Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quân Tử Chi Giao
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 46
4
6.
Trang Duy đưa anh về, cả một đường anh đều chất phác, ngoan ngoãn đi theo, bộ dạng ướt sũng nhìn thật khó coi, như con chó, con mèo đi lạc vào trời mưa được nhặt trở về nhà, thảm hại, gầy như que củi, có chút bẩn.
Trong phòng tắm Trang Duy cởi quần áo anh ra, anh cũng chẳng phản kháng, chỉ lùi lại trong bồn tắm lớn, dõi theo với đôi mắt hoe đỏ, đôi mắt tỉnh tỉnh mê mê, nhưng anh im lặng lắm.
Lúc nước phun mạnh ra từ vòi sen, anh vì tiếng động đột ngột mà hoảng sợ khẽ run, rồi sau đó nước ấm vừa phải dội vào người anh, tóc bị chà xoa, mùi xà phòng cũng nhẹ thoảng qua, anh cũng chầm chậm thả lỏng.
“Nhắm mắt lại.”
Lúc nước chảy xuống mí mắt, theo bản năng anh liền vội vàng nhắm mắt. Trang Duy một tay che lỗ tai anh, một tay nắm vòi hoa sen cho anh rửa, rồi sau đó lấy khăn lau khô mặt anh.
“Được rồi, mở mắt đi.”
Anh nơm nớp lo sợ mở to mắt, nhìn cục xà phòng trong tay Trang Duy chạy khắp nơi trên người anh. Không quen với sự đụng chạm ấy, vai anh co lại.
Quá trình lau chùi không kéo dài lâu lắm, Trang Duy giúp anh tắm sơ rồi dùng khăn lớn quấn lấy anh, lau khô qua loa từ trên xuống dưới, sau đó mặc áo ngủ cho anh, để anh ngồi lên ghế, sấy tóc anh.
Giữa những luồng hơi nóng từ máy sáy, anh hắt hơi từng đợt, chóp mũi đỏ lên. Trang Duy dúi vào ngực anh hộp khăn giấy, để anh chậm rãi xì mùi, rồi sau đó tiếp tục sấy tóc.
Trang Duy nhìn động tác chậm chạp, ngốc nghếch ấy, cảm thấy không phải là anh điên, mà chỉ là đần độn.
Có lẽ ngốc sẽ làm anh hạnh phúc, giúp anh tránh đi những thứ không thể thừa nhận, anh cam tâm tình nguyện trốn trong một góc nhỏ hẹp nơi thế giới riêng của mình, làm một thằng ngốc.
Tóc khô đến tám phần, Trang Duy liền buộc anh lên giường, rồi sau đó nhìn thoáng qua di động rung đến cả nửa ngày, bắt máy.
“Tìm được cậu ấy rồi?”
“Đúng vậy.” Trang Duy đáp có phần ác ý, “Tắm qua rồi, ngoại trừ khó coi, cậu ấy cũng chẳng có gì không tốt.”
Bên kia lặng yên một hồi: “Cậu muốn để cậu ấy trong nhà?”
“Tôi nhặt được trên đường, không mang về nhà chẳng lẽ phải đưa qua cho anh?”
“Trang Duy, cậu ấy là người bệnh.”
“Tôi nhìn cũng biết.”
“Nếu không có khả năng chăm sóc thì cậu hãy trả lại cậu ấy cho tôi.”
Trang Duy nhìn vẻ ám ảnh trên khuôn mặt của con người gầy yếu trên giường, “Tôi nhìn có thể thấy cậu ấy ở chỗ anh được chăm sóc rất tốt ấy đấy nhỉ. Yên tâm đi, tôi sẽ làm tốt hơn anh.”
“… Cậu tất nhiên biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm.”
Trang Duy nở nụ cười: “Anh đã hủy cậu ấy rồi, tôi còn kiêng kị gì nữa? Cậu ấy đã như vậy, tôi làm gì với cậu ấy thì có khác biệt gì đâu?”
Bên kia lặng yên thật lâu, sau đó mới nói: “Trang Duy, hãy đối xử tốt với cậu ấy.”
Trang Duy chỉ cười, cúp điện thoại, rồi sau đó tắt máy.
Sau khi để mặc cho sự an bài, dáng vẻ anh hiện tại thoạt nhìn tốt hơn nhiều, gương mặt nhờ nước ấm và hơi nóng mà đã có vẻ hồng hào, vẻ mặt vẫn đáng thương mờ mịt, không lên tiếng nằm trên giường, thoạt nhìn thậm chí còn có vẻ ăn thật ngon.
Cho dù tàn bạo mà đem anh xé nát ăn hết, anh cũng chẳng có cách nào kháng cự, cũng sẽ không ai biết, lại càng chẳng có người bảo vệ anh.
Trang Duy nhìn trong chốc lát, đắp chăn cho anh, sau đó tắt đèn, nằm xuống cạnh bên.
