuận theo.
Ba người cùng bước trên đường, Diệp Khê Thiến chậm rãi đi trước thưởng thức phong cảnh xung quanh.
Bấy giờ, họ đụng ngay phải Thi Tiêu An. Thi Tiêu An trông thấy Diệp Khê Thiến bèn nở nụ cười vui vẻ, thân thiết gọi: “Biểu tẩu, mới nãy ta và Minh Nguyệt vừa nhắc tới tẩu, không ngờ giờ liền gặp tẩu.” Đáy mắt loé lên thứ ánh sáng u tối.
*biểu tẩu: cách gọi vợ của anh họ thời xưa
Diệp Khê Thiến gật đầu, rất thoải mái trả lời: “Rất vui được biết em.”
“Biểu tẩu muốn đi đâu?” Thi Tiêu An hỏi.
“Chỉ đang đi dạo loanh quanh một chút.”
“Nếu biểu tẩu không chê, Tiêu Tiêu xin phép được dẫn đường cho tẩu. Dù sao tẩu cũng mới vào bảo, chưa thông thuộc đường đi lối về, rất dễ lạc.” Thi Tiêu An nhiệt tình xung phong.
Diệp Khê Thiến nhíu nhíu mày, lời nói của nàng ta làm nàng cảm thấy cực kỳ khó chịu. Nhưng vẻ mặt thân thiện kia, ánh mắt cũng rất chân thành, nàng nghĩ rằng bản thân quá đa nghi rồi, bèn đồng ý: “Được, vậy làm phiền Tiêu Tiêu.”
Thế là Thi Tiêu An dẫn Diệp Khê Thiến dạo chơi khắp nơi. Trên đường, khoé miệng Thi Tiêu An lúc nào cũng mỉm cười, vờ như vô ý hỏi: “Biểu tẩu quen biểu ca như thế nào?”
“À…” Quen như thế nào? Sao nàng biết được! Vừa mở mắt ra, An Nguyệt Quân đã ghé vào trước mặt nàng làm nũng, liên tục gọi nàng là nương tử, ai biết được cả hai vì sao gặp nhau?
Diệp Khê Thiến đành lấp lửng trả lời: “Thì kiểu như… gặp ngoài phố… rồi quen biết… vậy thôi…”
Thi Tiêu An nghe Diệp Khê Thiến nói, cười cười nhìn về phương xa. “Ta và biểu ca từ nhỏ đã bên nhau, từ nhỏ ta đã thích cận kề huynh ấy rồi.”
“Ừ.” Diệp Khê Thiến ậm ừ lên tiếng, đáy mắt loé lên chút thích thú không hiểu được.
“Biểu tẩu…”
Xa xa, có hai tỳ nữ đang đi tới, họ trông thấy chủ liền vội chạy qua chào hỏi.
Đến gần, họ hướng Thi Tiêu An hành lễ: “Thỉnh an biểu tiểu thư.”
Thi Tiêu An gật đầu như muốn khoe khoang, kiêu ngạo cười hỏi: “Các ngươi đi đâu?”
“Tổng quản giao phó một số việc cho bọn nô tỳ xử lý ạ.” Một người hồi đáp.
“Vậy các ngươi mau đi làm việc đi.”
“Cảm ơn biểu tiểu thư.”
Nói xong, hai tỳ nữ nọ lập tức định rời đi. Thấy thế, Thu nhi bất bình đứng ra chặn: “Đứng lại! Ở đây còn có bảo chủ phu nhân, sao không mau thỉnh an? Mắt các ngươi mù à?”
Hai tỳ nữ ngẩng đầu nhìn Thi Tiêu An, sau khi nhận được một cái gật đầu của nàng ta liền quay ngoắt lại phía Thu nhi, khinh thường bảo: “Bảo chủ phu nhân cái gì? Chúng ta chưa bao giờ nghe có bảo chủ phu nhân. Không phải lại là loại nữ nhân tầm thường ngu si vọng tưởng mình chim sẻ hoá thành phượng hoàng đấy chứ? Loại đó thì chúng ta thấy nhiều rồi.”
Giọng nói hàm chứa ý miệt thị rõ ràng khiến Thu nhi tức giận, lập tức lao lên phía trước phùng má trợn mắt, tức giận gắt: “Mấy người thật quá đáng! Đây chính là bảo chủ phu nhân! Mắt bị mù hết thật rồi à?!”
