Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vùng Đất Vô Hình
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 48: LửA Âm Ty
S
au bức màn, một bóng người hiện ra, ôm lấy Minh Khánh. Đó là Lê Tấn. Một tay gã giữ chặt lấy cổ, máu tươi vẫn đang phun ra tung tóe. Gã thều thào: “Cứu tôi với.” Rồi ngất xỉu. Minh Khánh giơ tay ra đỡ lấy gã. Hắn vội vàng để gã nằm lên sàn. My móc đâu ra một chiếc khăn, buộc vào vết thương. Như chợt nhớ ra điều gì, My bật dậy chạy ra ngoài. Đi qua mấy bức màn trắng cũ, cô vẫn không thấy Như Phong đâu.
My tái mặt. Chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra với anh rồi. Cô tiếp tục chạy ra cửa. Đi xuyên qua năm sáu bức màn nữa, My bắt đầu bình tĩnh lại. Nơi đây không phải là một căn phòng. Một gian phòng không có khả năng rộng đến mức như thế. Có thể khi bước vào nơi này, bọn họ hẳn đã lạc vào một khoảnh không gian khác. My tiếp tục suy nghĩ. Một thợ săn giỏi luôn là kẻ biết vẫn dụng đầu óc nhiều hơn tay chân. Cô nhận ra cách tốt nhất là quay trở lại cùng với Minh Khánh để tìm hiểu nơi này. Còn về Như Phong My tin tưởng anh vẫn còn sống. Con quỷ không thể giết chết một người tu đạo tài giỏi dễ dàng như thế được.
My đi ngược trở lại. Cô đếm số tấm màn cô đi qua, sáu, bảy, tám, chín, mười. Kỳ lạ thay cô đi mãi mà vẫn không thấy chỗ hồi nãy đâu. Đi qua mấy bức màn nữa, My thấy có bóng người ẩn sau tấm màn trắng cũ. My bước tới, vén màn lên. Vẫn chẳng có ai. Chợt My thấy rùng mình. Cô cúi đầu xuống. Có cái gì đó lành lạnh lướt qua vành tai và mái tóc cô. My liếc thấy đó là một bàn tay dính đầy máu. Cô lộn về phía trước, mũi tên từ chiếc nỏ trên tay cô bắn ra. Vù. Mũi tên bay ra đính vào bức màn. Vẫn không có ai cả.
My không hề do dự hô lên: “Nhập quỷ.” Con quỷ từ trong người cô bắn ra, hóa thành con mắt thứ ba trên trán. My tháo cây nỏ thần huyền thoại sau lưng xuống. Con mắt thứ ba bắt đầu chiếu ra một thứ ánh sáng màu tím lên hai bức màn trước vào sau. My giữ chặt chiếc nó, từ từ tiến qua từng bức màn. Không có bất cứ một âm thanh gì thoát khỏi đôi tai của My. Chỉ có điều con quỷ như biết được khả năng của cô, nó trốn chạy. Ngoài tiếng bước chân và hơi thở của chính mình, My không nghe được tiếng gì khác. Mãi tới khi tiến qua ba bức màn, My mới dừng lại thở hồng hộc. Mồ hôi xõa ra như tắm làm chiếc áo trên người cô dính sát vào người, để lộ ra thân hình hấp dẫn của con gái tuổi mười tám. Việc để con quỷ nhập vào người khiến My tiêu hao rất nhiều thể lực và tinh thần. Cô thậm chí còn không nhận ra có một bóng đen đang từ từ tiến đến phía sau lưng.
**************
Minh Khánh ngồi dựa lưng vào tường. Lê Tấn chết rồi, chết ngay trên tay hắn. Gã mất máu nhiều quá. Minh Khánh thậm chí còn chưa kịp hỏi gã tại sao lại bị thương.Có đôi khi mạng sống của con người rẻ mạt như vậy đấy. Minh Khánh không buồn mà chỉ tiếc rẻ ột chàng trai trẻ mới tuổi đôi mươi. Hắn dường như quên đi rằng mình còn chưa tròn mười bảy.
