Chuyện Của Thảo epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 49
ai ngày sau…
Tít tít tít… Tiếng máy móc trong phòng điều trị đặc biệt khiến người ta cảm thấy ám ảnh, dường như nó đang mài mòn sức khỏe của người chăm sóc bệnh nhân. Đã hai ngày trôi qua vẫn không có gì tiến triển… Thời gian này, Thảo cũng đã thân hơn với ông bác giường bên cạnh, hai người chăm sóc cho người bệnh luôn thấu hiểu và đồng cảm với nhau, nói chuyện với ông bác cũng khiến Thảo đỡ buồn hơn. Còn ông ấy luôn miệng nói về con dâu ông rất giống Thảo, cũng cao ráo và xinh xắn như nàng. Thảo biết mình xinh nhưng không hề tự phụ vì vậy nàng rất tò mò muốn biết cô ấy thực sự có giống mình không.
Thảo ơi! Ra đây anh bảo! Minh đứng bên ngoài vẫy tay với Thảo, Nàng bước ra khỏi căn phòng chăm sóc đặc biệt toàn kính trong suốt…
Em chào anh Trung! Thảo cúi chào người bạn của chồng. Anh ta là Trung làm ở đội hình sự thành phố Hà Nội.
Thảo à! Lâu lắm rồi mới gặp em! Thôi ta vào việc luôn, tao còn nhiều việc lắm! Trung nhìn Minh cau mày lại và đưa cho Minh tập hồ sơ.
Manh mối duy nhất tao tìm được hai ngày hôm nay chỉ là con xe này! Bọn chúng bỏ nó ngoài bụi ven sông hồng, bọn này tay chơi đấy, chuyên nghiệp phết, trên xe không có lấy một dấu vân tay… Trung đứng khoanh tay vuốt cằm suy nghĩ.
Vậy còn camera… Minh cũng khoanh tay lại nói.
Thời gian trôi qua khá lâu rồi, một số chỗ chỉ là camera nhà dân nên ổ cứng của họ chỉ lưu được khoảng năm đến bảy ngày… không check lại được mày ạ, nó quá ngày… còn một số thì chỉ thấy dáng đi của bọn chúng, chúng nó trùm kín mít không thể nhận ra được… điều đáng nói ở đây là đội điều tra trước tại sao họ lại không trích xuất camera và lưu lại… tao đang thắc mắc điều đó… Trung cau mày nhìn Minh.
Tao nghĩ… có gì đó không ổn… Minh gật gù.
Mày nghĩ đúng điều tao nghĩ đẩy Minh… Nhưng… một ông bác bảo vệ nhỏ bé ai lại muốn ra tay sát hại chứ? Trung nhìn vào trong phòng bệnh.
Vậy là có người muốn… bác Phú sao anh? Thảo nhíu mày lo lắng nhìn Minh, đây là điều nàng lo sợ, và người duy nhất có động cơ này là bố Vũ. Sau đó nàng càng chắc chắn hơn khi nghĩ lại tai tiếng của bố Vũ ngày xưa…
Có khả năng là vậy… nhưng điều anh lo lắng là ai lại ra tay ác độc với bác trai này đến vậy.
Có khi nào là lũ thợ xây trước? Minh cau mày nhìn Thảo. Thảo mở to mắt vì có thể đúng như lời chồng nói, chả lẽ vì việc bác Phú cứu mình nên bọn chúng mới làm vậy sao?
Bọn thợ xây nào… Trung thắc mắc.
À trước tao kể cho mày vụ lũ thợ xây dở trò với Thảo đấy, nhưng vụ đó mày không làm…
À tao nhớ rồi, một số thằng đi tù đúng không? Nhưng cũng chưa chắc phải bọn nó, vì hành vi chuyên nghiệp này không thể là lũ thợ xây cặn bã đó được. Trung gật gù phân tích, Trung nói có ý đúng nên Thảo lại nghi ngờ bố chồng.
Vậy còn cách nào tìm bọn chúng không Trung? Mày biết tao tiền nong không thành vấn đề…
Mày… mở mồm ra là tiền với chả nong, bộ mày nhiều tiền lắm sao? Cái quan trọng ở đây là sếp tao kìa! Ông ta nói vụ này không cần thiết, thành phố đang thiếu cán bộ trầm trọng… mày biết đấy… còn nhiều vụ khác quan trọng hơn… nên ông ta nói vụ này không cần thiết thì không nên phí phạm nhân lực… chán lắm… Trung vừa nói vừa lắc đầu. Minh chán nản khi nghe bạn nói. Điều này khiến anh nghĩ chắc chắn không phải lũ thợ xây kia rồi, vì điều này có bàn tay người khác nhúng vào, và vị thế của hắn ta rất cao vì có thể thao túng cả xếp thằng Trung. Nhưng… đó là ai? Tại sao hắn ta lại muốn giết bác Phú? Bắc ta đã làm gì để một nhân vật như thể phải ra tay? Chuyện này khiến Minh cảm thấy phức tạp và có phần nguy hiểm rồi… Anh nhìn vợ mình lo lắng.
Thôi! Trước mắt tao cứ về đã, chuyện này tao sẽ chú ý đến, tao sẽ giúp mày trong khả năng của tao, mày cũng biết đấy… bọn tao rất nhiều việc… nên khi nào đủ bằng chứng tao sẽ đề xuất lên sếp để điều tra vụ này… Trên gương mặt Trung toát ra sự ái ngại khi không giúp gì nhiều cho thằng bạn mình.
Ừ! Thôi tao cũng không muốn làm khó mày! Cảm ơn mày nhé!! Minh trả lại bộ hồ sơ và cười cho thằng Trung đỡ ngại, dù gì nó cũng đã giúp hết sức mình rồi.
Cảm ơn gì, mày suốt ngày khách sáo với tao! Thôi thế tao về đây! Có gì mới tao sẽ alo, anh về nhé Thảo! Trung vẫy tay và đi thẳng ra thang máy.
Em chào anh ạ! Thảo khoác tay Minh và nhìn theo Trung, cuối cùng chẳng điều tra được gì…
Này! Cất cho anh cái này, để anh giúp các bác sĩ chuyển phòng cho bác Phú! Minh đưa cho Thảo một cái túi nhỏ… Thảo mở ra thì toàn bao cao su trong đó, Thảo đỏ ửng mặt lườm Minh một cái. Minh cười hề hề rồi đi vào phòng dọn dẹp đồ. Thảo phồng má cau mày nhìn Minh, nàng biết thừa cái ý đồ của anh Minh rồi, chắc lại muốn mình làm chuyện đó với bắc Phú hay sao mà mua lắm bao cao su vậy… Sau đó Thảo lại nghĩ cũng lâu rồi anh ấy chưa được thỏa mãn… có lẽ anh ấy chuẩn bị để làm bậy làm bạ ở đây rồi. Thảo càng nghĩ càng đỏ mặt. Cùng lúc đó các bác sĩ cũng đã đến để di chuyển ông Phú lên phòng Vip chăm sóc đặc biệt. Mọi chi phí đã được Minh thanh toán toàn bộ và còn sử dụng những dịch vụ tốt nhất ở viện.
Bác ơi! Con chào bác hihi… con chuyển bác con lên tầng a, con chúc bác gái mau khỏe ạ! Thảo ngó đầu vào phòng và lễ phép chào ông bác ngồi trong phòng. Ông bác nở nụ cười phúc hậu và nhìn theo Thảo, không biết con cái nhà ai mà xinh đẹp và lễ phép đến vậy… ông còn chưa kịp hỏi tên cô gái. Trông cô gái này thực sự rất giống con dâu ông, từ gương mặt xinh đẹp, dáng người và tính cách ngoan ngoãn dễ mến.
Ba ngày sau…
Hôm nay là một tối khó ngủ của Thảo, trong căn phòng đầy đủ tiện nghi từ tỉ vi tủ lạnh điều hòa, phòng vệ sinh riêng và hai chiếc giường, một của người bệnh và một của người nhà. Thảo ngồi dậy, nàng nhìn qua bác Phú rồi nhìn lên chiếc đồng hồ treo tường, lúc này cũng đã hơn 12h đêm mà nàng không tài nào ngủ nổi. Lúc này nàng đang mặc trên người một bộ váy ngủ dài gần đến đầu gối, phía dưới chân váy là họa tiết ren sexy, phần trên áo cũng là họa tiết ren, phần cổ hơi rộng để lộ ra một chút ngực của nàng, và bên trong tất nhiên là không có áo lót.
Cơ thể khó chịu, khi một thời gian rồi nàng cũng không được làm tình, khoảng thời gian này nàng cũng không có nghĩ đến mấy chuyện đó vì bận chăm sóc cho bác Phú. Nhưng hôm nay khi chuyện chăm sóc người bệnh đã dần quen, nàng mới mơ hồ nghĩ đến những lúc làm tình cùng bác ấy, bất chợt cơ thể hưng phấn khó chịu và chẳng thể ngủ nổi… Thảo đành với lấy chiếc điều khiển tivi để xem phim.
Nằm trên chiếc giường rộng rãi và thoải mái chẳng khác gì ở nhà, Thảo mở to mắt thao láo nhìn màn hình tivi. Nàng bật hết các kênh mà chẳng thấy có gì thú vị, lúc này anh Minh ở nhà chắc cũng ngủ rồi… nàng đành tắt tivi và chuẩn bị đi ngủ thì có tiếng gõ cửa. “Cộc cộc” khiến Thảo giật mình.
Ai đấy ạ… Thảo ngồi dậy và xỏ dép, nàng biết bên trong căn phòng này rất kín nên bên ngoài sẽ chẳng nghe thấy nàng nói. Bác sĩ sao? Ý tá? Thảo bước đến cửa, kỷ lạ thật phòng này họ riêng tư đến vậy sao, đến tấm kính nhìn ra ngoài như những căn phòng bình thường còn không có… camera? Ủa cũng không có nốt… anh Minh này… chắc chắn anh muốn dở trò gì đúng không… Thảo nhắm mắt lại thở dài đoán đúng ý đồ của chồng mình.
Ai đấy ạ? Thảo vừa mở ra thì có cánh tay to đen kéo mạnh cánh cửa.
A! Các… các ông là ai? Thảo bàng hoàng khi thấy có mấy người đàn ông nhìn lạ hoắc đứng ngoài cửa, trông rất đáng sợ… bọn họ còn bịt kín mặt… Thảo liền lùi vào phòng khi có một tên đi tới dơ ngón tay lên mồm ra hiệu cho Thảo im lặng. Sau đó từng thằng bước vào phòng và nhanh chóng đóng cửa lại.
Đại ca! Đúng phòng này rồi… Một thằng choai choai mặc áo ba lỗ xăm trổ đầy người, đầu trọc lốc nói, sau đó nó tìm công tắc điện và bật lên một ảnh điện vàng, ảnh điện không quá sáng, vừa đủ để bọn chúng nhìn rõ Thảo. Tên đại ca đứng hình một lúc sau đó đến bọn đàn em cũng đứng hình khi nhìn thấy Thảo, một cô gái xinh như tiên trong bộ váy ngủ sexy quyến rũ chết người đang đứng trong phòng sợ hãi. Trông cô ấy còn cao ngang với thằng đại ca nữa.
Đại ca… thấy chưa… em đã nói rồi… là cái con bé ở chung cư mà em nói đó! Đứng sau cùng là một tên già xấu nhất đang trợn mắt lên nhìn Thảo rồi nuốt nước bọt… Trông ánh mắt lão già này rất quen, nhìn thật biến thái và bệnh hoạn, lão ta không ngừng trợn mắt nhìn vào đường cong trên người Thảo.
Địt mẹ… đúng là sắc nước hương trời! Cực phẩm của tạo hóa! Tao hiểu tại sao mày lại hiếp dâm nó rồi thằng già bệnh hoạn! Thằng đại ca nở mũi nói, nó nhìn chằm chằm vào bộ ngực to của Thảo trước mặt. Thảo sợ hãi không nói được gì, nàng đang nghĩ đến nhóm côn đồ đã đánh bác Phú… những lúc thế này nàng phải thực sự bình tĩnh để suy nghĩ.
Kinh đấy! Phòng vip cơ à! Thằng đầu trọc tiến lại gần Thảo nhìn xung quanh phòng.
Cô gái! Nếu muốn giữ mạng thì đứng sang một bên! Xong việc để bọn này giúp cô em vui vẻ he he… Tên đại ca nhếch mép trợn mắt vừa cười vừa nói trông rất đáng sợ… Bình thường hắn là kẻ ít nói nhưng nhìn thấy Thảo dường như hắn không còn giữ được bình tĩnh mà buông ra những lời bỉ ổi trêu ghẹo… Bọn côn đồ này đã phải ở ẩn ở Cà Mau hơn một tuần, sau khi điều tra và biết ông Phú vẫn còn sống, chúng tiếp tục săn tìm để hoàn thành nhiệm vụ của mình rồi sẽ tẩu thoát sang Lào.
Thảo lùi về cạnh bác Phú, nghe bọn chúng nói vậy chín mười phần nàng dám chắc đây là lũ côn đồ đó rồi… nhưng phòng này không có camera, chỉ có duy nhất nút đỏ trên tường để gọi y bác sĩ…
Các anh là ai? Có phải… bố Vũ bảo các anh tới… Thảo lưỡng lự… nàng chỉ dám đoán mà nhưng dù gì cũng phải thử, nếu chúng làm việc cho bố Vũ thật thì nàng sẽ có nhiều cơ hội hơn.
Cái gì… bố Vũ? Cô là ai của ông Vũ! Thằng đại ca bỗng dừng lại cau mày nhìn Thảo.
Tôi… là con dâu… các anh đến đây làm gì? Thảo cau mày nhìn bốn tên đàn ông, lúc này trông Thảo thực sự rất mạnh mẽ, khác với tính cách hiền lành thường ngày… nhưng bây giờ không cứng rắn thì có lẽ nàng sẽ không bảo vệ được bác Phú… bác ấy đã cứu nàng hai lần rồi, lần này nàng sẽ trả ơn bác ấy.
Con dâu… cô tránh ra! Tôi có một vài việc cần giải quyết với lão già nằm trên giường. Không liên quan đến cô! Thằng đại ca bỗng đổi khẩu khí với Thảo, có lẽ nó rất kính nể và sợ ông Vũ nên nó không dám động đến người nhà của ông.
Sao lại không liên quan đến tôi! Đây… đây là bác tôi! Thảo vẫn đứng im ở đó, nàng di chuyển dần về đầu giường để bí mật bẩm nút đỏ. Nàng nghĩ cách này thực sự có tác dụng, nàng sẽ câu kéo càng nhiều thời gian càng tốt, hy vọng các bác sĩ thấy phòng sáng đèn sẽ đến gõ cửa.
Này cô em! Đừng nghĩ đến đến việc bấm cái nút đỏ kia! Ngoan ngoãn nghe lời bọn anh, thì bọn anh nhẹ tay… he he… Tên đầu trọc chưa ý thức được mọi việc, nó đã bị sắc đẹp của Thảo làm mờ con mắt, nó tiến đến gần Thảo trợn mắt nhìn vào ngực nàng vừa nói vừa hất tay vào ngực Thảo một cái khiến bộ ngực to nẩy lên.
“BỐP!” Một phát tát cực mạnh vào mặt tên đầu trọc khiến chiếc khăn bịt mặt bung ra… máu mồm chảy xuống. Thảo ôm bàn tay đau đớn vì nàng chưa tát ai bao giờ… đôi bàn tay thon dài của tiểu thư chưa bao giờ đập mạnh vào thứ gì như thế.
Con ranh này!! Thằng đầu trọc định dơ tay lên tát Thảo nhưng bị thằng đại ca tóm cổ và bóp chặt.
Địt mẹ thằng ngu này! Mày không biết đây là con dâu ông Vũ à? Tai mày có vấn đề à? Hay để bố mày thông tại cho mày nhé! Mày biết những thằng làm hỏng việc của tao sẽ nhận kết cục gì không? Thằng đại ca bóp cổ thằng đầu trọc và nói một cách đay nghiến.
Bíp! Lợi dụng lúc bọn chúng cãi nhau Thảo đã nhanh trí bấm nút gọi y tá.
Nếu các anh không ra khỏi đây tôi sẽ hét lên đó! Bạn chồng tôi là công an hình sự, anh ấy sẽ đến đây ngay bây giờ! Thảo cau mày nhìn lũ côn đồ, nàng biết mình nói vậy sẽ không dọa được chúng nhưng không còn cách nào khác, vừa rồi còn bị một tên sờ ngực… điều đó khiến Thảo rất tức giận giúp nàng như có thêm dũng khí để đối mặt với đám du côn.
