Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Luân Hồi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 31: Đi Leo Núi.
C
hương 31: Đi leo núi.
Có mấy cái máy tấn công mãi mà không chết, chắc là chúng là những chiếc máy từ thời cổ xưa, thần bí và có thể đứng vững được trong cảnh chiến tranh liên miên ở Châu Phi. Có cơ sở ở châu Phi, mặc dù không thể đối lập lại với Mỹ nhưng có thể coi là một văn cứ, tiến vào phát triển ở vùng Trung Đông, thỉnh thoảng cũng đem lại phiền phức không nhỏ cho nước Mỹ.
Tiểu Thần Hi và Trương Lam nhìn mọi người đang bận rộn làm việc ngoài nhà, hai chị em xem xét kỹ lưỡng mọi người, ai nấy đều há hốc mồm:
- Chúng ta đang làm cái gì đây?
Một lúc sau, Trương Lam rốt cục cũng nói ra được một câu.
- Chị, chị cũng không biết.
Tiểu Thần Hi ôm đầu suy nghĩ nửa ngày, Trương Lam nhìn kỹ một chút, cuối cùng cũng nói được những gì nghĩ trong đầu.
- Thôi đi, chúng ta không cần phải vướng chân vướng tay mọi người, chúng ta nên đi leo núi thôi.
Suy nghĩ một chút, Trương Lam đề nghị, sống lại đến bây giờ, Trương Lam vẫn còn chưa được đi đâu hoạt động quá xa, ngày hôm nay thời tiết không tồi, trời trong xanh nắng ấm. Ngọn núi trước mặt là nơi Trương Lam thích nhất, ngọn núi có tên là Thiên Bảo Sơn, tên gọi vật là Hoa Thiên Bảo, là ý địa linh nhân kiệt, ngọn núi cao nhất là chín trăm mét, những ngọn núi nhỏ khoảng ba trăm đến bốn trăm mét có rất nhiều chim hạc, hơn nữa, ngọn núi này còn đầy những cây tùng xanh và cây bách xanh, núi cao và hiểm trở, có thể coi là một ngọn núi đặc biệt, ít nhất là có nhiều chỗ chơi hơn những ngọn núi xung quanh.
- Được đó.
Tiểu Thần Hi đồng ý, dù sao cũng đang nhàn rỗi, đi ra ngoài leo núi cũng không tồi, trên người lại có nhiều linh kiện như thế, không vận động thì có khi bị rỉ sắt hết. Ôi, sinh mệnh của máy móc cũng là do vận động cả.
Đi qua con sông nhỏ, hai chị em nắm tay nhau, cười cười nói nói.
- Đây là hạt lúa hoang à?
Tiểu Thần Hi cảm thấy thật thần kỳ với tất cả những điều của thế giới này, chỉ vào một bụi cây mọc bên đường, từ khi không cần che giấu năng lực sở hữu của mình, Tiểu Thần Hi thiên tính dần dần lộ ra, càng lúc càng đáng yêu, hỏi cái gì cũng đều ngạc nhiên kỳ quái, càng lúc càng như một bảo bảo hiếu kỳ, Trương Lam đã nhiều lần bị Tiểu Thần Hi hỏi cho không biết xấu hổ là gì.
Nhìn bụi cây biến thành màu vàng, Trương Lam vẻ mặt toát mồ hôi:
- Ách, cái này là cây đuôi chó.
- Em nói dối.
Tiểu Thần Hi tất nhiên là không phục việc mình bị phản bác, cái miệng nhỏ dương cao lên, có thể treo được một cái bình dầu ở trên đó, mình sao có thể đoán sai được?
- Cỏ đuôi chó đâu có lớn như thế? Rõ ràng là cây lúa hoang.
Không nói gì bèn chỉ vào gốc cây nhỏ ở bên cạnh cỏ đuôi chó:
- Em van chị, tiểu thư, chị phân tích kỹ hai cái cây này có được không, có gì khác nhau không?
- Có, khác nhau rất rõ ràng,
Tiểu Thần Hi chăm chú nhìn gật đầu, khinh bỉ hung hăng trắng trợn nhìn Trương Lam.
- Gốc này to hơn, gốc kia nhỏ hơn, rõ như thế ai mà chẳng nhìn thấy.
- Em…
Tốt cuộc không thể nhịn được nữa, Trương Lam ngắt lá của hai cái cây nói:
- Em xin chị, tiểu thư, phiền chị phân tích có hệ thống một chút, hai cây này không phải là cùng một loại sao?
Tiểu Thần Hi cầm hai cái lá cây, nhẹ nhàng bỏ vào trong miệng, cẩn thận phân tích một chút AND của hai chiếc lá này.
- Sao có thể?
Cô bé rất kinh ngạc.
- Hai chiếc lá cơ bản là giống nhau về AND, khẳng định là cùng một loại.
- Em đã sớm nói với chị đây là cây cỏ đuôi chó mà.
Trương Lam khinh bỉ nhìn tiểu nha đầu.
