Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Truy Tìm Dracula
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 47
B
ạn thân mến,
Tôi không thể hình dung anh sẽ nghĩ gì về sự trao đổi thư từmột chiều và kỳ quặc này khi cuối cùng những lá thư này đến tay anh, nhưng tôibắt buộc phải tiếp tục, ít ra là để ghi chép lại cho chính bản thân mình. Chiềuhôm qua, chúng tôi trở về ngôi làng bên dòng sông Argeş mà từ đó chúng tôi đãlên đường đi đến tòa pháo đài của Dracula lúc trước. Georgescu đã chia tay tôitrở về với công việc của ông ta ở hồ Snagov, với một cái ôm choàng lấy tôi thắmthiết, tay siết chặt vai tôi và mong một ngày nào đó chúng tôi sẽ có dịp gặplại. Ông là người dẫn đường đôn hậu nhất mà chắc chắn tôi sẽ không thể nàoquên. Giây phút chia tay đó, tôi cảm thấy trong lòng dằn vặt một cảm giác cólỗi vì không kể với ông những gì mình đã tận mắt chứng kiến ở Istanbul, khôngđủ sức chiến thắng bản thân để phá vỡ sự im lặng của chính mình. Nhưng đằng nàoông ta cũng sẽ không tin chuyện đó, nên có cố thuyết phục ông ta tin tôi cũngchẳng giúp ông ta tránh khỏi bất cứ rủi ro gì. Tôi có thể hình dung rất rõ ràngtất cả, từ nụ cười chân thành, cái lắc đầu của một nhà khoa học, đến việc ôngta có thể cho tôi là một con người hoang tưởng.
Georgescu đã nài nỉ tôi cùng quay lại Târgoviste với ông ta,nhưng tôi quyết định ở lại thêm vài ngày trong khu vực này để viếng thăm mộtvài giáo đường và tu viện địa phương, và để có thể biết thêm chút ít về khu vựcxung quanh pháo đài của Vlad. Dù thế nào chăng nữa, đây là lý do tôi đưa ra đểtự biện minh cho mình và cáo lỗi với Georgescu, vậy là ông ta đã cho tôi biếtthêm nhiều địa điểm có nhiều bằng chứng cho thấy Dracula từng lui tới lúc hắncòn sống. Ngoài ra có lẽ tôi ở lại còn vì một động cơ khác nữa: cảm giác có lẽmình sẽ không bao giờ trở lại nơi đây, chốn hẻo lánh đẹp tuyệt vời nhưng cáchquá xa những địa điểm nghiên cứu thường lệ của tôi này. Quyết tâm nán lại thêmvài ngày thay vì vội vã đến Hy Lạp trước kế hoạch, tôi đã đến quán rượu để giảikhuây chút đỉnh, cố gắng cải thiện mớ vốn liếng tiếng Rumani nghèo nàn của mìnhbằng cách chuyện trò với các ông già bà lão trong làng về những truyền thuyếttrong khu vực, nhưng nỗ lực này xem ra chẳng mấy thành công. Hôm nay, tôi tảnbộ hướng về một khu rừng ở gần làng, và bất chợt phát hiện một ngôi mộ nằm lẻloi dưới một tàn cây. Nó được xây bằng đá cổ, với mái che bằng tranh, tôi nghĩphần nguyên thủy của ngôi mộ có lẽ đã có ở đó từ lâu, trước cả lúc những độiquân của Dracula sải vó ngựa trên những con đường này. Những cánh hoa tươi trênmộ chỉ vừa mới tàn, và sáp nến chảy đọng lại phía dưới chân cây thánh giá.