Minh Khánh không cố tìm con quỷ. Ngược lại hắn chờ đợi con quỷ tìm đến mình. Nơi đây chính là điểm cuối của căn phòng. Minh Khánh cảm giác được căn nguyên và sức mạnh của con quỷ ở tại đây, thậm chí gần hắn trong gang tấc. Trời đã càng lúc càng tối. Ánh nến leo lét lúc mờ lúc tỏ. Đôi lúc có một ngọn gió nhẹ lướt qua, vén bức màn lên, để lộ ra một đôi bàn chân ướt đẫm máu.
***************
My quay người lại. Một khuôn mặt đầy máu dừng sát trên mặt cô. Ngón tay cô đã để trên cò của chiếc nó nhưng không bấm. Bởi đôi mắt người đó thật quen thuộc. Một đôi mắt trong trẻo tò mò nhìn cô lúc tấm bé mới vào nhà. Một đôi mắt dịu dàng chia sẽ lúc cô ngồi khóc một mình sau bếp. Một đôi mắt lo lắng đau buồn sau khi cha cô mất, và cô trở vê sống một mình. Đó là đôi mắt biết nói của Như Phong. Anh ngã vào lòng cô. My hoảng hốt sờ khắp người xem vết thương của anh ở đâu.
Như Phong lắc đầu. Hơi thở của anh yếu ớt. My không nhận ra nước mắt mình đã dàn dụa trên khuôn mặt. Đôi môi cô hơi mở. Cô tháo chiếc băng bịt mắt màu đỏ đã ướt đẫm xuống, để lộ ra hai con ngươi vàng như nghệ. Hai cánh tay cô ôm chặt lấy Như Phong, để đầu anh gối lên ngực mình. Cô nhẹ giọng hỏi: “Anh lạnh lắm không?”
Như Phong gật đầu. My càng ôm chặt anh hơn. “Như vậy còn lạnh không?”
Như Phong trả lời: “Vẫn lạnh.”
My liền đổi tư thế, để anh dựa vào vai mình. Cô ôm lấy bờ vai anh, siết chặt vào trong ngực. Gò má của cô áp lên gò má anh. Trái tim cô đau nhói. Trong bóng tối, giọng hát của cô khe khẻ như để ru anh ngủ.
“…Ta không mong được đời đời kiếp kiếp
Không mong được sớm tối bên nhau
Chỉ mong được bình thản nắm tay chàng đi giữa nhân gian …”
Giờ phút này, mặc kệ ma quỷ, hiểm nguy đang rình rập,, cô chỉ muốn ở bên anh. Nhân gian vô thường, có đôi khi chúng ta sắp mất đi, chúng ta mới biết quý trọng. Có những giờ khắc cái chết nhẹ như không.
**************
Minh Khánh nhìn thẳng về phía trước. Qua âm nhãn, cậu có thể thấy được hình dạng của nó. Một đôi mắt trắng nhờ nhờ, một khuôn mặt sứt sẹo, chiếc mũi chỉ còn lại hai hố xương như đã bị ai xẻo mất. Mái tóc dài luộm thuộm dính bết vào sau gáy. Tay chân xiêu xiêu vẹo vẹo như bị bẻ gãy từng đốt xương một. Nếu như hình dạng của con quỷ là trước lúc y chết, vậy thì cái chết của y hẳn là khủng khiếp lắm.
Minh Khánh đứng dậy. Thanh kiếm gỗ đã cầm sẵn trong tay. Cậu thò tay vào túi áo móc ra một lá bùa Trấn Hồn, lẩm nhẩm đọc chú thuật. Lá bùa tựa như bị một bàn tay vô hình cầm lấy, bay ra khỏi tay Minh Khắn, bắn về phía con quỷ. Con quỷ cũng không trốn tránh, từ đôi mắt trắng nhờ nhờ đó, hai tia lửa bắn ra khiến lá bùa bị thiêu rụi.
