Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thất Kỳ Ðoạt Mạng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồi 50: Lỡ Một Bước Đi
T
hường Luân từ bên ngoài bước vào Đại Hồng Bảo Điện, vừa xá Khắc Thủy Phượng vừa nói:
- Khấu kiến vương nương.
Khắc Thủy Phượng gật đầu. Nàng chỉ chiếc đôn trước mặt mình:
- Thường sứ giả ngồi xuống đi.
- Tạ ơn vương nương.
Thường Luân vừa an tọa, Khắc Thủy Phượng đã bước xuống ngai, đến bên gã:
- Chuyện bổn nương giao cho sứ giả làm được chưa? Nếu lần này Thường sứ giả không làm tròn phận sự như lần trước ngươi biết phải xử như thế nào rồi chứ?
- Thuộc hạ biết.
- Thế Thường sứ giả đã biết về tung tích của Hàn Quân Đạt chưa?
- Khải bẩm vương nương, thuộc hạ truy ra tung tích của Hàn Quân Đạt Bạch Hạc Tiên Tử.
Khắc Thủy Phượng khẩn trương hơn lên:
- Quân Đạt đang ở đâu?
Thường Luân nhìn nàng:
- Vương nương thứ tội.
Khắc Thủy Phượng cau mày:
- Sứ giả tính giở trò gì nữa đây?
- Thuộc hạ đã tận tâm tận lực vì nương nương. Nếu có bị vương nương hành xử như thế nào cũng không oán hận.
Khắc Thủy Phượng khoát tay cắt ngang lời Thường Luân:
- Ta chỉ muốn biết Quân Đạt đang ở đâu mà thôi.
- Chính vì Quân Đạt mà Thường Luân đắc tội với vương nương.
- Ngươi đừng mất thời gian nữa, hãy nói rõ ra đi. Nếu như ngươi không làm tròn trọng trách như lần rồi thì đừng trách bổn nương.
Thường Luân bối rối hẳn lên:
- Khởi bẩm vương nương, thuộc hạ được vương nương giao trọng trách truy tìm hành tung của Quân Đạt. Thuộc hạ đã biết được Quân Đạt và Bạch Hạc Tiên Tử Tuyết Trâm hiện tại ở Phong Ma Sơn.
Khắc Thủy Phượng cau mày:
- Phong Ma Sơn? Sao lại ở Phong Ma Sơn? Đó là lãnh địa của lão Phong Tình Cổ Thi mà.
- Bẩm vương nương, đúng như vậy. Hàn Quân Đạt đã liên kết với Phong Tình Cổ Thi để chống lại chúng ta.
Khắc Thủy Phượng hừ nhạt một tiếng nói:
- Có thật vậy không?
- Thuộc hạ không dám nói gian. Thuộc hạ ngại gặp Phong Tình Cổ Thi, nhưng đã diện kiến với Hàn công tử.
Khắc Thủy Phượng nhìn thẳng vào mắt Thường Luân:
- Ngươi đã gặp Hàn Quân Đạt?
- Thuộc hạ đã gặp người và cũng đã truyền đạt những lời của vương nương đến với Hàn công tử.
- Thế Quân Đạt đã nói gì với ngươi?
Thường Luân quỳ một chân xuống sàn đá, mắt nhìn xuống đất:
- Thuộc hạ đáng tội chết.
- Ngươi nói đi, sao lại lúng túng như vậy?
- Vương nương miễn cho thuộc hạ phải nói những lời của Hàn công tử Khắc Thủy Phượng gằn giọng:
- Ta muốn nghe sao ngươi lại không muốn nói?
Thường Luân ngẩng lên:
- Hàn công tử... Hàn công tử... cho vương nương là... là...
Khắc Thủy Phượng cướp lời gã:
- Y cho ta là một dâm nữ chứ gì?
- Thuộc hạ không dám nói.
Khắc Thủy Phượng thở dài một tiếng:
- Quân Đạt còn nói gì nữa không?
- Hàn công tử nói lại với thuộc hạ nếu vương nương có muốn gặp người thì hãy cùng với Thất Độc pháp sư đến Phong Ma Sơn.
Thường Luân lấp lửng nói tiếp:
- Vương nương, thuộc hạ nghĩ vương nương không nên đến Phong Ma Sơn, bọn Quân Đạt sẽ tương kế tựu kế mà hại đến vương nương.
Khắc Thủy Phượng cau mày:
- Hừ... Giang hồ Trung Nguyên đã thuộc về Thủy Phượng rồi, đâu còn chỗ nào có thể cầm chân hay ngoài tầm tay của ta được. Phong Ma Sơn chỉ là một ngọn núi nhỏ của Phong Tình lão ma thì đâu cản được chân ta.
