Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Manh Sủng Liệt Thê
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 49: Cút Đi
L
ăng quốc.
Hôn lễ của Thái tử, khắp chốn mừng vui, toàn bộ kinh thành đô tràn ngập màu đỏ vui sướng, nhưng bên trong phủ thái tử, lại truyền ra tiếng gào thét giận dữ không thể giải thích.
“Cút! Toàn bộ các ngươi cút hết cho bản cung!”
Giấy đỏ rải đầy trên đất, nhỏ vụn rách nát, giống như khuôn mặt dữ tợn của thái tử.
Mặt Thiệu Dã không chút thay đổi đứng ở một bên, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, một bộ dáng như chuyện không liên quan đến mình.
“Sao ngươi còn ở nơi này?” Ánh mắt Thanh Phong lạnh lùng, vẻ tàn bạo trên khuôn mặt càng thêm bức người, khiến cho hơi thở tỏa ra trên người hắn hết sức sắc bén.
“Thái tử điện hạ, mười lăm tháng sau là hôn lễ của ma chủ Yểm cung.” Thiệu Dã khẽ nhấc lên mí mắt, lạnh nhạt nhìn chăm chú vào hai mắt Thanh Phong. Trong mắt hắn ta, hắn lại thấy sự điên cuồng nào đó đang rục rịch.
Thanh Phong khoát tay áo, gằn từng chữ: “Cút ngay đi!”
“Thái tử gia, bản Thiệu Dã chỉ biết đi, không biết cút.” Thiệu Dã không mặn không nhạt dứt lời, nghênh ngang rời đi.
Ngày ở lại thái tử phủ rốt cục cũng chấm dứt.
“Nguyên Thần Trường Không, bản cung sẽ không bỏ qua của ngươi! Tuyệt đối không!” Cơn giận của Thanh Phong còn sót lại chưa tan, dùng kiếm chém cái bàn dày làm từ gỗ lim thành hai đoạn, sau đó ngửa đầu cười to: “Tiểu sư muội, ngươi cho là bản cung sẽ cho ngươi như ý nguyện sao?” Cái gì bản cung không chiếm được, thà hủy đi, người khác cũng đừng mong có được.
“Người đâu, giúp bản cung thay quần áo!”
Thiệu Dã sau khi rời khỏi, lập tức trở lại biệt viện. Từ rất xa đã nghe được tiếng tức giận của Phượng Hoàng, trong lòng Thiệu Dã chấn động, nhanh chân bước đến.
Phượng Hoàng cầm cung tiễn trong tay, sắc mặt đỏ lên nói: “Mong ngươi tự trọng, còn dám nói những lời khiêu khích, đừng trách ta không khách khí!”
Bên kia, Mạc Tà Ly mặc đồ đen nửa nằm nửa ngồi trên ghế thái sư, tựa tiếu phi tiếu: “Ngươi không muốn khách khí với bản công tử, vậy phải nhìn xem ngươi có bản lĩnh ấy hay không.” Hờ hững liếc nàng một cái rồi nhìn tới Thiệu Dã vừa đến, thanh âm lạnh hơn: “Tìm một nữ nhân không biết nấu cơm lại không biết giặt quần áo, ngươi muốn ngược đãi bản thân hay sao?”
“Nữ nhân lấy về là để yêu thương, những việc này đều đã có hạ nhân làm.” Thiệu Dã thay đổi bản tính thường ngày, mỉm cười quỷ quái, vẫy tay gọi Phượng Hoàng, tiếng nói trầm thấp lại mang theo một chút sủng nịch: “Lại đây.”
Phượng Hoàng ngơ ngác một chút, từ từ buông ra cung tiễn trong tay đi đến bên cạnh Thiệu Dã. Thiệu Dã ra tay nhanh như điện, kéo Phượng Hoàng vào lòng, trước mặt Mạc Tà Ly, hung hăng hôn môi của nàng, trằn trọc dây dưa.
