Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thượng Tiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 49
C
hương 49
Edit: Ichikazmi
“Ta không hiểu, ý chàng là sao?”
“Ta đoán, bức họa mà nữ hoàng xem ban nãy vẽ sư phụ nàng.”
“Thế á?”
“Tướng mạo Sưởng đế rất giống sư phụ nàng hai mươi năm trước.”
Ta bừng tỉnh: “Ý chàng là, hai mươi năm trước sư phụ ta đã từng đến đây, đắc tội với nữ hoàng Xạ Hồng Quốc?”
“Phải là nữ hoàng đời trước.”
“Thế tức là bà ấy đã để lại bức họa đó, dặn dò nữ nhi mình nếu thấy người này thì phải báo thù cho bà ấy?”
“Đoán chừng là vậy.”
“Hai mươi năm trước chàng cũng đã đến đây rồi?”
“”Ừ. Ta đã đến. Đi cùng Mạc Quy. Khi đó trong nước vẫn còn nam nhân. Không ngờ sau hai mươi năm giờ lại biến thành thế này.”
“”Hai mươi năm trước nơi này thế nào?”
“Thủy thổ nước này rất kì lạ, âm khí rất nặng, trẻ con sinh ra đa phần là nữ nhi, nam nhi ít lại càng ít, vậy nên được quý như vàng. Nghe nói trăm năm trước, một nam tử ở đây có thể có năm mươi thê thiếp.”
“Năm mươi? Thế thì khác gì ai ai cũng là hoàng đế?”
“Vậy, chính bởi vì nam tử khan hiếm mà địa vị của nữ tử rất thấp hèn, mọi việc đều bắt nữ tử làm, nam tử sống an nhàn sung sướng, động cái là đánh chửi nữ tử, coi họ như tôi tớ.”
“Nữ hoàng đời trước tên là Huệ Chi Vũ, mẫu thân của nàng ta nguyên là hậu phi trong cung, tài hoa hơn người, có tài kinh thiên vĩ địa. Khi bệnh tình hoàng đế hết sức nguy kịch, bà ta đoạt hoàng quyền, tự xưng là nữ đế. Kể từ lúc đó, địa vị của nam nhân trong nước rớt xuống ngàn trượng, từ ấy, nữ nhân làm chủ, nam nhân làm bộc.”
“Ngày ta và Mạc Quy tới Xạ Hồng quốc trùng hợp là ngày Huệ Chi Vũ kế vị. Nàng ta cưỡi trên lưng một con bạch mã, tiếp nhận lễ bái của thần dân trên quảng trường ân trạch. Nhưng không biết tại sao, bạch mã kia đột nhiên nổi điên, vào lúc chỉ mành treo chuông, Mạc Quy đã dùng một cây ngân châm chế phục được nó. Thế là Huệ Chi Vũ kia liền yêu huynh ấy ngay từ lần đầu gặp gỡ.”
“Thì ra sư phụ lúc còn trẻ từng có thời phong lưu phóng khoáng như vậy.”
Dung sâm mỉm cười gật đầu: “Ừ. Huynh ấy khi đó phong lưu phóng khoáng, còn trẻ khinh cuồng.”
“Huệ chi vũ được mẫu hoàng mình dạy dỗ nhiều năm, vốn không thiện cảm với nam nhân nhiều, nhưng Mạc Quy lại như một mũi tên nhọn, bắn trúng trái tim của nàng ta. Nàng ta tự cho rằng mình là nữ đế, Mạc Quy được lọt vào mắt xanh của nàng ta nhất định sẽ được ân mà mừng, ai ngờ Mạc Quy chỉ một lòng muốn tìm kiếm thập châu tam đảo, hoàn toàn thờ ơ với tình ý của nàng ta. Huệ chi Vũ tâm cao khí ngạo, trong cơn nóng giận đã nhốt Linh Lung lại, lấy tính mạng nàng ấy để uy hiếp Mạc Quy khuất phục.”
Ta nghe đến đó, giật mình, “Không lẽ sư phụ cũng thích vị cô nương Linh Lung kia?”
Dùng sâm dừng một chút: “Ta nghĩ, không có ai là sẽ không thích nàng ấy.”
Ta đáp chua, “À, thì ra sư phụ nuôi ta cũng là bởi vì ta giống nàng ấy.”