Đại ca! Con bé nhấn nút đỏ rồi! Bọn bác sĩ sẽ lên đây bây giờ đó! Thằng già với mái tóc bù xù nói. Thằng đại ca mắt long sòng sọc nhìn lão Phú rồi nhìn qua Thảo, mọi chuyện không hề dễ dàng như nó nghĩ, nó bắt đầu cảm thấy nguy hiểm đang đến gần, chúng nó sẽ không thể tẩu thoát theo ý muốn khi cứ đứng chôn chân ở đây… đụng chạm đến lũ nhà giàu thực sự phức tạp. Có thể đây sẽ là lần đầu tiên nó không hoàn thành nhiệm vụ. Đối tượng của nó đang được quý nhân phù trợ… Theo như nguồn tin của ông Vũ, lão Phủ không có ai chăm sóc nên chúng nó chỉ nghĩ đến tặng lão một đòn nhẹ nhàng hoặc rút ống thở là được, nhưng nào ngờ chính con dâu ông Vũ lại đang ở đây, và trong thỏa thuận có một điều mà ông Vũ đã nhắc đi nhắc lại rằng không được chạm vào một sợi lông nhỏ của con dâu và con trai ông… Vì ông Vũ biết nếu xử lão Phú có thể sẽ có liên quan đến con dâu và con trai ông.
Không nói gì, thằng đại ca nhìn Thảo rồi đi tới, thấy vậy Thảo ôm chặt ngực mình che lại, thằng đại ca cau mày nó đưa tay rất nhanh xuống sờ bướm Thảo.
A… Thảo hết to và che lại, trong bệnh viện tĩnh lặng vang lên tiếng hét của Thảo, nhưng chẳng mấy ai thấy lạ vì đây là bệnh viện… những âm thanh đó vẫn thi thoảng vang lên là điều bình thường.
Nhưng điều đó cũng dọa được lũ du côn, tụi nó thấy vậy liền chạy nhanh ra cửa, thằng đại ca vừa chạy vừa quay đầu nhìn Thảo một lần nữa, nó thấy ánh mắt Thảo căm thù nhìn nó… lúc này nó chỉ biết cay cú chửi thề trong lòng, địt mẹ lão Vũ khốn kiếp sao có một đứa con dâu xinh đến vậy, đây là lần đầu tiên có một cô gái khiến thằng đại ca mê mẩn đến vậy.
Nó biết chuyện này thất bại rồi và nó định trốn sang Lào ngay lập tức. Vì vậy khi đứng trước một nữ thần như Thảo lại khiến thằng đại ca nổi thú tính, nó đã mất bình tĩnh mà tiến đến sàm sỡ Thảo dù chỉ một chút, tội gì không sở chứ, đằng nào chả thất bại rồi… thật ngu nếu như trong tình huống này không lợi dụng mà tranh thủ… nó muốn thử sở bướm gái xinh xem nó khác gái xấu thế nào… nó đã nghĩ như vậy đấy… trong một giây phút ngắn ngủi Thảo đã biến thằng đại ca từ một kẻ nghiêm túc, đáng sợ trở thành một trò cười, một con lừa dê xồm, khiến nó tự thấy xấu hổ, thấy bản thân mình hèn hạ khi bất ngờ có hành động sờ bướm một đứa con gái như vậy. Đây là điều chưa bao giờ nó làm, trên giang hồ ai nấy cũng kính nể nó vì nó sống đẹp, vì nó là thằng luôn đặt công việc lên hàng đầu… nhưng ngày hôm nay nó đã tự đạp đổ hình tượng của mình, tự làm mất hết cái uy đó trước mặt lũ đàn em. Nên thế mới nói sắc đẹp mới là thứ thao túng nguy hiểm nhất.
Lũ côn đồ chạy mất dạng vào thang bộ bệnh viện, một lần nữa chúng lại biến mất rất nhanh, cùng lúc đó các y tá trực đêm mới lên đến phòng, sau khi xác nhận không có chuyện gì xảy ra thì các y tá mới đi về phòng. Lúc sau Thảo đóng chặt cửa sợ hãi gọi điện cho Minh, một lúc sau Minh có mặt tại bệnh viện, sau khi ôm Thảo và an ủi nàng, Minh nhấc điện thoại gọi cho Trung báo chuyện chúng nó đã hành động, ngay sau đó Trung cũng có mặt tại bệnh viện và cùng một hai đồng chí cấp dưới xuống check lại camera và tiến hành điều tra xác minh sự việc.
Ngày hôm sau…
Đại ca! Em thấy công an ra vào đông lắm… mình tính sao đây? Thằng đầu trọc hỏi, bọn chúng đang ngồi trong một chiếc xe đậu đối diện cổng bệnh viện và theo dõi. Bọn chúng vẫn nán lại vì lệnh của thằng đại ca, có lẽ chúng nó vẫn muốn cố đấm ăn xôi hoàn thành công việc đó…
Thôi… tao nghĩ vụ này toang rồi, chúng mày muốn chết thì vào đó… giải tán… mày còn lộ mặt rồi đấy thằng ngu! Thằng đại ca cau mày rung đùi nói. Nó cũng đang khẩn trương lắm vì vợ nó cũng sắp đẻ, nó không thể ở lâu thêm được nữa, không ngờ mọi chuyện lại phức tạp đến vậy. Lúc này là lúc nó rất lo lắng khi sắp phải báo cáo với ông Vũ mọi chuyện đã không hoàn thành… Sau khi thằng đại ca gọi điện cho ông Vũ thông báo nhiệm vụ thất bại vì có quá nhiều công an đang điều tra vụ này… nhưng tuyệt nhiên hắn lại không nhắc đến con dâu ông, có lẽ nó sợ việc nó xâm sở Thảo sẽ bị ông Vũ xử lý, may thay đó lại là điều may mắn của Thảo. Ông Vũ nghiến răng tức giận khi nghĩ mọi việc đã được ông lót trên lót dưới, tại sao vẫn đông người điều tra đến vậy, ngay sau đó ông nghĩ đến thằng con của mình, và thằng Trung bạn nó… Ông Vũ bắt đầu lo lắng khi thằng Trung là một công an giỏi, nhờ đâu nó điều tra ra điều gì đó… lại liên quan đến việc ông và Thảo thụ tinh thì đời này coi như bỏ… nên thế ông mới đồng ý kết thúc chuyện này và cho bọn chúng về nhà, đành phải tha cho cái mạng già của lão Phú. Khi không thấy thằng đại ca báo cáo truyện gì liên quan đến con dâu và con trai ông, ông Vũ vẫn đang chắc mẩm rằng hành động của mình vẫn chưa bị bại lộ trong mắt các con.
Kể từ hôm đó, Trung đã để hai đồng chí công an mặc thường phụ túc trực xung quanh phòng của ông Phú, nhất cử nhất động của bọn chúng sẽ lọt vào tầm ngắm của Trung, nhưng đã ba ngày trôi qua không có thêm một tin tức gì.
Từ đêm đó trở đi ngày nào Thảo cũng khóa chặt cửa mặc dù biết bên ngoài có hai đồng chí công an… Nghĩ đến lúc bị tên đại ca sờ bướm Thảo vẫn chưa dám kể chuyện đó cho chồng… cảm giác thật kinh tởm, nhưng một thời gian dài rồi nàng chưa làm tình, Thảo bất giác thò tay xuống váy mình và sờ vào bướm, nàng thấy có nước chảy ra, hưng phấn quá… sao lại như vậy được… nàng càng chạm vào đó nước nhờn càng chảy ra… hai đầu ti năng cương lên. Ngày hôm nay nàng đang mặc một bộ váy ngủ ren màu đen, cùng với bộ đồ lót ren màu đen… nó tương phản lại với làn da trắng mịn của nàng, phần trên áo là kiểu áo ngắn tay, cổ áo hình chữ V có khóa kéo xuống trông rất sexy.
Thảo từ từ ngồi dậy, sau một vài thao tác, nàng rút áo lót ra và treo lên móc… Nàng từ từ tiến đến gần bác Phú, nàng đứng đó một lúc và lật chăn lên… trông con cu bác Phú nằm im ỉu xìu nhưng vẫn rất to, ở đầu khấc đang nối một ống dây trợ tiểu xuống dưới túi treo dưới giường. Sau đó Thảo từ từ nắm vào chim bác Phú, tim nàng đập mạnh… nàng hưng phấn lắm rồi nhưng cũng chỉ dám vuốt qua vuốt lại một chút. Sau đó nàng đặt chim bác Phú về chỗ cũ và quay lại giường… nghĩ bác ấy đang bệnh mình không nên làm thế… Thảo nhắm tịt mắt và cố gắng đi ngủ, nàng đỏ mặt nghĩ đến việc anh Minh sẽ giở trò gì với cái đống bao cao su kia trong khi bác Phú dây dợ đầy người thế kia…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Ruỳnh! Đang chuyên án quan trọng, hai thằng kia đâu rồi! Gọi ngay về đây! Ông sếp đập tay xuống bàn nói với Trung.
Dạ… hai em ấy đang nghỉ phép… Trung ấp úng, việc không trung thực điều tối kỵ trong ngành, nhưng để giúp bạn Trung đành phải nói vậy… có lẽ anh sẽ bị kỷ luật và ảnh hưởng đến thi đua nếu không gọi hai ông kia đến lúc này. Một chuyên án cũng rất quan trọng đang diễn ra anh không thể chống lại lệnh sếp được, vở vẫn còn bị cho ra khỏi ngành.
Nghỉ phép sao tôi không biết! Gọi ngay về đây, bắt buộc các anh tối nay phải xuất phát! Ông sếp to tiếng, nhưng không muốn điều tra triệt để chuyện này, có lẽ vì ông cũng rất quý Trung vì anh ta là một công an giỏi đã lập được nhiều chiến công và có nhiều bằng khen của lãnh đạo. Không còn cách nào khác, Trung đành gọi hai đồng chí kia về… Lúc này cũng khá muộn rồi… ngay sáng mai anh sẽ nói điều này với Minh và hỗ trợ anh tìm công ty vệ sĩ chuyên nghiệp.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Trằn trọc mãi không ngủ được, càng nghĩ đến việc anh Minh sẽ dở trò gì với cái đống bao cao su kia Thảo càng thấy hưng phấn, từ lúc biết đến chuyện tình dục có thể thăng hoa đến mức đó, và nhận được sự chiều chuộng từ chồng… Thảo càng ngày càng mong chờ những trò biến thái của chồng mình… tư tưởng lúc này của nàng đã thoải mái hơn rất nhiều, hầu như đêm nào nàng cũng nghĩ đến những khoảnh khắc thăng hoa trước đây… cuộc sống nàng lúc này khác trước rất nhiều, nàng đã biết tự tìm những khoái cảm cho riêng mình, tuy nhiên vẫn trong khuôn khổ cho phép của chồng…
Những đêm nằm trông bác Phú thật cô đơn và khó chịu… Thảo quay người mấy lần vì cơ thể râm ran khó chịu. Nàng ngồi dậy xem đồng hồ lúc này là 01h sáng… chả lẽ nàng sẽ tự an ủi mình một chút… gương mặt Thảo nhanh chóng đỏ ửng, nàng nằm xuống trùm kín chăn, một tay đưa lên ngực sờ nhẹ, một tay đưa vào trong váy và chạm xuống bướm mình… nàng ấn nhẹ vào mu bướm mềm mềm sau đó dừng lại vì xấu hổ… Đây không phải lần đầu tiên nàng thủ dâm nhưng thực sự nàng không thích trò này cho lắm… Sau cùng nàng mở tivi xem cho quên đi điều đó… nhưng lại mở đúng kênh phim đang có cảnh nóng, trên tivi hai người đang cuốn lấy nhau và làm tình trên giường, tất nhiên là kiểu phim 18+ có thể chiếu trên truyền hình… tiếng rên của cô gái khiến Thảo khó chịu… như ý trời vậy… không chịu được nữa Thảo lại đưa tay vào trong váy và dùng ngón giữa run run mân mê bướm mình…
Ưm… ưm… Thảo miết một lúc… người nàng nóng rực… sau đó nàng dừng lại một lần nữa vì xấu hổ, các đồng chí công an đang bên ngoài mà mình lại đi làm điều xấu hổ này sao… Thảo mím môi lại và nhìn về phía bác Phú… ánh sáng của chiếc đèn ngủ và đèn màn hình của những thiết bị trong phòng đủ sáng để Thảo có thể nhìn rõ gương mặt sưng húp khắc khổ của bác Phú… Mới có một thời gian mà bác ấy trông già đi rất nhiều… Thảo mím môi lại và nghĩ đến những lúc làm tình cùng bác Phú khiến nàng đỏ ửng mặt… lúc này nàng lại nghĩ đến cuộc đời của mình, tại sao lại làm tình với bác Phú… bác ấy già hơn cả tuổi bố mình… và từ khi nào nàng yếu lòng mà đồng ý trao thân cho bác ấy… đây đúng là một điều cấm kỵ, nếu như bố mẹ mà biết thì không biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa… nhưng thực sự bác Phú đã cho nàng rất nhiều khoái cảm, cho nàng những thứ mà nàng đang thiếu, đang mong chờ. Thực sự những lúc ấy nàng không còn lý do để từ chối, không có chút động lực để cưỡng lại… bác ấy đã cho nàng biết tình dục lại có thể thăng hoa đến mức đó… điều mà chồng nàng không làm được… Càng nghĩ Thảo càng thấy hưng phấn, bàn tay nàng từ từ đưa xuống váy thò vào trong quần lót và sờ nhẹ bướm mình… “ưm…” không chịu được nữa rồi, nàng sẽ mặc kệ các đồng chí ở ngoài, trong này nàng cũng đã khóa chặt cửa, không có ai cả. An toàn… “ưm…” một chút thôi… sẽ “lên” rất nhanh thôi… “mm” Thảo thở mạnh và tự an ủi mình… nước nhờn của nàng trào ra cửa âm đạo, Thảo dùng những ngón tay nhỏ nhắn của mình chấm xuống và xoa nhẹ lên hột le khiến những ngón tay của nàng nhoe nhoét nước nhờn…
Cộc cộc cộc! Bỗng tiếng gõ cửa làm Thảo giật mình, lúc này cũng hơn một giờ rồi, chả lẽ các đồng chí lại xin nước sao… Thảo rút những ngón tay ướt nhẹp của mình ra ngoài, nàng nhẹ nhàng lấy khăn giấy lau sạch và ôm ngực bước đến cửa.
Dạ… em có thể giúp gì được cho anh ạ… Thảo khẽ mở hé cửa thì bất ngờ một cánh tay gầy gò nắm vào cánh cửa đẩy ra và nhanh như một con yêu tinh, hắn ta chạy thẳng vào phòng, Thảo không kịp phản ứng thì hắn ta đã cầm con dao dí vào cổ bác Phú.
Đóng cửa lại! Nhanh! Nếu không tao giết thằng già này! Hắn ta dí sát dao vào cổ bác Phú khiến Thảo sợ hãi… nàng hoảng hốt luống cuống không nói được gì, Thảo liếc mắt ra ngoài hành lang nhưng không có lấy một người nào, kể cả hai đồng chí công an cũng không thấy có mặt. Mắt Thảo mở to sợ hãi, tay nàng run run nắm vào cánh cửa.
Đóng vào mau!!! Cuộc đời tao chẳng có gì để mất rồi! Thằng già kia lại trừng mắt lên. Thảo sợ hãi và tự trấn an mình hãy bình tĩnh nhưng không được, lúc này nàng mới nhận ra hắn ta là tên già nhất trong đám du côn, là tên có mái tóc bù xù như một kẻ đầu đường xó chợ, và cũng là kẻ trước đây đã từng muốn hiếp dâm nàng, hắn ta đích thị là người trong đám thợ xây… sau khi đã nhận ra Thảo càng sợ hãi vì dần nhận ra ý đồ của hắn.
Đóng vào nhanh! Địt mẹ không nghe tao này! Thằng gia gắt lên quay lại do dao định đâm ông Phú.
Đừng!!! Thảo vội đóng cửa lại. Nàng đang cố gắng bình tĩnh để nghĩ cách thoát khỏi tình huống này, dù gì hắn ta cũng chỉ có một mình và có dáng người nhỏ bé nên Thảo có lẽ sẽ có cách thoát được.
Lại đây! Nhanh… Lão già thở phì phò gọi Thảo đến gần, lão vẫn chăm chăm dí dao vào cổ ông Phú.