Minh Khánh lại lấy ra một lá bùa khác. Lần này là bùa Diệt hồn. Hắn tiến tới vung tay dán lên mình con quỷ. Nhưng một tia sáng từ mắt con quỷ chiếu ra khiến lá bùa trên tay bốc cháy rừng rực. Lưỡi lửa như chưa hết thòm thèm bắt đầu thiêu đốt luôn bàn tay của hắn. Minh Khánh mặc kệ cánh tay đang rừng rực như một ngọn đuốc, vung kiếm gỗ chém vào đầu con quỷ. Hắn cảm thấy lưỡi kiếm đụng phải thứ gì mềm mềm giống như tấm vải. Con quỷ đã biến đâu mất. Trên thanh kiếm chỉ có một tấm vải màn rách bươm.
Rồi như cảm giác được điều gì, Minh Khánh vung tay đâm về phía sau. Không có ai. Nhưng trên đầu mũi kiếm lại có thêm một miếng vải rách. Con quỷ cứ như muốn chơi đùa với hắn, lúc ẩn lúc hiện. Minh Khánh gào lên: “Mi chỉ biết chạy trốn thôi sao?”
“Ai nói thế? Ta ở trên đầu mi nãy giờ.” Minh Khánh ngửa mặt lên. Cái mặt đẫm máu của con quỷ kề sát mặt hắn. Hai tia lửa chiếu thẳng vào trong mắt hắn khiến đôi mắt hắn bốc cháy rừng rực. Minh Khánh gào lên như lợn bị chọc tiết. Hắn lăn lộn trên mặt đất, hai tay bưng kín đôi mắt. Cơn đau đớn khủng khiếp nhấn chìm hắn, xóa đi mọi sự tỉnh táo và lý trí của hắn. Hai mắt của hắn như bị muôn vàn cây kim châm vào, cho đến khi nó thủng lỗ chỗ như tổ ong.
Cơn đau thậm chí khiến Minh Khánh không thể thở nổi. Cái miệng hắn há ra, cố hớp hớp từng ngụm không khí cho dễ chịu hơn.
“Cảm giác lửa âm ty thiêu vào trong da thịt thế nào?” Con ma hỏi bằng một cái giọng bỡn cợt. Minh Khánh không thể trả lời. Tiếng của hắn như bị mắc nghẹn trong cổ họng. Hắn lồm cồm bò dậy, thân hình lảo đảo như người say. Đôi mắt hắn mù thật rồi. Đến âm nhãn cũng chẳng thấy bất cứ thứ gì nữa. Hắn gào lên: “A A A!” Từ trong mắt hắn, máu đen chảy ra, theo hai khỏe mắt, qua má rồi xuống cổ, tạo thành hai vệt dài thật khủng bố. Minh Khánh quát lên: “Trấn! Trấn! Trấn!” Hắn dùng liền ba lần Trấn Tà Chân Ngôn. Tiêu hao công đức khiến hắn phun ra máu. Minh Khánh ngã khuỵu xuống, hai tay ôm lấy ngực ho khan. Ruột gan hắn như cuộn lại, đau nhói.
Con ma lúc này mới từ trong vòng ảnh hưởng của Trấn Tà Chân Ngôn tỉnh lại, thở ra nói; “Mi cũng ghê gớm đấy.” Một nửa thân hình của nó đã bị Phật môn tuyệt học thổi bay đi đâu mất. Nó thò tay ra nắm lấy cổ Minh Khánh, há miệng cắn một ngụm
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vùng Đất Vô Hình
Thám Hoa Rách
Vùng Đất Vô Hình - Thám Hoa Rách
https://isach.info/story.php?story=vung_dat_vo_hinh__tham_hoa_rach