Dung sâm lập tức nói: “Lúc sư phụ nàng thu dưỡng nàng, trán nàng vẫn còn vết mực đen, đâu giống nàng ấy.”
“Sau đó thì sao?”
“Vì cứu nàng ấy, Mạc Quy đã giả vờ thuận theo huệ chi vũ để nàng ta thả ta và Linh Lung ra. Mạc Quy để ta dẫn Linh Lung đi trước, còn huynh ấy chờ thời cơ thoát thân sau.”
“Sau đó người thoát thân bằng cách nào?”
“Nam nhân trong nước sớm đã vô cùng oán hận với việc nữ nhân trị quốc nam nhân làm nô, vậy nên Mạc Quy đã triệu tập nam nhân trong nước khởi nghĩa tạo phản.”
“Trời ạ!”
Ta thật khó tưởng tượng, người lười nhác lánh đời như sư phụ lại có lúc dẫn người khác vùng lên như vậy.
Dung sâm thở dài: “Mạc Quy năm đó anh dũng không ai bằng.”
“Vậy kết quả thế nào?”
“Mạc Quy nhân lúc loạn lạc đã rời khỏi bắn hồng nước. Kết quả khởi nghĩa khi ấy thế nào bọn ta cũng không biết, nhưng căn cứ vào cảnh tượng bây giờ, cuộc khởi nghĩa đó nhất định đã thất bại, nay trong thành không có nam nhân chắc cũng là do lần tạo phản đó.”
“Lẽ nào huệ chi vũ đã giết hết những nam nhân tạo phản?”
“Với tính cách của nàng ta, không phải là không có khả năng này.”
“May mà bà ta chết rồi, nếu không thì nhất định sẽ không buông tha cho ta và chàng, sợ là giờ này hai chúng ta đã đang ở trong thủy lao với sưởng đế rồi.”
“Giao nhân đã nói cho ta biết là nàng ta đã mất, thế nên ta mới dám đến nơi này. Nhưng ta không ngờ nàng ta lại để lại một bộ bức họa.”
Thế nên mới có câu yêu càng nhiều, hận càng sâu. Bà ta một lòng say mê sư phụ, không ngờ sư phụ lại trợ giúp nam nhân trong nước khởi nghĩa đoạt lại nam quyền. Tình yêu xưa nay không thể miễn cưỡng, sư phụ vô ý với bà ta, hiếp bức chỉ khiến mọi chuyện đi ngược hẳn lại. Vốn là một đoạn phong hoa tuyết nguyệt, cuối cùng lại thành huyết hải thâm cừu.
Chuyện cũ quả khiến người ta thổn thức, sư phụ luôn luôn nhàn tản, ta chưa bao giờ nghĩ quá khứ của người lại chấn động lòng người đến vậy. “Không biết nữ hoàng sẽ làm gì chúng ta?”
“An quốc tướng quân đặc biệt nhấn mạnh việc chúng ta là đại phu, chắc là có người đang mắc bệnh khó trị, cần người y thuật inh.”
Ta gật đầu: “Chỉ hy vọng là thế.”
Giờ đây ta thật sự biết ơn sư phụ, thân phận thần y đã trở thành lá bùa hộ mệnh của ta. “Nữ hoàng luôn nhìn ta, không biết tại sao.”
“Có thể là nàng ta ghen tỵ với nàng.”
Đang khen ta xinh đẹp? Ta khiêm tốn: “Ghen tỵ ta? Ta đâu có xinh đẹp bằng nàng ta?”
Chàng cười cười: “Chắc là ghen tỵ bên cạnh nàng có ta.”
Ta: “...”
Công tử đúng là không biết khiêm tốn gì cả. Ta day day trán, sâu xa nói: “Nghe nói lòng đố kỵ của nữ nhân rất đáng sợ, ta phải nói cho nàng ta biết là ta và chàng không có quan hệ gì mới được.”
“Không cần phải nói đâu, nàng ta đã biết rồi.”
“Biết cái gì?”
Chàng lại cười: “Nàng ta đưa chúng ta vào ở chung một phòng, phòng này lại chỉ có một cái giường.”
Ta muộn màng quét mắt quanh phòng, mặt bắt đầu nóng lên.
