Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 48
V
ề đến nhà em đợi bước vào cánh cổng màu xanh ấy thì tôi mới chạy đi, trong người cứ có một cảm giác khó diễn tả về em, không hiểu tại sao lúc vui mừng nhất thì lại chạy đến ôm lấy người con gái ấy, người gì đâu mà đẹp thế không biết vừa mảnh mai vừa giỏi giang nữa. Cuộc đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Tôi về tới nhà thì màn đêm đã buông xuống từ lúc nào rồi, bị gia đình mắng ột hồi nhưng là mắng yêu, bố mẹ cũng biết kết quả đã được thay đổi trên khuôn mặt ai cũng có một niềm vui khó diễn tả. Bữa cơm tối toàn món ngon do mẹ nấu nhưng không dám ăn nhiều vì tối nay chắc sẽ có lẽ một trận “ chiến tranh “ xảy ra suốt buổi cơm rộn ràng tiếng cười. Có một điều kì lạ là Như không nói không rằng gì cả chỉ cấm đầu mà ăn, khi có ai nói đến mình thì chỉ gật đầu rồi nở một nụ cười giống như bị ép buộc ấy. Tôi cũng thấy làm lạ nhưng cũng không dám hỏi vì sợ đụng chạm đến chuyện gì đó. Ăn xong buổi cơm cũng đã gần 19 giờ rồi, tôi tắm rửa nhanh chóng, hôm nay mặc một chiếc quần Jean màu đen cùng chiếc áo thun trong cũng bảnh bao chứ bộ.
- Tâm ơi có bạn kiếm – Tiếng bố gọi vọng lên.
- DẠ
Tôi đoán chắc ngay không ai khác chính mấy thằng bạn khốn nạn đang ở dưới nhà, định phóng xuống nhưng có một điều gì đó bất an, chộp ngay cây côn, lần khôn tôi lận vào lưng quần rồi nên khó có thể nhìn thấy được đặc biệt là mặc chiếc áo thun thế này khỏi sợ bị ai cấm cản.
- Trễ rồi, nhanh lên – Thằng Chung mê gái hối thúc.
- Đi chơi hay.. – Thằng Khôi đen hôm nay không mặc đồ đen.
- Nhanh lên mấy cụ – Thằng Đức cũng nóng lòng.
Tôi sợ trễ giờ với con gái nên thưa bố mẹ rồi cả bọn phóng nhanh ra, lúc lấy xe đạp thì không thấy xe đạp của Như đâu, hôm nay em ấy thật kỳ lạ, cứ im lặng và đi đâu không biết vào buổi tối thế này, tôi lắc đầu ngao ngán khó hiểu với mấy người con gái ấy. Cũng kỳ lạ thay hôm nay thằng Tùng với thằng Hùng với thằng Sang không đi tham chiến trận đấu lớn như thế này, thiếu 3 thằng nó cũng gọi là một tổn thất nhân lực rất lớn chứ chẳng đùa đâu, bỗng nghĩ đến chuyện đó trong người tôi có một cái gì đó lo lo vô hình. Điềm báo chăng?
Bọn tôi phóng nhanh xe đi đến đầu đường 30/4 thì thấy Nguyệt, Trân, Trang, Quỳnh,Kiều Oanh đang đứng đợi. Thế là bọn tôi kéo nhau đi đến nhà Bạch Yến thì đã hơn 19h30 rồi, thấy em đang mặc chiếc quần Jean ngắn ngồi ở nhà trước mà thằng nào trong đám cũng muốn chảy hết máu, ăn mặc để lộ cặp chân dài trắng như bông bưởi thì ai mà chịu nổi, đã đẹp rồi mà còn làm như thế. Thật là tình.
Em vui vẻ ra mở cửa cho bọn tôi, còn đám mấy thằng kia cứ nhìn vào cặp chân trắng ấy chứ không chú ý vào sắc đẹp đang trên khuôn mặt trời phú của em, hình như người đẹp thì cái gì cũng đẹp thì phải. Không đợi mất thời gian em cũng giục chúng tôi đi nhanh để không kịp giờ làm cho 4 thằng con trai ấy mặt cứ ngu ngơ với những gì mà người con gái xinh đẹp làm từ chiều đến giờ.