Thảo từ từ bước tới, bộ ngực to không áo lót của nàng thờ càng lúc càng nhanh vì sợ, chưa bao giờ trong đời nàng lại gặp một tình huống nguy hiểm thế này… Lão ta chắc chắn sẽ giở trò với mình… các anh công an đâu… có ai không… Thảo không hề biết hai đồng chí công an đã phải khẩn cấp về đơn vị, có lẽ cũng vì đêm hôm hai đồng chí cũng không muốn đánh thức Thảo dậy để thông báo… nên thế đã vô tình để kẻ gian có thể đột nhập vào dễ dàng như vậy. Chắc chắn hắn cũng đã theo dõi nhất cử nhất động của mọi người ở đây từ khá lâu rồi, đúng là một lão già xảo quyệt. Việc giết lão Phú không phải việc của hắn nên chắc chắn hắn liều mạng xông vào đây chỉ với một lý do duy nhất đó chính là Thảo… chả lẽ xinh đẹp lại phiền phức đến vậy sao…
Nhanh!!! Tao không nói nhiều đâu! Lão già vội vã, chân tay luống cuống khẩn trương trông như người mắc tiểu vậy, có lẽ chính lão ta cũng đang sợ mình không đạt được mục đích vì chuyện này quá mạo hiểm, nhưng để có một động lực to lớn mà xông vào đây thì chỉ có thể vì chữ “Dục”… hắn đã bị vẻ đẹp của Thảo cuốn hút đến mê muội.
Ông bỏ dao xuống đi… ông cần gì… tôi có thể đáp ứng… tôi… có rất nhiều tiền… Thảo sợ hãi run rẩy nói… lúc này nàng không biết phải làm gì để vừa cứu bác Phú vừa cứu mình nữa… nếu như nàng chạy nhanh ra ngoài hô hoán mọi người chắc chắn bác Phú sẽ chết… không thể làm thể được.
Tiền sao? Tao không cần… hề hề… mày nghĩ tao là ai mà cần tiền hề hề… cuộc sống của tao còn chưa đủ khốn nạn hay sao? Vợ con tao chết hết rồi, họ hàng ghẻ lạnh, chí cốt xa lánh, xã hội ruồng bỏ… tao chẳng còn gì để mất… hề hề… hôm nay… sẽ là ngày chết của tao… nhưng trước khi chết tao phải ĐỊT mày bằng được… con ranh xinh đẹp! Hà hà hà!!! Lão già nghiến răng nói rồi cười như một kẻ điên, tay lão gần lên dí sát dao vào cổ bác Phú, nhìn mặt hắn ta rất đáng sợ, như thể hắn chắc chắn sẽ làm nếu như Thảo không nghe lời hắn.
Cuộc sống… là do ông chọn… cho dù sống một mình… ông hãy suy nghĩ tích cực lên… ông vẫn có thể cảm nhận được thế giới xinh đẹp này… tại sao ông lại chọn cái chết… nếu như ông đi đúng con đường… xin ông bỏ dao xuống… tôi sẽ giúp đỡ ông mọi việc trong khả năng của mình… Thảo tuy rất sợ nhưng vẫn cố bình tĩnh khuyên ngăn ông già, nên thế từ ngữ của nàng thật lủng củng, nàng vẫn không dấu nổi vẻ sợ hãi của mình trước mặt lão ta.
Im mồm! Mày còn nói nữa tao sẽ giết chết thằng già này sau đó giết luôn mày rồi tao nhảy lầu tự tử hà hà… sẽ chẳng ai trừng phạt được tao hết!! Lão già trừng mắt lên cười điệu cười đáng sợ, có vẻ như lão ta cũng bị câu nói của Thảo làm ảnh hưởng nên thế lão lại gào lên để bản thân không bị nhụt chí.
… Thảo không dám nói gì… tại sao trong xã hội văn minh lại có những con người đang sợ thế này chứ…
Lại đây! Mau! Điều duy nhất mày có thể giúp được tao là tụt váy ra cho tao địt hề hề!!! Lão già cười dâm dê, vừa cười lão vừa vẫy tay và trừng mắt với Thảo.
Tôi có thể giúp ông được mọi chuyện… nhưng… chuyện đó thì không được… Thảo vẫn cố gắng câu kéo thêm thời gian, mặc dù biết mọi lời nói của mình đều vô nghĩa.
Im mồm! Mày không nghe tao nói tao chẳng cần thì gì ngoài cơ thể mày hay sao? Xinh đẹp mà ngốc vậy! Lại đây mau! Thằng già nói và dí dao vào cổ bác Phú khiến chiếc cổ gầy của bác Phú hơi lõm vào trong, thấy vậy Thảo rất sợ… cuối cùng nàng cũng phải bước tới cạnh lão ta vì những lời hăm dọa đáng sợ đó.
Hề hề… ngon… đẹp quá… Lão già hếch cái mũi ngửi mùi thơm của Thảo rồi sở tay nàng, làn da mịn màng khiến chim lão già cứng lên. Thảo nhắm tịt mắt lại vì cảm thấy kinh tởm… Sau đó lão già sở xuống đùi Thảo và vuốt ve cặp đùi dải của nàng. Thảo khẽ mở mắt xem hắn ta có sở hở gì không nhưng không hề, hắn vẫn dí chặt dao vào cổ bác Phú. Nhìn cánh tay gân guốc của lão ta Thảo cảm thấy khó có thể giật con dao được, nếu như nàng làm vậy chỉ sợ lão sẽ đâm nàng trước…
Hề hề… Máu cam lão già chảy ra khi tay lão thọc lên váy Thảo sở phần đùi trong của nàng… Sau đó lão từ từ đưa tay lên và sờ bướm. Thảo run nhẹ, nàng nhíu lông mày lại vì khó chịu, lúc này khi lão ta chưa xông vào Thảo cũng đang hứng lắm rồi, nàng còn chuẩn bị thủ dâm nữa… buồn quá… lão ta cứ sở vào khe bướm khiến Thảo run nhẹ… chả lẽ mình lại có cảm giác với bàn tay bắn thỉu của lão ta sao… Tìm Thảo đập mạnh nghĩ mình sắp bị hiếp dâm… Vừa sợ vừa buồn phía bên dưới, cơ thể nàng quá nhạy cảm rồi… bất chợt Thảo đưa tay xuống nắm vào cánh tay lão già và gạt ra như một bản năng của con gái.
Bỏ tay ra! Mày muốn tao xiên cho một cái không? Con ranh xinh đẹp này lão đẩy, không sợ à? Hề hề… Thảo sợ hãi, hai dòng nước mắt chảy xuống.
Cháu xin ông… hic hic… Thảo bắt đầu khóc và thay đổi cách xưng hô vì lúc này nàng sợ quá rồi, nàng sắp bị lão già hiếp dâm mà chẳng ai đến cứu nàng.
Xin xỏ cái gì! Lột áo ra! Vừa nói lão già vừa đưa tay lên bóp ngực Thảo bên ngoài áo, trông mặt lão ta hết sức để tiện… gương mặt lão đỏ lên, máu mũi chảy xuống mồm vì quá kích thích và sung sướng… hắn ta phấn khích liếm hết máu của mình trông rất đáng sợ. Thảo mếu máo, nàng vẫn cố gắng lý ra để câu thời gian.
Nhanh lên! Lão già bất chợt xỉa con dao về phía Thảo suýt nữa thì trúng bụng nàng khiến nàng giật mình lùi người lại. Sau đó lão lại dí dao vào cổ bác Phú… Thảo sợ hãi quá rồi… nàng vừa khóc vừa kéo khóa chiếc áo ngủ xuống… bộ ngực to của nàng từ tử hiện ra trước mặt lão già… Sau đó nàng run rẩy nhấc tay ra ngoài khiến ngực nàng rung rinh theo cử động của cánh tay… điều đó càng làm lão già sướng điên, lão hau háu liếm mềm nuốt nước bọt nhìn chằm chằm vào ngực Thảo…
Chiếc áo tụt xuống bụng… toàn bộ vòng một to tròn trắng trẻo không một chút vết nhỏ lõa lồ trước mặt lão già… ngày trước khi hiếp dâm Thảo lão ta đã được bóp và cảm nhận độ đàn hồi nhưng chưa được chiêm ngưỡng chúng… Lúc này lão ta trợn to mắt khi được thấy toàn bộ khoảnh khắc tuyệt diệu này, nó vừa to vừa trắng lại rất cân đối, hai đầu ti hồng cương lên, trông mơn mởn như gái mới lớn… Thảo hồi hộp và sợ hãi khiến lồng ngực thở mạnh đẩy ngực nàng đưa lên đưa xuống như đang quyến rũ người đối diện vậy.
Ái chà chà… con ranh xinh đẹp này! Tao biết vú mày to nhưng không ngờ lại đẹp thế này… Lão già thở gấp như con chó gặp trời nắng nóng, đây như một bữa tiệc xa hoa của giới nhà giàu vậy, một lão già ở đáy xã hội như lão ta thì có bao giờ được thấy một cơ thể cực phẩm thế này. Lão già đưa một ngón tay lên run run chạm nhẹ vào ngực Thảo, khiến bầu ngực lõm vào… Lão nở mũi thở mạnh vì chưa bao giờ lão chạm vào thứ gì đàn hồi như thế… Sau đó lão dang to bản tay của mình bóp nhẹ một cái… cảm giác mát lạnh mịn màng khiến lão sướng phát điện… Vì ngực Thảo to nên lão không thể chụp hết được, lão khẽ bóp và lân la mon chớn xung quanh như đang hưởng thụ vậy. Sau đó lão dùng ngón tay cuốn quanh đầu ti Thảo khiến nàng giật người một cái vì buồn… Thấy phản ứng của Thảo lão cười đắc ý… lão gồng lên bóp chặt và nâng một bên ngực của Thảo lên… Thảo mím môi mắt nhắm tịt mặc cho lão chơi đùa với ngực mình… Bóp một lúc lão ta luồn tay ra sau bóp mông Thảo và kéo nàng dịch lại.
Ái chà, quả mông cong này săn và to quá… hà hà… trúng mảnh rồi! Hà hà… Chụt… Lão khẩu dâm và há mồm mút đầu ti Thảo chụt một cái, sau đó dùng lưỡi đá mạnh khiến Thảo cắn môi run rẩy… Nàng không muốn mình phát ra tiếng rên nhưng buồn quá… cơ thể hưng phấn sẵn từ này… nay lại bị lão già chết tiệt này mơn trớn đủ kiểu, là con gái làm sao có thể không phản ứng được chứ… tình huống này thực sự quá oái oăm mà.
Chụt… Ranh con! Dịch hằn vào đây… Bỗng lão ta đưa con dao đến dí hở vào co Thảo và kéo nàng sát lại người lão… Nhìn Thảo cao hơn lão rất nhiều trong khi nàng đang đi chân đất, lúc này lão già chỉ hơi trùng chân xuống một chút là có thể đứng mút ti Thảo một cách thoải mái rồi. Vừa mút lão vừa thò tay vào trong váy và sờ bướm Thảo… Thảo sợ hãi, nàng nhìn xuống thấy con dao đang dí vào bụng mình.
Ái chà chà… bướm ướt thế hè hè… mày cũng sướng hả? Lão già cười gian, lão luồn hẳn tay vào trong quần lót của Thảo sở. Thảo nhíu lông mày lại, nàng xấu hổ vì nước nhờn của nàng chảy ra từ này không phải do ông ta làm nàng như vậy… nhưng… nàng cũng không thể phủ nhận bị lão ta mút cũng có một chút phản ứng nên nước nhờn chảy ra nhiều hơn là điều bình thường.
Con ranh này ngon quá… hề hề… Lão già vừa mút ti Thảo vừa luồn tay ra sau bóp bộ mông cong săn chắc của nàng và cẩm quần lót kéo xuống. Trông lão ta cũng vội vã lắm rồi, không thể chờ thêm được nữa…
Đừng!!! Huhu… cháu xin ông! Huhu… Thấy vậy Thảo vội vàng kéo lại quần lót và khóc.
Địt mẹ để im cho tao! Không tao giết! Lão già không dám dí vào người Thảo vì lão ta cũng biết thương hoa tiếc ngọc nên lão lại dí vào cổ bác Phú.
Cháu xin ông… hu hu… Thảo rất sợ… nàng chưa bao giờ sợ thế nảy… nàng sợ đến mức chỉ biết van xin và không thể động não suy nghĩ được gì lúc này.
Mày có tin tao giết ông già này trước không? Địt mẹ… cởi ra! Nói xong ông già dí dao vào cổ ông Phú, con dao sắc nhọn cửa chảy cả máu khiến Thảo sợ hãi.
Cháu cởi! Cháu cởi! Thảo vừa khóc vừa cởi chiếc quần lót ren màu đen xuống và ném lên giường. Nhìn Thảo khóc trông nàng càng xinh khiến lão già càng muốn làm tình. Thảo mím môi nhìn bác Phú… nước mắt chảy giàn giụa xuống cằm. Bác Phủ đã cứu nàng hai lần… đây sẽ là lúc nàng báo đáp bác ấy…
Ngoan thì tao làm nhẹ nhàng, không ngoan tao xiên cho một cái… Giọng lão già run run, lão đầy Thảo chống tay xuống giường bác Phú đang nằm, sau đó vội vàng tụt chiếc quần của mình xuống và lôi con cu già đang củng của lão ra, sau đó dí dao vào eo Thảo, lão ta định đút từ đằng sau. Thấy vậy, Thảo vội vàng đưa một tay xuống che miệng âm đạo của mình, nhưng có lẽ nàng không phải lo lắng vì lão già loay hoay kiễng chân lên từ nãy cũng không thể với tới mông Thảo, đôi chân dài của nàng lúc này đã phát huy tác dụng của nó.
Lên giường… Lão già nghiến răng, chắc chắn lão ta đang rất xấu hổ, cảm thấy quê và nhục nhã lão dí dao vào người Thảo và đẩy nàng đến chiếc giường của người nhà bệnh nhân. Thảo vừa khóc vừa đi sang giường bên cạnh.
Cháu xin ông! Huhu… cháu không thể làm chuyện đó được… huhu… Thảo khóc lóc van xin, có lẽ nàng đang chờ lão ta thương hại mình với vẻ mặt đáng yêu này vì không ai có thể từ chối nàng nếu nàng khóc, nhưng trong trường hợp này lại hoàn toàn phản tác dụng, Thảo càng như vậy càng làm lão già hứng điên lên vì trông Thảo khóc vừa có nét quyến rũ vừa có nét đáng yêu khó tả.
Mày im mồm! Mày muốn sống không? Lên giường… Lão già đẩy Thảo đến giường, nàng chống tay ở giường và ưỡn ngực lên lại khiến lão già thêm phần hứng thú vì bộ ngực cực phẩm nhô cao lên. Lão trừng mắt đưa tay lên bóp ngực Thảo và hất hàm ra hiệu cho nàng lên giường.
Cháu xin ông… hay để cháu… mút cho ông được không? Thảo không còn cách nào khác mà phải thỏa hiệp với lão.
Mút! Được! Mút nhanh! Nghe thấy vậy lão già cũng hứng lên, lão ngẩng đầu nhìn lên đôi môi đỏ quyến rũ của Thảo. Lão vội vàng tụt quần xuống và ngồi lên giường, lão kéo Thảo ngồi dưới đất và dí dao vào cổ nàng.
Mút nhanh! Dở trò tao chọc tiết mày! Thảo cau mày lại, nàng nhìn chim lão già cũng gật gù trước mặt mình mà thấy kinh tởm, chim lão ta nhăn nheo trụi hết lông, còn vài sợi mọc không theo hàng lối gì cả, chả lẽ chim người già hay bị thế này sao… Nhưng… trông nó cũng cứng cáp và còn to hơn của chồng mình nữa… Thảo nhắm mắt lại chán nản khi chồng mình có lẽ là người chim bé nhất thế giới này mất.
Mút!!! Nhanh! Tao chỉ cần thấy hơi đau tao sẽ chọc chết mày Lão già túm tóc Thảo và đưa đến khiến chim lão chọc vào đôi môi đang mím của Thảo. Có vẻ như lão già rất có kinh nghiệm hiếp dâm rồi, lão còn chuẩn bị trước tinh thần nếu như Thảo cắn lão.
Ưm… ưm… u… Thảo bị lão già dí chim vào mồm rồi cuối cùng nàng vẫn phải há ra và ngậm.
Ô Hà… Sướng… mút ngay!! Lão già ấn đầu Thảo, cuối cùng Thảo cũng không thể trái lời, sau đó nàng nghĩ nếu như mút cho hắn ta xuất ra thì có thể hắn sẽ không cứng lên được nữa, như vậy hắn sẽ không làm chuyện đó được. Những lúc này phải thực sự thông minh và quyết đoán nếu không sẽ mất mạng như chơi. Nghĩ vậy Thảo bắt đầu mút “Chụt”…
OH!!! Sướng quá! Được! Ranh con xinh đẹp này cũng biết mút đấy chứ! Lão già rùng mình sung sướng, cả đời lão chưa bao giờ được ai mút mà sướng thế này… Lão gồng người, gồng chân nhìn gương mặt xinh xắn của Thảo đang mút cho mình, cuối cùng sau bao nhiêu ngày tháng mơ mộng đến Thảo, cuối cùng lão ta cũng được làm những điều này với nàng.