Khắc Thủy Phượng chắp tay sau lưng. Nàng hướng mắt nhìn ra ngoài:
- Cho đòi pháp sư.
Khắc Thủy Phượng nhìn lại Thường Luân:
- Thường sứ giả sẽ đi cùng ta và pháp sư?
- Vương nương ra lịnh, thuộc hạ không dám cãi.
Khắc Thủy Phượng mỉm cười. Nàng vừa gật đầu vừa nói:
- Nếu như bổn vương nương bắt ngươi phải làm nhục Bạch Hạc Tiên Tử Tuyết Trâm trước mặt Quân Đạt, ngươi có thực hiện mệnh lệnh của ta không?
- Thuộc hạ không dám cãi lịnh vương nương.
- Tốt lắm!
Thất Độc Thư Sinh bước vào. Lão nhìn Khắc Thủy Phượng nói:
- Vương nương cho đòi bổn pháp sư đến có chuyện gì?
Khắc Thủy Phượng khoanh tay trước ngực:
- Bổn vương nương muốn pháp sư cùng đi với bổn vương nương một chuyến tới Phong Ma Sơn.
Thất Độc Thư Sinh cau mày:
- Đến Phong Ma Sơn. Vương nương có nhã hứng đến vấn an lão Phong Tình Cổ Thi?
Khắc Thủy Phượng lắc đầu:
- Không phải vấn an lão ma đầu đó mà muốn nhìn mặt những kẻ dám chống lại chúng ta.
- Lão Phong Tình Cổ Thi dám chống lại chúng ta à?
- Ngoài lão ra còn có Bạch Hạc Tiên Tử và Hàn Quân Đạt.
Thất Độc Thư Sinh nhăn mặt:
- Có cả Hàn Quân Đạt nữa ư?
Lão thở hắt ra rồi nói:
- Những kẻ đó thật là ngông cuồng.
- Quân Đạt muốn bổn nương và pháp sư đến đó.
- Hàn Quân Đạt muốn thách thức lão phu ư? Được, bổn pháp sư và vương nương cùng đến đó.
Khắc Thủy Phượng quay lại nhìn Thường Luân:
- Thường sứ giả chuẩn bị kiệu. Chúng ta lên đường ngay bây giờ.
Thường Luân dõng dạc nói lớn:
- Tuân lệnh vương nương!
oo Đúng với cái danh Phong Ma Sơn. Mặc dù còn cách Phong Ma Sơn non ba dặm thế mà Khắc Thủy Phượng vẫn nghe được tiến gió gầm rú từ trên Phong Ma vọng xuống. Tiếng rì rào của gió chẳng khác nào những lời than oán của các vong hồn khiến Khắc Thủy Phượng phải nheo mày.
Thường Luân ra hiệu ngừng kiệu. Bốn ả thị nữ hạ kiệu xuống. Khắc Thủy Phượng vén rèm nhìn Thường Luân hỏi:
- Sao Thường sứ giả lại dừng kiệu ở đây?
- Vương nương có nghe những âm thanh kia không?
Khắc Thủy Phượng gật đầu:
- Có.
- Thuộc hạ sợ những tiếng gió ma khiến vương nương bất an mà thôi.
Khắc Thủy Phượng liếc nhìn Thất Độc Thư Sinh:
- Pháp sư cảm nhận thế nào?
Thất Độc Thư Sinh ngửa mặt cười sằng sặc. Lão cắt tràng cười đó, trịnh trọng nói:
- Vương nương thì có thể bất an với những tiếng gió ai oán nhưng bổn pháp sư thì không. Hay vương nương ở đây để bổn pháp tướng một mình lên Phong Ma Sơn đưa Hàn Quân Đạt và Phong Tình Cổ Thi xuống để vương nương trị tội?
Khắc Thủy Phượng nhún vai lắc đầu:
- Bổn vương nương muốn lên đó. Pháp tướng có cảm nhận như vậy thì Thủy Phượng an tâm rồi.
Thường Luân xen vào:
- Bẩm vương nương, những tiếng gió [rù] rì kia chẳng có gì đáng sợ cả. Những tiếng gió đó vốn do những hang động, ngõ ngách trên Phong Ma Sơn tạo thành, chính vì thế mà nó có tên là Phong Ma Sơn.
- Ngươi biết như thế sao lại dừng kiệu ở đây?
- Thuộc hạ muốn vấn an vương nương.
- Ngươi cúc cung tận tụy với bổn vương nương quá đó.
Khắc Thủy Phượng hạ rèm xuống. Thường Luân thở dài một tiếng:
- Khởi kiệu!