- Tớ đi với cậu nhé. Hihi – Em nghiêng đầu hỏi tôi.
- Ừa, vào thay nhanh cái quần đi – Tôi cũng có hơi vô duyên nhưng không muốn em ra đường ăn mặc như thế
Không biết sao em chạy nhanh vào trong nhà thay ra một chiếc váy màu hồng như ngày nào trong lúc đấy trở lại cái nét đẹp hồn nhiên trong sáng chứ không trẻ trung năng động xì teen lúc còn chiếc quần Jean ngắn trên người. 3 thằng kia tự nhiên đưa tôi cái ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống làm khó chịu gì đâu, mình có làm gì đâu tại em đòi đi với mình chứ bộ, trên trên con đường 30/4 có 5 chiếc xe, 10 người đang đèo nhau đến một cái địa điểm mà chứ có người con gái xinh đẹp kia biết thôi.
Đi hết đoạn đường 30/4 đến đoạn Hùng Vương em kêu chạy qua phía trái sau đó đi thẳng vào một khu toàn trồng cây bạch đằng không hà, cây cối um tùm có một vẻ gì đó rùng rợn, lúc ở ngoài cái con đường đó có một khu nhà có thể gọi biệt thự thì ra nhà đó của người cậu Bạch Yến không biết làm gì mà giàu thế, nhìn sơ qua tôi đã thấy hai chiếc ôtô đậu rồi, một chiếc 4 chỗ và một chiếc 7 chỗ đều màu đen huyền ảo.
Chúng tôi chạy hơn 5 phút nữa thì đã xa tít cái căn biệt thự ấy đến một nơi có thể miêu tả như rừng, đám bọn tôi đưa mắt nhìn nhau có vẻ ái ngại vì không biết lý do tại sao người con gái ấy lại đưa vào đây, một tý về mà có gì chắc tè trong quần chứ chẳng biết cầu cứu ai cho thoát.
- Nhà phía trước đó – Giọng nói ngọt ngào vang lên.
Căn nhà màu trắng cấp 4 hiện trước mắt chúng tôi, có vẻ đây là căn nhà hoang vì có rêu xung quanh cũ lắm rồi:
- Lại đây làm gì? – Tôi đưa mắt nhìn em.
- Trong thư viết vậy mà
9 đứa tôi trố mắt nhìn em có vẻ không hiểu gì cả:
- Evening tiếng anh có nghĩa là buổi tối, 15MT hôm nay âm lịch ngày 15 tức là rằm, rằm có Mặt Trăng, MT viết tắt của Mặt Trăng, căn nhà này số 31 nằm ở khu A của ấp…. (cắt bỏ ). Hiểu chưa. Hihi – Em đưa miệng cười ngọt ngào.
Khỏi phải nói mặt thằng này thằng nấy đã được thông suốt bởi dãy kí tự đó, không ngờ em lại giỏi đến thế, chỉ trong chốc lát đã giải được còn bọn tôi từ chiều đến giờ vẫn không giải được, quả thật tài sắc vẹn toàn.
- Bà hay quá
- Hay thế
- Kinh
- Tài ghê
- Sao cậu biết thế? – Tôi vẫn có một đóng thắc mắc về người con gái này.
- Lúc trước tớ đi vào nhà cậu mà không biết nhà nên đi lạc vào đây, còn số nhà thì tính theo khu đất, nãy giờ mình đi chỉ có một căn nhà to ở ngoài kia số 30 thì căn này số 31. – Em nói rồi nhún vai
Quả thật đến lúc đó chúng tôi đã khâm phục em đến sát đất rồi, người gì đâu mà tài giỏi suy luận chẳng thua gì một thám tử chuyên nghiệp cả. Lúc đó đã hơn tám giờ rồi chứ có đùa đâu, xung quanh không có đèn gì cả chỉ có một mảnh đất trống cùng với những cây tram, Bạch Đằng bao quanh và những tia sáng của Mặt Trăng soi rọi xuống tạo nên một khung cảnh có thể nói giống trong phim ma kinh khủng.
- Sao giờ? -Thù nhất câu nói này của thằng Chung mê gái.
- Ghê quá mầy ơi – Thằng Đức có vẻ cũng sợ cái đó đó.