Khi quay về làng, tôi gặp một cảnh tượng đáng kinh ngạckhông kém - một thôn nữ trẻ mặc trang phục nông dân, đứng bất động trên lốiđường mòn nhỏ bé tôi đang đi, giống hệt như một nhân vật lịch sử. Vì cô khôngtỏ dấu hiệu nào muốn tránh đường, nên tôi phải dừng lại để lên tiếng, và sửngsốt khi cô đưa cho tôi một đồng xu. Rõ ràng đó là một đồng xu rất xưa - thờiTrung cổ - trên một mặt có hình một con rồng. Tôi cảm thấy chắc chắn, dù khôngcó bằng chứng rõ rệt, đồng xu này được đúc ra cho Giáo đoàn Rồng. Dĩ nhiên, côgái nói tiếng Rumani, nhưng tôi đã cố gắng và hiểu được phần nào là có một bàlão từ một nơi nào đó trên các rặng núi bên cạnh dòng sông, gần lâu đài củaVlad đã đến làng này và cho cô đồng xu đó. Cô gái cũng nói với tôi họ của cô làGetzi, dù hình như cô không có ý niệm nào về ý nghĩa của cái họ đó. Anh có thểhình dung được tôi khích động đến thế nào: rất có thể tôi đang đứng mặt đối mặtvới một hậu duệ của Vlad Dracula. Ý tưởng đó làm cho tôi vừa ngạc nhiên vừa bốirối (dù gương mặt thánh thiện và thái độ cư xử dịu dàng của cô gái không gợilên bất kỳ điều gì ghê gớm hoặc ác độc). Khi tôi có ý định trả lại đồng xu, côđã nài nỉ tôi giữ lấy nó, và hiện giờ tôi vẫn còn đang giữ đồng xu đó, dù chắcchắn sau này tôi sẽ cố tìm cách trả lại. Chúng tôi thỏa thuận mai sẽ nói chuyệnnhiều hơn nên giờ tôi phải dừng bút ở đây để ngồi lại vẽ một phác thảo đồng xuđó và tra cứu thêm tự điển để có thể hỏi nhiều hơn về gia đình và lai lịch côấy.
Bạn thân mến,
Đêm hôm qua, tôi đã có chút tiến triển trong việc nói chuyệnvới cô thiếu nữ mà tôi đã kể với bạn - họ cô quả thực là Getzi, cô đánh vần chotôi, giống y như cái tên Georgescu đã cho tôi. Khi tôi cố gắng bắt chuyện, tôikinh ngạc nhận ra cô là một người thông minh nhạy bén, và ngoài năng khiếu tựnhiên là khả năng nhận thức, cô có thể viết, đọc và có thể giúp tôi tra cứu tựđiển. Tôi thích thú nhìn ngắm gương mặt sáng ngời và lanh lợi, đôi mắt đenhuyền sáng lên mỗi khi hiểu được một nghĩa mới. Dĩ nhiên, cô chưa bao giờ họcmột ngôn ngữ nào khác, nhưng tôi tin chắc rằng nếu được chỉ dạy đúng cách, côsẽ tiếp thu rất dễ dàng.
Việc phát hiện một người thông minh như vậy tại một vùng núinon hẻo lánh và quê mùa như thế này đã khiến tôi kinh ngạc; có lẽ đây là mộtbằng chứng nữa cho thấy cô là con cháu của một dòng dõi những người quý tộc,thông minh và có học. Gia đình cha cô đã đến xứ này từ rất lâu, đến độ không aicòn nhớ từ lúc nào, ngoại trừ việc một số người trong bọn họ là người Hungary,tôi chỉ hiểu được chừng đó. Cô kể việc cha cô tin rằng ông ta chính là ngườithừa kế của ông hoàng tại Lâu đài Argeş, kho báu của họ vẫn còn chôn giấu ở đó,và dường như tất cả mọi nông dân ở đây đều nghĩ vậy. Một cách khó khăn, tôicũng hiểu người ta tin rằng vào vài ngày lễ thánh nào đó có một thứ ánh sángsiêu nhiên chiếu rọi trên địa điểm chôn giấu kho báu, nhưng người dân trong cáclàng mạc quá sợ hãi, không dám tìm kiếm kho báu đó. Trí tuệ của cô gái, rõ ràngquá nổi trội so với những người dân làng khác, và làm tôi nhớ đến nàng Tessxinh đẹp trong tác phẩm Tess of the d’Urbervilles của Thomas Hardy. Bạn ạ, tôibiết bạn sẽ chẳng định đi ngược trở lại quá năm 1800, nhưng năm ngoái tôi đãđọc lại cuốn sách đó, vì vậy tôi khuyên anh cũng nên đọc nó để giải trí saunhững công việc thường ngày của mình. Nhân tiện cũng xin nói luôn, tôi cũngkhông mấy tin việc có kho báu trên tòa lâu đài, vì nếu có hẳn Georgescu đã tìmthấy rồi.