Bốn ả thị nữ lại khiêng kiệu thoăn thoắt bước đi. Chẳng bao lâu tất cả mọi người đã đến chân núi Phong Ma. Khắc Thủy Phượng bước xuống kiệu, tiến lại bên Thường Luân:
- Không có đường lên, chắc phải có mật đạo.
- Bẩm vương nương đúng như vậy.
- Mật đạo đó đâu?
Thường Luân tiến thẳng đến một bụi tre gai gần đó. Gã qua quen thuộc ngọn Phong Ma Sơn này. Thường Luân trở ra thì bụi tre đã tách ra làm hai để lộ một con đường trải đá tảng dẫn vào một cửa hang. Thường Luân vừa đến bên Khắc Thủy Phượng thì từ trong cửa hang tối om kia hai gã đại hán lực lưỡng lao ra. Trên tay hai người đó là hai cây rìu của bọn tiều phu đốn củi. Thường Luân không một chút chậm trễ, quay ngoắt lại đồng thời dựng song thủ tống ra đạo kình Hải Nộ Cuồng Phong với tất cả nội lực vốn có.
- Ầm...
Hai gã đại hán cầm rìu tiều phu chẳng khác nào hai chiếc lá khô bị lốc dữ cuốn đi. Cả hai cùng cắm đầu vào vách đá.
- Bụp... Bụp...
Đầu của hai người đó vỡ toang như những quả dưa bị đập nát để nhận một cái chết thảm thê. Thường Luân hạ thủ hai gã kia xong quay lại Khắc Thủy Phượng:
- Thuộc hạ ra tay giết người chỉ vì sự an nguy của vương nương.
Thất Độc Thư Sinh nhếch mép lắc đầu:
- Đúng là một lũ nhãi nhép mà dám chống lại vương nương và bổn pháp vương.
Thường Luân nhìn lại Thất Độc Thư Sinh:
- Pháp sư. Thuộc nhân nghĩ bên trong có sự mai phục của địch nhân, để cho thuộc nhân vào trước.
Khắc Thủy Phượng lắc đầu:
- Không cần. Để ta coi Quân Đạt và Bạch Hạc Tiên Tử có mẹo hay gì không.
Thất Độc Thư Sinh gật đầu. Khắc Thủy Phượng liền cùng Thất Độc Thư Sinh và Thường Luân tiến thẳng vào trong cửa hang. Vào trong rồi Khắc Thủy Phượng mới nhận ra sự biến hóa của Phong Ma Sơn. Bên trong là những ngõ ngách đan chéo vào nhau, nếu không có Thường Luân e rằng khó mà định được lối nào là lối đi. Thỉnh thoảng Khắc Thủy Phượng và Thất Độc Thư Sinh lại thấy trên vách đá treo những chiếc mặt nạ quái gở, trên những chiếc mặt nạ đó đều có đính một ngọn bạch lạp cháy leo lét.
- Rầm...
Một bức vách đá sập xuống chắn ngang sau lưng ba người khi Thường Luân vừa chạm tay vào một gờ đá. Gã quay ngoắt lại:
- Vương nương...
Thất Độc Thư Sinh cũng trang trọng hẳn lên, nhưng lão ta vẫn giữ vẻ bình thản nói với Thường Luân:
- Đã vào thì cứ tiến.
- Thuộc nhân tuân lệnh!
Ba người đến một gian hàm ếch có tám cánh cửa vòm cung khiến liên tưởng đến một lò bát quái luyện đan khổng lồ. Thất Độc Thư Sinh nhìn quanh. Trên mặt lão thoáng một chút lưỡng lự:
- Vương nương, chúng ta nên quay trở ra.
Thường Luân nghiêm mặt nói:
- Pháp sư nói rất đúng. Vương nương chúng ta không nên tiến vào nữa.
Khắc Thủy Phượng thở dài một tiếng, lớn tiếng nói:
- Quân Đạt có nghe Thủy Phượng nói không?
Lời còn đọng trên hai cánh môi của nàng thì một chiếc bóng trắng lướt qua một ô cửa vòm cung. Thường Luân quát lớn:
- Quân Đạt, dừng lại!
Gã vừa nói vừa trổ khinh thân băng luôn vào cánh cửa vòm cung đó. Khắc Thủy Phượng nghe Thường Luân quát vậy cũng trổ khinh thuật rượt theo. Thất Độc Thư Sinh cảnh báo nàng:
- Vương nương coi chừng!
- Rầm...
