Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khánh Dư Niên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 2 - Chương 9: Trên Tửu Lâu
H
uynh muội Phạm gia ngồi trong tửu lâu “Nhất thạch cư”, là nơi dành cho các bậc hào phú danh gia trong Kinh đô, mỗi buổi trưa luôn đầy ắp nhộn nhịp quan viên phú hào, tài tử giai nhân tới đây uống rượu. Nhưng trên lầu ba này thanh tĩnh nhất, nếu không có thân phận đặc biệt, chắc chắn không thể lên.
Nguyên nhân là cách đối nhân xử thế, lầu ba Nhất thạch cư có thể ngồi cũng phải là những người có thân phận cực kỳ cao, để nếu nhỡ có phát sinh xung đột mâu thuẫn gì, dù sao kinh đô nói nhỏ không nhỏ, nhưng quan trường phức tạp, minh tranh ám giao, ai biết thực sự mình đang đấu với ai đâu.
Vừa mở miệng bác bỏ “Phạm Nhàn sách vỉa hè luận” cũng là một vị nhất lưu tài tử, họ Hạ danh Tông Vĩ, là cực phú tài danh, rất được kẻ sĩ trong kinh tán thưởng, nên lúc nào cũng kiêu kiêu ngạo ngạo mắt đặt trên trán. Trước đó vài ngày, Hạ Tông Vĩ cũng từ chỗ bằng hữu đọc qua Hồng Lâu Mộng, tuy rất bất mãn đối với tác phẩm này, cũng không cho rằng thư trung thi từ có chỗ nào gọi là phi thường, nhưng vẫn thập phần bội phục tác giả đã bỏ công trau chuốt hơn mười vạn chữ.
Hôm nay tới tửu lâu, mới uống hai ba chung rượu Thiệu Hương, nghe thấy bên sương phòng sát vách vọng ra tiếng mấy người trẻ tuổi không hiểu chuyện nói xằng nói bậy tự làm văn án cho Hồng Lâu Mộng, trong lòng giận dữ ném ra mấy lời.
Vừa lúc, ba huynh đệ Phạm thị đã ăn xong cơm, đang ngồi uống trà chuyện phiếm. Nghe những lời này, Phạm Tư Triệt nghĩ vừa mới trước đó mình còn mở miệng khen Phạm Nhàn, giây sau gã này đã đi ra khơi khơi chê bôi hắn, thì không khác gì chê chính mình, không khỏi giận dữ. Nó là thiếu gia nhà họ Phạm đại tộc cao quý không gì sánh được, từ trước tới nay vốn chỉ hoành hành cãi lý, đã bao giờ bị nghe những lời này… Không nhịn được, đạp bức vách xông tới phòng bên cạnh.
Phạm Nhàn vẫn bình tĩnh, nghĩ mình mới tới kinh đô, cũng nên giữ lễ độ một chút, đưa mắt hỏi muội muội, Phạm Nhược Nhược đọc được suy nghĩ của hắn, mỉm cười lắc đầu, ý bảo thằng nhóc kia sẽ không làm ra chuyện gì quá đáng đâu.
Hai năm nay, Phạm Tư Triệt cũng lớn hơn, được Nhược Nhược ân cần dạy dỗ, cũng hiểu chuyện hơn một chút, mấy trò phá phách cướp bóc trên đường đã không dám nữa, nên nàng mới có thể yên tâm như thế.
Phạm Tư Triệt nhảy vào phòng khách, ánh mắt lia cực chính xác Hạ Tông Vĩ đang ngồi giữa một đám người. Nó bước ba bước một, bước tới trước mặt gã, hừ hừ:
-Lời kia là ngươi vừa nói?
-Thì sao?
Hà Tông Vĩ đen thủi đen thui, gò má cao, mặt đầy góc cạnh, khá xấu xí. Thấy có người vọt vào phòng, chắc hẳn câu nói vừa rồi của hắn đã đắc tội ai đó, thấy thằng nhóc dáng dấp kiêu ngạo kiểu con nhà quyền quý, máu nóng lại tăng xông, lạnh lùng:
-Tí tuổi đầu đã ăn nói vô giáo dục như vậy, không biết con cái nhà ai.
Vị tài tử họ Hạ này mặc dù mới chỉ đang giao du làm quen kết thân trong kinh đô, nhưng cũng không thèm nể nang gì thằng nhóc Phạm Tư Triệt mười hai tuổi.
Thằng nhóc nhảy ra vốn chỉ muốn mắng hai câu, nhưng nghe thấy hai tiếng “Giáo dục” đã nghĩ tới mẫu thân mỗi ngày đều mắng mình, giận dữ quát ầm lên:
-Ngươi là ai mà dám vô lễ?
Lúc này nó đã quên sạch những gì tỷ tỷ vẫn dạy dỗ, nhảy dựng lên muốn đánh người ta.
Hạ Tông Vĩ thế nào cũng không nghĩ được ở Nhất Thạch cư thanh nhã như vậy lại có một thằng nhóc ngang ngược hoành hành như thế, vội thối lui mấy bước, tránh nắm tay nhỏ của nó, khăn trên đầu hơi xổ tung, nhìn có vẻ thảm thương.
Ngồi cùng bàn với họ Hạ toàn là tài tử nổi danh, có một vị rất sang trọng thấy vậy cũng nổi nóng mà mắng:
-Ban ngày ban mặt dám làm càn như thế, trong mắt ngươi còn có vương pháp không hả?