Cô cũng cho tôi biết một sự thực đáng sợ là mỗi thế hệ trongdòng họ cô đều có một thành viên phải xăm lên người hình một con rồng nhỏ. Thựctế này, cũng như tên cô, và câu chuyện của cha cô về kho báu, làm cho tôi tinrằng cô là thành viên của một nhánh còn sống sót của Giáo đoàn Rồng. Tôi ngỏ ýmuốn nói chuyện với cha cô, nhưng khi tôi đề nghị điều này cô trông có vẻ vôcùng đau khổ đến mức tôi cảm thấy mình là một kẻ chẳng ra gì nếu cứ tiếp tụctheo đuổi ý định đó. Văn hóa ở đây là một nền văn hóa truyền thống, cổ hủ vàcực đoan, tôi lo ngại sẽ gây tai tiếng cho cô với dân làng - chắc chắn cô đãmạo hiểm khi dám đứng một mình nói chuyện với tôi, vì vậy tôi càng cảm thấybiết ơn hơn đối với sự quan tâm giúp đỡ của cô.
Bây giờ tôi phải tạm dừng ở đây để vào rừng một lát, nơi nàycòn có quá nhiều chuyện phải suy nghĩ đến nỗi tôi cảm thấy mình cần phải để đầuóc thảnh thơi một chút.
Bạn thân mến, người tri kỷ duy nhất của tôi,
Hai ngày đã trôi qua, và tôi phân vân hầu như không biếtviết cho anh như thế nào về quãng thời gian đó, hoặc liệu có nên kể với bất kỳai chuyện này. Với tôi, hai ngày này là khoảng thời gian lạ lùng nhất trongđời. Khoảng thời gian mà trong tôi tràn đầy vừa hy vọng vừa sợ hãi. Suốt haingày đó tôi cảm thấy mình như đang bước qua một ranh giới để vào một cuộc sốngmới. Dù sao chăng nữa tôi cũng không thể nói được điều này có ý nghĩa gì. Tôicảm thấy vừa cực kỳ lo lắng vừa là người hạnh phúc nhất từng được tạo ra.
Hai đêm trước, sau khi viết cho anh, tôi đã gặp lại cô thiếunữ thiên thần kia, và cuộc chuyện trò lần này của chúng tôi dẫn đến một thayđổi bất ngờ - thực ra là một nụ hôn, trước khi cô gái biến mất. Tôi thao thứcsuốt đêm, và khi bình minh đến đã ra khỏi căn phòng trong làng để lang thangvào rừng. Tôi dạo trong rừng một lát, thỉnh thoảng ngồi xuống, khi thì một tảngđá, lúc thì một gốc cây giữa bạt ngàn màu xanh mướt đang chuyển sắc của buổisớm mai, hình dung khuôn mặt cô gái trong đám cây lá hoặc thậm chí ngay trongánh nắng. Nhiều lần tôi băn khoăn tự hỏi liệu có nên rời khỏi làng ngay tứckhắc, bởi vì có thể tôi đã xúc phạm đến cô gái rồi.
