Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sát Thủ Tim Anh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 48 - Ngoại Truyện 06
T
hời gian sẽ trả lời....sẽ xó nhòa mọi khoảng cách
Hôm Jenny rời đi chỉ thấy được cái vẫy tay của mọi người...anh thì không
Ngày cô về Pháp, Kì Băng vẫn gọi điện thoại đường dài như thường lệ....anh thì không
Tối hôm cô ngồi xem tin tức trên ti vi, Dương Thạc mở họp báo ai cũng dự...anh thì không
Dường như khi tôi trở về Pháp, anh ấy như biến mất khỏi cuộc đời tôi. Đúng rồi! Người như anh ấy sao có thể mãi dậm chân một chỗ để chỉ chờ đợi tôi...tôi sai rồi...đáng lí ra không nên đặt niềm tin quá nhiều vào ai đó như thế.
Mùa hạ đến, thế là biển hoa màu tím chứa chang trong ánh nắng ấm áp lại nở rộ. Tôi đã làm được, tôi đã thực hiện được ước mơ của mình, mảnh đất của gia đình tôi nay đã rộng, rộng hơn rất nhiều, hoa cũng nhiều hơn.
Thế còn anh....đã có ai nơi đó yêu anh bằng cả trái tim?
Tôi vẫn luôn nghĩ về thời gian ngắn ngũi hôm ở Úc, nơi bãi biển xinh đẹp đã chứng kiến tình cảm chớp nhoáng của chúng tôi....
Giờ đây đứng trước biển hoa tím ngát tôi chỉ muốn xé tan không gian yên bình ở đây bằng câu tôi rất nhớ anh. Nhưng không...tôi kịp thời nhận ra rằng....anh không là của tôi....chưa khi nào anh là của tôi...như vậy khi tôi nhớ anh hẳn anh sẽ không rõ....
Bình minh và hoàng hôn thay nhau xoay chuyển cuộc sống của tôi, mở mắt ra tôi chỉ biết ngắm nhìn những cành hoa mang sắc màu thủy chung đung đưa trước gió, đến giờ tôi mới kịp nhận ra...tôi đã chán ngấy mảnh đất này...nó đã không níu giữ một chút gì của tôi....
- Sao thế con gái?
- Ba?
- Ba thấy dạo gần đây con cứ như người mất hồn ấy!
- Con chỉ hơi mệt thôi!
- Thế thì tốt!
Ba vỗ nhẹ lên đầu tôi, xoa xoa mát tóc đã rối vì gió của tôi. Dưới ánh hoàng hôn màu hồng, tôi vẫn ngồi trên cánh đồng như những ngày còn Kì Băng ở đây....như thế tôi cảm giác được sự tỉnh lặng trong đáy tâm hồn tôi....sự giằng xé nơi trái tim thiếu đi hơi ấm.
- Con biết không? Không phải cứ theo bản thân là ta có được tất cả. Nếu chỉ vì bản thân vậy con người ta sẽ mất đi cái gọi là cảm xúc, nó quan trọng lắm con ạ! Lúc ba gặp mẹ, mẹ vẫn đứng trên cánh đồng gặt từng bó hoa và chẳng màng đến ta, cứ như thế, một ngày mẹ mới hỏi tại sao những mấy ngày ba không đến chăm sóc hoa. Ba chỉ cười, vì ba biết thời gian sẽ giúp bản thân tự nhận thức được ta cần gì và lúc đó chính là lúc cảm xúc của ta trỗi dậy mảnh liệt.
Tôi không biết ba tôi đã kể bao lâu nhưng sao tôi thấy mắt mình cay cay, phải, ba nói đúng thời gian như mũi dao tàn hình, cứ từng ngày rạch lên tim tôi một nhát....để đến hôm nay khi trái tim đã chất đầy những vết thương nó sẽ tự nhận thứ được hà cớ gì phải tự làm đau mình....cứ vui vẻ mà làm theo gì nó cho là đúng.
- Diệp Phi là người đàn ông tốt, con không thích anh ấy sẽ không làm. Anh ấy chưa bao giờ quan tâm con cả, chỉ suốt ngày trêu chọc đứa con nít như con....mà sao....bây giờ con cảm thây....anh ấy như biến mất mà chẳng để lại gì cho con....không nói....chẳng gọi...cũng chẳng ở bên con nữa.
Vào lúc đó tôi như cảm thấy chính mình là một đứa ngốc, trăm phần trăm là một đứa ngốc không hơn kém. Tôi đã nức nỡ như thế, đã dùng lời lẽ chân thật nhất gào thét trong không gian tỉnh mịch của buổi hoàng hôn.
- Thế có tốt hơn không? Con cứ như mẹ con vậy! Bà ấy cứng đầu thôi nhé!Ngoan vào trong nghĩ ngơi, khi mùa hoa kết thúc con hãy đến nơi đó để xác nhận tình cảm của mình.
Và sau ngày đó tôi đã chẳng còn bận lòng gì nữa. Tôi đã thôi nghĩ đến anh vì cứ tự nhũ nếu anh ấy yêu tôi thì chính bản thân anh ấy cũng đang đau khổ như tôi....thế là tốt hơn thôi!
Mỗi ngày tôi hoạt động hăng say, tích cực hơn, đã không còn thời gian để tôi lơ đãng nữa, nhưng không phải là tôi quên anh ấy đi, cứ khi màn đêm buông xuống tôi vẫn quen ngắm anh ấy qua những bức ảnh, những bức ảnh thể hiện niềm hạnh phúc bấy giờ của tôi khi đi bên anh ấy mà tôi đã từng dững dưng coi như không.