- Vương pháp? Phạm Tư Triệt hừ lạnh
– Ta chính là vương pháp!
Dứt lời nắm tay lại vung lên đánh họ Hạ.
Đột nhiên hai bàn tay hắn đưa ra tóm lấy hai cổ tay thằng nhóc!
Nó chỉ cảm thấy hai cổ tay bị kẹp cứng như kìm, đau tận xương cốt kêu oai oái:
-Còn không tới giúp?
Hộ vệ của nó muốn lên giúp không nhờ cũng chỉ kịp thấy trước mắt loáng lên một cái, ngực bụng mỗi tên dính hai chưởng gập mình lùi lại rất thê thảm.
Bắt chặt cổ tay Phạm Tư Triệt chính là hộ vệ của vị quý nhân sắc mặt âm trầm kia. Tên hộ vệ này tướng mạo tầm thường, nhưng hai mắt dù đã giấu nhưng vẫn sáng lên, chắc chắn là cao thủ!
-Ném thằng nhóc này ra ngoài! Đừng làm mất nhã hứng của Hạ Tông Vĩ huynh!
Người mặt mũi âm trầm phân phó.
Cao thủ hộ vệ kia rung rung canh tay, Phạm Tư Triệt như con gà con bị ném bay ra ngoài!
Phạm Nhàn vốn cũng chỉ cho rằng Phạm Tư Triệt giỏi lắm thì cũng chỉ cãi nhau với người khác vài câu, nào ngờ mới trong ít phút tình thế đã trở nên nghiêm trọng như vậy. Nghĩ đến đệ đệ tuổi còn nhỏ cũng bá đạo xúc phạm người ta, tuy có Nhược Nhược ở bên cạnh cũng dạy dỗ được nhiều nhưng cũng không thoát khỏi được cái kiểu ngang ngược “cậu ấm thế gia” từ nhỏ, nên cho hắn nếm chút vị đắng cũng tốt.
Nhưng hắn tuyệt đối không thể ngờ được đối phương có cao thủ cỡ đó, hơn nữa vị cao thủ này lại ra tay tàn nhẫn như thế, giá mà cú ném đó được kèm thêm chút ám kình, chẳng may đó là đoạn cốt thổ huyết đích hạ tràng, thì Phạm Tư Triệt làm sao chịu nổi, đối với một thằng nhóc mười hai tuổi mà dùng thủ đoạn này kể cũng hơi quá đáng.
Không biết đầu đuôi thế nào, Phạm Nhàn đã ra tới cửa, cổ tay khẽ rung đã tóm được áo của thằng nhóc, khẽ chuyển thân, tay phải thuận theo chiều kim đồng hồ mà xoay, bắt lấy con gà con kia về phía mình.
Một vòng, hai vòng, ba vòng… thân thể Phạm Tư Triệt cuối cùng cũng được đứng yên, mở to một đôi mắt vẫn còn đầy sự khiếp sợ, dường như nó chưa biết chuyện gì đang xảy ra.
Phạm Nhàn buông tay, cười khổ nhìn Tư Triệt vẫn còn choáng váng, giao nó cho Nhược Nhược, bước lên một bước, nhìn vị kia hai mắt sáng quắc chắc chắn cao thủ, ôn nhu giảng đạo lý:
-Xá đệ tuổi nhỏ đã mạo phạm, nhưng các hạ ra tay cũng quá nặng rồi.
Mấy gã tài tử ngồi bàn bên đó hừ lạnh, không biết nói thế nào, dù sao hắn nói cũng không sai. Chỉ có vị quý nhân trẻ tuổi tướng mạo âm trầm kia vẫn thản nhiên uống rượu, con mắt cũng không thèm đảo qua Phạm Nhàn một chút.
Hạ Tông Vĩ thì đang bận sửa sang lại khăn đội đầu bị xổ ra, nhìn thanh niên xinh đẹp mới tới, nhưng lòng lại trào lên sự phẫn nộ, nụ cười của đối phương cũng trở nên rất đáng ghét, giận dữ nói:
-Thằng em hư như thế, dạy dỗ cho nó một trận có gì không được?
Phạm Nhàn không thèm để ý đến gã, chỉ mềm mỏng cười với cao thủ kia, sau đó lại bước lên mấy bước – vị cao thủ hai mắt sáng rực ban nãy thấy vị thiếu niên công tử ca này không lớn hơn thằng nhóc kia là bao một mặt đều vẫn hòa hoãn khéo léo, đâm ra cảm thấy đối phương có phần thâm sâu khó dò, khẽ chau mày, lui vài bước.
Hai người bước đi hai bước, từ phía sau Phạm Nhàn Nhược Nhược đã duyên dáng đi ra.
Ở kinh thành này Phạm Nhược Nhược tài danh đều thịnh, tất cả những người trong lầu đều đã được nghe đại danh nàng, còn có vài vị ở Quận Vương phủ thấy nàng chắp tay chào, có rất nhiều con em đại thần đều biết, mọi người đều kinh ngạc, hướng nàng mà chào.
Người lúc này đang giằng co với Phạm Nhàn giờ mới biết thân phận của thằng nhóc nháo sự kia, cũng thấy lo sợ, mà Hạ Tông Vĩ thấy Nhược Nhược rồi, cũng hơi biến sắc, dường như muốn nói gì.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khánh Dư Niên
Miêu Nị
Khánh Dư Niên - Miêu Nị
https://isach.info/story.php?story=khanh_du_nien__mieu_ni