Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nông Phụ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 50
N
hìn bên ngoài tuyết rơi càng ngày càng lớn, Hứa Thảo và Phú Quý mấy ngày rồi cũng không bước chân ra ngoài, trong nhà thứ gì cũng chuẩn bị đầy đủ hết, có cả ít điểm tâm, trái cây, bánh linh tinh ăn vặt, mấy thứ này là để đến đầu năm bọn nhỏ chúng đến chúc tết thì cho.
Năm nay tuyết rơi ít hơn năm ngoái rất nhiều, nên đường đi không bị chặn, vẫn có thể lưu thông được. Ngày hai mươi bảy, hai mươi tám Hứa Thảo nấu bánh chưng, làm bánh bao, kho tịt, hầm khoai tây.
Ngày hai mươi chín thì dọn dẹp nhà cửa, đắng trước, đằng sau đều quét sạch sẽ, giặt giũ chăn mền, rèm cửa, quần áo.
Ăn cơm chiều ngày hai mươi chín xong, một lát sau Lí thị ôm núi nhỏ, mang theo nhị nha, tam nha và Hứa lão cha đến. Người một nhà vây quanh lò sưởi ăn trái cây nói chuyện vui vẻ, thẳng đến giờ hợi mới tan.
Ngày hôm sau chính là ba mươi, ngày cuối cùng của năm cũ, Hứa Thảo hấp lại bánh bao, múc ít khoai hầm và thịt lợn kho lên ăn. Xong bữa sáng mọi người đều vội vàng, treo tranh tết, dán câu đối. Sau khi mọi thứ ổn định, Hứa Thảo cầm mấy cuộn tranh tết, thịt và cá cùng Phú Quý và Miêu Miêu đi đến Dương gia.
Ngày ba mươi, buổi tối tất nhiên là ăn cơm tại Dương gia, cho dù đã ở riêng bọn họ cũng phải về sớm phụ giúp. Nhà bọn họ cách Dương gia rất gần nên đi không đến một lát đã tới.
Cửa cổng Dương gia mở toang, bên trong mọi người đều bận rộn dọn dẹp. Dương Đại Bằng cùng Dương Tiểu Đồng xúc tuyết trong sân, nhìn thấy hai người đi vào, cười nói:
"Đại ca, đại tẩu, hai người đến rồi sao, nhanh vào nhà ngồi cho ấm đi, bên ngoài rất lạnh."
Hai người mang theo Miêu Miêu vào nhà, Hứa Thảo bế con bé đi thăm tiểu Quế Hoa, xong rồi mới đi xuống bếp hỗ trợ.
Trong bếp đều là nữ nhân gồm Trần thị, Thẩm thị, Ngưu thị và Tiểu An. Nhìn thấy Hứa Thảo tiền vào, mọi người đều cười cười chào hỏi, riêng Trần thị sắc mặt lạnh như tiền, há miệng tính nói điều gì đó, nhưng không chờ bà ta nói ra lời, Tiều An đứng cạnh bên đã nói trước: "Nương, hôm nay là ba mươi tết, đại tẩu cùng đại ca trở lại, một nhà chúng ta xem như đoàn tụ."
Dường như bị Tiểu An nhắc nhở đúng lúc, Trần thị tỉnh táo lại ngay, liền ngậm miệng không nói. Hôm nay là ba mươi tết, bà ta nếu gây ra chuyện nữa, lão nhân kia không chừng sẽ nổi tiên đánh bà ta một trận. Bà ta đã nhìn ra, lão nhân chết tiệt kia đối xử với con trai và đứa con dâu do vợ trước để lại khá tốt, quả nhiên lão ta vẫn nhớ nhung nàng ta. Càng nghĩ càng hận, sắc mặt Trần thị vô cùng khó coi.
Hứa Thảo cũng không thèm để ý đến bà ta, đưa cá và thịt cho Thẩm thị nói: "Nhị đệ muội, thịt xông khói này làm món gì cũng được, còn cá thì chiên vàng là có thể ăn."
Thẩm thị cười tủm tỉm đưa tay nhận, "Đại tẩu làm thứ gì ăn cũng ngon, thịt xông khói này mới ngửi sơ sơ đã thấy rất thơm rồi."
Trần thị hừ lạnh nói, "Nếu nàng ta làm đồ ăn ngon, ngươi qua đó ở luôn đi."
Thẩm thị xấu hổ nhìn Hứa Thảo một cái. Cũng may Trần thị còn biết chừng mực, không nói thêm gì nữa.
Chuẩn bị đồ ăn, tế tổ, sau đó đi viếng mồ mả, chờ mọi việc xong hết đã đến giờ Thân. Trong thôn có nhà đã đốt pháp, thả trúc pháo xong chính là lúc ăn cơm tất niên.
Dương lão cha đảm nhận việc thả trúc pháo, mọi người phụ nhau bưng đồ ăn dọn lên.