Chụt… chụt… chụt… Thảo nắm vào thân dương vật lão và mút mạnh vào trong, nàng còn dùng lưỡi cuốn thân dương vật và liếm đầu khắc khiến lão run bắn người. Lúc này Thảo lại nhìn phản ứng của lão và cảm thấy lão đang có sơ hở, có lẽ vì lão sướng quá mà tê cả người rồi… Nếu như lúc này lựa thời cơ để cướp dao thì có lẽ sẽ thành công.
Thôi được rồi!! Mút vậy thôi! Lão già bỗng đẩy dầu Thảo ra khiến Thảo bất ngờ… tại sao lão ta tỉnh lại nhanh như vậy.
Lên giường! Nhanh! Lão già hất hàm bảo Thảo lên giường… Thảo dùng tay lau miệng và từ tử đứng dậy… nàng không ngờ lão ta dừng lại đúng lúc như vậy, khiến kế hoạch của Thảo nhanh chóng đổ vỡ.
Nhanh ranh con! Có muốn tao xiên cho một cái không? Lão già đứng xuống giường trừng mắt dí dao vào người Thảo, khiến Thảo sợ hãi lại phải trèo lên giường khiến bộ ngực trần của nàng rung rinh trông rất quyến rũ.
Cháu xin ông… cháu sẽ cho ông 1 tỷ… xin ông đừng làm vậy với cháu… huhu Thảo lại khóc, nàng ôm ngực mình, tay còn lại kéo váy trông rất đáng thương… nàng muốn câu kéo thêm thời gian để có người đến cứu mình sao bên ngoài vẫn im lặng như vậy. Cũng một phần đây là tầng vip tầng chăm sóc đặc biệt, nên hầu như không có bệnh nhân, chỉ có các y tá trực đêm.
Tao có cần nhắc lại không? Tao không cần tiền, mày cho tao 10 tỷ thì cũng thế thôi… Tao không cần… Lão già bò lên giường cầm con dao, tay còn lại đưa lên gạt tay Thảo ra và sờ ngực nàng, bộ ngực này thực sự quá cuốn hút lão…
Một là tao giết mày và lão già kia rồi chạy khỏi đây, hai là mày để tao địt một lần rồi tao rời khỏi đây và tha mạng cho chúng mày! Tao thấy mày xinh đẹp thông minh nên tao nghĩ mày sẽ có câu trả lời khôn ngoan! Hè hè… Vừa nói lão già vừa đập dao vào ngực Thảo. Thảo cảm nhận được sự lạnh lẽo của con dao khiến nàng càng sợ hãi. Tại sao không ai đến cứu nàng… chả lẽ… nàng phải để lão làm chuyện đó thật sao…
Nào trả lời! Tao thấy mày cũng đang sướng đấy hả hả… để tao làm mày sướng thay chồng mày nhé! Hà hà! Lão vừa nói vừa thò tay vào trong váy Thảo và lật lên, mu bướm và cặp chân dài của nàng hiện ra trước mắt lão, lão hồi hộp, bứt rứt mở to mắt chiêm ngưỡng… Sau đó lão đưa tay lên sở đùi Thảo, và từ từ vuốt tay dần lên bướm thọc vào cửa âm đạo, lúc này lão đã thấy có khá nhiều nước nhờn, lão cong một ngón tay móc lên rồi đưa cho Thảo nhìn… Lão nhìn Thảo cười một cách bệnh hoạn và liếc qua ngón tay ướt bóng nhảy của mình rồi sau đó đưa vào mồm mút chụt một cái trông cực kỳ biến thái bệnh hoạn.
Mịn quá… da mày đẹp đấy… hà hà… nào trả lời tao mau! Mày thích chấm dứt cuộc chơi hay tiếp tục sống với chồng mày? Lão thấy Thảo nhắm mắt một lúc rồi, nhìn con bé lý ra trông cũng tội nhưng với một tội phạm tình dục như lão già thì càng tội nghiệp lão càng sướng… Lão vừa thọc tay vào bướm Thảo vừa hỏi. Thảo thở mạnh sợ hãi… nàng khẽ mở mắt nhìn xuống chim lão già, trong nàng bỗng xuất hiện một chút lưỡng lự… cơ thể bỗng hưng phấn khó tả khi nàng nghĩ đây là một kiếp nạn cuộc đời cần phải thuận theo tự nhiên vì không còn cách nào khác nữa rồi… nàng còn cả tương lai phía trước, còn anh Minh, bố mẹ và gia đình…
Lúc nãy hưng phấn, thiếu thốn, râm ran, khó chịu nhưng không có gì thỏa mãn… Lúc này bị hiếp cũng khiến Thảo có chút suy nghĩ lệch lạc… Nàng cau mày lại… chẳng lẽ mình đang xuôi lòng sao… có hứng đến vậy sao… Nếu không sẽ chết… coi như nhắm mắt làm bừa… được không? Đâu có ai biết… giữ mạng là quan trọng hơn cả… Trong Thảo đang xuất hiện rất nhiều suy nghĩ trái ngược với nhau, một sự đấu tranh tư tưởng khó hiểu nhất từ trước đến nay. Có vẻ như sự sợ hãi đó đang làm lá chắn cho việc hiện thực hóa sự thỏa mãn của bản thân.
Ranh con! Tao không còn kiên nhẫn nữa đâu! Tao đến đến ba nếu mày không trả lời tao sẽ xiên con dao này vào vú mày! Một…
Nhưng… ông phải đeo bao vào… Thảo nhắm mắt lại nói, cuối cùng nàng cũng quyết định… một quyết định khó khăn nhất lúc này… Từ khi quyết định sẽ để ông ấy làm với mình, Thảo bỗng hồi hộp hơn rất nhiều và nghĩ đến túi bao cao su của Minh đưa từ trước, không biết anh ấy đã lấy chưa… chỉ hy vọng nó vẫn còn trong chiếc túi xách của nàng…
Không! Mày nghĩ tao ngu à! Tao đéo thích dùng bao… bây giờ mày thích tao chọc cho cái không? Mày thích bao không? Lão già trừng mắt đòi hỏi, lão quỷ ở giường dùng cách cũ dọa Thảo. Thảo cau mày lại… lại thêm một vấn đề mới… tiến thoái lưỡng nan… cảm thấy khó chịu… Thảo nhìn thẳng vào mắt lão già và nói.
Nếu ông không dùng bao… tôi sẽ chết cùng với bác tôi và ông cũng sẽ bỏ mạng mà không làm gì được tôi… nếu ông chịu dùng bao… tôi sẽ để ông làm… và hứa sau khi ông ra khỏi đây tôi sẽ không nói cho ai… Thảo cau mày lại nói, nhìn thấy sự quyết tâm không sợ hãi của Thảo khiến lão già cũng bất ngờ… chả lẽ con bé này không sợ chết chút nào sao… Lão trừng mắt lên nhìn Thảo, Thảo cũng vậy, nàng lườm lão già với ánh mắt không khoan nhượng… nhưng thực sự trong lòng nàng đang run lên vì sợ hãi… Hai người đối mắt một lúc cũng khiến lão già trùng mắt xuống, lão nghĩ đơn giản nếu không được làm với con bé này thì thật sự cuộc sống quá vô nghĩa, trước khi lão vào đây lão cũng xác định phải được làm tình với Thảo một lần thì dù có chết lão cũng cam lòng, lão biết trước sau thì cũng sẽ bị bắt mà thôi.
Rồi rồi! Thế giờ mày kiếm đâu ra bao? Đừng nói mày bắt tao đi mua nhé! Lão già xuống nước, cuối cùng lão vẫn phải chịu thua Thảo. Thảo thở phào nhẹ nhõm, nàng sợ nếu lúc đó nói như vậy lão ta đảm nàng thật thì có lẽ nàng sẽ không còn sống nữa… đánh cược với mạng sống của bản thân, tự nhiên nàng tự thấy mình ngu ngốc… nhưng thực ra đó là bản lĩnh và sự thông minh của một cô gái chứ không hề ngu ngốc chút nào…
Thảo rướn người mở cánh tủ đầu giường và lấy chiếc túi của mình… may quá… từ hôm anh Minh vứt nó vào đây nàng cũng để trong tủ không mở ra nên không nhớ, cả túi bao cao su vẫn còn trong này. Thảo mím môi liếc lão già và lấy ra một chiếc đưa cho lão…
Mày đeo cho tao! Mày nghĩ tao ngu à? Lão già khôn lỏi đời, lão ném chiếc bao lại cho Thảo và dí dao vào người nàng. Thảo nhíu lông mày, nàng từ từ xé chiếc bao cao su và cúi người đeo vào cho lão già… mùi thơm của bao cao su xộc lên khiến cả hai đều hồi hộp… Sau đó nàng thở mạnh nằm xuống giường, nàng cũng không hiểu sao mình lại hồi hộp đến thế. Đây là lần đầu tiên nàng bị hiếp dâm, đã vậy còn bởi một lão già, mặc dù sợ nhưng là con gái bị làm chuyện đẩy chắc chắn cũng phải có cảm giác chứ…
Lão già thấy Thảo nằm xuống giường, gương mặt con bé đỏ ửng, hai bầu ngực vun cao thở phập phồng khiến lão hứng phát điên, lão lao đến nằm lên người Thảo nhưng vẫn không quên dí dao vào cổ nàng. Thảo duỗi thẳng chân, nàng nhắm mắt lại chịu đựng… lão già lao đến mút ti Thảo chùn chụt, lão vừa mút vừa bóp như điên, bên dưới lão hẩy hông chọc vào đùi Thảo… ư… Thảo nên nhẹ, cơ thể nàng buồn như bị hàng trăm con kiến đang bò trên người vậy… có lẽ đây là cảm giác lúc cơ thể đã quá hưng phấn. Lúc sau Thảo chủ động dạng chân ra vì muốn lão làm cho xong đi…
Ông đút vào đi… Thảo nhẹ nhàng nói với lão già… mà chất giọng của Thảo thì quá mê muội, câu nói đó khiến lão già sướng phát điên phát rồ. Lão hay hông tìm miệng âm đạo khiến dương vật chọc lung tung… Thấy vậy Thảo thò tay xuống dưới nắm chim lão già và đặt vào miệng âm đạo mình. Nàng cũng không hiểu sao mình lại làm thế, nhưng cơ thể nàng cũng hưng phấn quá… cảm giác chờ đợi quá… nàng không thể phủ nhận điều đó được.
OHHH!!! Um… Thảo và lão già cùng rên lên khi chim lão già đút vào trong bướm Thảo, nó đi dần vào trong một cách trơn tru, mặc dù chim lão cũng không to nhưng ít nhất vẫn to hơn của Minh nên Thảo vẫn thấy có rất nhiều cảm giác.
Ôi khít quá… con ranh này… mày làm vậy để tao ra nhanh à… chứ cao ráo như mày làm gì có cái bướm khít như vậy… Lão già nổi gần mặt vì sướng, lão ngẩng lên hỏi Thảo. Thảo nhắm mắt lại mím môi không nói gì.
Mày nói! Có phải mày làm thể để tao sướng xuất nhanh không? Lão già có vẻ hơi cay tưởng Thảo đang cố tình siết lại.
Cháu không làm gì cả… tại chim chồng cháu bé… Thảo không biết sao mình lại nói vậy, nàng xấu hổ đỏ ửng mặt và thầm xin lỗi chồng mình, một phần cũng vì nhìn cái mặt là giá khiến Thảo sợ quá nên nói linh tinh… chứ thực ra cơ thể nàng bình thường vốn đã vậy rồi, lúc nào cũng rất khít và nhiều nước.
À hóa ra là vậy… địt mẹ trúng số rồi… bướm bót quá… Lão già vừa nhấp vừa nói.
Hờ hờ hờ… địt mẹ… sướng quá… hờ hờ… Thảo cắn môi, nàng cảm nhận rất rõ chim lão ra đi ra đi vào âm đạo mình rất trơn trụ, điều này cũng khiến Thảo sướng nhưng nàng không dám rên.
Hờ hừ hừ hừ… Mặt lão già gần lên, dường như lão sắp không chịu nổi, mặt lão đờ đẫn… Thảo liếc thấy vậy nàng nghĩ mình sắp có cơ hội, để cho chắc ăn nàng sẽ làm lão sướng hơn nữa… Thảo liền đưa tay lên ôm lão, hai chân quặp vào người lão và rên.
Ưm… ưm… ưm… Ahhh!! Ahhh!! Ahhh!!! Ahggg!!! Vừa rên Thảo vừa hẩy hông, thực ra nàng làm điều đó cũng vì đó là cảm giác thật của nàng… hôm nay cơ thể nhạy cảm quá… nàng không thể phủ nhận mình cũng đang sướng và muốn lên đỉnh… một phần cũng muốn lão già ra nhanh hơn, lúc đó là lúc lão yếu nhất, chân tay bủn rủn nhất, thừa cơ Thảo sẽ cướp con dao trong tay lão.
Ôi địt mẹ sướng quá… mày rên nữa đi… rên to lên… Lão già cảm nhận được Thảo cũng sướng nên lão ta phát điên lên, lão càng lúc nhấp càng nhanh. Thảo cũng vậy, nàng nhắm tịt mắt hẩy hông cùng lão…
Ahhh!! Ahhh!! Ahhh!!! Ahhh!! Ahhh!! Ahhh… Thảo rên to hơn theo lời lão, vì nàng biết cánh cửa này rất cách âm… nhưng… tự dưng từ giả vờ thành sướng thật… Dương vật lão già cắm sâu vào trong bướm Thảo lút cán, lúc này chỉ thấy hai hòn dái già của lão đập vào mông Thảo theo nhịp nhấp… “nhóp nhép nhóp nhép” Càng lúc bướm Thảo càng rỉ ra nhiều nước khiến tiếng nhóp nhép vang lên trong phòng…
Ohh Ohh Ohh Ahh!!! Ahhh! Ahhgg!!! Lão già sướng điên, lão cùng với Thảo rên to, chưa bao giờ lão chơi cái bướm nào khít như vậy, mặc dù cách một lớp bao những lão vẫn cảm thấy rất ấm… Lão đóng mạnh khiến hạ bộ liên tục chạm vào bướm Thảo, lão chống tay lên và nhìn xuống thấy cặp đùi trắng mịn của Thảo dạng to, hai mép bướm trắng hồng cũng mở ra, chùm lông lún phún của con bé thì dựng lên… lão thấy con chim của mình lúc hiện lúc ẩn vào trong bướm trông thật kích thích… lão sắp không chịu được nữa rồi… sướng quá… lão luôn tự hào với đồng bọn tuy mình nhỏ bé nhưng chơi gái khỏe nhất có những lúc hai ba tiếng đồng hồ, nhưng lúc này với rất nhiều yếu tố lão sắp “out” sau khi mới chỉ làm với Thảo chưa đầy năm phút.
Ahhh!! Ahhh!! Ahhh!!! Nhóp nhép!! Nhóp nhép!! Ahhh!! Ahhh!! Ahhh!!! Nhóp nhép!! Ahggg!!! Ahggg!!! Ahhh!!! Ha Ahggg!!! Ha… Ahggg!!! Ha… Thảo hẩy hông và rên to, nàng bất ngờ lên đỉnh, khiến âm đạo siết lại…
OH!!! Ồ ồ ồ!!! Lão già gần mặt lên, lão cũng không chịu được mà bắt đầu xuất tinh, lão vừa xuất vừa cúi xuống bú ngực Thảo… chân tay lão run rẩy… Thời cơ đã đến… Thảo thấy con dao lão cầm đang thõng xuống gối… Thảo liền lần mò những ngón tay thon dài của mình lên tay lão, rất nhanh Thảo cầm vào lưỡi dao kéo lại, mặc dù biết tay mình sẽ bị thương nhưng Thảo vẫn phải liều.
Nàng giật được con dao của lão ném xuống đất và thu chân lại khiến chim lão già chui ra khỏi bướm Thảo với cái bao cao su lùng bùng tinh trùng… Nàng dùng hết sức đạp vào vai lão một cái bay hẳn xuống dưới giường đập đầu vào gốc bàn gần cửa ra vào… Lão già “Hợ” một tiếng rồi ôm đầu đau điếng… con dao vẫn đang rơi dưới đất kêu leng keng… mọi thứ xảy ra trong tích tắc… Thấy vậy Thảo nhảy xuống giường nhặt con dao lên và chạy ra khu phòng vệ sinh, ở đó có một cái cửa sổ, rất nhanh Thảo đã ném con dao xuống dưới bãi cỏ.
