Chương 48
aylee Wright là điều tra viên cuối cùng của đội khám nghiệm hiện trường rời đi, và Tracy tiễn cô ấy đến chỗ chiếc xe tải màu xám của CSI. Mưa đã ngớt, chỉ còn lác đác. Wright là người chuyên lần theo manh mối trong bộ phận phụ trách Chiến dịch đặc biệt của đồn cảnh sát quận King. Là chuyên gia trong việc điều tra và dựng lại hiện trường vụ án, Wright từng là một trong những người theo dấu manh mối đã tìm ra hài cốt các nạn nhân mà Gary Ridgway bỏ lại trong rừng cây và đầm lầy dọc theo sông Xanh. Wright cho biết cô ấy đã tìm thấy những dấu giày trong bụi cây cách rìa sân sau nhà Tracy vài mét, và cành lá cây gãy ở nơi mà gã đàn ông đã bước vào và hướng lên trên đồi dốc. Cô ấy cũng đã tìm ra những dấu giày trong bãi cỏ ướt nước, cho thấy con đường hắn đã đi trên khoảng sân sau. Nước mưa đã cuốn trôi nhiều dấu vết, và Wright không chắc mình có thể xác định được thương hiệu của đôi giày, nhưng cô ấy tự tin về kích cỡ của nó, khoảng cỡ mười hai, mười ba.
Khi Wright và chiếc xe thùng của đội khám nghiệm hiện trường đã đi, Kins và Tracy đứng cùng nhau trên vỉa hè. “Cô chắc là mình sẽ ổn chứ?” Anh hỏi.
“Ừ. Tôi có Dan mà, và tôi còn có khẩu Glock.”
“Cô sẽ gọi điện nếu cô nhận thấy bất cứ điều gì nhé!”
“Anh biết tôi sẽ gọi mà.”
“Tôi sẽ xem xét việc cử một cảnh sát tuần tra đến canh chừng.”
Tracy không nghĩ là Nolasco sẽ cho phép chuyện đó. “Về nhà đi. Tôi đánh giá cao việc anh đến đây, Kins ạ.”
“Không có gì.” Anh bước đến chỗ xe của mình, sau đó dừng lại. “Này, tôi chỉ muốn cô biết là không có cảm giác khó chịu nào cả. Tôi biết cô chỉ cố gắng bảo vệ tôi thôi.”
Tracy gật đầu.
“Vậy là chúng ta ổn cả nhé?” Kins nói.
“Chúng ta ổn cả.”
Tracy đóng cánh cổng sắt rèn lại sau lưng và đảm bảo là nó đã được khóa. Cô dõi theo Kins lái xe xuống phố, chiếc BMW của anh biến mất trên con đường hơi dốc. Họ gặp nhau tám đến mười tiếng gần như hằng ngày, trong hơn sáu năm. Cô sẽ nhớ khoảng thời gian được làm việc cùng anh.
Vào trong nhà, cô đóng cửa trước lại, lắng nghe tiếng chốt tự động vào khớp.
Dan đang đi lên cầu thang từ tầng dưới. “Tất cả mọi thứ đều đã được khóa chặt.” Anh nói. “Anh đã kiểm tra hết cửa sổ và cửa ra vào. Em đã thay đổi mã cổng và mã cửa trước đúng không?”
Cô gật đầu.
“Anh sẽ mang Rex và Sherlock đến và để chúng lại đây khi anh không thể ở lại.” Anh xem đồng hồ, bất giác khiến Tracy kiểm tra đồng hồ trên tường nhà bếp. Hơn hai giờ sáng. Mới đầu đêm mà đã quá nhiều chuyện xảy ra.
“Em không nghĩ em có thể ngủ được.” Cô nói. Cô đi tới chỗ tủ dưới kệ bếp và lấy ra một chai Scotch và hai chiếc ly. Cô đổ lượng rượu bằng hai đốt ngón tay vào mỗi ly và đưa một ly cho Dan. Họ ngồi xuống bàn ăn.
“Chiếc thòng lọng và bức ảnh.” Dan lên tiếng. “Tất cả những thứ đó có ý nghĩa gì?”
Cô đã suy nghĩ về nó trong khi bên khám nghiệm hiện trường lục soát sân sau. “Em nghĩ cái thòng lọng là để thu hút sự chú ý của em, để em biết là hắn đang ở đó. Hắn đã giết Angela Schreiber vào đêm hôm đó.”
“Đấy có phải lý do hắn để lại bức ảnh không?”
Tracy do dự, sau đó lên tiếng: “Rèm trong phòng ngủ mở, và đèn thì sáng.”
Dan đặt ly của mình xuống. “Hắn đã thấy chúng ta.”
Tracy gật đầu. “Em để ý thấy điều đó khi em đứng dưới sân với bên khám nghiệm hiện trường. Anh có thể nhìn vào phòng ngủ và phòng ăn từ chỗ mà người lần theo dấu manh mối nói là hắn đã ẩn nấp. Cô ấy nói rằng từ vị trí vết giày của hắn, áp lực đè lên ức bàn chân nhiều hơn là trên gót chân, vậy nên chắc hắn đã thu mình lại, tư thế của kẻ đang ẩn náu trong khi sử dụng ống nhòm để quan sát bầu trời.”
Hơi Thở Cuối Cùng Hơi Thở Cuối Cùng - Robert Dugoni Hơi Thở Cuối Cùng