Ngoại trừ Trần thị sắc mặt không tốt cho lắm, những người khác đều vui vẻ cười đùa, một nhà vô cùng náo nhiệt, ngay cả tiểu Quế Hoa cũng được Ngưu thị ôm ra chung vui. Tiểu Quế Hoa cũng đã được mấy tháng, ngửi thấy mùi đồ ăn liền vặn vẹo trong lòng Ngưu thị, một bộ dạng tham ăn.
Ngưu thị cười mỉm dùng chiếc đũa chấm vào nước canh cho bé liếm, tiểu Quế Hoa liếm hai cái, đôi mắt nhắm lại, vẻ mặt hưởng thụ, chọc mọi người cười vang.
Ăn cơm tất niên xong, mấy người phụ nữ lo dọn dẹp bát đũa, sau đó lại đốt một chậu củi lửa lớn để trong phòng khách, mọi người vây quanh chậu lửa tán gẫu. Cả nhà đều ngồi thức canh đến giao thừa, mấy đứa nhỏ thì không thức khuya được, chen chúc nhau nằm trên kháng ngủ say.
Đến mười hai giờ đêm, châm ngòi pháo trúc xong, Hứa Thảo mới cùng Phú Quý bế Miêu Miêu về nhà.
Sau ngày cuối cùng của năm cũ, đến ngày mùng một năm mới mọi người bắt đầu đi chúc tết. Hứa Thảo không có thân thích gì cả, sau khi trở về nhà mẹ đẻ một lần liền chỉ ở trong nhà. Mấy đứa nhỏ trong thôn thấy đồ ăn vặt của nhà Hứa Thảo khá ngon, nên rủ nhau kéo bầy, kéo đàn đến chúc tết. Miêu Miêu nhìn thấy bọn nhỏ cũng rất vui mừng, nói cười nhiều hơn, cùng tụi nó chơi đùa, ăn kẹo, bánh, bóc đậu phộng rang.
Đến đầu tháng ba tuyết liền ngừng rơi. Lại đợi cho đến tết nguyên tiêu, ăn xong một nồi bánh trôi nước, năm mới lúc này mới kết thúc.
Ra tết là bắt đầu đến vụ xuân, mọi người lại bắt đầu bận rộn làm đất thật kỹ để đến lúc trồng hoa màu thu hoạch năng suất cao hơn một chút.
Hứa Thảo không có việc gì làm, ở nhà nghiên cứu cách trồng khoai tây. Nơi này mùa Đông thời tiết khá lạnh, hàng năm miễn cưỡng cũng chỉ thu hoạch được hai lần, nàng tính ươm khoai tây vào miếng đất nhỏ phía sau nhà cho lên mầm, đến lúc người trong thôn bắt đầu ươm thì nàng có thể mang ra trồng trên ruộng, so với người khác sẽ thu hoạch sớm hơn a. Sớm chút nào có tiền nhanh chút đó.
Hiện tại mới là tuần thứ hai của tháng hai, phải chờ đến đầu tháng ba mới có thể trồng khoai tây. Nói là làm liền, Hứa Thảo đối với việc ươm cây giống khá quen tay nên không gặp khó khăn gì.
Tìm một nơi nào đó râm mát, đất ẩm ẩm, nàng cắt khoai tây thành từng miếng nhỏ, bỏ vào trong đất đã có sẵn phân tro. Điều chú ý quan trọng nhất của việc ươm mầm chính là độ ấm cùng lượng nước.
Nhiêu đó khoai tây chiếm dụng của nàng hết một miếng đất đủ xây hai phòng ở.
Đợi cho đến tháng ba, khoai tây của nàng đã mọc mầm thật cao, người khác mới bắt đầu rải phân tro đi ươm. Nàng cùng Phú Quý bắt đầu mang khoai tây ra ruộng trồng.
Biện pháp này nàng cũng nói cho Lí thị cho nên trong thôn ruộng khoai tây của hai nhà bọn họ là tốt nhất, những nhà khác đều là đất trống trơn, ruộng nhà bọn họ đã mọc xanh rì, chọc người vui.
Mấy người trong thôn thấy vậy đều chạy đến hỏi Hứa Thảo bí quyết, nàng cũng không giấu, đều nói hết cho mọi người, tuy nhiên đã quá chậm, đành phải chờ đến sang năm làm thử.
Không qua bao lâu, Hứa Thảo nghe Thẩm thị nói tầm hơn tháng nữa Tiểu An sẽ xuất giá, ngày cũng đã định xong xuôi.
Hai tháng thời gian thấm thoát trôi qua, trong nhà Hứa Thảo thời gian này cũng rất là bận bịu, nào là mua heo, mua gà con về nuôi, chăm sóc ruộng vườn. Phú Quý thì vội vàng đi săn thú bán được tiền đều giao cho Hứa Thảo giữ.
Kỹ thuật săn của Phú Quý khá tốt, thời điểm thuận lợi một tháng có thể kiếm được hai, ba lượng, thời điểm kém lắm cũng tầm một lượng. Một tháng kiếm được một, hai lượng bạc đối với tất cả mọi người trong thôn là rất nhiều.