Nàng quay lại vẫn thấy tên già ôm đầu… có vẻ như tuổi già đã phản bội hắn, hắn không tài nào đứng lên được… Thấy vậy Thảo chỉnh lại áo và lấy chiếc quần lót mặc lại… Sau đó Thảo chạy ra cửa nhưng bị lão già tóm vào chân và kéo lại… Thảo rụt chân và đạp cho lão thêm một cái nữa… khiến lão ngất lịm. Bỗng Thảo thấy máu ở đâu chảy ra khá nhiều… nhìn kỹ thì nàng tá hỏa vì nó chảy ra ở đầu lão già… Sau đó Thảo sợ hãi vì tưởng lão chết rồi… nàng bật điện phòng thì giật mình thấy lão già đang rút bao cao su ra khỏi chim… Thảo vẫn không dám chạy ra ngoài vì nàng phải bảo vệ bắc Phú… Lão già từ từ ngồi dậy mặc lại chiếc quần của mình… Trông lão rất nguy hiểm vì lão chẳng nói câu gì… Điều này càng khiến Thảo sợ…
Địt mẹ con ranh này!!! Lão già trừng mắt lên, máu đầu chảy xuống khóe mắt hắn, trông hắn cảng đáng sợ… Thảo nghĩ nếu như lúc này mình chạy ra ngoài thì lão ta sẽ rút dây thở của bác Phú hoặc lão sẽ làm bác Phú ngạt thở như trong phim… Nhưng nếu nàng gọi kịp y tá mọi việc sẽ ổn hơn… Thảo lưỡng lự nhìn lão già đang tiến gần đến mình… Nàng lúc này không còn sợ vì lão không có vũ khí trong tay.
BỐP!!! Thảo bất ngờ chủ động tát cho lão già một cái choáng váng, máu trên đầu hắn chảy vào khóe mắt khiến hắn đứng lại dụi mắt… cú tát đó cũng khiến nàng đau hết cả tay, sau đó Thảo chạy thật nhanh về phía cửa và chạy ra ngoài.
A!!! Thảo hét lớn trên hành lang không một bóng người. Lão già chạy ngay sau túm vào tốc Thảo kéo lại khiến nàng ngửa đầu ra và ngã xuống sản…
A… Thảo hét to, tuy rất đau nhưng nàng vẫn kịp giữ váy mình.
BỐP!! BỐP!!! HỰ!!! Bỗng có tiếng bụp bụp vang lên, Thảo không thấy lão già túm tóc mình nữa, quay lại thì nàng thấy Trung bạn anh Minh đang khống chế còng tay lão già.
Tao biết ngay mà! Tao đã có linh cảm chẳng lành… Trung mặc bộ quân phục xanh lét đứng nhìn lão già, đằng sau có vài đồng chỉ công an đang chạy tới.
Thảo có sao không em? Trung quay lại nhìn Thảo thì thấy nàng đang thu mình vào trong góc tường sợ hãi… nước mắt chảy giàn giụa, Thảo khóc vì quá tủi thân, lúc này mới có người đến cứu mình.
Em… hic hic. Thảo khóc nấc không nói lên lời.
Anh xin lỗi… anh phải điều hai đồng chí bảo vệ em về do lệnh của cấp trên, anh không nghĩ mọi chuyện lại xảy ra lúc các đồng chí đó vắng mặt… đây là lỗi của anh… Trung ái ngại nói với Thảo… Cũng may anh đến kịp, bảo sao đang trên đường đi mà lòng nóng như lửa đốt, điều đó đã khiến Trung tạt qua bệnh viện… Cũng rất may nếu như anh đến sớm hơn có lẽ mọi chuyện đã rắc rối hơn rất nhiều.
Dạ… không sao đâu ạ… Thảo lau nước mắt, nàng đang không mặc áo lót nên xấu hổ, nàng ôm ngực và đi về phòng bác Phú. Trung lắc đầu rút điện thoại ra gọi cho Minh, chắc chắn cô ấy đã tức mình rồi.
Thảo bước về phòng, nàng mặc lại áo lót và khoác một chiếc áo, đúng lúc đó nàng thấy chiếc bao cao su rơi nhoe nhoét dưới sàn, giật mình Thảo dọn dẹp và vứt nó vào bồn cầu rồi xả nước, nàng không thể để ai biết chuyện này được, sau đó nàng bước ra ngoài, lúc này ngoài hành lang đã rất đông người đi lên đây xem động tĩnh vừa rồi, rất nhiều y tá bác sĩ chạy vào phòng bác Phú kiểm tra sức khỏe cho Thảo, băng bỏ lại vết thương trên bản tay nàng.
Một lúc sau Minh hớt hải chạy đến, lão già cũng bị Trung đưa về đồn với một cái đầu băng bỏ… Một tiếng sau mọi chuyện cũng lắng xuống, chỉ còn tiếng bàn tán to nhỏ của mọi người trong bệnh viện. Minh ôm chặt Thảo vào vòng tay mình, Thảo thì thu người lại run rẩy sợ hãi… Minh trao cho vợ những lời nói ngọt ngào an ủi vỗ về…
Từ mai em sẽ không phải trông bác Phú nữa… em còn nhớ cô Mai dưới quê chứ? Trước đây mình thuê cô ấy lên trông bác Phú trong viện ấy… lát nữa anh điện cho cô ấy bắt xe lên đây nhé, chiều mai cô ấy có thể trông bác Phú được rồi… thôi nào đừng khóc. Nín đi… anh hiểu mà… Minh ôm chặt Thảo vào trong lòng và hôn nhẹ lên trán nàng.
Vài ngày sau, sau khi lấy lời khai của lão già, Trung và đồng nghiệp đã tóm gọn được ba tên du côn còn lại. Ông Vũ án binh bất động trong lo sợ… ông vừa dàn xếp ổn thỏa với vợ thằng đại ca rằng ông sẽ chu cấp cho mẹ con nó hàng tháng đến khi thằng bé vào lớp một, nhưng với một điều kiện thằng đại ca không được khai ông Vũ làm kẻ chủ mưu. Còn ba tên còn lại ông Vũ tiếp tục dùng tiền hoặc đe dọa chúng bằng nhiều cách khác nhau để bưng bít vụ này…
Thảo đứng ở cửa sổ phòng bệnh nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng nàng có một chút suy tư, nàng quay người lại nhìn bác Mai đang ăn cần chăm sóc bác Phú… bác ấy thậm chí còn kể chuyện cho bác Phú nghe theo lời dặn của bác sĩ… nàng đang thấy một tình cảm chân thành… trông hai con người sao lại hợp nhau đến thế từ tuổi tác cho đến gương mặt… Thảo bỗng cau mày lại và nhìn ra cửa sổ vì nàng vừa nghĩ đến hôm bị tên già kia hiếp dâm… hắn ta không khác gì bác Phú, hoàn cảnh éo le nhưng hắn lại chọn con đường phạm tội để sống… cuộc sống thăng hay trầm, may mắn hay đen đủi đều do cách sống mà chúng ta lựa chọn… không thể đổ lỗi cho hoàn cảnh, cho xã hội hay cho bất cứ ai…
Bỗng Thảo nhớ đến ông bác ở tầng dưới… tâm trạng Thảo hôm nay rất vui vẻ vì mấy tên côn đồ đã bị xử lý triệt để, nàng đi ra ngoài cổng bệnh viện và mua một chiếc bánh đến để cảm ơn ông bác khu tầng dưới trước đó đã hết lòng chăm sóc bác Phú khi không có ai bên cạnh bác ấy.
Con chào bác ạ hihi! Thảo cầm chiếc bánh gato và ngó đầu vào cửa cười tươi…
A! Cô gái trẻ! Con đi đâu vậy? Bác của con đỡ chưa? Ông bác nở một nụ cười phúc hậu khi nhìn thấy Thảo.
Dạ… bác con vẫn đang hôn mê ạ… con tặng bác cái bánh thay cho lời cảm ơn trước đây bác đã chăm sóc cho bác con ạ! Thảo đặt chiếc bánh xuống kệ tủ và ngồi xuống chiếc ghế cạnh đó.
Ui dào! Có gì đâu con… thân cô thế cô… giúp đỡ người khác là niềm vui của bác mà! Con đừng khách sáo vậy. Ông bác cười gượng.
Dạ thì con cũng phải có chút quà nhỏ cho bác chứ ạ hihi… Thảo ôm miệng cười.
À! Hôm nay con đầu bác sẽ đến thăm bác đó! Con nán lại ở đây một lát con bé nó đến bây giờ đấy… rồi con xem xem đúng lời bác nói không! Hà hà hà… Ông bác vỗ đùi cười.
À thế ạ… có lẽ để hôm khác được không ạ, lúc này các bác sĩ đang chuẩn bị lên phòng điều trị cho bác của con…
Ừ! Vậy à? Vậy hẹn con hôm nào, cho hai đứa ngồi nói chuyện với nhau nhé! Hà hà… mà các con chắc bằng tuổi nhau thôi, không cần gọi con bé là chị đâu! À mà con tên gì? Thấy Thảo vội nên ông bác cũng vội vàng hỏi Thảo kéo lại quên.
Dạ con tên Thảo ạ… bác cho con xin phép hỏi tên bác ạ… Thảo đứng ở cửa phòng mỉm cười lễ phép nói.
Bác tên là Giới! Con dâu bác tên Ngọc! Thôi! Con đi lên đi không các bác sĩ chờ! Bác cảm con vì chiếc bánh! Ông Giới cười vừa nói vừa nhìn chiếc bánh. Thảo lễ phép chào ông Giới và quay người ra về, vừa mở cửa Thảo gặp một cô gái đang đi tới, trông cô ấy thật xinh với gương mặt rạng rỡ chẳng kém gì Thảo, có một vài nét giống nàng từ đầu tóc cho đến phong cách ăn mặc và cả chiều cao… Thảo liếc xuống thấy cô ấy cũng có một bộ ngực khá to… chân cũng rất dài và thẳng… chả lẽ đây là con dâu của bác Giới sao… cô ấy là Ngọc…
Thảo lễ phép chào ông Giới và quay người ra về, vừa mở cửa Thảo gặp một cô gái đang đi tới, trông cô ấy thật xinh với gương mặt rạng rỡ chẳng kém gì Thảo, có một vài nét giống nàng từ đầu tóc cho đến phong cách ăn mặc và cả chiều cao… chả lẽ đây là con dâu của bác Giới sao… cô ấy là Ngọc…
Hai nữ thần đi tới gần nhau… chắc hẳn cô gái kia cũng rất ngạc nhiên khi gặp một người xinh như Thảo, cô ấy cũng nhìn Thảo với một ánh mắt thân thiện, đôi môi đỏ mỉm cười…
Em chào chị ạ! Bỗng cô gái kia cúi đầu chào Thảo với vẻ mặt hết sức tự tin… Thảo hơi ngơ ngác nhưng rồi cũng cúi đầu chào lại và hai người mỉm cười đi lướt qua nhau… trông chiều cao của Thảo vẫn nhỉnh hơn cô gái này một chút.
Ngọc đấy hả con! Vào đây con… Ông Giới đứng trong phòng toàn kính giơ tay ra hiệu về phía Thảo như muốn nói đây là con dâu của bác ấy… Thảo mỉm cười từ xa và vẫy tay cúi chào hai người… nàng liếc nhìn Ngọc và bố chồng thân thiết nghĩ chẳng bù cho bố chồng nàng… trông cô gái đó thật xinh đẹp, không biết cô ấy là người ở đâu, cô ấy cũng cao như mình, cơ thể cũng đẹp nữa… Thực sự hôm nay Thảo đã gặp một “đối thủ” xứng tầm với mình. Bảo sao bác Giới nói nàng giống con dâu bác ấy…
Một tháng sau… Thảo run run cầm chiếc que thử thai trên tay, đôi mắt nàng ướt nhòa khi thấy que thử thai hiện lên hai vạch… Thảo ngồi thu mình trong góc tường nhà vệ sinh và khóc… nàng khóc không phải vì đau buồn mà quá lâu rồi… quá lâu rồi… con mới đến với mẹ… tại sao giờ này con mới đến… Thảo vì quá vui mừng mà đã khóc rất nhiều… Trước đó nàng có đầy đủ mọi dấu hiệu như ốm nghén rồi hơn một tháng không có kinh cũng khiến Thảo nghi ngờ, nhưng mọi dấu hiệu đều được Thảo dấu kín, kể cả ngày hôm nay… Bởi vì chuyện thụ tinh ống nghiệm đã dừng lại rất lâu… Chắc chắn hôm ở nhà bố Vũ đã thụ thai thành công…
Hơi lo lắng một chút, vì nàng không thể để anh Minh biết được… nhưng sau đó người đầu tiên Thảo báo tin vui đó chính là Linh, và cũng vì chuyện này Thảo và Linh lại hàn gắn mối quan hệ như xưa… Linh đã bày kế cho Thảo giả và cầm mẫu tinh trùng của chồng bay sang Singapore để thụ tinh ống nghiệm bằng một phương pháp hoàn toàn mới, phương pháp tiến bộ nhất của y học hiện đại. Tất cả cũng để dàn xếp câu chuyện thụ thai… chính vì vậy Thảo đã được sang Sing chơi với Linh suốt một tháng trời… Thời gian này Thảo cũng đã học rất nhiều kỹ năng để chuẩn bị làm mẹ, rồi những kỹ năng tự chăm sóc bản thân sau sinh…
Trong thời gian bên Sing Thảo tiếp tục nhận được một tin vui đó là bác Phú đã tỉnh, nhưng vẫn còn rất yếu, bác Mai có kể người đầu tiên bác Phú gọi tên đó chính là Thảo. Và bác Phú tiếp tục tiến đến giai đoạn hồi phục các chức năng của cơ thể, phải nói một người ngoài 70 tuổi sống được đã là một kỳ tích, chắc hẳn trong suốt thời gian hôn mê bác Phủ đã phải chiến đấu rất nhiều, có lẽ nguồn động lực duy nhất của bác Phủ đó chính là Thảo.
Về phía ông Vũ, sau khi lén lút làm tình với Thảo ở nhà riêng của mình, ông đã thành công thụ thai cho Thảo mà ông vẫn chưa biết… Ông hiện tại đang theo học một lớp cao cấp bên Thụy sĩ. Đúng như lời ông Vũ nói lần này ông đi khá lâu, cũng cỡ một đến hai năm. Một công đôi việc, thời gian này ông Vũ cũng đang muốn tránh mặt để dàn xếp ổn thỏa chuyện ông Phú… cũng rất may vì ông Phủ chưa chết nên mọi việc cũng hóa đơn giản hơn nhiều. Đây cũng là một điều rất may mắn đối với ông Vũ.
Còn về phần Minh, anh vẫn chưa biết vợ mình có thai, anh chỉ biết Thảo đã sang Singapore với ống nghiệm đựng tinh trùng của mình, anh rất yên tâm khi vợ sang bên đó với Linh nên ở nhà Minh cũng chuyên tâm cho công việc mới của mình tại ngân hàng, và thỉnh thoảng cũng có lên thăm bác Phú, chủ yếu để trả tiền viện phí…
Sau một tháng, Thảo quay về từ Singapore với một tin vui khiến cả nhà vỡ òa trong cảm xúc lẫn lộn, cả bà Hiền, Minh và bố mẹ đẻ của Thảo, tất cả mọi người vui sướng nhảy cẫng lên trong căn nhà của Minh Thảo… Những giọt nước mắt vui sướng xuất hiện trên gương mặt của mọi người ở đó… Đây là một tin vui cực kỳ lớn với cả gia đình, sau khi biết tin ông Vũ cũng rất muốn bay về nhưng lịch công tác dày đặc, ông chỉ biết chúc con dâu mình qua màn hình điện thoại, một vẻ mặt khó tả của ông Vũ, có lẽ ông vừa vui vừa hạnh phúc khi đoán được đó là đứa con của mình.
Sau ngày hôm đó, Minh đã thuê một giúp việc, một đầu bếp, một bác sĩ tâm lý luôn bên cạnh Thảo… và tất cả đều là nữ, anh muốn vợ mình ở trong một môi trường thoải mái nhất, không phải động tay vào thứ gì hay lo lắng điều gì để ảnh hưởng đến thai nhi.
Ba tháng sau… khi bụng Thảo bắt đầu to dần, nhưng tuyệt nhiên gương mặt nàng vẫn không hề thay đổi, vẫn xinh xắn đáng yêu như thường, chân tay vẫn thon nhỏ, ngực có to hơn chút nhưng không đáng kể vì bình thường ngực nàng to sẵn rồi… điều Thảo lo lắng nhất là đầu ti nàng nhưng trông chúng vẫn rất hồng hào chứ không giống như những mẹ bầu khác.
Ngày hôm nay… Thảo đến thăm bác Phú như thường lệ, bác Phủ lúc này đã tháo bột và nhẹ nhàng đi lại dưới sự chăm sóc tận tình của bác Mai. Và cũng trong thời gian này gia đình Thảo Minh đã nhận được thêm một tin cực vui nữa đó là Thảo đang mang thai một bé gái… Cả hai gia đình vỡ òa vì vui mừng, tất cả đều đang mong một đứa cháu gái chứ không phải cháu trai như những gia đình khác, có lẽ vì tư tưởng hiện đại nên gia đình nhà Minh Thảo cũng không đặt nặng vấn đề người nối dõi phải là con trai. Ông Vũ cũng vậy, đối với ông cháu nào cũng được, chỉ cần có dòng máu của ông thì cả gia sản này đều thuộc về đứa cháu này.
