Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thế Bất Khả Đáng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 49 - Dừng Xe!
N
ắng chiều lệch về phía tây, kéo ra những chiếc bóng thật dài trên đường.
Quần áo của Hạ Diệu vẫn ẩm ướt, mặc dù bên ngoài đã khoác thêm một chiếc, nhưng tốc độ xe quá nhanh, gió lạnh vẫn rót vào người. Hạ Diệu co vai rụt cổ, thỉnh thoảng lại hít ngược một luồng khí lạnh.
“Lạnh à?” Viên Tung hỏi, “Nếu lạnh thì tôi giảm tốc độ xe một chút.”
Hạ Diệu lập tức phản đối, “Không thể giảm nữa! Còn giảm thì chúng ta sẽ phải ngủ một đêm ngoài đường!”
Viên Tung không nói gì, tiếp tục duy trì vận tốc ban đầu.
Hạ Diệu cuối cùng cũng lưu luyến thò một đốt ngón tay nho nhỏ ra khỏi ống áo, thử thăm dò quần áo của Viên Tung, phát hiện còn ướt hơn của cậu. Lòng Hạ Diệu liền căng chặt, nhịn không được bèn hỏi một câu, “Anh lạnh không?”
“Không lạnh.”
Có cậu ngồi phía sau, trong lòng luôn có một lò sưởi nhỏ.
Xe chạy chưa đến một tiếng đồng hồ, trời đã mau chóng sập tối. Hạ Diệu ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện bầu trời mới rồi còn xanh thẳm trong veo, chỉ phút chốc đã bị mây đen bao phủ. Một mảng mây mưa đang kéo tới từ phía nam, có xu hướng mở rộng về phía bắc.
Thôi xong! Hạ Diệu âm thầm căng thẳng, sao nói mưa liền mưa luôn thế này?
Cậu vỗ vỗ lên lưng Viên Tung, “Ê, phóng nhanh hơn chút nữa đi, đừng để mây đen đuổi kịp chúng ta!”
“Nghĩ hay ghê!” Viên Tung nói, “Đây là đường tắt, đường vốn đã không dễ đi, vận tốc xe bây giờ là cao rồi. Còn tăng tốc thêm nữa thì sẽ không phải hóng gió mà là liều mạng đấy, cậu muốn giữ mạng hay muốn về nhà?”
“Muốn về nhà.”
Đáy mắt Viên Tung ẩn giấu ý cười không dễ phát hiện, hỏi lại một câu: “Sĩ khả sát bất khả nhục? (1)“
“Cái gì?” Hạ Diệu lớn tiếng hô, “Tôi không nghe rõ.”
“Không có gì.”
Cũng may không nghe rõ, nếu thật nghe được câu này, Hạ Diệu cho dù có bị ướt chết trên đường, cũng tuyệt không đặt chân vào khách sạn.
Giữa đường gặp một trạm xăng, hai người dừng lại đổ xăng. Phía trước có rất nhiều xe đang xếp hàng, Hạ Diệu sốt ruột, mây đen so với cậu lại càng sốt ruột hơn. Trong lúc nói chuyện, mây đen đã bao phủ kín trời, chẳng mấy chốc liền đổ mưa xuống tầm tã.
Hạ Diệu trong lòng oán hận mà không chỗ nào để phát tiết, bèn quay sang chất vấn Viên Tung: “Có phải anh xem dự báo thời tiết rồi mới đến không?”
“Sao cậu không bảo tôi đánh tiếng trước với ông trời luôn đi?”
Hạ Diệu hừ lạnh, lấy ra áo mưa từ trong cốp xe mặc thêm vào người, thấy Viên Tung vẫn không động tĩnh, bèn hỏi: “Sao anh không mặc?”
“Trời mưa lớn thế này, đường rất trơn, lái xe dễ xảy ra tai nạn. Nghe lời, chờ mưa ngớt một chút rồi chúng ta lại đi.”
Hạ Diệu nào chịu nghe lời hắn, lập tức vùi đầu vào màn mưa, Viên Tung túm giật cậu lại, trầm mặt hỏi: “Không đi không được sao?”
“Không đi không được!”
Viên Tung thở dài một tiếng, đạm nhạt bảo: “Vậy cậu chở tôi đi.”
“Chở thì chở, lên xe.”
Viên Tung cao hơn Hạ Diệu, lúc hắn ngồi đằng sau, hai cánh tay vòng qua trước ngực Hạ Diệu, bả vai rộng rãi gộp cùng áo mưa rộng thùng thình gần như có thể bao trọn cả người Hạ Diệu vào trong, vô hình trung lại thêm một tầng che chở, có thể khiến Hạ Diệu bớt ướt mưa một chút. Hơn nữa cứ như vậy, Hạ Diệu cũng không quá lạnh.