- Có cái đó đó không? – Thằng Khôi đen đưa ánh mắt ái ngại.
- Ghê quá mấy ông ơi – Nhỏ Quỳnh khúm núm chứ không hung dữ nữa.
- Về đi – Bà Nguyệt cũng thế
- Ghê quá.
Tôi nhìn Bạch Yến cũng có vẻ ái ngại một điều gì đó, cũng sợ đó nhưng thôi đã đi đến đây rồi vào luôn sợ gì, chắc vào trong đánh nhau chứ không có gì đâu vì người viết thư là con người mà làm gì phải xoắn.
- Dô đi chắc đánh nhau đó, con người đánh máy ra thư mà, đừng lo xa – Tôi trấn an mọi người nhưng trong bản thân cũng có cái gì đó sợ sợ.
Có người đẹp ở đó bọn nó cũng ra vẻ anh hùng rơm nên quyết định cuối cùng được đưa ra là bước vào trong đó, nếu có đánh nhau thì giao Bạch Yến với mấy người con gái cho thằng Chung nó bảo vệ còn những việc kia để 3 thằng tôi xử. Phương án tác chiến đã đề ra cả bọn bước vào trong, Bạch Yến đi bên cạnh tôi, ba thằng kia đi bên kia, có vẻ giống trong phim ma.
Quả thật đây là một căn nhà hoang đã lâu lắm rồi chứ chẳng đùa, khi bước vào sân chuẩn bị mở cửa ra có cái mùi gì đó hơi kinh khủng, xung quanh không thấy cái cửa sổ nào,tôi cũng sợ lắm chứ, hồi nhỏ đến giờ nghe người ta nói đến ma nên lúc đó nghĩ đến nói hết da gà lên chứ chẳng đùa, bọn kia không thua kém gì đâu.
- Mấy ông mở cửa ra đi – Nhỏ Quỳnh hối thúc.
- Mở ra đi – Thằng Chung nhìn tôi.
- Nhanh đi
- Mầy mở đi
- Tao mở cho – Thằng Khôi đen bữa nay anh hùng vãi.
Tất cả đứng lùi ra cho nó đá vào xem có ra không chứ mở bằng chốt chẳng có tác dụng gì cả.
- RẦM!!!
Cánh cửa mở toạc ra, một cái mùi gì đó khó chịu khẳng khẳng nồng nồng bốc lên làm ấy người chúng tôi khó chịu muốn ói kinh khủng, em đưa ỗi người một chiếc khăn giấy thơm ngày nào mà đã đưa cho tôi lau mồ hôi.
Bước vào trong…cả 10 người đều mang trong người một vẻ sợ hãi không thể diễn tả thành lời, ánh trăng soi gọi xuống khu đất có căn nhà hoang ấy, xung quanh là những hàng cây đang đun đưa theo những cơn gió tạo nên một khung cảnh chẳng khác gì trong phim. Tự nhiên khi cả đám bước vào hết trong ngôi nhà đang đợi nhau vì tối om thì cánh cửa đóng bật lại.
- RẦM!!!
- AAAAAAAA!!!
- AAAAAAAAAAAA!!!
- ÁAAAAAAAAA!!!
- ÁAAAAAAAA!!!
Mấy người con gái hét toát lên vang vọng cả căn nhà trừ một người con gái đó là Bạch Yến đang nhìn chuyện gì xảy ra, mấy thằng con trai chúng tôi không la lên gì cả mà đứng cả hình chứ chẳng đừa, một cảm giác sợ bất đầu nổi lên.
- Ra đi
- Thôi mầy ơi ra
- Đệch cụ gì thế này
- Bọn cậu đâu rồi - Bạch Yến lên tiếng.
- Sau tối om thế
- Giữ nguyên vị trí – Tôi ổn định đội hình.
Trong căn nhà không có một nguồn sáng nào cả, chỉ có những tiếng nói của chúng tôi trong cái không gian tĩnh mịt ấy, đến người của mình cũng không biết đứng ở đâu cả. Một không gian thật rùng rợn hơn bao giờ hết, từ nhỏ đến lớn tôi mới trải qua, đây là lần đầu tiên.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ
CS2T
Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ - CS2T
https://isach.info/story.php?story=ruot_duoi_voi_tuoi_tho__cs2t