- Nhưng rõ ràng chúng khác nhau rất lớn.
Tiểu nha đầu vẫn chưa từ bỏ ý định, cắn răng nghiến lợi dùng chân đạp cỏ đuôi chó:
- Dám làm ta mất mặt, ta cho ngươi mất mặt, ta đạp, ta đạp, ta đạp.
Cố gắng đạp hết số cỏ vô tội, tiểu nha đầu cuối cùng cũng hả dạ, ngẩng đầu ưỡn ngực đi về phía trước, hồn nhiên không để ý Trương Lam đang như một thằng ngốc đứng yên tại chỗ. Trương Lam ngây ngô đi theo phía sau. Đầu năm nay có chọc ai chứ đừng chọc cho bà cô này không vui, nếu không thì cũng giống như cây cỏ kia.
Đám cỏ vô tội đang kêu gào trong gió: tôi đây đã chọc giận ai? Lẽ nào to lớn cường tráng hơn bình thường cũng là cái tội của tôi.
Thiên Bảo Sơn là do mấy ngọn núi cùng tạo thành một quần thể núi, mấy ngọn núi phụ làm bền, càng thể hiện rõ vẻ hùng vĩ của ngọn núi chính. Đỉnh của ngọn núi đặc biệt không giống như những ngọn núi bình thường, hơn nữa còn khá bằng phẳng, trên đỉnh cây tùng rậm rạp, xanh um tươi tốt. Mặt trên còn có hơn mười hộ gia đình sinh sống, đương nhiên bây giờ thì không có, nhưng như cũ có thể phát hiện ra được bức tường đổ phía trước và những dụng cụ chế tạo từ đá, ví dụ như thạch anh.
Trên núi thật là xanh, là một nơi rất bảo vệ môi trường, khắp nơi đều là những cây thông đã có hai ba mươi năm tuổi đang vươn lên, khắp mặt đất đầy những lá thông và quả thông, ở trong rừng các loại cây này có loại có tên, có loại không có tên, không phải là ở đâu cũng có thể nhìn thấy, Trương Lam thật kỳ lạ tại sao năm đó luyện thép lại không chặt những cây này để luyện.
Đã vào cuối mùa thu, cỏ cây đều đã úa vàng, thế nhưng trên núi không hề hiu quạnh, khắp ngọn núi đều là những cây tùng xanh xanh mang lại một cảm giác sảng khoái.
- Chúng ta bắt một ít về ăn đi.
Trương Lam tinh quái nghĩ, lúc này đổ ăn trên núi rất nhiều, có gà rừng, thỏ rừng đâu đâu cũng có, không cẩn thận là bị phải gai con nhím, hoặc là không cẩn thận giẫm vào khối đá mà bên dưới có một con rắn.
- Được.
Tiểu Thần Hi rất hưng phấn.
- Chị cũng muốn nếm thử.
- Chị cũng muốn ăn?
Trương Lam rất kinh ngạc, nha đầu kia muốn ăn gì chỉ ăn vào trong bụng rồi chờ khi không có ai chú ý liền nhổ ra, chưa bao giờ cần đến bổ sung năng lượng, hôm nay lại nói muốn ăn, đây có phải là đùa quá mức không? ngẩng đầu xác nhận lại, mặt trời vẫn mọc đằng đông.
- Vì sao chị không thể ăn?
Tiểu nha đầu xinh đẹp bắt đầu làm nũng.
- Tuy không thể tiêu hóa hấp thu nhưng những thứ đó hương vị cũng ngon mà.
- Ách.
Trương Lam bất đắc dĩ lắc đầu. không thể hấp thu được thì chị còn phải tranh với em làm gì? Thế này không phải là lãng phí tài nguyên sao! Lãng phí như thế thật là đáng hổ thẹn.
- Không sao, muốn ăn gì thì cứ nói.
Trương Lam vẻ mặt đau khổ giương lên.
- Nhà mình cũng không phải là không ăn được.
- Tiểu đệ đệ là tốt nhất với chị.
Tiểu nha đầu cười hì hì, ôm lấy Trương Lam hôn một cái.
Tiểu đệ đệ.
- Này?
Trương Lam vẻ mặt buồn rầu.
- Lần sau có thể không gọi tiểu đệ đệ được không?
- Ha ha ha ha.
Tiếng cười khanh khách vang lên.
- Chị à, có thể giúp tìm một ít đồ được không. giống như các loại gà, thỏ rừng ấy.
Trương Lam hỏi.
- Đương nhiên không vấn đề gì.
Tiểu Thần Hi đáp, đôi mắt to đẹp bắt đầu nhìn quanh bốn phía quét.
- Ở kia có rắn.
Tiểu Thần Hi chạy tới, từ bụi cây có một con rắc dài hai mét, nặng khoảng bốn năm cân.
M Long
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Luân Hồi
Hải Đồng
Luân Hồi - Hải Đồng
https://isach.info/story.php?story=luan_hoi__hai_dong