Khắc Thủy Phượng vừa chạy đến ô cửa vòm cung thì một cánh cửa đá sập xuống chặn ngang trước mặt nàng. Thất Độc Thư Sinh vội nói:
- Vương nương, không xong rồi.
Khắc Thủy Phượng quay ngoắt lại thì Thất Độc Thư Sinh đã đến bên nàng:
- Chúng ta ra ngoài thôi.
Hai người vừa động thân toan quay trở ra thì những cánh cửa đá thi nhau đóng sập xuống. Chỉ trong một khoảnh khắc chớp mắt, Thất Độc Thư Sinh lẫn Khắc Thủy Phượng đã lọt thỏm vào một gian nhà đá hình bát quái. Tiếng cười khanh khách của Thường Luân cất lên từ tám hướng dội thẳng vào thinh nhĩ hai người. Thất Độc Thư Sinh cau mày:
- Bổn pháp tướng đoán không lầm thì đây là cái bẫy của ngươi.
Thất Độc Thư Sinh vừa nói vừa vận công song chưởng vỗ thẳng vào một cánh cửa đá chắn ngang.
- Ầm...
Cả gian thạch ngục bát quái rung chuyển dữ dội. Chưởng kình kinh hồn của Thất Độc Thư Sinh khiến cánh cửa đá rạn nứt. Thất Độc Thư Sinh cười mỉm, nói:
- Thường Luân, ngươi tưởng những cánh cửa đá này có thể nhốt được bổn pháp tướng sao?
Thất Độc Thư Sinh vừa nói vừa tống thêm một chưởng nữa vào cánh cửa đá.
- Ầm...
Cánh cửa đá vững chắc như thế mà Thất Độc Thư Sinh chỉ dụng hai lần phát chưởng đã phá nát. Thất Độc Thư Sinh mặt tràn vẻ tự đắc. Lão cương cường nói:
- Lão sẽ phá nát cả gian nhà đá hình bát quái này để truy ngươi đến cõi a tỳ.
Thất Độc Thư Sinh và Khắc Thủy Phượng vừa toan lướt qua ô cửa vòm cung thì hàng loạt những tia lửa độc ào ào phà vào trong gian nhà đá hình bát quái. Thất Độc Thư Sinh lạng người qua đứng chắn trước mặt Khắc Thủy Phượng làm mộc đỡ lấy ngọn lửa độc cho nàng.
Lửa độc trùm lên người Thất Độc Thư Sinh, đốt cháy cả râu tóc lẫn trang phục của lão.
Dù không muốn, Khắc Thủy Phượng cũng lùi lại bốn bộ. Mặc dù bị lửa phủ lên người, nhưng Thất Độc Thư Sinh chẳng hề hấn gì, vả chăng lão chỉ bị cháy y phục và râu tóc mà thôi.
Tiếng Thường Luân cất lên:
- Quả đúng như ta đoán, bổn pháp sư đã luyện thành U Linh Tàn Kiếp, thân thể trở thành kim cương bất hoại.
Ngọn lửa độc được gió phong ma hỗ trợ càng lồng lộng thổi vào gian ngục đá hình bát quái. Với Thất Độc Thư Sinh thì không hề hấn gì, nhưng Khắc Thủy Phượng thì khác. Nàng đâu có thần công U Linh Tàn Kiếp như Thất Độc Thư Sinh nên đã ho sặc sụa. Thất Độc Thư Sinh lạng người đến bên nàng. Lão hét lớn:
- Thường Luân. Ngươi muốn gì nói đi rồi cắt ngay ngọn lửa độc lập tức. Nếu Thủy Phượng có mệnh hệ gì bổn pháp tướng không để cho ngươi yên đâu.
Thất Độc Thư Sinh vừa dứt lời thì một cánh cửa đá sau lưng hai người được rút lên.
Thất Độc Thư Sinh cắp lấy Khắc Thủy Phượng lướt qua ô cửa vòm cung đó. Hai người lọt vào một gian thạch ngục khác. Trong thạch ngục này có những cặp tượng đá nam nữ được tạc trong những tư thế ái ân. Mặc dù vừa thoát khỏi ngọn lửa độc nhưng khi chạm nhãn vào những cặp tượng đá này ngay cả Khắc Thủy Phượng cũng phải thẹn mặt. Thất Độc Thư Sinh thì buột miệng nói:
- Đê tiện!
Thất Độc Thư Sinh vừa nói vừa thuận tay tống luôn một đạo chưởng kình đánh nát một cặp tượng đá cùng lúc cánh cửa đá cũng sập xuống. Thường Luân lại cất lên tràng cười ngạo nghễ. Gã cắt tràng tiếu ngạo cuồng nhiệt đó rồi nói:
- Vương nương thấy gian nhà này hợp với vương nương chứ?
