Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Einstein Phì Và Trang Phú Quý
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 39
Đ
êm mùng hai, ta lăn qua lộn lại mãi không ngủ được, chờ mong đến sáng được đi ra ngoài với An An. Trước giờ ta vốn thích ngủ nướng, nay vừa cảm giác bên cạnh có động tĩnh đã nhanh chóng bò dậy, vọt lẹ vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt. Lúc ta bước ra, An An đã thay đồ xong. Ta lết theo sau, nhìn An An chậm rãi đi vào nhà vệ sinh, chậm rãi cầm bản chải đánh răng và kem lên, chậm rãi trét kem lên bàn chải, rồi nghiêng đầu nhìn ta, không nói lời nào, “….”
Ta nói với vẻ mặt nịnh nọt, “Một lát cậu đi, mang tôi theo với, tôi đã không được ra ngoài đi dạo từ rất rất lâu rồi!”
“Trên đường chẳng có gì chơi hết.” Giọng An An vô cùng lạnh nhạt, nhưng ta đã quá quen cái kiểu này rồi. Ta lập tức lắc đầu, nói, “Không sao! Hít thở một chút không khí bên ngoài là được rồi!”
“Nhưng tôi cảm thấy dẫn cậu theo quá phiền toái.”
“….” Có cần thẳng thắn tới mức đó không?! Ghét bỏ ta?
An An dám ghét bỏ ta?! Yêu, hận dây dưa năm đó đâu hết rồi?!
Hừ! Ta biết rồi, An An cho rằng cự tuyệt như vậy sẽ đổi được sự quỳ xin của ta? Ta đã ở chung với An An thật lâu, thậm chí còn có một đống kiến thức về tâm lý học trẻ nhỏ, chẳng lẽ không hiểu ý cậu ta?
Cậu muốn tôi quỳ liếm thì tôi sẽ cao ngạo cho cậu xem!
Chờ An An bước ra, ta biến thành hình chó cùng đi xuống lầu. Bình thường chén của ta sẽ được đặt gần chỗ An An. Lần này, An An vừa cầm muỗng múc một muỗng canh, ta đã đẩy cái chén của mình lại gần Trang Khả Hinh.
Trang Khả Hinh thấy dáng vẻ cao ngạo của ta, ngạc nhiên hỏi An An, “Anh đã làm gì nó rồi? Cảm giác nó đang ghét bỏ anh!” A ha ha, rõ ràng tới vậy sao? Dám ghét bỏ tôi…. Tôi cũng ghét bỏ cậu lại cho biết!
An An đặt muỗng xuống, cầm đũa lên, nói, “Chắc là do quên uống thuốc!”
Không hề đề cập tới việc ta muốn đi ra ngoài với cậu ta!
Trang Minh dùng tay xé bánh tiêu, mùi thơm xông thẳng vào mũi ta. Muốn ăn quá, hu hu! Nhưng hôm nay ta đang giả bộ cao ngạo, không thể chỉ vì một miếng bánh tiêu mà vẫy đuôi mừng người được! Phải bảo vệ tự tôn! Dùng phong cách cao ngạo của mình hấp dẫn sự chú ý của An An, để An An chịu dẫn ta ra ngoài hóng gió!
Thực tế chứng minh, An An không hề bị đả động.
Ăn sáng xong, ta đứng xa xa nhìn An An và Trang Minh cùng đi ra khỏi cửa chính, rồi cùng đứng ở hành lang chờ người giúp việc lái xe ra.
Trang Khả Hinh cúi đầu nhìn ta, nói, “Kỳ lạ! Bình thường em với anh hai như hình với bóng, sao nay lại không quấn đòi đi theo?”
Ta rũ đuôi xuống, giương mắt nhìn bóng lưng hai người kia. Trang Minh trông gầy hơn An An một chút, người cũng thấp hơn, mặc đồ bình thường. Còn An An hễ ra cửa là diện vest đen cộng thêm áo khoác màu nâu nhạt, tóc chải cẩn thận, ai không biết sẽ nghĩ cậu ta sắp đi dự tiệc ấy chứ! Hừ, bỏ rơi ta đi ra ngoài phóng đãng! Đi đi! Ai thèm theo mấy người chứ!
Ta bi thương nhào qua ôm lấy chân Trang Khả Hinh cầu an ủi. Trang Khả Hinh nhìn ta với ánh mắt tội nghiệp, khom lưng vuốt đầu ta nói, “Bé ngoan, sao vậy? Muốn đi theo anh hai hả?”
Mắt ta rưng rưng, giờ phút này chỉ muốn làm một mỹ nam yên tĩnh.
