Những Cái Hố epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Phần III: Lấp Đầy Những Cái Hố - Chương 48
ẹ của Stanley thường khăng khăng bảo là không bao giờ có lời nguyền. Thậm chí, bà còn nghi ngờ không biết cụ cố tổ của Stanley có ăn trộm lợn thật hay không. Tuy nhiên, độc giả hẳn sẽ thấy thú vị với chi tiết rằng cha của Stanley đã phát minh ra thuốc trị bệnh hôi chân đúng một ngày sau khi chít của Elya Yelnats cõng chít của mụ Zeroni lên đỉnh núi.
Ngài Chưởng lý quyết định đóng cửa Trại Hồ Xanh. Mụ Walker đang rất cần tiền nên buộc phải bán mảnh đất vốn là tài sản bao đời của dòng họ mụ. Mảnh đất ấy được một tổ chức chính phủ mua lại nhằm phục vụ cho sự nghiệp phát triển nữ thiếu niên. Vài năm sau Trại Hồ Xanh biến thành Trại Nữ Hướng đạo sinh.
Đến đây câu chuyện đã tạm coi như kết thúc. Chắc hẳn độc giả vẫn còn vài thắc mắc, nhưng rủi làm sao, kể từ đây trở đi các câu trả lời đều rất dài dòng và tẻ nhạt. Trong khi cô Bell, giáo viên dạy toán trước kia của Stanley, muốn biết trọng lượng cơ thể của Stanley thay đổi bao nhiêu phần trăm, thì độc giả hẳn sẽ quan tâm hơn đến sự thay đổi trong nhân cách và lòng tin của cậu. Có điều những thay đổi đó rất mập mờ và rất khó đo lường. Không thể có câu trả lời đơn thuần.
Thậm chí những gì bên trong chiếc va-li hóa ra cũng chán lắm. Cha của Stanley nạy khóa mở nó ra trong xưởng của mình. Ban đầu tất cả mọi người đều thốt lên kinh ngạc trước châu báu lấp lánh. Stanley nghĩ phen này mình và Hector sẽ trở thành triệu phú. Nhưng số nữ trang đó chất lượng rất kém, chỉ đáng giá khoảng hai mươi ngàn đô la.
Bên dưới nữ trang là một xấp giấy tờ trước kia thuộc quyền sở hữu của cụ Stanley Yelnats đời thứ nhất, bao gồm những giấy chứng nhận cổ phiếu, khế ước tín thác, và những giao kèo cam kết. Chúng rất khó đọc và thậm chí còn khó hiểu hơn nữa. Công ty luật của bà Morengo phải mất hơn hai tháng mới thông suốt hết mớ giấy tờ ấy.
Hóa ra chúng lại có giá trị hơn mớ nữ trang kia rất nhiều. Sau khi trừ đi những chi phí pháp lý và thuế, Stanley và Zero mỗi đứa được nhận ít hơn một triệu đô la.
Nhưng không ít hơn nhiều lắm.
Bấy nhiêu đó đủ cho Stanley mua cho gia đình mình một căn nhà mới, có phòng thí nghiệm ở tầng hầm, và đủ để Hector thuê một đội thám tử tư.
Nhưng sẽ rất tẻ nhạt nếu cứ kể chi tiết những thay đổi trong cuộc sống của hai anh bạn trẻ. Thay vào đó, độc giả sẽ háo hức hơn với cảnh cuối cùng sau đây, xảy ra một năm rưỡi sau khi Stanley và Hector rời Trại Hồ Xanh.
Quý vị sẽ phải tự trám đầy những cái hố cho mình.
Một bữa tiệc nhỏ được tổ chức tại nhà của gia đình Yelnats. Ngoại trừ Stanley và Hector, tất cả những người tham dự đều là người lớn. Đủ thứ đồ ăn thức uống trên đời được bày ra trên bàn, kể cả trứng cá đen, rượu sâm banh, và các nguyên liệu để trộn món kem si-rô trái cây.
Trên tivi đang chiếu một trận Super Bow, nhưng thực ra không ai chú ý đến trận đấu.
- Nó sẽ xuất hiện trong giờ nghỉ giải lao kế tiếp cho mà xem - bà Morengo nói to với mọi người.
Đã đến giờ giải lao giữa trận đấu, và một chương trình quảng cáo được chiếu xen vào.
Tất cả mọi người đều ngừng nói chuyện.