Sau khi có bầu, Thảo thấy tâm sinh lý của cơ thể mình thay đổi rõ rệt, nàng không còn nghĩ hay mơ tưởng đến chuyện tình dục nữa, không một chút hưng phấn nào… có lẽ vì nàng thường xuyên nghĩ đến đứa bé trong bụng và một phần cũng vì vị bác sĩ tâm lý luôn theo sát Thảo “tẩm bổ” cho nàng những tư duy, suy nghĩ tích cực nhất. Minh cũng vậy, từ lúc biết vợ có bầu, anh luôn đi đúng giờ về đúng giờ không lệch một ngày nào, anh từ chối mọi cuộc chơi với bạn bè để nhanh chóng về với vợ sau những giờ làm mệt mỏi, thời gian này có lẽ là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của Minh Thảo. Một hạnh phúc gia đình đúng nghĩa.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyensextv2.cc/thu-tinh-2/
Đúng chín tháng mười ngày tính theo tuổi thai của bác sĩ, Thảo đã thành công hạ sinh được một bé gái xinh như thiên thần… mang đặc các nét đẹp từ mẹ, không giống Minh cũng chẳng giống ông Vũ một chút nào, cả nhà vui mừng khôn xiết nhìn con bé nằm gọn trong vòng tay mẹ nó… Ngày hôm nay ông Vũ cũng xuất hiện ở viện với một bó hoa to đùng cùng với những món quà rất giá trị dành cho con dâu mình, từ sổ đỏ, căn hộ cho đến siêu xe ông đều tặng riêng cho Thảo.
Thảo đặt tên con mình là Nguyễn Tuệ Nhi, nàng và Minh chỉ mong con bé có đức tính hiền lành ngoan ngoãn và thông minh giỏi giang giống mẹ nó.
Sau bữa cơm liên hoan tưng bừng thì ông Vũ lại bay sang Thụy sĩ, nhìn cô con dâu mình ẵm đứa bé trong tay ông Vũ không có dám một chút sạn nào, mặc dù ông rất nhớ Thảo, nhưng có lẽ tương lai ông không còn lý do nào để được ngủ với con dâu mình nữa…
Ba tháng sau, ông Phú ra viện, ngày hôm nay ông cùng bà Mai đến thăm Thảo, ông Phú rất vui khi nhìn thấy con của Thảo, trông con bé giống mẹ y như đúc, mặc dù chỉ mang những món quà nhỏ nhưng cũng khiến Thảo cảm thấy rất vui, nàng cũng hiểu bác Phú tránh mặt bố Vũ nên lúc này mới dám đến thăm mình. Mặc dù ông Phú đã chuyển về phòng tại chung cư để tự điều trị nhưng ông vẫn không dám lên nhà Thảo khi không có bà Mai, một nỗi sợ vô hình khiến ông Phú không dám nảy sinh suy nghĩ vớ vẩn với Thảo…
Hơn một năm sau… Lúc này Tuệ Nhi cũng đã tập ăn dặm, con bé bỏ bú rất nhanh… Minh đứng ngắm nghía bộ ngực của vợ mình và thầm cảm ơn cơ địa và sắc tố của vợ, vì ngực Thảo quá đẹp, sau khi cho con bú nhiều như vậy nhưng vẫn rất hồng hào và không có chút chảy xệ nào, đầu ti cũng không to lên mà giữ nguyên dáng như cũ… mặc dù anh đã chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng Minh rất bất ngờ về cơ thể hoàn mỹ của vợ mình.
He he… Minh vừa nhìn vừa vuốt cằm suy nghĩ.
Anh nhìn cái gì vậy? Đồ dâm dê kia! Thảo mỉm cười lườm Minh. Sau đó nàng mặc áo lót và bế Tuệ Nhi ra phòng khách. Lúc này đồ ăn đã chuẩn bị sẵn trên bàn. Hơn một năm nay Thảo không phải làm gì, cũng không phải nấu nướng vi Minh thuê nguyên hai người để phục vụ nàng, chị bác sĩ tâm lý cũng vừa mới hoàn thành trách nhiệm của mình nên đã nghĩ việc từ sáng nay.
Con yêu, con cố gắng ăn để sau này lớn xinh giống mẹ nhé! Minh mỉm cười nói với Tuệ Nhi, con bé không hiểu bố nói gì nhưng cứ thấy bố là cười tít mắt, càng lớn Minh càng thấy giống Thảo một cách kỳ lạ, con bé không hề giống anh một chút nào, điều này càng làm Minh yêu Tuệ Nhi hơn, vì giống anh sẽ không thể xinh như bây giờ được, chân tay con bé cũng dài nữa, chắc chắn sau sẽ cao hơn mẹ nó đây.
Tay anh có sạch không đó mà sờ vào má con? Thảo cầm bát cháo ăn dặm đến bón cho Tuệ Nhi. Minh đứng nhìn vợ mình ân cần chăm sóc con khiến anh hạnh phúc không thể tả được cảm giác lúc này, tim anh đập mạnh khi thấy vẻ đẹp của cô gái ngây thơ đáng yêu ngày nào nay đã làm mẹ, một người mẹ ân cần khéo léo nhất Minh từng gặp, mặc dù mệt mỏi chăm con nhưng chưa bao giờ Minh thấy Thảo cau mày dù chỉ một chút, nụ cười luôn rạng rỡ trên đôi môi của Thảo khi nhìn vào Tuệ Nhi. Chắc hẳn cô ấy đang rất hạnh phúc khi nhìn vào bản sao của mình.
Hình như bác Phủ đó anh! Anh ra mở cửa đi! Nghe thấy tiếng chuông cửa, Thảo vừa thổi thìa cháo vừa liếc ra nói với Minh. Hôm nay Minh mời bác Phú lên ăn cơm. Thảo nhìn cái tướng của chồng với cái vẻ mặt đó, khiến nàng lại nghi ngờ chồng sắp dở trò… cũng rất lâu rồi, cả nàng và Minh chưa nói đến chuyện đó… có Tuệ Nhi vào cuộc sống thay đổi chóng mặt.
Để cô mở cho! Cô giúp việc nhanh chóng đi ra mở cửa.
Chào cô! Khặc! Khặc! Bé con của ông đâu rồi! Vừa bước vào cửa ông Phú cầm túi quà nhỏ lên đi khập khiễng đến chỗ Tuệ Nhi.
Con đang ăn giỏi lắm đấy ông ạ! Thảo mỉm cười nhìn bác Phú, sau vụ tai nạn đó trông bác Phú giả hơn và yếu hơn rất nhiều, giọng nói cũng thay đổi, răng chẳng còn cái nào, chân thì thương tật đến cuối đời.
Thảo ơi! Em đưa con ra bàn ăn đi, cả nhà ngồi ăn cùng nhau! Minh mỉm cười, anh đứng giữa nhà nhìn lão Phú và vợ mình.
Vợ anh trông vẫn đẹp như xưa có điều có thêm Tuệ Nhi ở bên cạnh, thậm chí nhìn vợ anh lúc này còn toát lên vẻ quyến rũ của một người phụ nữ có con hơn trước rất nhiều. Dáng người thẳng, ngực ưỡn mông cong, hai cánh tay gầy vẫn vậy không có chút thay đổi nào, làn da trắng như tuyết… Lão Phú thì vẫn tương phản như vậy, gầy gò ốm yếu, đen nhẻm xấu xí, sau tai nạn trông cứ như mấy ông cụ sắp gần đất xa trời. Minh nghĩ bụng nếu như lão ta không thường xuyên tập gym chắc chắn đã không qua khỏi được vụ vừa rồi, thực sự quá kinh khủng, hôn mê gần hai tháng, mất cả năm trời để hồi phục được chút ít… cũng tiêu tốn không biết bao nhiêu tiền của anh, nhưng vì lão ta cũng đôi lần cứu Thảo nên coi như đó là một sự trả ơn của gia đình.
“Oe!!! Oe…”
Bỗng Tuệ Nhi khóc khi Thảo ẵm lên mang ra bàn ăn, nàng không dỗ được đành phải vạch ngực ra cho Tuệ Nhi ngậm, vì vừa chuyển qua ăn dặm nên con bé vẫn chưa quen.
Thấy Thảo ngồi xuống ghế vạch ngực ra khiến lão Phú có phần lúng túng, Thảo cũng liếc lên nhìn bác Phú và đỏ mặt, nàng quay nhẹ người đi chỗ khác. Minh cũng nhìn thấy điều đó, ngay lập tức người Minh có phản ứng… anh liền đến vỗ vai bác Phú.
Bác thích nhìn thì nhìn đi, cháu không phản đối đâu ha ha! Minh cười dâm dê nói nhỏ vào tai lão Phú nhưng vẫn bị Thảo nghe thấy… lông mày nàng nhíu lại, năng lườm ra chỗ hai con người biến thái kia rồi quay lại nhìn Tuệ Nhi.
Khặc khặc… thôi để bác ra dọn cơm! Lão Phú xấu hổ quay người đi, nhưng lâu lắm rồi lão mới nhìn thấy ngực của Thảo, tỉ con bé vẫn hồng quá, to tròn nhưng thực ra Thảo đã hết sữa và cho Tuệ Nhi uống sữa ngoài từ lâu rồi, chẳng qua con bé bị dịn hơi mẹ nên nàng mới cho Tuệ Nhi cắm mặt vào ngực mình một chút để con bé tự trấn an.
Minh ơi! Bác dọn xong cơm rồi! Mời mọi người ra ăn cơm! Cô đầu bếp cười nói.
Ả! Hai cô ơi! Cháu cảm ơn hai cô! Hôm nay hai cô cầm ít tiền ra ngoài chơi cho khuây khỏa, tối về cũng được ạ! Minh vừa nói vừa đưa cho hai cô một cái phong bì tiền, một cô giúp việc, một cô đầu bếp. Lúc đó Thảo vừa ẵm Tuệ Nhi tới, nàng trùng mắt xuống nhìn chồng, nàng đoán chắc chắn anh Minh có ý đồ gì rồi… tự nhiên bảo hai cô đi ra ngoài. Thảo không nói gì, gương mặt hơi hồng lên và ngồi xuống ghế.
Trong bữa cơm vui vẻ, cả ba người ôn lại chuyện xưa, có vui có buồn, nhưng chưa ai dám nói đến những chuyện tế nhị vì quá lâu rồi, một sự gượng gạo vô hình khiến cả ba người đều thấy ngại… Sau khi ăn xong bát cháo dặm, uống một cữ sữa, Tuệ Nhi lăn ra ngủ như con cún con, Thảo từ từ đặt Tuệ Nhi vào trong chiếc cũi hàng hiệu, tiếng nhạc du dương dành cho bé vang lên khiến Tuệ Nhi chìm vào trong giấc ngủ say.
Sắp tới… bác định về quê… cùng với bác Mai… Lão Phú vừa nói vừa cầm chén rượu nhỏ uống một ngụm, trông lão có vẻ rất buồn.
Bác… không làm trên này nữa ạ… Thảo và Minh cùng bất ngờ về quyết định này của bác Phú.
Sao bác không rủ bác Mai lên đây ở cùng, nhìn hai bác hợp nhau lắm đấy ha ha…
Minh cười nói, anh biết trong thời gian qua bác Mai và lão Phú khá thân thiết với nhau, và trước đó anh cũng nghe bác Mai tâm sự về việc sẽ đưa bác Phủ về quê cùng sống nhưng không biết ý bác Phú thế nào… có lẽ hai người trong khoảng thời gian chăm sóc nhau cũng đã nảy sinh tình cảm, trông họ mới thực sự đẹp đôi, một tình cảm được xây dựng một cách đúng nghĩa.
Bác… nghỉ việc rồi, các cháu xem… bây giờ bác tật nguyễn thế này người ta không thuê bác nữa. Dù gì hôm nay cũng đến cảm ơn hai cháu suốt thời gian qua đã chiếu cố chăm sóc và giúp đỡ bác! Hai cháu như ăn nhân, như một người bạn, người nhà của bác! Khi nào Tuệ Nhi lớn, hai đứa đem cháu nó về quê thăm bác được không… khặc! Khặc… Lão Phú cười nói vừa rơm rớm nước mắt.
Nhưng mà… quê bác Mai ở xa đây lắm ạ, tận trong miền Nam… Thảo nói xong rồi nhìn chồng, không biết thông tin đó có chính xác không vì nàng chỉ nghe nói vậy.
Ừ! Đúng rồi, thực ra bác Mai không phải người nhà bọn cháu, bác ấy là giúp việc cho ông bác dưới quê nhà cháu, thi thoảng có việc gì cháu gọi cho bác ấy lên đây làm coi như kiếm thêm thu nhập… Nếu bác ấy chuyển hẳn về quê có lẽ sẽ xa lắm, vì nhà bác ấy ở tận Cà Mau… Minh vừa nói vừa gắp đồ ăn.
Bác cũng nghe bà Mai kể như vậy, thôi thì bác già rồi, cũng gần đất xa trời, nay lại tật nguyền cũng may có bà Mai bầu bạn những năm tháng cuối của cuộc đời âu đó cũng là một cái phước của bác… Lúc này… bác chỉ muốn an phận thủ thường sống cuộc sống an nhiên… Lão Phú nói và cầm chén rượu lên cạch với Minh.
Thảo nhíu lông mày lại nhìn bác Phú, có lẽ mọi chuyện không đơn giản như vậy, trước đó bác ấy nói rất thích sống ở thủ đô và thích sống cạnh mình nữa… nhưng lúc này trong đôi mắt bác ấy có những nỗi niềm khó nói kèm theo đó là một chút lo sợ… có khả năng do tai nạn vừa rồi đã khiến bác ấy sợ và muốn trốn khỏi đây, vậy có nghĩa bác ấy vẫn bị đe dọa? Hoặc do bác ấy biết tính chất của chuyện này hết sức nguy hiểm và có thể sẽ chưa chấm dứt… vừa hay ngày hôm qua anh Minh có nói bố Vũ một vài ngày nữa sẽ về nước kết thúc khóa học… có khi nào… bác ấy sợ bố Vũ… Thảo nhìn bác Phú vừa thương bác ấy vừa có một nỗi buồn man mác trong lòng.
Uống đi bác! Hôm nay bác cháu mình say sưa một chút nhỉ ha ha Minh rót đầy cho ông Phú và cả hai đều uống cạn.
Khả! Rượu ngon! Rượu ngon! Lâu lắm rồi bác mới được uống! Lão Phú cười hở hàm răng móm mém của mình, rồi nhìn qua Thảo, thấy Thảo chống tay vào cảm nhìn mình khiến lão Phú xấu hổ che mềm.
Rượu này tốt cho cái đó lắm! Cháu đặt mua bên Thái Lan đó bác ha ha… họ ngâm chum chôn đất cả 20 năm nay rồi… bác uống về tối vật bác Mai ra thì hết xẩy! Ha ha! Minh lỡ mồm nên phải cười lớn chữa quê.
Anh ý nhờ! Vô duyên… Thảo cau mày măng Minh.
Khặc khặc! Không sao! Minh nó thẳng tính! Chứ thú thật với các cháu, bác với bác Mai cũng như hai người bạn già với nhau thôi chứ chuyện đó bác Mai không còn hứng thú nữa… Nói xong lão Phú cười rồi liếc nhìn Thảo.
Vậy có nghĩa là bác vẫn còn hứng thú đúng không ha ha… Minh vỗ vào lưng bác Phủ cười.
“Khặc khặc khặc…”
Lão Phủ cười sướng như như bị sặc nước.
Chết! Chết! Thế này lát uống vào lên cơn thì ai chịu trách nhiệm đây ha ha! Minh vẫn đá đưa Thảo mấy vấn đề này, anh vừa nói vừa nhìn vợ cười. Thảo thở dài nhìn chồng và bác Phú gợi ý đủ kiểu, nàng cũng có chút đỏ mặt, lâu rồi cũng chưa nghĩ đến chuyện đó…
Thảo… Minh gọi tên vợ và cười cợt, nửa đùa nửa thật, nhưng hàm ý rất rõ ràng khiến Thảo thở dài.
Anh hâm à, bác ấy đang bị bệnh đó! Thảo đỏ mặt… nàng liếc xuống Tuệ Nhi thấy con bé ngủ say… sau đó nàng nhìn bác Phú, thấy bác ấy nhìn vào ngực mình khiến nhiên cơ thể nàng bỗng rạo rực khó tả…
Nếu không bị bệnh thì em đồng ý hả ha ha ha!! Cũng lâu rồi, vợ chồng mình không vui vẻ một chút nhỉ ha ha… Minh cười cợt ga gẫm, trông mặt cũng say lắm rồi. Ông Phủ cười ngại chẳng dám nói gì.