Trang Khả Hinh ngồm xổm xuống ôm ta, cười nói, “Sao lại đáng yêu thế này! Đôi mắt rất có hồn! Nếu Trình Duy có bộ phim nào về đề tài thú cưng, nhất định chị sẽ đề cử em!”
Ta nghe mấy lời này, u ám trong lòng nháy mắt tan biến, bắt đầu ảo tưởng cuộc sống khi làm diễn viên. Nếu thật sự có, ta nhất định sẽ thử sức một phen, áp đảo một đám đồng loại chỉ trong nháy mắt bằng chỉ số IQ cực cao! Đến lúc đó sẽ cho An An làm người đại diện, quản lý vấn đề tiền nong! Ta sẽ nhanh chóng thoát bần thành phú, không cần làm người giúp việc nữa, cũng có tiền cưới luôn vợ đẹp!
Không…. Không thể để An An làm người đại diện của ta. Cậu ta sẽ dẫn người khác đi phóng đãng, bỏ ta một mình. Phải có cốt khí, không thể dễ dàng cúi đầu! Ta tự bàn chuyện tiền nong luôn!
Tâm sự với Trang Khả Hinh một lát, tâm tình uất ức của ta đã được hóa giải.
Trưa, An An và Trang Minh cũng không về ăn cơm.
Chiều, ta ngồi dựa vào đùi Trang Khả Hinh, vừa ăn thịt bò khô tự tay Trang Khả Hinh đút cho vừa xem một bộ phim tình yêu lãng mạn. Trong lòng ta như đang có ngàn vạn phấn hồng bay lên…. thì An An về. Cậu ta vừa xuất hiện trước cửa nhà, ta đã phát hiện ra. Mắt An An như phủ một tầng khí lạnh, làm cóng trái tim nhỏ bé của ta. Ta lập tức cách xa Trang Khả Hinh, rụt thân lại.
Nhìn gì? Bọn tôi rất thuần khiết, rất trong sạch! Đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt bỉ ổi như vậy!
An An có vẻ hài lòng với hành động của ta, đi tới chỗ giá áo vắt áo khoác lên, tiếp tục nói chuyện với Trang Minh. Không biết hai người đang nói chuyện gì mà trên mặt có nụ cười.
Trang Khả Hinh chào An An và Trang Minh xong, vừa đụng đụng ta vừa nói với An An, “Anh, gần đây Trình Duy có bộ phim nào cần thú cưng không? Em thấy Phì Phì rất có tiềm năng, nếu có, anh dẫn Phì Phì đi thử xem sao!”
An An nhìn lướt qua ta rồi nói, “Em đáng giá cao nó quá rồi!”
Ta không phục, ngẩng đầu ưỡn ngực lên. Cậu khinh bỉ tôi, tôi cũng xem thường cậu! Cậu cho cậu là ai chứ?!
Trang Khả Hinh tiếp, “Anh không quan tâm thì thôi, hôm nào tự em đi hỏi Trình Duy vậy! Em tin Phì Phì sẽ làm được!”
Sự tin tưởng của Trang Khả Hinh khiến ta cảm động đến rơi nước mắt, cọ cọ đầu vào lòng bàn tay Trang Khả Hinh. Cảm ơn cô vào lúc tôi bị xem thường vẫn không xa không rời! Muốn khóc. Trên đời vẫn còn nhiều người tốt quá!
“Cô nàng nhà họ Hạ đầu tư cho một nam diễn viên trẻ, nhưng anh ta diễn xuất quá kém, có bỏ tiền cách mấy cũng không nổi được, còn dám khoe khoang trước mặt em mỗi ngày ….” Trang Khả Hinh cười nói, “Em sẽ lăng xê Phì Phì, để cô ta biết, người của cô ta còn không bằng cả một con chó. Nếu Phì Phì nhà chúng ta vào giới giải trí, nhất định sẽ nổi hơn bất kỳ ai!”
An An phản bác bằng giọng điệu hết sức bình tĩnh, “Xin lỗi, con chó trong tay em đó là của anh.”
Trang Khả Hinh liếc An An một cái, “Cho em mượn nổ một chút, hạ bệ con nhỏ nhà họ Hạ không được à! Anh….”
Được được, em gái làm nũng, anh hai sao có thể không đồng ý?! Ta nâng móng vuốt lên vỗ vỗ mu bàn tay Trang Khả Hinh, gật đầu không ngừng. Có điều tiền bạc vẫn phải tính toán cho rõ ràng…. Giá cả thích hợp thì sao lại không đồng ý chứ!
An An chưa nói được hay không, làm như mặc kệ em gái một lòng muốn so tài với người khác, ngoắc ngoắc tay với ta. Ta nhận được tín hiệu, vèo một cái, chạy tới.