Hứa Thảo trừ việc hàng tháng đều mua gạo trắng và bột mì tinh về ăn thì cũng không có tiêu pha gì cả, nhìn Tiều An sắp xuất giá, nàng mới lên trấn mua cho Tiểu An một đôi vòng tay bằng bạc, chuẩn bị đưa cho con bé. Tiểu An là một đứa em chồng tính tình không tệ, lại là muội muội duy nhất của Phú Quý, tự nhiên là nàng sẽ đối xử tốt với con bé hơn một chút.
Hứa Thảo mua hai cái vòng tay và một cây trâm. Cây trâm nhìn cũng khá đẹp, dùng sợi tơ vàng cuốn quanh trang trí.
Thanh toán tiền xong, Hứa Thảo tiện thể đi dạo một chút, nàng cũng không có gì muốn mua, chính là mua thêm ít vải chuẩn bị làm cho Miêu Miêu hao bộ quần áo. Dù sao Miêu Miêu cũng là cái cô nương, Hứa Thảo hy vọng con bé ăn mặc xinh đẹp, đáng yêu, trắng trẻo, mập mạp.
Đang đi dạo, Hứa Thảo cảm giác bao bố trên tay của mình bị người kéo xuống. Trong lòng nàng hoảng hốt, quay đầu nhìn qua, thì thấy một bóng dáng gầy tong teo mang theo bao bố của nàng chạy vào trong hẻm nhỏ. Không hề nghĩ ngợi gì, Hứa Thảo vội vàng đuổi theo.
Tên cướp này chân khá yếu, chạy không nhanh lắm cho nên chẳng mấy chốc bị Hứa Thảo đuổi kịp. Hứa Thảo thầm mắng trong lòng, thể chất kém như vậy cũng học người ta đi ăn cướp, không phải là muốn bị đánh chết hay sao?"
Rất nhanh, Hứa Thảo đi theo tên cướp kia đến một mái hiên rách nát. Tên cướp quay đầu lại, phát hiện Hứa Thảo đuổi kịp thì sợ đến mức hồn phi phách tán, sắc mặt trắng bệch nhìn chằm chằm Hứa Thảo.
Phát hiện tên cướp dừng lại, Hứa Thảo cũng dừng theo, cẩn thận đánh giá đối phương.
Tên cướp là một tên nhóc nhỏ, thoạt nhìn tầm mời một, mười hai tuổi, ăn mặc quần áo cũ, rách rưới, chằng chịt mụn vá, thân mình cũng rất gầy yếu, đang gắt gao ôm chặt bao bố của nàng. Tên cướp này thế mà có gương mặt khá đẹp trai.
Nhìn thấy gương mặt hoảng sợ của thằng bé, giống như thể người rất ít đi ăn cướp, Hứa Thảo nhịn không được nhíu mày, lạnh lùng nói:
"Ngươi có biết ăn cướp sẽ bị quan bắt nhốt vào trong lao hay không hả? Còn có thể bị dánh, ngươi là không muốn sống nữa sao?"
Tên nhóc lộ ra ánh mắt kinh hoàng, lắp bắp nói: "Ta... ta không phải cố ý cướp này nọ của ngươi, ngươi có thể hay không đừng đi bao quan?"
"Không được." Hứa Thảo hừ lạnh một tiếng, nói tiếp, "Mau đưa đồ trả lại đây cho ta."
Tên nhóc có chút do dự, Hứa Thảo bắt đầu tiến lên từng bước, muốn đem bao bố của mình lấy về, bên trong nhưng là có vòng tay với trâm cài mua cho Tiểu An, lại có vải bố mua về may đồ cho Miêu Miêu.
Tên nhóc thấy Hứa Thảo sắp lại gần sợ đến mức đi không nổi, đang do dự không biết nên làm cái gì bây giờ, thì cánh cửa nhà cũ nát phái sau đột nhiên mở, một tiểu nha đầu gầy yếu đi ra, nhìn bộ dạng nha đầu này ước chừng tuổi cũng không lớn, xấp xỉ bằng tên nhóc kia.
Hứa Thảo cùng tên nhóc kia đều ngây người, đặc biệt là tên nhóc, trên mặt toàn là vẻ mặt lo lắng, sợ hãi.
Tiểu nha đầu kia nhìn thấy trên tay tên nhóc ôm một bao bố thì sắc mặt trầm xuống, vẻ mặt vốn đã tái nhợt nay càng thêm trắng bệch.
Tên nhóc kia một bộ biết sai, oa một tiếng khóc lớn nói: "Oa oa, tỷ, đệ sai rồi, đệ rất sợ tỷ sẽ bỏ đi mới làm chuyện xấu, ô ô, tỷ a, ngươi đừng nóng giận kẻo bệnh lại nặng thêm, đệ đem cái này trả lại cho người ta."
Nói xong đem bao bố ôm trong người ném vào trong lòng Hứa Thảo.
Hứa Thảo nhíu mày buồn bực trong lòng, tình huống này rốt cuộc là sao?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nông Phụ
Kim Sai Thập Nhị
Nông Phụ - Kim Sai Thập Nhị
https://isach.info/story.php?story=nong_phu__kim_sai_thap_nhi