“Bảo chủ phu nhân đâu? Chúng ta vẫn không nhìn thấy.” Hai người vờ vịt đảo mắt tìm kiếm liên tục xung quanh, còn cố ý đụng mạnh vào người Thu nhi làm ngã cô bé nhỏ.
Diệp Khê Thiến vốn chẳng quan tâm gì ba chuyện này, song nhìn Thu nhi té ngã dưới đất thì rất tức giận. Lập tức, nàng bước lên trước, tát ỗi tỳ nữ kia một cái tát đau điếng, lạnh lùng nói: “Đây là do tự các người chuốc lấy!”
“Ngươi! Ngươi! Đồ tiện nữ kia! Dám đánh ta à?! Ta sẽ…” Âm thanh chợt im bặt, tỳ nữ đang la hét tái mặt hoảng sợ nhìn sau lưng Diệp Khê Thiến, hai chân không ngừng lùi về.
“Tiếp tục nói cho hết.” Thanh âm băng giá cực điểm truyền đến làm ai nấy đều lâm vào kinh hoảng.
Quay đầu, An Nguyệt Quân đứng đó giống như một vị thần, ánh mắt rực sáng rét căm, nét mặt khủng bố tàn nhẫn nồng đượm sát khí, khoé môi nhếch thành nụ cười băng giá chăm chú chiếu vào hai tỳ nữ kia.
“Bảo chủ tha mạng, bảo chủ tha mạng, nô tỳ…” Hai tỳ nữ cảm giác bầu không khí buốt lạnh đậm đặc toả ra từ chủ tử vô cùng khủng khiếp bèn hoảng sợ cầu xin tha mạng, mồ hôi giọt giọt đầm đìa trên trán.
“Cũng chẳng có gì đâu, Quân, tha cho…” Lời còn chưa dứt, mặt đã ngây dại, miệng kinh ngạc há hốc.
Tiếng kêu rên rỉ thảm thiết vang lên, hai con mắt tròn tròn lăn lóc dưới đất, hốc mắt trống hoác trông thấy cả thịt bên trong, máu dầm dề chảy xuống, quá sức kinh khủng!
Thi Tiêu An hoảng sợ thét toáng lên, lập tức hôn mê bất tỉnh.
“Về sau ai không nghe lời nàng, kết quả còn thảm hơn so với hai kẻ này!” An Nguyệt Quân lạnh lùng tuyên bố, thanh âm vô vàn hàn khí khiến thời tiết đang giữa hè mà mọi người ai nấy đều như chôn trong hầm băng.
“Dạ, đã rõ, đã rõ.” Hai tỳ nữ liều mạng dập đầu xin tha.
“Cút.”
Hai tỳ nữ điên cuồng quay lưng bỏ chạy như kiểu sau lưng có mãnh thú rượt theo. Máu theo từng bước chân họ nhiễu dưới nền đất tạo thành một con đường tanh tưởi đỏ thẫm.
“Nương tử, ta rất nhớ nàng.” An Nguyệt Quân nở nụ cười hồn nhiên khả ái, gọi Diệp Khê Thiến một cách thân thiết và ngọt ngào. Tay hắn ôm lấy nàng, hít sâu hương thơm thuần khiết trên người nàng, cả mặt hơn hớn vui vẻ.
“An Nguyệt Quân! Anh đã đáp ứng tôi cái gì?!” Diệp Khê Thiến phục hồi tinh thần liền nổi giận đùng đùng quát hỏi. Nàng không muốn hắn vì nàng mà tổn thương nhiều người như vậy! Điều đó làm nàng rất khổ sở.
“Nương tử, ta không có giết họ.” An Nguyệt Quân đáng thương nho nhỏ đáp, khoé miệng trề ra, trông thật tội nghiệp.
“Anh…” Diệp Khê Thiến hít sâu một hơi, bất đắc dĩ bảo: “Tôi cần chút yên tĩnh.”
Sau đó nàng lập tức bỏ đi, thoáng thấy An Nguyệt Quân dợm bước muốn đuổi theo mình thì nói: “Đừng theo.”
Cuối cùng, nàng cũng bỏ mặc An Nguyệt Quân đáng thương đứng ngây đơ tại chỗ, một mình rời đi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tướng Công Bám Người
Phi Yên
Tướng Công Bám Người - Phi Yên
https://isach.info/story.php?story=tuong_cong_bam_nguoi__phi_yen