Cao ngạo cái gì? Đùa giỡn với người trời sinh đã cao ngạo như An An…. Ta không liều mạng nữa, ngoan ngoãn làm một chú lông vàng nho nhỏ đáng yêu thôi.
Lúc ta theo An An lên lầu, quay đầu lại thấy Trang Khả Hinh cười cười, phất tay nói không ra tiếng: Chờ chị!
Xem ra có hi vọng! Ha ha! Nhất định sẽ chờ!
Ta vừa nghĩ tới tiền sắp ùn ùn kéo tới, đã thấy vui như tiền đang ở trong tay thật.
Trang Minh cười, nói với Trang Khả Hinh, “Tạm nghỉ học nữa năm vẫn chơi chưa đã à?” rồi ngồi xuống bên cạnh. Hai người bắt đầu nói chuyện phiếm. Ta vừa đi qua khúc quanh cầu thang là đã không nghe được hai người họ nói gì nữa.
Sau khi thành chó, cuộc sống thật là muôn màu muôn vẻ! Sắp tới còn được thể nghiệm cảm giác làm ngôi sao nữa!
Trang Khả Hinh quả nhiên đã không để ta phải thất vọng. Mùng mười, An An dẫn ta và Trang Minh về nhà. Mười một, An An có việc phải đi nước ngoài mấy ngày. Trang Minh tuy buổi tối ở nhà nhưng ban ngày vì triển lãm tranh nên rất bận, An An không muốn trễ nãi chuyện của cậu ta bèn liên lạc với Trang Khả Hinh, nhờ chăm sóc ta mấy ngày. Dĩ nhiên Trang Khả Hinh không từ chối. Ngay hôm sau ngày An An đi, Trang Khả Hinh đã dắt ta tới công ty điện ảnh và truyền thông của Trình Duy, đường hoàng đi thang máy lên thẳng phòng tổng giám đốc.
“Chuyện lần trước em nói trong điện thoại anh tính tới đâu rồi?”
Trang Khả Hinh gỡ kính mát ra, ngồi đối diện với Trình Duy. Ta nằm trên sofa nhìn hai người với ánh mắt mong đợi, dựng thẳng tai lên nghe ngóng.
Trình Duy đáp, “Anh kêu tiểu Vi sắp xếp rồi, đã có kế hoạch cụ thể.”
Ta không ngờ Trang Khả Hinh thuận miệng nói một câu đã lập tức trở thành sự thật.
Trang Khả Hinh cười híp mắt nói, “Anh chịu ra tay là em đã biết chắc chắn sẽ được mà! Vậy lúc nào có thể biến kế hoạch thành hiện thực?”
Trình Duy nói, “Ý tưởng của em rất mới, trên thị trường chưa có, Tiểu Vi phải mất một khoảng thời gian mới tìm được kịch bản thích hợp rồi giao cho đạo diễn Triệu Minh Hoa. Quay bộ nào là do đạo diễn quyết định. Qua hết Nguyên Tiêu, có tiền, có kịch bản là có thể khởi quay….” Trình Duy nhìn lướt qua ta một cái, “Chỉ là, nó được đóng chính hay không còn phải xem ý của đạo diễn, anh sẽ không can thiệp. Mặc dù em đã cho anh một sáng kiến nhưng anh sẽ không để em có cơ hội hủy đi hình tượng của công ty đâu.”
Trang Khả Hinh không cưỡng cầu, gật đầu nói, “Cứ cố gắng hết sức còn lại nghe theo ý trời thôi! Huống chi em cũng đâu có ngu, cố tình tới cản trở anh! Có điều, cảm thấy Phì Phì không thành vấn đề!”
Ta cũng chẳng biết tại sao Trang Khả Hinh lại có lòng tin với ta như vậy. Nhưng ta nhất định sẽ không để cô bé mất mặt! Trang Khả Hinh, tôi yêu cô! Nhất định sẽ để cô được nở mày nở mặt với cô bé nhà họ Hạ kia!
Có điều, mấy boss ơi, một bộ phim truyền hình có thể đừng quyết định nhẹ nhàng như vậy được không, nói khởi quay là khởi quay, tôi còn chưa chuẩn bị tâm lý xong đây này….
An An biết, có bắt ta nhốt lại không?
Mặc kệ, nếu An An không cho ta đi làm ngôi sao ta sẽ liều mạng với cậu ta!
Vậy là hình trình làm người nổi tiếng của ta đã sắp bắt đầu?! Chỉ nghĩ thôi đã thấy phấn khích rồi!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Einstein Phì Và Trang Phú Quý
Hạ Thu
Einstein Phì Và Trang Phú Quý - Hạ Thu
https://isach.info/story.php?story=einstein_phi_va_trang_phu_quy__ha_thu