Chàng hiển nhiên rất vui vẻ khi thấy ta thẹn thùng, cười híp mắt: “Sắc trời đã muộn, chúng ta đi ngủ đi.”
Tim ta uỳnh cái đập loạn lên, nháy mắt liền rối bù.
Chàng cười mà không nói, ánh nến chiếu vào đối mắt sáng trong của chàng, lập lòe rọi lại tình ý trong ấy. Ta đột nhiên thấy tim mình như cất một hồ nước xuân, nay bỗng trào ra. Ánh trăng nơi đất khách quê người in bóng yếu ớt qua khung cửa sổ.
“Ta nhớ nàng cũng đâu có ngại ngùng gì đâu.”
Chàng cố ý vươn tay ôm lấy ta, ý cười trong mắt càng lúc càng ranh mãnh. Ta nên đẩy chàng ra, nhưng thân thể lại bỗng cứng đờ như cột cờ, cả người tê dại, tựa như đã mất cảm giác, chỉ còn nhịp tim ngổn ngang.
Thân thể cường tráng vững trãi, mùi hương nhẹ nhàng dễ chịu, gắn bó khăng khít thân mật, cám dỗ này khiến ta không thể nào cản nổi. Dầu gì, dầu gì thì ta cũng là nữ tử đương tuổi xuân thì bình thường.
Ánh nến lập lòe trong ly rượu đỏ. Gió nhẹ thoảng qua, rượu trong ly khẽ sánh, trước mắt là gương mặt tuấn mỹ vô trù, hai mắt dịu dàng như nước, như ly rượu nho ngon giục người ta uống, khiến lòng người rung động.
Nụ hôn dịu dàng dọc từ trán xuống môi, lòng ta thoáng qua chút do dự ngắn ngủi, chút ngượng ngùng tự nhiên, nhưng chỉ thoáng qua thôi, ta đã mặc hết mọi cân nhắc đắn đo, bởi vì ta nhớ đến nguyên chiêu và mi vũ.
Đã từng tưởng rằng một đời rất dài, đã từng tưởng rằng bọn họ sẽ đầu bạc đến già, ai ngờ sinh ly tử biệt không báo đã đến, khiến người ta ứng phó không kịp.
Ta và dung sâm cũng vậy, ai biết trước số mệnh ngày sau thế nào, ôm nhau bây giờ, biết đâu một khắc sau đã là chia lìa. Đời người ngắn ngủi như sương mai. Khi yêu một người, chỉ sợ hết thảy không còn kịp nữa, mỗi một giây đều cần phải quý trọng. Gian nan bất trắc khiến lòng người chua xót, nhưng cũng khiến người ta dũng cảm hơn. Không bằng làm hết mọi chuyện nên làm đi, tránh cho sau này tiếc nuối.
Vì vậy, ta ôm dũng khí quyết liệt, mạnh dạn đáp lại nụ hôn của chàng, chủ động ôm lấy hông chàng, còn đưa tay vào trong áo chàng, vuốt ve làn da rắn chắc mịn màng của chàng, không biết ngượng ngùng. Ta chỉ muốn có chàng, không cần nghĩ đến ưu phiền ngày mai nữa, không cần nghĩ đến biệt ly ngày nào đó nữa, chỉ muốn làm sao để cả đời này không phải tiếc nuối.
Hơi thở của chàng trở nên rối loạn, đè tay ta lại ở chỗ ngực chàng. “Sờ xuống nữa ta sẽ không nhịn được.”
“……”
Ngón tay tiếp tục giật giật trong lòng bàn tay chàng.
Chàng cười buồn bực: “Ý nàng là ta không cần phải nhịn nữa?”
Da mặt có dày nữa cũng không chịu được trêu chọc thế này. Ta chôn mặt trong gối, lí nhí: “Nếu chưa gả cho chàng mà đã chết, ta sẽ thấy rất không cam lòng.”
Chàng cười càng vui mừng: “Ý của nàng tức là, chúng ta phải tận hưởng lạc thú trước mắt trước đã?”
Ta vùi mặt sâu hơn. Trong lòng chàng biết là được rồi, có thể đừng nói trắng trợn ra như thế không hả công tử.
Mặt dày tự dâng mình.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thượng Tiên
Thị Kim
Thượng Tiên - Thị Kim
https://isach.info/story.php?story=thuong_tien__thi_kim