Đầu óc Phượng Hoàng oanh nổ một tiếng, sau một lúc lâu mới có phản ứng, nhanh chóng cho Thiệu Dã một cái tát tai vang dội. “Ngươi vô sỉ.” Xấu hổ và giận dữ trừng mắt nhìn Thiệu Dã một cái, nhanh chóng rời khỏi người hắn.
“Đây là người ngươi thích?” Dinh dưỡng không đủ coi như xong, cá tính còn nóng nảy như thế. Mạc Tà Ly không vui nhìn Thiệu Dã, ánh mắt lạnh lẽo.
“Chuyện của ta không cần ngươi quan tâm. Thương thế ra sao?” Thiệu Dã hờ hững sờ sờ hai má nóng rát, trong lúc vô tình liếc mắt nhìn thấy đồ ăn đầy trên đất, trong mắt dâng lên một cỗ giận dỗi: “Ngươi khi dễ nữ nhân của ta?”
Trong mắt Mạc Tà Ly tức giận càng lớn, cách không trung tung ra một chưởng, đẩy Thiệu Dã lùi ba bước.
“Điên tử, ngươi lại khi dễ nàng, đừng trách Thiệu Dã ta không nhớ đến tình cảm huynh đệ.” Nói xong, Thiệu Dã nện một quyền trên đất, làm mặt đất nứt ra. “Mười lăm tháng sau là hôn lễ của Nguyên Thần Trường Không, muốn báo thù cũng phải chờ thương thế cho tốt đi.”
“Với ai?”
“Người mà ngươi gọi là con lừa.”
Con lừa muốn kết hôn cùng hắn ta? Mạc Tà Ly khẽ nheo lại đôi mắt, đôi mắt như trăng non đang cười, nếu bị người quen biết hắn nhìn thấy, chỉ sợ bị nụ cười này dọa cho hồn bay phách tán.
Yểm cung – Nam Lăng
“Quân chủ.”
Vẻ mặt Sơ Lâu Anh nghiêm túc đứng ở bên cạnh bàn làm việc của Nguyên Thần Trường Không, cúi mắt nhìn hài của hắn, trong lòng có trăm ngàn suy nghĩ, nhưng một chữ cũng không dám nói.
Không khí trong thư phòng được ánh mặt trời chiếu rọi ấm áp, nhưng không khí so với trời có tuyết còn lạnh hơn, Sơ Lâu Anh thật cẩn thận điều hòa hơi thở chính mình, sợ quấy nhiễu quân chủ đại nhân phê duyệt sổ sách.
“Quân chủ.” Hai chân Sơ Lâu Anh tê dại, giọng nói có chút ai oán.
“Hữu hộ pháp cũng muốn đến hàn đầm giúp bổn tọa tìm một văn tiền kia?” Nguyên Thần Trường Không cũng không nâng đầu, bút sói trong tay vẫn không dừng lại trên sổ sách. Trong phút chốc, bút sói lại bị ném nhẹ nhàng trên bàn.
Tim Sơ Lâu Anh nhảy lên một cái.
“Quân chủ, thuộc hạ có việc muốn báo.” Lệ rơi a, hắn chỉ cầu xin quân chủ đại nhân giúp một việc nhỏ, tác thành cho hắn và Tử Tịch mà thôi, cần gì giày vò hắn như vậy? Tốt xấu gì người ta cũng đã đi theo hắn mười lăm năm a, thật không có lương tâm!
“Nói!” Ngón tay thon dài xoa xoa mi tâm, trong đôi mắt Nguyên Thần Trường Không hiện lên một chút buồn bực.
“Quân chủ đại nhân, sáng sớm hôm nay đồ nhi ngoan của ngài đã theo chủ tịch phong đao thiên hạ đến Tây Vực!” Sơ Lâu Anh không sợ chết nói, hai tay cầm một tờ giấy trình lên: “Đây là tờ giấy đồ nhi ngoan của ngài để lại.”