Hmm… Thảo thở dài.
Này! Bác Phú! Cháu thề với bác, cháu chưa thấy ai có dương vật to dài như bác đấy… Minh say ngà ngà, một phần cũng vì suy nghĩ thật một phần để khơi dậy sự hưng phấn trong vợ, vì Minh biết thời gian vừa qua vợ anh không mảy may có một chút nhu cầu nào, lúc nào cũng chỉ thấy cô ấy cười nói với Tuệ Nhi… Nhưng anh biết thẳm trong cơ thể vợ là một núi nhu cầu cao chót vót chưa bị kích hoạt.
Ui dào!! Các cụ thân sinh ra những năm đói khổ, bác cũng không hiểu sao… lại quá khổ đến vậy… khặc khặc… Lão Phú cười sướng, gương mặt nhàu nhĩ bỗng trở nên tươi roi rói vì tự hào.
Chắc ngày xưa vợ bác phải sướng lắm nhề ha ha Minh vừa nói vừa nhìn vợ, Thảo mặc dù đang cầm điện thoại lướt web nhưng đôi lông mày lá liễu nhíu vào chứng tỏ cô ấy cũng đang khá quan tâm đến câu chuyện đó.
Nào có thấy bà ấy nói gì, ngày xưa nhà nghèo làm lụng vất vả làm gì còn thời gian nghĩ đến chuyện đó hả cháu… khặc khặc… đẻ con cũng chỉ là nghĩa vụ… nên… bác và vợ cũng chẳng ham hố gì cho cam… Lão Phủ cười nói, chất giọng móm mém nghe vừa buồn cười vừa thương. Minh cầm chén rượu cạch tiếp với lão Phú rồi hai người lại uống cạn.
Thế! Này! Cháu hỏi thật nhé! Minh nói câu này rồi nhìn vợ, thấy Thảo trùng mắt xuống lườm Minh, nhìn chồng nhẹ nhơn biết có điều chẳng hay Thảo mở to mắt ra hiệu cho chồng đừng nói nữa nhưng càng vậy Minh càng muốn trêu vợ.
Ừ! Cháu hỏi đi, có gì bác sẽ trả lời hết khặc khặc… Lão Phú cao hứng, dù gì hôm nay có lẽ cũng là bữa cơm cuối cùng lão ăn ở nhà Thảo nên lão cũng rất cởi mở… có gì nói đấy.
Ngày trước… bác làm chuyện đó với Thảo có sướng không? Minh nói xong cười nhe răng và chẳng dám nhìn sang vợ.
Này! Anh Minh… Thảo cau mày lườm chồng.
Ui dời! Cứ làm việc của em đi! Chuyện đàn ông! Hệ hệ!
Có… có chứ… Lão Phú gật gù.
Sướng như thế nào bác! Minh gặng hỏi và lại liếc vợ, gương mặt Minh gượng gạo là Thảo biết anh ấy bắt đầu lên cơn điên rồ rồi.
Bác… không tả nổi… sướng lắm… Lão Phủ hôm nay cũng rất thẳng thắn, như thể lão cũng đang hiểu Minh muốn gì và lão đang rất chờ điều đó… Cả ba người đều một thời gian dài rồi không có trải qua chuyện ấy nên ai nấy đều rất nóng lòng, vội vã… nhưng chỉ có diều Thảo vẫn chưa thực sự nghĩ đến những cảm giác ấy nên nàng thấy không thoải mái khi bị đem ra nói những lời thiếu văn minh như vậy.
Thảo! Thế còn em? He he Minh nhìn sang Thảo thì vợ anh đứng phắt dậy, lườm Minh một cái rồi đẩy xe đẩy của Tuệ Nhi vào trong phòng ngủ.
Ơ kìa Thảo… Minh gọi với theo, lúc này anh mới nhận ra có lẽ do mình đã quá vội vã chăng, anh dám chắc vợ mình cũng đang muốn nhưng chẳng qua vì một thời gian quá dài nên cô ấy vẫn chưa làm quen lại được.
Đi! Bác vào đây với cháu! Minh chạy ra chốt cửa và rủ ông. Phú vào phòng ngủ của hai vợ chồng, nhìn cái tướng của Minh lão Phú biết thằng bé này chắc cũng đang hứng lắm rồi… lão Phú nở nụ cười trên đôi môi móm mém và bước theo Minh… Mở cửa vào phòng, một mùi thơm xộc lên mũi khiến ông thích thú vì Thảo lúc nào cũng rất thơm và sạch sẽ… đến căn phòng cũng sạch cỡ này cơ mà…
Em! Ở hay! Sao lại vào trong này, mai kia bác Phú về quê rồi… Minh ngồi xuống lân la ở đầu giường.
Em… không có ý đó… chẳng qua anh nói mấy câu đó khiến em khó chịu… Thảo nhíu mày lại nói nhỏ.
Bác Phú vào đây bác! Minh vẫy tay, lão Phú từ từ bước vào bên trong. Hai bên má Thảo bỗng đỏ ửng và có phần ngại ngùng.
Hôm nào bác về quê đó ạ… Thảo mỉm cười nhìn bác Phú.
Bác tính hai hôm nữa, sau khi thu dọn đồ đạc xong thì bác với bác Mai bắt xe về miền Nam… Lão Phú lấm lét ngồi ở cuối giường.
Vậy… từ giờ bác cháu mình không được gặp nhau nữa ạ? Hi… Thảo mim cười.
Khặc khặc… bác cũng không rõ mình sẽ sống được bao lâu nữa… bác muốn các cháu biết… khoảng thời gian ở bên các cháu là khoảng thời gian hạnh phúc, đáng sống nhất trong cuộc đời bác! Bác sẽ không bao giờ quên thời gian này… dù có chết, dù có sang kiếp khác bác cũng không bao giờ quên các cháu! Lão Phú nói những lời từ tận đáy lòng mình khiến Minh và Thảo đều thấy cảm động.
Làm gì mà không gặp được! Bác ở đầu, cứ nổ địa chỉ bọn cháu rảnh đến chơi ha ha… Minh nói lớn trong phòng, anh là một người sống tích cực không thích sự mùi mẫn nên anh luôn là người phá tan bầu không khí này.
Suỵt! Anh nói bé thôi cho Tuệ Nhi ngủ! Thảo do một ngón tay lên miệng.
Yên tâm, cún con của bố ngủ say lắm! Ha ha Minh nhìn vào cũi cười với Tuệ Nhi.
Khặc khặc… cảm ơn các cháu… không biết kiếp trước bác tu tâm tích đức thế nào kiếp này lại gặp được các cháu thật quá đỗi may mắn… Lão Phú nhìn Tuệ Nhi với ánh mắt trìu mến.
Bác ngồi lên đây! He he Minh nhảy lên nằm cạnh Thảo bên tay trái và gọi lão Phú.
Nhưng… Lão Phú lưỡng lự không dám trèo lên.
Anh định làm gì đó! Thảo nhìn Minh nói nhỏ, thấy chồng khó hiểu là nàng đoán được ngay ý đồ đen tối của anh ấy… Càng nghĩ đến Thảo càng xấu hổ, vì lâu lắm rồi… nàng không nghĩ đến chuyện tình dục… nay cảm giác nó đang sôi sục dần trong cơ thể… nàng không thể tự dặn “thứ đó” rằng hãy ngủ yên đi… nhưng khi nhìn bác Phú nàng lại bất chợt nghĩ đến những khoảnh khắc thăng hoa xưa kia… rồi nàng nghĩ cả năm nay chăm sóc Tuệ Nhi… có lẽ cũng đã đến lúc thư giãn một chút… Càng nghĩ mặt Thảo càng đỏ ửng…
Ăn uống xong rồi thì lên nằm nghỉ ngơi một chút, nói chuyện thôi mà em! He he, tâm sự với bác Phủ trước khi bác vào nam sống… chứ anh có ý gì đâu he he… Minh vừa nói vừa cười nhẹ nhờn và chùm chăn kín người cùng với Thảo, và kéo nàng nằm xuống. Thảo nhíu mày lại nhưng nàng cũng ngoan ngoãn nghe theo chồng… Nghĩ thời gian vừa qua anh Minh cũng đã rất cố gắng cân đối công việc gia đình để làm một người bố tốt… có lẽ nhân dịp này anh ấy cũng muốn thoải mái một chút… sự hưng phấn của cơ thể là một phần, phần còn lại nàng muốn bù đắp cho chồng càng nhiều càng tốt… Nhưng vẫn phải trong khuôn khổ chấp nhận được.
Thôi… bác người bẩn thỉu không dám lên đâu… Lão Phú cười ngại.
Bác lên đây đừng ngại, cháu sẽ kể cho bác tại sao bác lại gặp may mắn đến vậy… bác không muốn biết ư… Minh khơi dậy tính tò mò của lão Phú… nhìn cái mặt sướng căng lên thế kia còn giả bộ nữa.
Ừ ừ có có… Lão Phủ trèo hai chân lên giường nhưng không dám dịch lại gần Thảo.
Bác dịch vào đây! Nằm cạnh vợ cháu này, nghỉ ngơi cho khỏe bác ạ! Minh chỉ tay xuống giường, Thảo cau mày nhìn Minh, nàng rất ngại cái tình huống thế này, nhưng chả lẽ lại bảo bác Phú đi xuống.
Cuối cùng lão Phú cười ngại, lão gãi đầu gãi tai, gương mặt già nua chảy xệ tủm tỉm cười lết gần đến chỗ Thảo và nằm xuống cạnh nàng… Minh với tay sang cầm chăn đắp cho lão Phú… lúc này người lão Phú đang nằm sát với người Thảo… hương thơm của con bé thoang thoảng khiến lão Phú sướng nở mũi… mùi thơm của Thảo là một mùi thơm rất quyến rũ, nó pha trộn giữa nước hoa đắt tiền và mùi hương của cơ thể nàng tạo nên một mùi quyến rũ đặc trưng không thể nào quên…
Mọi người nằm im trên giường một lúc, không gian bỗng không có một tiếng động nào vì sự ái ngại của mọi người… ai nấy đều hồi hộp không thể diễn tả được… Cuối cùng Minh cũng lên tiếng bày tỏ quan điểm của mình, anh thú nhận với cả vợ và bác Phú về căn bệnh của mình thực sự như thế nào, mặc dù hai người ấy cũng đã biết từ lâu nhưng hôm nay Minh bày tỏ nó một cách chi tiết tại sao lại như vậy, và từ lúc nào, tại sao bắc Phú lại được chọn, tại sao anh lại thích vợ mình làm tình với một ông già chứ không phải một thanh niên trẻ… và Minh nhận lỗi của mình với vợ về khoảng thời gian bỏ rơi cô ấy cô đơn một mình… rồi sự thật trên giường của Minh quá kém, và anh muốn bù đắp lại cho vợ bằng cách đó…
Sự thành thật đến trần trụi đó làm Thảo và ông Phú đỏ cả mặt, điều này khiển sự hưng phấn của Thảo dần trỗi dậy trong nàng sau bao lâu ngủ yên…
Có một điều quan trọng hơn tất cả… đó là hạnh phúc của vợ cháu… cháu biết cô ấy đã phải chịu đựng giày vò suốt từng ấy thời gian… con người mà bác… phải có nhu cầu chứ đúng không nào! Minh cười gượng nói.
Lão Phú gật gù nhìn Minh lắng nghe một cách chăm chú. Không ngờ chuyện chăn gối nhà chúng nó lại phức tạp đến vậy, phải nói không nên nhìn vào một vài khía cạnh mặt nổi của một gia đình để đánh giá họ có hạnh phúc hay không… Ai nhìn vào gia đình Minh Thảo cũng phải ao ước, đâu có biết nó có những khoảng lặng khó nói đến vậy… Cuối cùng lão Phú cũng hiểu là do Minh muốn bù đắp cho vợ, muốn vợ nó được trải nghiệm những thứ đó… chứ cuộc đời lão cũng đâu thực sự may mắn đến vậy… tất cả lão Phú phải thầm cảm ơn thượng đế đã ban cho lão một con cu khủng như thế này.
Được rồi! Cháu vừa mới thành thực rồi, nói hết suy nghĩ cảm nhận của mình rồi, bây giờ đến hai người he he… Minh chống một tay lên nhìn vợ và lão Phú. Thảo cầm điện thoại nghịch rồi cau mày lại, tự dưng phải nằm giữa hai người… và… từ nãy đến giờ tay bác Phú chạm vào cánh tay nàng thấy ngại ngại sao á.
Cảm giác của bác thế nào khi đút vào trong vợ cháu? Minh nở mũi hỏi lão Phú một câu thẳng tưng khiến Thảo mở to mắt quay sang nhìn chồng kiểu “anh đang nói cái quái gì vậy?”. Lão Phú cũng vậy, lão ngơ ra một lúc rồi nuốt nước bọt nói.
Bác… bác… thấy… sướng… sướng lắm… khít và ấm vô cùng… Lão Phú ấp úng.
Vậy thôi sao? Bác thấy vợ cháu xinh không? Minh vừa nói vừa thọc tay vào trong áo vợ, lật ảo con lên và sở ti Thảo. Lúc này anh thấy đầu ti Thảo cứng lên rất nhanh.
Bác… Kiến thức của bác về vẻ đẹp còn quá hạn hẹp… không có ngôn từ nào văn hoa hơn để tả được vẻ đẹp của cháu Thảo… bác chỉ biết chưa bao giờ thấy một cô gái nào đẹp như cháu… với lại… Lão Phú ấp úng, mắt liếc xuống chăn.
Bác cứ nói đi đừng ngại… hôm nay chúng ta hãy thẳng thắn với nhau được chứ? Sau này không còn cơ hội được gặp nhau đâu! He he… Minh rất hồi hộp chờ đợi hai người họ nói ra những suy nghĩ thầm kín của mình, đây cũng là một trong những sở thích quái đản của anh.
Với lại… người cháu thơm lắm… bác rất thích mùi này… và… bác… thắc mắc tại sao ngực cháu to thế… mà không xệ… Lão Phú vừa nói vừa nhìn Thảo, lão nhân cơ hội này để giải đáp những thắc mắc của mình… Lão sợ Thảo sẽ giận nhưng thật kích thích khi nói ra được câu đó, điều này khiến chim lão bắt đầu củng to trong chiếc quần vải.
Thảo kìa! Trả lời bác ấy đi! Minh vừa mân mê ngực vợ vừa nói.
Hmm… Cháu không biết nữa… Thảo mím môi lại, nàng xấu hổ không biết phải giải thích thế nào…
Thể chân vợ cháu không đẹp à? He he…
Có! Có! Đẹp lắm… dài lắm… Lão Phú thở mạnh, càng nói lão càng thấy nứng hết cả người, lão không chịu được nữa mà đưa tay chạm vào đùi Thảo, thấy con bé để im lão lần mò những ngón tay mình sở dài Thảo bên ngoài lớp quần pijama.
Thế còn em? Em có sướng không? Minh thở phì phò hỏi vợ.
Em… Thảo không nói được vì bên dưới buồn quá, bác Phú cứ lân la dưới đùi mình… tự dưng chồng lại bày ra cái trò này… như hâm ý…
Cái đó của bác Phủ đút vào em có sướng không? Của bác Phú có to không? Minh hỏi dồn dập, mặt anh dần đỏ… ngoài cuckold ra Minh còn là một người rất thích khẩu dâm. Càng được đối phương diễn tả bằng lời nói anh lại càng sướng.
Hmm… Thảo liếc nhìn chồng thở dài, gương mặt đỏ ửng, trống vợ anh lúc này thật xinh và quyến rũ.
Em cứ nói đi! Anh muốn nghe! Đi mà… Minh nài nỉ.
Em nói anh không được giận đâu đó… Thảo hỏi lại chồng để phòng, vì tính cách của Minh cứ thay đổi chóng cả mặt.
Ừ! Anh không giận! Yên tâm! Anh thề!
Thì… to chứ… anh cũng thấy mà… Thảo dường như cũng dần bị cuốn vào guồng xoáy khẩu dâm của chồng và lão Phú… điều này khiến cơ thể nàng hưng phấn… quá lâu rồi nàng bắt đầu mới có lại cảm giác này. Lão Phú chớp chớp đôi mắt già nua vì sướng khi nghe Thảo nói vậy… biết con bé cũng chấp nhận nên lúc này lão đánh liều, lão tử từ luồn tay mình xuống bướm Thảo và sở nhẹ. Người lão run lên khi chạm vào mu bướm mềm mềm của Thảo bên ngoài lớp quần.
Thể có sướng không? Minh gặng hỏi. Chờ Thảo trả lời lão Phú càng ấn mạnh xuống mu bướm và dùng ngón giữa miết xuống bên dưới.
Ưm… Thảo nhắm mắt lại nhẹ nhàng gật đầu hai cái… nước nhờn bên trong âm đạo nàng bắt đầu chảy ra.
