Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Gái Già Gả Bảy Lần
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 4
T
ôi có thể chậm chạp tự mặc quần áo cho mình, làm những việc đơn giản, ví dụ như chải giường chiếu, gấp chăn màn, đến trưa thì ủ cho Vân Châu ấm trà lạnh, thậm chí có đôi khi còn có thể lần mò mẫm đi dạo trong sân.
Chỉ là khó tránh khỏi có lúc bị va đụng, trên người bị xước sát, có vết máu.
Vân Châu tuyệt nhiên không nói gì, mỗi lần như vậy chỉ chăm chú băng vết thương cho tôi thật cẩn thận, ôm tôi vào lòng, hôn nhẹ lên chóp mũi tôi, hỏi tôi có đau không.
Trong lòng tôi tự cảm thấy vui mừng, nào ngờ, một lần Tiểu Đào nước mắt nước mũi đầm đìa nói với tôi: "Tiểu thư không biết đó thôi, tuy rằng cô gia không thể hiện gì ra mặt, nhưng mỗi lần bôi thuốc cho tiểu thư, toàn bộ viền mắt đều đỏ lên, thật sự là, thật sự là cái gì mà hồng hạnh vượt tường, thiên thụ vạn lê hoa nở, chỉ khiến cõi lòng người ta tan nát, tan nát cõi lòng."
Từ đó về sau, tôi cố gắng cẩn thận, tận lực tránh cho mình khỏi bị va đụng, để khiến anh khỏi lo lắng.
Ngày ngày trôi qua thật viên mãn, thật hạnh phúc.
Vân Châu dọn sạch sân viện, trồng cây sơn chi (cây dành dành).
Sau vài trận mưa, sơn chi nở hoa. Vào một buổi sáng hoa nở, tôi thấy hỉ mạch của mình. Là cháu ngoại của thần y, mặc dù y thuật không được gọi là giỏi, nhưng mạch rõ ràng như thế, tôi biết.
Vân Châu ôm lấy tôi, suy nghĩ một chút, nói: "Tuy biết muội là cháu của thần y, ta nghĩ...vẫn là nên tìm một đại phu đến xem là tốt hơn."
Gia đinh nhận lệnh chạy ra ngoài, chốc lát sau, dẫn về một người được coi là tuổi cao nhất có kinh nghiệm nhất trong thành, rất không giống dáng vẻ một đại phu chút nào. Cũng rất không giống cách đại phu mà bắt mạch cho tôi, im lặng chốc lát, vỗ đùi, nói rõ to: 'Có!"
Tôi méo miệng.
Vân Châu ho một tiếng, hỏi: 'Có...cái gì?"
Lão nhân kia lập tức khiển trách: 'Vợ ngươi có thai rồi, ngươi sắp có con rồi, ta có tiền mừng rồi, sao ngay cả cái này cũng không rõ hả?"
Tôi mắt trợn ngược mồm há hốc.
Quả nhiên là một đại phu đặc biệt. Nói thẳng ra, rất nhiệt tình nhiệt huyết.
Đợi vị đại phu đặc biệt này đi rồi, Vân Châu ngồi bên giường tôi, khẽ gọi tôi A Ly, rồi không nói gì nữa.
Tôi nghĩ nghĩ một chút, từ trên giường bước xuống: 'Huynh...không vui à?"
Vân Châu lên tiếng: 'Hả?"
Tôi nói: 'Vậy sao không nói lời nào?"
Vân Châu cười khẽ, rồi kéo tôi vào lòng: 'Ta rất vui nhưng không biết nên thể hiện thế nào."
Tôi yên lặng một lát, nói: "Huynh có thể hôn muội, nói A Ly, chúng ta có hài tử rồi, ta sắp làm cha rồi, ta rất kích động rất cao hứng rất vui sướng, rất cảm xúc rất nhiệt huyết trào dâng."
Anh bật cười, hôn vào má tôi, lại hôn xuống môi tôi, lại hôn trên trán tôi, nói: "Hôn ở dưới nữa có được không?"
Tôi nói: "Vậy gọi một tiếng bảo bối nghe xem nào."
"Hả?" Vân Châu gõ đầu tôi, nghiến răng nói: "Ta có thể cho rằng nương tử đang được chiều mà nhõng nhẽo đó nhé?"
Tôi gật đầu, nói bừa: 'Muội cũng nghĩ vậy."
Nhớ trước đây Dao Ngọc từng nói với tôi, nếu như có người quá chiều ngươi mà sinh ra nhõng nhẽo, thì đó là một điều hạnh phúc viên mãn. Sống hơn một nghìn tuổi, trải qua hai thế giới, tôi chưa từng nghĩ sẽ có thời khắc hạnh phúc như lúc này.
Tôi vốn tưởng rằng Vân Châu là người kín miệng ít bộc lộ ra ngoài, ngay cả trên khuôn mặt cũng không thể hiện ra, là một người rất rụt rè, rất trầm ổn, rất phẩm vị, nào ngờ, ngày hôm sau Tiểu Đào kích động nói với tôi: 'Tiểu thư tiểu thư, cô gia giả tiền công cho chúng ta rất cao nha! Còn để chúng ta nghỉ hai ngày, mướn vài xe ngựa đưa quản gia và chúng ta đầu tháng ra ngoài đi chơi một chuyến! Vừa rồi lại bảo quản gia đến cửa hàng Tô gia đóng chiếc giường trẻ con, lại còn tự mình đến cửa hàng Trần gia chọn vải, may ra mười hai bộ y phục trẻ con, a, được rồi được rồi, còn may cho tiểu thư mười hai bộ y phục cho phụ nữ có thai nha!"