Vẻ mặt Nguyên Thần Trường Không bình tĩnh mở ra tờ giấy Tuyên Thành, chỉ thấy trên giất viết ——
Sư phụ bụng dạ nham hiểm cùng lời nói ác độc, Nguyên Thần Trường Đại Không tiên sinh:
Sư phụ kiếm pháp cao siêu, võ nghệ siêu quần, từng là hình tượng mà đồ nhi tha thiết ước mơ, nhưng từ khi sớm chiều ở chung, đồ nhi mới phát hiện, tư chất đồ nhi ngu dốt, thật sự không thể kế thừa chân truyền của sư phụ, cho nên đành phải nhịn đau bỏ những thứ yêu thích, cùng huynh trưởng cũng chính là Lang huynh trong miệng ngài đến Tây Vực học tập đao pháp, vì để đảm bảo sự thành công, nhân tiện mang đi thuộc hạ của sư phụ —— Tử Tịch tỷ tỷ. Vì vậy, tình cảm thầy trò của chúng ta tạm dừng ở đây.
Từng là đồ đệ của ngài, Quân Tiểu Tà tối thượng, 88.
“Sơ Lâu Anh!”
Nguyên Thần Trường Không cười như gió xuân, toàn thân Sơ Lâu Anh phát lạnh, không dám thở mạnh.
“Hữu hộ pháp, ngươi nói xem tả hộ pháp xinh đẹp như vậy, nếu bổn tọa đem nàng gả cho phong đao thiên hạ chắc cũng được xem như là không bạc đãi nàng, đúng không?”
Khóe miệng Sơ Lâu Anh run rẩy: “Quân chủ, Tử Tịch là vợ chưa vào cửa của thuộc hạ.”
“Ngươi cũng nói, là chưa vào cửa. Nếu vẫn chưa vào cửa, bổn tọa có quyền tìm cho nàng một vị phu quân thật tốt.” Nguyên Thần Trường Không dựa lưng vào ghế, ngón trỏ thon dài gõ tay vịn, trong mắt phát ra ánh sáng lạnh, tuy Sơ Lâu Anh cúi đầu, da đầu căng thẳng, giống như có người đang lấy dao cạo da đầu của hắn.
“Thuộc hạ biết sai, cầu quân chủ trách phạt.”
“Nói trách phạt rất xa cách, ngươi cũng theo bổn tọa nhiều năm như vậy, về tình về lý bổn tọa đều không đành lòng.” Nguyên Thần Trường Không cười tủm tỉm nhíu mày: “Bổn tọa vốn định chờ giải quyết xong mọi chuyện, lúc tổ chức hôn lễ của bổn tọa cũng tiện thể đem hôn lễ của các ngươi tổ chức một thể, nếu lòng của hữu hộ pháp chỉ nghĩ đến công sự, hôn lễ hoãn lại cũng tốt.”
Quân chủ đại nhân không cần a, thuộc hạ chờ ngày hôm nay đã chờ thật nhiều năm.... Sơ Lâu Anh lại rơi lệ.
“Dù sao tính nhẫn nại của hữu hộ pháp cũng vô cùng tốt, hoãn mười năm tám năm cũng không có vấn đề đi.” Người nào đó nhìn vẻ mặt khóc không ra nước mắt của Sơ Lâu Anh, thực vô sỉ cười cười.
Sơ Lâu Anh không chút nghĩ ngợi, buột miệng nói ra: “Thuộc hạ sẽ nhanh chóng đón chủ mẫu tương lai trở về.”
Nguyên Thần Trường Không nhắm mắt, giống như không nghe không thấy cái gì, chỉ có tiếng gõ tay không ngừng trên tay vịn đã tiết lộ tâm sự của hắn vào giờ phút này.
Chuyện thực sự đơn giản như vậy sao?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Manh Sủng Liệt Thê
Thược Thi Khấu
Manh Sủng Liệt Thê - Thược Thi Khấu
https://isach.info/story.php?story=manh_sung_liet_the__thuoc_thi_khau