Phía trước đột nhiên xuất hiện một đoạn đường tối hù, không có đèn đường, không có ánh trăng, thậm chí không có xe nào đi trước.
Hai bên đường rập rạp đủ loại cây, mưa bụi khiến tầm nhìn xa duy trì ở mức trên dưới hai mươi mét, trông cực kỳ tĩnh lặng, như con đường dẫn xuống âm phủ. Lúc này trí tưởng tượng của con người ta thường sẽ phát triển vô biên, được thể nhớ tới đủ loại hình ảnh khủng bố, khuôn mặt người vặn vẹo cùng những sự cố quỷ dị.
Viên Tung cảm nhận được cơ thể Hạ Diệu cứng đờ, bèn trầm giọng ghé vào tai cậu nói: “Không sợ.”
Hai chữ đặc biệt vững vàng giản đơn, trong thời khắc này lại giúp xóa sạch tất cả sợ hãi cùng bất an trong lòng Hạ Diệu. Cần cổ cậu dán lên da thịt rắn chắc thô lệ lại nóng bỏng của Viên Tung, trong lòng cảm thấy kiên định mạc danh.
Mưa càng lúc càng lớn, vì mũ bảo hiểm không có cần gạt nước nên trời mưa sẽ làm tăng độ nhiễu tầm nhìn. Nếu mở kính của mũ bảo hiểm ra, mưa sẽ tạt cho không mở nổi mắt, còn đóng kính lại thì không thấy rõ tình hình phía trước. Hạ Diệu chỉ có thể mở một khe nhỏ để tránh mưa bay, gắng sức mở lớn hai mắt quan sát tình hình phía trước thông qua khe hở tích đầy nước mưa. Bởi vậy, lái xe càng lúc càng trở nên vất vả, Hạ Diệu mới đi được hơn chục cây số đã cảm thấy sức cùng lực kiệt.
Vì thế hai người chỉ có thể thay đổi vị trí cho nhau.
Hạ Diệu ngồi sau hứng gió liền lạnh đến run cầm cập, răng va vào nhau lách cách. Ban đầu còn không chịu ôm Viên Tung, về sau thực sự lạnh đến không còn cách nào khác, hai cánh tay liền vòng lên. Lập tức có vô số dòng nước xuôi theo nếp áo mưa của Viên Tung rót vào người Hạ Diệu, làm cậu rùng mình một cái.
“Chui vào áo mưa của tôi.” Viên Tung nói.
Hạ Diệu chui vào sờ thử, phát hiện quần áo bên trong của hắn cũng ướt đẫm. Găng tay, áo lái xe, quần và giày của Viên Tung, không cái nào may mắn thoát khỏi, nghĩ tới tình cảnh ban nãy Viên Tung ôm mình, yết hầu Hạ Diệu liền một trận chua chát.
Xe chạy qua một thị trấn nhỏ, hai bên đường lấp lánh ánh đèn, những tấm bảng hiệu khách sạn nhà nghỉ nối tiếp nhau. Bồn tắm ấm áp, giường lớn thư thái, bữa ăn khuya mỹ vị, tất cả đều đang vẫy gọi Hạ Diệu.
Hạ Diệu nghiến răng không lên tiếng, xốc lên áo mưa của Viên Tung rồi chui vào, che đi ánh sáng bên ngoài.
Bởi vì mệt mỏi quá độ, Hạ Diệu không tự chủ được mà áp mặt lên lưng Viên Tung, đột nhiên cảm thấy nó không còn nóng ấm như ban đầu. Lúc này cậu mới nhớ ra, bọn họ đã lái xe đi hơn một ngàn kilômet, giá trị mệt mỏi đã sớm đạt tới đỉnh điểm của người bình thường.
Trái tim Hạ Diệu bị hung hăng nhéo chặt, cậu cố nín nhịn đi một đoạn đường, cuối cùng cũng không gắng gượng được nữa mà rống ra một tiếng.
“Dừng xe!”
__________
*Chú thích
(1) sĩ khả sát bất khả nhục: nghĩa là kẻ sĩ thà chết chứ không chịu nhục. Ở đây ý Viên Tung muốn nói Hạ Diệu thà chết chứ không muốn vào khách sạn với ảnh vì có nguy cơ bị sàm sỡ )))
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thế Bất Khả Đáng
Sài Kê Đản
Thế Bất Khả Đáng - Sài Kê Đản
https://isach.info/story.php?story=the_bat_kha_dang__sai_ke_dan