Tôi đang nhấp trà trong miệng, kết quả là, lập tức phun ra.
Đối với việc giới tính của con cũng là trọng tâm thảo luận của bậc cha mẹ, ban đêm tôi và Vân Châu tiến hành thảo luận một hồi.
Tôi chân thành hỏi Vân Châu: 'Huynh muốn con trai hay con gái?"
Vân Châu suy nghĩ, hỏi lại: 'Còn muội?"
Tôi trâm tư giây lát, đáp: 'Muội muốn con trai."
Anh liền ôm tôi vào lòng, nói: 'Vậy thì con trai."
Tôi gật đầu, ao ước nói: 'Muội muốn bồi dưỡng con mình trở thành một tiểu trượng phu, để con sủng muội, theo muội đi dạo phố, tặng muội đồ vật, lại cùng muội đi du sơn ngoạn thủy, gặp người quen, muội sẽ kéo tay người đó nói, này này, đây là tiểu trượng phu của ta đấy."
Tôi không kìm nén nổi sự vui sướng.
Vân Châu trầm lặng một lát, rồi buồn bã hỏi: 'Vậy còn ta?"
Tôi:"..."
Anh lại buồn bã nói: 'Ta nghĩ ta muốn con gái."
Tôi kinh ngạc, lại trầm tư, rồi hiểu ra, nói: "Tiểu ca ca, không phải huynh ghen đấy chứ?"
Anh chẳng phí lời nữa, chỉ cầm chặt tay tôi nhéo nhéo.
Tôi cười ngầm hiểu, nằm úp xuống vào ngực anh, nói: 'Thật ra, muội muốn sinh một nhi tử giống như cha nó."
Vân Châu lập tức ho một tiếng, cười: 'Thật ra, chúng ta có thể sinh con trai, lại có thể sinh con gái nữa."
Ba bốn tháng sau, bụng to ra, sờ sờ, to hơn so với lúc trước ba bốn năm sáu vòng.
Trong lòng tôi vui mừng, lại có chút bất an. Theo tính toán, sang tháng ba tháng tư năm sau là sinh con rồi, tôi rất muốn nhìn hình dáng của con, ví dụ như, chiếc mũi thẳng cao hay tẹt, đôi mắt tròn hay dài, chiếc miệng rộng hay nhỏ, giống Vân Châu nhiều hay là giống tôi nhiều hơn...Nhưng mắt tôi vẫn không có chút khởi sắc, tôi không biết đến lúc tôi sinh rồi thì mắt có còn mù nữa hay không.
Nếu như cả đời này tôi mù, cả đời này mắt không nhìn thấy, vậy khi con lớn lên, có thể bị những đứa trẻ cùng tuổi ức hiếp không, có ghét bỏ tôi hay không?
Nhớ lại lúc ở Minh Giới, có một tiểu quỷ có cha bị què, các tiểu quỷ cùng tuổi thường cười nhạo cô ấy, giống như cười nhạo tôi không có cha mẹ, lúc đó trong lòng tôi vẫn ao ước tìm một người bạn bị các tiểu quỷ ức hiếp gần giống như tôi để chơi cùng, đến một ngày, tôi thấy cô ấy sau khi bị các tiểu quỷ ném đá đang ngồi bệt xuống đất khóc thút thút, tôi thấy phấn chấn, nghĩ có thể làm bạn được với cô ấy. Vì vậy liền mon men chạy tới trước mặt cô ấy, nào ngờ, vừa há mồm gọi tên cô ấy, liền bị cô ấy nổi giận đùng đùng đưa tay ra túm lấy, ném xuống sông.
Cô ấy rất khỏe, lại cao béo, tôi bị cô ấy ném như vậy, kết quả là bị quăng đi rất xa, rơi bùm vào trong nước, bơi hơn nửa ngày mới leo lên bờ được.
Có thể thấy những đứa trẻ lớn lên trong hoàn cảnh này, tính tình thường thô bạo, không toàn vẹn lắm, ví dụ như Vong Xuyên, cái đêm đó tôi gặp anh, là anh cầm gạch đánh vỡ đầu ca ca mình. May mà lúc đó tâm tính tôi chưa thông suốt, vẫn chưa hiểu thế nào là khó chịu, là tổn thương. Cho nên thể xác và tinh thần lúc nào cũng thoải mái, vui vẻ mà lớn lên. Cũng may là lúc đó Vong Xuyên gặp tôi, khiến anh đang là một đứa trẻ chịu đủ sự tàn phá thiếu sức sống mà một lần nữa tỏa sáng, nếu không, không biết chừng anh đã bị lạc lối rồi.
Nghĩ như thế, tôi vô cùng sầu lo.
Có đôi khi nửa đêm không ngủ được, tôi lật qua lật lại trên giường, Vân Châu hỏi tôi: 'Làm sao vậy?"
Tôi không biết phải nói như nào, chỉ phải nói: "Đại khái là chứng lo lắng tiền sản đó mà."
Vân Châu chắc là biết tâm tư của tôi, cười khẽ, vuốt nhẹ tóc tôi, nói: "Yên tâm đi, có ta ở đây rồi."
Tuy nhiên, có những đêm, khi tôi đang mơ màng ngủ cảm giác bàn tay lành lạnh của anh đặt vào mắt tôi, thở dài thật khẽ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Gái Già Gả Bảy Lần
Hoa Minh
Gái Già Gả Bảy Lần - Hoa Minh
https://isach.info/story.php?story=gai_gia_ga_bay_lan__hoa_minh