Cả ngày cứ như thế trôi qua, tôi cứ lang thang hết nơi nàyđến nơi khác, chỉ trở về làng để ăn bữa trưa, tôi vừa mong mỏi vừa sợ chạm mặtcô gái. Nhưng vẫn không có dấu vết của cô; buổi chiều, khi đang trên đường ghéqua nơi chúng tôi thường gặp nhau mấy ngày vừa rồi, nghĩ rằng nếu cô lại đến đótôi sẽ cố gắng nói với cô tôi nợ cô một lời xin lỗi và sẽ không làm phiền cônữa. Ngay khi đinh ninh là mình đã xúc phạm nặng nề và từ bỏ hy vọng gặp lại côgái, và quyết định sẽ rời làng vào sáng hôm sau thì cô bỗng xuất hiện giữanhững hàng cây. Tôi thoáng thấy cô trong chiếc váy chân quê và tấm áo khoácđen, mái tóc đen nhánh và bóng mượt, bím tóc đong đưa trên đôi bờ vai. Đôi mắtcũng một màu đen huyền và có vẻ lo sợ, nhưng gương mặt rạng rỡ thông minh nhưnổi bật lên trước mắt tôi.
Tôi mở miệng định lên tiếng, nhưng ngay khoảnh khắc đó côgái đã lao thẳng vào vòng tay tôi. Tôi bàng hoàng, có vẻ như cô muốn phó thácbản thân hoàn toàn cho tôi, chẳng bao lâu, những xúc cảm đã khiến chúng tôi trởnên hoàn toàn thân mật, một sự thân mật dịu dàng và trong sáng vì chẳng aitrong chúng tôi dự định trước. Tôi nhận ra chúng tôi có thể trò chuyện với nhaumột cách thoải mái - bằng những ngôn ngữ của mỗi người mà tôi không còn nhớchắc - và tôi như nhìn thấy cả thế giới cũng như toàn bộ tương lai của chínhmình trong đôi mắt đen thẳm với bờ mi dày và nếp gấp da thanh tú ở khóe mắttrong đặc thù Á Đông của cô gái.
Khi cô đi rồi, tôi đứng một mình, vẫn còn run rẩy vì xúcđộng, và cố hình dung lại tôi đã làm gì, cả hai chúng tôi đã làm gì, nhưng cảmgiác trọn vẹn và hạnh phúc cứ không ngớt dậy lên trong tâm trí. Hôm nay tôi sẽlại đi để chờ đợi cô gái, bởi tôi đã cảm thấy nhớ cô, bởi bây giờ toàn bộ conngười tôi hình như đã trở thành một con người khác hẳn so với con người trướcđây, tuy nhiên con người đó cũng vô cùng thân thuộc đến độ hầu như tôi khônghiểu chuyện gì đã xảy ra nữa.
Bạn thân mến (nếu vẫn là bạn, người mà tôi thư từ lâu nay),
Hiện tại, tôi đã trải qua bốn ngày như ở thiên đường, vàtình yêu của tôi dành cho vị thiên thần chủ quản thiên đường đó dường như đúnglà tình yêu. Trước đây, tôi chưa bao giờ cảm nhận về một phụ nữ như những gìtôi đang cảm nhận tại đây, trong nơi chốn xa lạ này. Lẽ tất nhiên, tôi chỉ cóthêm vài ngày để suy ngẫm, cân nhắc chuyện này ở mọi góc cạnh. Ý nghĩ rời bỏ vàkhông bao giờ gặp lại cô đối với tôi có vẻ là không hiện thực, chẳng khác gìviệc tôi sẽ không bao giờ trở lại quê hương. Mặt khác, tôi đang tranh đấu vớiviệc đưa cô theo cùng, nghĩa là - quan trọng hơn hết, liệu tôi có nhẫn tâm khitách cô ra khỏi nhà và gia đình cô, và hậu quả sẽ như thế nào nếu cô cùng tôitrở về Oxford. Ý nghĩ sau cùng này tuy cực kỳ rắc rối, nhưng sự khắc nghiệt củatình huống đối với tôi là rất rõ ràng: nếu tôi ra đi và bỏ cô ở lại, cả haichúng tôi đều đau khổ, và đó cũng là một hành động đốn mạt và tàn ác sau nhữnggì tôi đã làm với cô.