Số hoa trên cánh đồng ngày càng giảm, nó thưa thớt đến kì lạ, vậy là mùa hoa đã qua, nó mình chứng cho khoảng thời gian của tôi lặng lẽ chờ đợi...đợi đến ngày nghe câu trả lời từ anh.
Mùa hạ trôi qua thì mùa động lặng lẽ đến, đó là quy luật, quy luật của tạo hóa. Ngày tôi rời Pháp, lòng tôi nặng trĩu, ba mẹ cỗ vũ cho trái tim nhỏ bé của tôi, ông bà làm động lực cho tôi.
Máy bay xé tần không, xuyên qua ô cửa bám sương tôi mờ mờ thấy được những khu rừng đang bám đầy những bông tuyết nặng trĩu.
Lòng tôi cũng nặng, nặng vô cùng....chẳng biết bây giờ tôi gần với giới hạn của người điên yêu chưa?
Nơi bãi biển nhộn nhịp thường ngày nắng ấm vây quanh nay chỉ phất phơ làn mưa bụi, nó khá mặn, chẳng biết là gió mang theo hơi biển hay...nước mắt tôi.
Tôi đi chân đất, cảm giác nơi bàn chân tiếp với bãi cát đã ướt mưa, vết cát lún sâu sao làm tôi đau lòng đến thế!
Làn váy dài của tôi đã ướt, hai vai tôi run nhẹ, ngày tôi lên máy bay chẳng mang theo gì. Chiếc giỏ xách nhỏ trên vai tôi chỉ đựng vài thứ linh tinh, ngoài ra chẳng còn gì. Hẳn là vì quần áo ở phòng tôi tại biệt thự họ Dương đã chất đầy, Tiểu Mạc thiết kế cho tôi rất nhiều quần áo các loại, ai cũng tốt với tôi như vậy.
Thoáng chốc bước chân tôi chùn lại, cánh cửa lớn màu đen vẫn luôn mở rộng, bãi cỏ trong khuôn viên biệt thự vẫn cứ xanh như ngày nào, ánh sáng ấm áp nơi cửa chình tỏa ra ngoài sân.
Giờ đã tầm 3-4h chiều, màn mưa làm bầu trời u ám vô cùng, tiếng sóng đánh vỡ từng suy nghĩ của tôi, tôi quên mất niềm tin, lòng dũng cảm và sự kiêu hãnh của mình....
Tôi quay bước, làn mưa giăng lối, khung cảnh của vùng biển xanh lộng gió, hàng dừa và bãi cát trắng nhạt nhòa trước mắt tôi. Mưa cứ xóa đi tất cả nơi tôi...tôi không đủ can đảm bước vào biệt thự...tôi đắng đo...sẽ phải nói gì với họ.
Tâm trạng tôi bất ổn như thế, long lắng như thế....tôi sẽ rơi nước mắt khi nói đến mục đích tôi đến đây vào thời tiết xấu thế này....là vì anh...vì người chỉ mới vài tháng trước đây làm tôi bực tức, làm tôi ghét anh đến cở nào....
Trước mắt tôi một thân ảnh cao to, chiếc sơ mi xanh thẩm làm anh nổi bật hơn làn mưa trắng xóa, anh vẫn thế vẫn chẳng thay đổi vẫn nụ cười ngạo mạn, vẫn hai tay đút túi quần tiến gần tôi một cách khoan thai.
Mái tóc anh ướt sũng, nước mắt chợt làm hình ảnh anh ẩn hiện trước mặt tôi...tôi buông tay...cây dù trong suốt trơi xuống mặt cát tối màu....
Hai tay tôi ôm lấy vai...ngồi khụy xuống....nước mắt nước mưa là một. Tôi tự nhũ rằng mọi thứ là ảo ảnh....âm thanh của tôi như xé tan không gian đã vốn hỗn tạp giữa làn mưa và sóng biển.
- Không! Anh lừa tôi....anh quên tôi nhanh như thế....anh chỉ làm theo bản năng....anh chẳng có gì tốt lành....anh không cần đến đứa trẻ mới lớn như tôi....tôi yêu anh....yêu anh đến thế! Tại sao....tại sao...
Mặc dù mưa rất lạnh....nhưng từng mạnh máu trong người tôi vẫn chảy...tôi cảm nhận được hơi ấm ấy....hơi ấm đêm hôm đó bao lấy tôi....làm trái tim tôi tan chảy giữa hơi lạnh gió mưa.
- Ba tháng! Em quay lại vội thế?
- Anh im đi đồ tồi! Anh chết đi! Ba tháng qua anh chết ở đâu thì về đó đi.....đừng xuất hiện trước mặt tôi
Tôi vô thức vùng vẫy, la hét, dúng hết sức bình sinh đánh vào lồng ngực anh...anh vẫn như thế....vẫn dùng những lời lẽ đùa giỡn kiểu đó với tôi...tôi không thích như vậy....anh đùa giỡn trên sự đau khổ của tôi.
- Thời gian là phương thuốc duy nhất....khiến em nhận ra...tôi quan tâm đến em nhường nào!
Anh vẫn ôm chặt tôi, mặc con tôi như con ngốc đang khóc điếng trong lòng anh...tôi dùng cánh tay đang run rẫy của mình ôm lấy thắt lưng anh...siết chặt....
Tôi sống trong ánh nắng ấm áp quá lâu....cơn mưa ấy như mở ra cho tôi một lối đi mới.....
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sát Thủ Tim Anh
tranngoctrammai
Sát Thủ Tim Anh - tranngoctrammai
https://isach.info/story.php?story=sat_thu_tim_anh__tranngoctrammai