Sướng thế nào? Minh nuốt nước bọt, biết vợ mình sướng chim anh càng lúc càng cứng hơn.
Em… không biết… Thảo thều thào nói vì buồn, lồng ngực nàng thở mạnh, có lẽ nàng đang rất có hứng rồi… bất chợt cánh tay phải của Thảo đưa xuống sờ chim bác Phú… Thảo run nhẹ khi chạm vào con quái vật khổng lồ cứng như hòn đá… Lão Phủ như phát điên khi Thảo chủ động sờ chim mình… mặt lão đỏ ổn… tay lão run run đưa lên cạp quần Thảo, lão lấy những ngón tay của mình luồn vào lớp quần pijama rồi sau đó là lớp quần lót… và thò vào trong sở chùm lông lún phún mượt mà của Thảo…
Thấy bác Phú sở bướm mình… Thảo cũng thò tay vào trong quần bác Phú và sờ con chim nóng hồi của bác ấy… cơ thể Thảo càng lúc càng có hứng, bên dưới âm đạo chảy khá nhiều nước nhờn. Thảo nắm lấy dương vật bắc Phú và sóc nhẹ. Lão Phú thấy vậy cũng luồn ngón giữa xuống khe bướm Thảo, ngón tay lão ngập vào trong một đống nước nhờn, sau đó lão cong ngón tay và miết lên khiến Thảo giật mông một cái. Cả hai bác cháu nhẹ nhàng cử động như đang bí mật giấu Minh vậy. Càng lén lút cả hai càng thấy hưng phấn.
Em sướng thế nào… em tả được không? Minh cũng hứng tình lắm rồi, anh luồn tay ra sau tháo áo lót của Thảo và ném xuống giường… Lúc này chiếc chăn che kín cả ba người khiến Minh chỉ nhìn thấy mặt lão Phú và vợ mình đỏ ửng, miệng thì há ra thở trông hai người có vẻ cũng khẩn trương lắm rồi.
Thảo! Nói đi mà… Minh vừa bóp bộ ngực to của vợ vừa hối thúc.
Em… không tả được… chỉ biết… sướng lắm… Thảo nhíu lông mày lại, nàng cũng biết căn bệnh của chồng mình nên cố gắng để chiều anh ấy… chứ thực sự Thảo không thích nói chuyện này cho lắm… nhưng nó cũng rất kích thích đấy chứ… vừa nói nàng vừa nắm chặt chim bác Phú và sóc nhẹ. Lão Phú cũng vậy, mắt lão liếc nhìn Minh và đưa ngón tay miết hột le của Thảo rồi thi thoảng đưa ngón giữa xuống thọc vào trong bướm, ngập cả ba đốt ngón tay vào trong một đống nước nhờn… cảm giác vừa ấm vừa khít. Thảo mím chặt môi và nhắm mắt lại thờ… Những ngón tay của bác Phú đang làm cơ thể nàng phản ứng mạnh.
Sướng thế nào nữa… hờ hờ… Minh tiếp tục hỏi, anh nằm sát lại và mút tai Thảo.
Ưm… sướng… phát điên lên ý… cả người tê dại… cảm giác bị lấp đầy… em khó tả lắm… Thảo rụt cổ lại và khẽ rên… Nghe Thảo nói vậy Minh càng sướng phát điên, anh bóp chặt ngực vợ rồi mút tại nàng chùn chụt.
Thật à… Thế… em… chụt… có muốn nữa không? Hờ hờ… Minh sướng vì được khẩu dâm với vợ, anh sắp không thể bình tĩnh nổi.
Ưm… ưm… Thảo gật đầu nhẹ một cái. Cơ thể năng lúc này hưng phấn lắm rồi.
Minh lật chăn ra và mút ngực vợ, sau đó liếc thấy cánh tay của vợ đang hướng về phía bắc Phú… thấy vậy anh bất ngờ lật chăn ra, thấy Thảo đang thò tay vào trong quần bác Phú… còn lão Phú cũng đang thò tay vào trong quần vợ mình, điều này anh không hề biết… nhưng sự chủ động lén lút này của hai người đã khiến anh sướng phát điên. Anh biết hai người họ cũng đang nhớ nhau mà… Minh vội vàng ngồi dậy lột hết quần áo của mình… vừa cởi anh vừa nhìn Thảo và lão Phú rút tay ra khỏi quần của nhau… Thảo ngồi dậy mở to mắt nhìn Minh, gương mặt đỏ ửng, hơi thở nặng nề… Sau đó nàng cũng tự cởi áo và quần của mình ném lên đầu giường, hành động khẩn trương đó của vợ khiến Minh biết Thảo cũng không kiềm chế được nữa rồi…
Thấy hai người lột đồ, lão Phú cũng cởi hết quần áo, con chim khủng của lão bật ra cong tớn chia lên trần nhà trông phát khiếp. Thảo mím môi nuốt nước bọt… lâu lắm rồi… nàng mới lại nhìn thấy dương vật bắc Phú, nhưng lúc này lông chim bác Phủ đã mọc khá nhiều rồi, trông đen xì và rậm rạp.
Bỗng lão Phú và Thảo nhìn nhau… lão nhìn xuống cơ thể cực phẩm trắng như tuyết của Thảo, cùng với đó là đầu ti hồng hảo cương cứng, chùm lông lún phún thoát ẩn thoát hiện. Thảo cũng vậy, nàng mặc kệ chồng đang ngồi đó, mắt nàng không thể rời ra khỏi cái dương vật to khủng khiếp của bác Phú, trông nó căng lên hết cỡ khiến những đường gân nổi rất rõ trên thân dương vật.
Minh thấy cảnh này anh biết hai người sắp không chịu được nữa, anh liền bắt đầu cầm chim mình và sóc… sau đó lão Phủ không cần chờ Minh cho phép, lão lao vào Thảo vật nàng ngã xuống, ngay lập tức Thảo cũng dạng to hai chân mình và ôm vào vai bác Phú… Lão Phú nằm đè lên cơ thể Thảo và chia dương vật mình vào lỗ âm đạo đang chảy nước nhờn của nàng… Cả Thảo và lão Phú thở mạnh nhìn nhau. Lồng ngực hai người hô hấp rất nhanh, Lão Phú nhìn xuống ngực Thảo và há to cái mồm móm mém không có răng lao xuống mút ngực Thảo một cách điên cuồng, lão vừa mút vừa bóp một bên ngực.
Ưm… ư… Thảo rên rỉ, hai chân nàng quặp vào người bác Phú đầu nàng ngửa lên rên trước sự chứng kiến của chồng. Minh đứng xuống giường sóc lọ và nhìn vợ mình với lão Phú quẩn nhau trên giường… anh nhìn bộ ngực to của vợ bị lão Phú bóp ngấu nghiến thành nhiều hình dạng cảm thấy kích thích kinh khủng, ngực là một nơi Thảo chăm sóc khá cẩn thận và là một trong những nơi cấm địa chỉ có Minh được phép sở… Nhưng lúc này… anh thấy vợ mình còn đang ưỡn ngực lên trông rất thoải mái… Minh mở to mắt nhìn phản ứng của vợ… và cảm thấy kích thích kinh khủng vì đây là những hình ảnh hầu như anh chưa bao giờ từng thấy qua ở vợ mình.
Bác… đừng bác… Thảo thở dốc và đẩy lão Phú ra vì cảm nhận đầu khắc bác Phú đang ở miệng âm đạo mình.
Không cần bao! Hôm nay anh cho phép! Minh vừa sóc vừa nói… Thảo quay đầu nhìn chồng tầm hai giây rồi mím môi lại nhắm mắt, sau đó nàng chủ động đưa tay xuống nắm dương vật bắc Phú và chỉnh vào miệng âm đạo mình, lúc này cơ thể quá hưng phấn rồi, nàng không thể chịu được nữa… lúc này nàng chỉ muốn làm tình ngay lập tức… Lão Phú cảm giác thấy đầu khắc mình đã được chỉnh đúng chỗ, lão vội vàng hẩy hông một cái, đầu khấc to như quả trứng vịt chui vào trong bướm Thảo.
Ah… Thảo ôm chặt bắc Phú tên. Sau đó lão Phú lại rút ra và tiếp tục đút vào… “Ahhh!!!” Thảo rên to… lần này đã đi được một nửa… sau đó lão lại tiếp tục lặp lại kiểu đó vài lần…
Ah… ah… ahhh… ah… ~Thảo rên rỉ, mắt nàng nhắm tịt, gương mặt xinh xắn đỏ ửng lên. Chim bác Phú lúc này đã cắm lút cán vào trong âm đạo Thảo, chọc vào miệng tử cung khiển Thảo run lên vì sướng… đã lâu lắm rồi, cảm giác thốn này lại xuất hiện…
Ôi khít quá… khít quá… bác ra mắt… Lão Phú gồng cứng mặt. Lão Phú bất ngờ khi âm đạo Thảo mặc dù đã đẻ con nhưng vẫn khít đến khó hiểu… Chim và dái lão nhanh chóng tể rút lại vì sướng… nếu tiếp tục nhấp chắc chắn lão sẽ xuất luôn, nhưng vì lâu quá rồi, lão không thể kiềm chế được mà liên tục nhấp… lúc này lão mặc kệ, cứ sướng đã…
Ahh… Ahhh… Ahhh!!! −Thảo nên càng lúc càng to… nàng mặc kệ chồng đang đứng bên cạnh sóc lọ, vì nàng biết anh ấy sẽ rất thích cảnh tượng này… điều này khiến nàng rất thoải mái.
Oh Oh!!! Bắc ra! Thôi chết! Lão Phú gồng người vì đến cũ rồi, càng nhấp càng nghe thấy tiếng rên đê mê của Thảo nên khiến lão không trụ được quá hai phút.
Lão vội vàng cong mông rút dương vật ra khỏi bướm Thảo, hai chân Thảo bị bung ra… Minh trợn mắt nhìn lão Phú rút chim ra như một cái cặc ngựa to tướng được kéo ra khỏi bướm vợ mình, Minh vừa thấy ghê vừa thấy sướng vô cùng, chắc vợ anh phải tê lắm… phải sướng lắm… Lão Phú lao nhanh lên người Thảo và sóc lọ… lúc này đầu khắc lão Phú bắt đầu bắn tinh trùng ào ạt lên ngực Thảo, lão xuất rất nhiều, phải mất một lúc những giọt tinh trùng cuối cùng mới được xuất ra… bộ ngực to của Thảo lúc này đang nhoe nhoét tinh trùng của lão Phú, nhìn những giọt tinh trùng chảy từ trên đầu ti Thảo xuống trông thật kích thích… Sau đó lão còn cầm chim mình quệt đầu khắc quanh đầu ti cứng đơ của Thảo.
Ưm… Thảo rùng mình run nhẹ. Lão Phú quật một lúc, dương vật lão vẫn cứng đơ trông không có dấu hiệu hạ nhiệt… Thảo khẽ mở mắt và thấy bác Phú đang nghịch đầu ti mình, bất ngờ nàng nắm lấy dương vật bác Phú và kéo lại há miệng mút chụt một cái mặc dù tinh trùng vẫn đang dính rất nhiều ở đầu khắc bác Phú. Minh vừa sóc vừa nhìn vợ mình mút chim bác Phủ như thể rất thèm được làm điều đó vậy, hành động đó của nàng vội vã một cách kích thích khó tả, có lẽ cô ấy cũng nhịn lâu lắm rồi, ngày hôm nay mới phát tiết tất cả những cảm xúc đó ra.
“ÔI!!! Ôi…”
Lão Phú rùng mình nên lên vì sướng, cơ thể lão tê dại không còn chút sức lực nào, thậm chí còn sắp ngã ra giường.
“Chụt chụt chụt…”
Thảo há miệng mút cho lão Phú một lúc khá lâu, Minh chưa bao giờ thấy vợ mình mút chim say mê đến thế, Minh cũng muốn được thử, anh liền trèo lên giường đẩy bác Phú xuống phía dưới. Lão Phú thấy vậy liền rút chim ra khỏi miệng Thảo kêu “Chụt!” Một cái… sau đó lão trèo xuống bên dưới chân Thảo. Minh quỳ gối và dí con chim nhỏ vào miệng vợ, thấy vậy Thảo cũng há miệng mút toàn bộ dương vật Minh vào trong khiến Minh sướng méo cả mặt… lão Phú quỳ bên dưới đôi chân cực phẩm của Thảo, lão nhìn khắp nơi và nuốt nước bọt, lão liền đưa tay sờ đùi và cẳng chân dài của Thảo…
Sau đó lão nhìn xuống bướm Thảo, lão mở to mắt thở mạnh, bướm con bé vẫn hồng hào, trắng trẻo như xưa, nó đang phập phồng mở ra rồi co vào như đang muốn làm tình vậy… Thảo vừa mút chim cho chồng vừa liếc xuống thấy bác Phủ đang cúi đầu nhìn bướm mình, Thảo không ngần ngại mà dạng to chân cho bác Phú dễ nhìn hơn, lão Phủ thấy vậy liếc lên nhìn Thảo, hai ánh mắt chạm nhau… Thảo ngại, nàng lại nhắm mắt và mút chim cho chồng, tuy xấu hổ vì chưa bao giờ nàng hành động như vậy, nhưng nàng vẫn mặc cho bác Phú nhìn bướm, nàng rất tự tin vào con bé xinh đẹp của mình và nàng cảm thấy kích thích khi làm điều đó, nàng coi đó là một sự chiều chuộng của mình dành cho bác Phú trước khi chia tay. Lão Phú thấy vậy liền nuốt nước bọt, lão thấy đó như một tín hiệu của Thảo, lão quỳ gối run run cầm chim tiếp tục nhét vào bướm Thảo mà không cần phải hỏi ai.
Ưm… ưm… ưm… ưm… chụt chụt chụt… Thảo vừa mút vừa rên, bên dưới bác Phú bám hai tay vào đầu gối Thảo và nhấc cao hông dập xuống từng cái chắc như đinh đóng cột. Ở góc này Minh nhìn lão Phú dập mà thấy thương vợ mình, trông con quái vật kia đi ra đi vào bướm Thảo trơn trụ quá, không biết nàng có đau hay không… nhưng trông cô ấy rất thoải mái đẩy chứ… chắc hẳn phải sướng lắm chứ không thể đau được… Minh vừa nhìn vừa nhăn mặt suy nghĩ.
Nhóp nhép! Nhóp nhép! Nhóp nhép! Um… ưm… ưm… ưm… Những âm thanh dâm dục vang lên, bên dưới nước nhờn của Thảo đã chảy quá nhiều rồi… lần đầu tiên Thảo cùng chồng mình và một người khác làm tình, đây là chơi ba người như cái Linh nó hay kể, cảm giác thực sự khác biệt, nhất là đối với một người đã rất lâu rồi chưa làm tỉnh như Thảo… Mặc dù vậy nàng cũng tự thấy bản thân mình hôm nay hơi hư hỏng, đến dâm đãng như cái Linh còn chưa được làm tình ba người bao giờ… Nhưng ngay lập tức sự sung sướng liền đánh tan cảm giác đó của Thảo, nàng tự thấy bản thân ngày hôm nay nên thoải mái một chút, dù gì chồng nàng cũng cho phép mà…
Um… Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Bỗng Thảo dứt miệng ra khỏi chim chồng và rên to, lão Phú thấy vậy liền nhào lên bóp ngực Thảo và vô tình đẩy Minh ra một đoạn… Sau đó lão dồn tốc đóng nhanh. Minh nhãn mặt sóc lọ… nhìn hai người sướng mà anh cũng sướng theo, anh há hốc mồm thở, vừa sóc vừa bóp một bên ngực còn lại của vợ. Lúc này cả Minh và lão Phú cùng bóp bộ ngực to của Thảo trông cảnh tượng thật kích thích và dâm đãng.
PẠCH! PẠCH! PẠCH! PẠCH! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh!!! Ahhh…
Lão Phủ đóng càng nhanh, Thảo nên càng to, nàng quặp chân vào hông bác Phú và hay hông cùng với nhịp nhấp… Minh quay lại thấy vậy có chút đau lòng khi vợ mình chưa bao giờ có phản ứng đó với mình trong suốt bao nhiêu lâu chung sống với nhau… nhưng cảnh tượng này cũng khiến anh bị kích thích tột độ… Anh không bao giờ nghĩ người vợ xinh đẹp, ngoan ngoãn của mình lại có phản ứng cháy bỏng thế này… Sau một hồi hay hông, mộng Thảo run lên bần bật, cơ thể bủn rủn… Cuối cùng sau bao nhiêu lâu lúc này Thảo mới được lên đỉnh. Người nàng đờ dẫn thả lỏng nhưng bên dưới bác Phú vẫn đang dập.
Chuyện Của Thảo Chuyện Của Thảo - Fafamini Chuyện Của Thảo