Ngoài trời mưa cả đêm, nửa đêm Khúc Đồng Thu như nằm ác mộng, dường như đau đến không chịu nổi, run rẩy. Trang Duy lôi anh ra khỏi chăn mà ôm lấy, vuốt lưng anh, nghe anh nức nở thấp giọng kêu cứu. Thế là bản thân cũng chẳng thể ngủ ngon.
Ngày hôm sau tỉnh lại, Trang Duy đôi mắt thâm quầng, ngủ không được nên máu sục sôi. Cúi đầu nhìn anh co ro trong lòng ngực mình, không khỏi nghiến răng nghiến lợi, đây đúng là người bệnh mà.
Anh cũng chỉ là một gánh nặng không hơn không kém, vì anh im lặng lắm, ngay cả tiếng rên cũng rất nhỏ. Con người này cho dù thất thường cũng hèn mọn như vậy.
Cảm giác được tiếng động, Khúc Đồng Thu cũng tỉnh dậy, mở mắt nhìn, đôi mắt có chút mơ hồ.
Trang Duy bị nhìn đến mức dần cảm thấy phiền, đè anh, cúi đầu cắn xuống phần vai gầy yếu.
Anh đau đớn lùi lại, Trang Duy tóm lấy cằm anh, dùng sức chặn miệng chặn môi anh, đầu lưỡi tiến vào, hôn đến mức anh lui ra sau. Hôn môi khiến dục vọng sáng sớm muốn ăn no càng thêm bừng bừng phấn chấn, làm cho phần sức lực dùng vào việc ấy cũng mạnh hơn rất nhiều.
Rất nhanh Khúc Đồng Thu cũng chỉ có thể nằm bên dưới sợ hãi thở. Duỗi tay ra Trang Duy liền đụng đến thứ bên trong đáng thương của anh, bấy giờ mới nhận ra tối qua mình không cho anh quần lót.
Muốn làm gì đều dễ dàng lắm. Chỉ cần thô bạo một lần nữa thôi là được.
Vậy mà vẫn rụt tay về, Trang Duy xuống giường, lấy một cái quần lót trong tủ ra cho anh mặc.
Trang Duy không làm được, con người mất đi năng lực phản kháng và bất lực ấy làm người khác đột ngột không có hứng thú.
Hiện tại anh trở nên nhỏ bé yếu đuối như thế là bởi do phải chịu đựng nhiều lắm. Phần bi ai ấy nặng quá, tuy rằng không phải do bản thân mình chịu đựng, nhưng khi hôn môi âu yếm với anh, Trang Duy cũng cảm giác được cả nỗi ám ảnh đó.
Cho dù đau đớn này chẳng quan hệ gì đến bản thân, và anh cũng không lên tiếng, nhưng Trang Duy vẫn tưởng như có thể nghe được thanh âm anh kêu đau trong đầu.
Rất không kiên nhẫn và chẳng hề dịu dàng, chỉ là loại thời điểm này Trang Duy không có cách nào quá mức tàn nhẫn.
“Đói bụng không? Tối qua cậu cũng chưa ăn gì đúng chứ?”
Trong chăn Khúc Đồng Thu bối rối tìm được một vị trí an toàn, ngồi đó có phần sợ hãi.
Trang Duy chiên trứng, hâm sữa, lại nướng hai miếng bánh mì, mang khay thức ăn đến trước giường.
“Chỉ có nhiêu đây thôi, chấp nhận đi.”
Con người bị kinh hãi có chút e dè, dán chặt lưng vào đầu giường. Trang Duy đưa bánh mì chấm nước tương đến bên miệng anh, anh cũng ăn theo bản năng, sau đó là sữa, sau đó nữa là trứng chiên rắc muối tiêu, đút anh cái gì anh ăn cái đó.
Trang Duy nhất thời có cảm giác chủ nhân đút thú nuôi, anh hơi co vai lại, dáng vẻ dính nước tương nơi khoé miệng nhìn cũng không chán ghét, nhìn xem khiến tâm tình Trang Duy rất tốt.
Nếm qua điểm tâm, Trang Duy dẫn Khúc Đồng Thu ra ngồi trên ban công. Sau một ngày mưa trời hôm nay trong xanh quang đãng, không khí bên ngoài ẩm ướt, tươi mát. Đối diện ban công còn có một trảng cỏ lớn, chính là nhờ phong cảnh giảm bớt áp lực đó mà Trang Duy mới bỏ ra số tiền gấp đôi thuê nhà trọ này.
Khúc Đồng Thu ngồi trong lòng ngực Trang Duy, quả nhiên cũng im lặng, dường như cảm thấy thoải mái, tựa vào ngực người nọ, dần thiếp ngủ.
Trang Duy đột nhiên cảm thấy được, anh ngu ngốc như vậy cũng tốt.
Nhưng chuông cửa vẫn không khách sáo vang lên.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quân Tử Chi Giao
Lam Lâm
Quân Tử Chi Giao - Lam Lâm
https://isach.info/story.php?story=quan_tu_chi_giao__lam_lam