Màn quảng cáo chiếu một trận đấu bóng chày. Giữa màn bụi, Clyde Livingston chạy vào sân nhà trong khi cầu thủ bắt bóng vẫn chụp lấy quả bóng và cố nhào tới kéo anh ra.
- Điểm! - Trọng tài hét lớn và ra hiệu bằng cánh tay.
Mọi người trong nhà Stanley reo hò, như thể điểm đó được ghi thật sự vậy.
Clyde Livingston đứng lên và phủi bụi bộ đồng phục của mình. Khi trở về hàng ghế của ban huấn luyện, anh nói vào ống kính camera: - Chào, tôi là Clyde Livingston, nhưng tất cả mọi người đều gọi tôi là Chân Thơm.
- Hay lắm, Chân Thơm! - một cầu thủ bóng chày khác nói và cùng anh đập tay vào nhau.
Không chỉ xuất hiện trên màn hình tivi, Clyde Livingston bằng xương bằng thịt còn ngồi trên ghế sô-pha kế bên Stanley.
- Nhưng chân tôi không phải lúc nào cũng thơm - Clyde Livingston trên tivi nói khi anh ngồi xuống băng ghế dành cho các cầu thủ - Chúng từng bốc mùi kinh khủng đến nỗi không ai dám ngồi gần tôi trong khu này.
- Chúng gớm ghiếc thật đấy chứ - người phụ nữ ngồi trên trường kỷ bên cạnh Clyde Livingston nói. Một tay bịt mũi và một tay quạt quạt không khí.
Clyde Livingston đẩy chị một cái.
- Thế rồi một đồng đội mách nước cho tôi về Sploosh - Clyde Livingston trên tivi nói. Anh lôi ra một lọ Sploosh từ dưới gầm băng ghế và giơ lên cho tất cả mọi người cùng thấy - Tôi chỉ cần xịt vào chân mỗi sáng, và bây giờ chân tôi thật sự thơm rồi. Ngoài ra, tôi rất mê cái cảm giác mát lạnh.
- Sploosh - một giọng nói vang lên - Giải pháp cho chân của bạn. Được chiết xuất từ nguyên liệu thiên nhiên, có tác dụng khử mùi hôi do nấm mốc và vi khuẩn gây ra. Ngoài ra, cảm giác mát lạnh sẽ làm bạn say mê.
Tất cả mọi người tại bữa tiệc đồng loạt vỗ tay.
- Nói láo đó - người phụ nữ ngồi kế Clyde la lên - Tôi thậm chí còn không dám ở chung phòng với đôi vớ của gã nữa kìa.
Những người dự tiệc cười rần rần.
Người phụ nữ tiếp:
- Tôi không nói đùa đâu. Nó gớm đến nỗi...
- Bà này... - Clyde phản đối và đưa tay bịt miệng chị lại. Anh ngoái ra sau nhìn Stanley - Cậu làm ơn giúp tôi một việc được không, Stanley?
Stanley nhướn vai trái lên rồi lại hạ xuống.
-Tôi định đi lấy thêm trứng cá đây - Clyde nói - Cậu đưa tay giữ giùm cái miệng của vợ tôi lại - Anh vỗ vai Stanley khi đứng lên rời khỏi trường kỷ.
Stanley bối rối nhìn bàn tay mình, rồi nhìn vợ của Clyde Livingston.
Chị nháy mắt với cậu.
Cậu cảm thấy mặt mình đỏ lự, liền quay qua Hec-tor. Anh chàng này đang ngồi dưới sàn, phía trước một cái ghế nhồi nệm.
Một phụ nữ ngồi trên ghế đằng sau Hector đang mê mải vuốt tóc nó. Bà không già lắm, nhưng da của bà nhăn nheo tựa như da thuộc. Đôi mắt bà có vẻ mệt mỏi, như thể bà đã nhìn thấy quá nhiều thứ trong đời mình đến nỗi bà không muốn nhìn nữa. Và khi bà cười, miệng bà quá rộng so với gương mặt.
Rất nhẹ nhàng, bà nửa hát nửa ngâm nga bài hát mà bà cố của bà đã từng hát cho bà nghe khi còn nhỏ.
Phải chi phải chi, mặt trăng không trao lời đáp;
Phản chiếu ánh mặt trời và tất cả trôi đi.
Hãy mạnh mẽ lên, con sói yếu đuối của ta, hãy can đảm lên.
Hãy bay cao, con chim nhỏ của ta.
Thiên thần của ta. Con yêu của ta.
Những Cái Hố Những Cái Hố - Louis Sacha Những Cái Hố