Khắc Thủy Phượng thở hắt ra một tiếng:
- Thường Luân. Ngươi đưa bổn vương nương và pháp sư vào đây để làm gì?
Trong lúc Khắc Thủy Phượng nói thì Thất Độc Thư Sinh toan phát tác chưởng kình hủy hết những cặp tượng đá. Thường Luân nghiêm giọng nói:
- Vương nương hãy lịnh cho lão pháp tướng dừng tay lại đi. Nếu lão còn phá hoại những kiệt tác của sư phụ Phong Tình Cổ Thi thì hối không kịp đó. May mắn cho lão ma là pho tượng lão vừa phá không phải là cơ quan khởi động hỏa pháo, nếu không dừng tay hủy hoại thì dù lão có luyện được U Linh Tàn Kiếp cũng mãi mãi vùi thây dưới ngọn Phong Ma Sơn này.
Giọng của Gian Thiên cất lên:
- Thường công tử nói đúng đó. Thất Độc Thư Sinh và Khắc cô nương hãy nghe theo lời Thường công tử đi.
Khắc Thủy Phượng cau mày:
- Có cả Gian Thiên nhúng tay vào âm mưu của Thường Luân nữa à?
- Nếu Gian mỗ không nhúng tay vào thì làm sao có hỏa pháo để tạo ra những gian phòng đá này chứ.
Khắc Thủy Phượng gằn giọng nói:
- Gian thiếu hiệp muốn gì?
Gian Thiên cười khảy, ôn tồn nói:
- Dẫn dụ được Khắc cô nương vào trong mê cung này quả là khó khăn lắm mới được.
Huống chi lão phu đã bỏ biết bao tâm huyết chẳng lẽ chỉ để giam cô nương và Thất Độc lão quỷ thôi sao? Ý muốn của lão phu Thường công tử sẽ nói cho Khắc cô nương biết.
Thất Độc Thư Sinh nghiến răng ken két. Gian Thiên nói tiếp:
- Gian mỗ tiếc cho Thất Độc Thư Sinh lão quỷ, một thân võ công cái thế mà lại cúc cung tận tụy một ả Khắc Thủy Phượng, khiến Gian mỗ thắc mắc vô cùng. Phải chăng giữa hai người đã có tình với nhau?
Gian Thiên cười khảy nói tiếp:
- Gian mỗ nói có đúng không nào?
Thất Độc Thư Sinh gằn giọng:
- Im mồm!
- Thất Độc lão quỷ làm gì hù dọa Gian mỗ được nữa. Bây giờ là lúc Gian mỗ làm chủ hai người chứ không phải hai người làm chủ ta đâu.
Gian thiên gằn giọng nói:
- Thất Độc lão quỷ, nếu như lão có tình với Khắc Thủy Phượng thì lão ôm hận là được rồi đó, bởi nàng đâu có nghĩ gì đến ngươi mà chỉ tơ tưởng đến gã Hàn Quân Đạt mà thôi.
Thất Độc Thư Sinh gằn giọng:
- Gian Thiên hãy câm cái miệng thối của ngươi lại.
- Lão quỷ không tin Gian mỗ thì cứ hỏi Khắc Thủy Phượng vương nương.
Thất Độc Thư Sinh nghiêm giọng:
- Thật ra lão và Thường Luân muốn gì?
Thường Luân cười khảy, rồi nói:
- Thất Độc pháp tướng có thể biết được mà.
- Bổn pháp tướng muốn tự các ngươi nói ra.
Giọng của Gian Thiên cất lên:
- Chỉ cần tướng pháp nói ra khẩu quyết luyện U Linh Tàn Kiếp thì lão và Khắc cô nương có thể ra khỏi chốn này lành lặn.
Thất Độc Thư Sinh hừ nhạt một tiếng rồi nói:
- Các ngươi chưa nói ta cũng có thể đoán được.
- Vậy pháp tướng có thể cho Gian mỗ và Thường công tử biết được không?
Thất Độc Thư Sinh suy nghĩ một lúc rồi dõng dạc nói lớn:
- Vì sự an nguy của Khắc Thủy Phượng, lão đồng ý nói khẩu quyết cho hai ngươi biết.
- Gian mỗ thành khẩn đa tạ lão pháp tướng. Sau này đại sự thành công nhất định Gian mỗ không quên pháp tướng và Khắc cô nương.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thất Kỳ Ðoạt Mạng
Ngọa Long Sinh
Thất Kỳ Ðoạt Mạng - Ngọa Long Sinh
https://isach.info/story.php?story=that_ky_oat_mang__ngoa_long_sinh