Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cưới Ma
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 48 : Mười Ba Đêm
T
rường Thành ở lại thị trấn Đa Minh chờ 1 đôi trai gái đến.
Anh không ngờ đôi trai gái đó lại là Chu Xung và Lục Lục .Trường Thành đã phải chờ mất hai tuần . Trong những ngày này Trường Thành lần lượt xuất hiện hai tâm trạng.
Tuần đầu, anh bi thương đến tột độ, khóc lóc vô số lần. Anh cho Tiểu Quân uống thuốc mê, tiêm thuốc độc cho cô, anh chai sạn, anh là gỗ đá vô tri, nhưng không ngờ nỗi bi thương sau đó lại vô cùng sâu nặng. Anh hiểu ra mình yêu Tiểu Quân biết chừng nào! Nhưng tại sao anh lại không nhường cho cô cơ hội sống? Anh đã từng giả thiết: nếu lúc đó không phải Tiểu Quân mà là mẹ anh, anh sẽ lựa chọn thế nào? Câu trả lời là anh sẽ lựa chọn mình chết.Anh nhận ra rằng khi phải lựa chọn giữa sự sống và cái chết, thì chỉ có tình thân mới có thể khiến cho người ta tự nguyện từ bỏ sinh mệnh chứ tình yêu thì không thể.Trừ phi hai người đã cùng nhau trải qua nhiều năm tháng, tình yêu chuyển hóa thành tình thân . Giữa anh và Tiểu Quân, tình yêu chiếm ưu thế, chỉ có một phần rất nhỏ biến thành tình thân. Và thế là anh lựa chọn mình sống. Anh khóc vì cái tình yêu ấy và một chút tình thân.
Sang tuần thứ hai, Trường thành bắt đầu nghĩ xem phải làm thế nào để thoát tội. Anh đã nghĩ đến rất nhiều khả năng cũng nghĩ đến rất nhiều cách đối phó, nhưng vẫn cảm thấy không yên tâm. Kẻ giết người, suốt đời không yên tâm.
Theo lệnh của Khúc Thiêm Trúc, anh ở lại phòng 108. Điều kì lạ là anh đã trả phòng nhưng hai cô gái quầy lễ tân khi nhìn thấy anh vẫn giữ thái độ bình thường, như anh vẫn đang là khách của khách sạn.
Tuần thứ nhất anh chìm đắm trong nỗi nhớ mãnh liệt và nỗi đau vô hạn, anh sống vật vờ như trong cơn mê. Đêm đầu tiên anh bỗng thức dậy lúc 2 giờ sáng, đó là giờ anh sát hại Hồ Tiểu Quân. Anh bật đèn, nằm trên giường nhìn lên trần nhà. Tiểu Quân đang nằm trên tầng trên. Anh không sợ thậm chí mong sao trên đó có tiếng động, chứng tỏ có thể Tiểu Quân của anh sống lại. Nhưng suốt đêm dài đằng đẵng trên đó vẫn hoàn toàn im ắng. Anh ngồi dậy, ra khỏi phòng 108, rón rén đi lên gác, đi đến cửa phòng 209 ghé tai vào cửa lắng nghe. Vẫn không thấy gì. Anh đẩy cửa cửa khóa. Anh rất mong cửa mở để anh có thể nhìn thấy Tiểu Quân một lát….
Kể từ hôm đó, đêm nào anh cũng tỉnh giấc vào lúc hai giờ sáng, bật đèn nhìn lên trần nhà. Tầng trên vẫn im ắng. Rồi anh đi lên tầng như một kẻ mộng du, đến cửa phòng 209 nghe ngóng, đẩy cửa sau đó lại trở xuống….
Ngày 19 tháng 12, Chủ nhật.
Lúc hoàng hôn, Trường Thành ra ngoài ăn cơm. Lúc trở về khách sạn, anh nhìn thấy một vóc người cao lớn, râu rậm kín mặt, khoác ba lô du lịch cỡ đại, thoáng trông biết ngay là “tín đồ” du lịch bốn phương. Anh ta đi trước, Trường Thành đi sau, rồi cùng bước vào khách sạn.
Vị khách bước đến quầy lễ tân hỏi: “Phòng nghiêm chỉnh, giá bao nhiêu tiền một đêm?”
Cô cao hơn mỉm cười đáp: “Xin lỗi, chúng tôi đã hết phòng.”
Vị khách hơi cuống: “Gay rôi.Tôi không biết ngủ đâu bây giờ?”