Bây giờ tôi phải quyết tâm biến cô trở thành vợ mình càngsớm càng tốt. Không nghi ngờ gì nữa, cuộc sống của chúng tôi sẽ khó khăn, nhưngtôi chắc chắn vẻ duyên dáng tự nhiên cũng như trí tuệ sắc sảo sẽ giúp cô ấy vượtqua bất cứ trở ngại nào mà chúng tôi gặp phải. Tôi không thể để cô ở lại nơichốn này, cũng không thể bỏ rơi cô trong một tình huống như thế này. Nếu làmvậy cả cuộc đời tôi sẽ ra sao? Tôi gần như đã quyết tối nay sẽ hỏi cô làm vợ vàsẽ tiến hành hôn lễ trong vòng một tháng nữa. Tôi nghĩ trước tiên mình sẽ trởvề Hy Lạp, ở đó tôi sẽ mượn của bạn bè đồng nghiệp - hoặc chuyển bằng điện - đủtiền để gặp và đền bù cho cha cô; thời gian còn lại của tôi ở nơi này rất ít,nếu không thì tôi đã không dám làm theo cách này. Hơn nữa, tôi còn phải thamgia cuộc khai quật mà tôi đã được mời tới: hầm mộ của một nhà quý tộc gầnKnossos. Công việc tương lai của tôi có thể tùy thuộc vào các đồng nghiệp này,và nhờ nó tôi có thể chu cấp cho cô cũng như bản thân mình trong cuộc sống màchúng tôi sẽ cùng nhau xây dựng.
Sau thời gian này tôi sẽ trở về với cô - dù cho bốn tuần xacách có dài bao nhiêu chăng nữa! Tôi muốn biết liệu các tu sĩ ở Snagov có thểlàm lễ cưới cho chúng tôi ở đấy hay không, như vậy Georgescu có thể là ngườilàm chứng cho chúng tôi. Dĩ nhiên, nếu cha mẹ cô ấy nhất định chúng tôi phảilàm đám cưới trước khi rời khỏi làng, tôi sẽ sẵn sàng thực hiện yêu cầu đó. Dùsao chăng nữa, cô sẽ cùng ra đi với tư cách là vợ tôi. Tôi nghĩ, ở Hy Lạp, tôisẽ đánh điện cho cha mẹ mình, và sau đó sẽ đưa cô đến ở với ông bà một thờigian khi chúng tôi trở về Anh. Và bạn thân mến, nếu anh đang đọc đến đây rồi,anh có thể để ý một chút tới phòng ốc bên ngoài trường đại học được không? - chỗ nào kín đáo một chút - lẽ tất nhiên, giá cả cũng quan trọng lắm đấy! Tôi sẽcho cô học tiếng Anh càng sớm càng tốt; chắc chắn cô sẽ học xuất sắc. Bạn ạ, cólẽ đến mùa thu anh sẽ được ngồi bên cạnh lò sưởi nhà chúng tôi, và rồi anh sẽhiểu được lý do cơn điên rồ của tôi. Đến lúc đó, anh vẫn là người duy nhất màtôi có thể kể lại chuyện này một cách thoải mái, và ngay khi tôi có thể gửinhững lá thư này tới tay anh, tôi cầu mong anh hãy phán xét tôi thật khoandung, bằng tấm lòng độ lượng của bạn.
Người bạn hạnh phúc và lo lắng của anh,
Rossi
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Truy Tìm Dracula
Elizabeth Kostova
Truy Tìm Dracula - Elizabeth Kostova
https://isach.info/story.php?story=truy_tim_dracula__elizabeth_kostova