Cô ta nói: “Anh có thể đi ô tô về Đồng Hoàng 14km, ở đó có nhiều khách sạn và nhà nghỉ.”
Vị khách thất vọng thở dài: “Cảm ơn…” Rồi đi ra.
Trường Thành cúi đầu, đi vào, qua quầy lễ tân rồi về phòng 108, đóng cửa lại. Anh biết cả khách sạn chỉ có một phòng 109 dành cho khách trọ, cô nhân viên nói: “Đã hết phòng” chứng tỏ phòng 109 đã có người vào ở. Nhưng khi anh bật camera xem thì thấy phòng vắng tanh không có một ai. Anh bỗng hiểu ra: phòng chỉ dành cho một đôi nam nữ, anh ta ba lô kia chỉ có một mình…
Trong tuần thứ hai, tâm trạng Trường Thành đã ổn định nhiều.
Đêm nay anh ngồi trong phòng 108, bật máy tính rồi thử nhìn màn hình camera quay ban đêm. Toàn cảnh phòng 109 hiện ra trên màn hình. Lúc này trong phòng ngủ tối om nhưng vẫn nhìn rõ giường, tủ áo, dép lê, tivi… là hình ảnh đen trắng. Các vật dụng kia đang lặng lẽ chờ đợi, chúng không biết có một đôi mắt đang giám sát chúng. Giường, dép lê, tivi, tủ áo đều không động đậy, không tự di chuyển, không tự bật lên. Quá yên tĩnh. Trường Thành chăm chú nhìn chiếc giường Tiểu Quân nằm trước khi chết. Sau khi trả phòng nhân viên đã thu dọn, trải lại chăn đệm trắng tinh, phẳng phiu, vuông vức. Anh nhìn chằm chằm vào cái giường, như rất mong sẽ xuất hiện một điều gì đó. Nhưng không hề, cái giường vẫn trống trơn.
Trường Thành bỗng nảy ra một ý: tại sao mình không lục soát chiếc máy tính này? Chắc chắn nó đang chứa rất nhiều bí mật. Có lẽ sẽ tìm ra đoạn anh đã sát hại Tiểu Quân, anh muốn xem lại. Cũng có thể thấy đoạn băng quay cảnh đôi nam nưc trước đó đã vào ở, cô gái sát hại bạn trai – đều là bất đắc dĩ, đều là nồi da nấu thịt, đều là dũng những thủ đoạn như nhau. Anh rất muốn xem xét vẻ mặt của cô gái đó trước và sau khi sát hại bạn trai. Có lẽ sẽ tìm thấy rất nhiều video giết chóc, anh muốn biết họ là những người từ đâu đến, họ tên là gì tốt nghiệp trường nào. Và, biết đâu có thể tìm ra kẻ chủ mưu giấu mặt gây ra mọi chuyện, anh rất muốn nhìn xem cái mặt hắn trông như thế nào, má trái hắn có nốt ruồi không.
Anh tắt camera, bắt đầu lục soát máy tính. Anh rất căng thẳng, tay run run, thỉnh thoảng lại nhìn lên trần nhà – trên đó cũng lắp bộ cảm ứng báo cháy, liệu có ai cài camera giám sát phòng này không?
Anh lần lượt mở các tập tin trong máy tính, thấy máy tính rất sạch sẽ, chỉ cài các chương trình ứng dụng chứ không có gì khác. Anh mở thùng rác, thấy các tập tin đã từng bị xóa. Rất hồi hộp anh mở lại ra xem…video đang phục hồi. Tim anh đập mạnh. Nó đây rồi!Anh nhìn thấy một thứ kỳ quái, trông giống đứa trẻ sơ sinh, tứ chi mập mạp bám trên mặt đất, hoặc nói là bốn chi chống xuống đất: mình trơn không lông trông rất non, phía sau có cái đuôi trơn thon thon không ngừng ve vẩy. Nó đang nhìn vào Trường Thành, mắt lấm la lấm lét như mắt tên trộm cắp, rồi nó nói giọng rất thanh:”Anh Cát, đang tìm gì thế?”
Trường Thành kinh ngạc, vội nhấp con chuột mấy nhát tắt luôn file này. Anh đờ đẫn ngồi trước màn hình. Cái ánh mắt lạc loài sắc nhọn như mũi dùi ấy hằn sâu trong óc anh, có lẽ đến chết cũng không thể quên.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cưới Ma
Chu Đức Đông
Cưới Ma - Chu Đức Đông
https://isach.info/story.php?story=cuoi_ma__chu_duc_dong