Căn Hầm Tối epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 47
ắt đầu phiên xử buổi chiều, Thẩm phán Meyers quay lại ghế ngồi của mình với vẻ nhẫn nhịn. “Có vẻ như dự báo thời tiết đã nói đúng phần nào.” Ông nói. “Cơn bão thứ ba đang tới gần, họ đoán nó sẽ đến nhanh hơn chúng ta nghĩ, sớm nhất là cuối giờ chiều nay. Tôi sẽ cố thúc đẩy các luật sư hoàn thành phiên xét xử trong ngày hôm nay, trong trường hợp nó có thể kết thúc được.”
Dan lập tức đứng dậy và tuyên bố Harrison Scott sẽ là nhân chứng cuối cùng của bên biện hộ.
“Hãy tiến hành đi!” Meyers nói.
Scott có dáng người cao và gầy. Ông tiến đến bên chiếc ghế nhân chứng trong bộ đồ màu xám thép. Dan nhanh chóng giới thiệu về quá trình công tác và những chứng nhận mà Scott đã đạt được. Ông từng là trưởng phòng của Phòng Nghiên cứu tội phạm Sở cảnh sát Bang Washington ở Seattle và Vancouver trước khi lập ra Phòng Nghiên cứu Giám định Độc lập của riêng mình.
“Chuyên môn của Phòng Nghiên cứu Giám định Độc lập là gì?” O’Leary hỏi.
Scott vén lọn tóc màu vàng nhạt trên trán. Trừ những mảng tóc bạc ở hai bên thái dương, trông ông còn quá trẻ so với tiểu sử đầy ấn tượng của mình. Trên thực tế, trông ông giống như một vận động viên lướt sóng trên bờ biển Nam California.
“Chúng tôi tiến hành tất cả các loại giám định pháp y, từ xét nghiệm ADN, xác định dấu vân tay, dấu vết súng đạn, khám nghiệm hiện trường cho tới phân tích những thứ như tóc, vải, kính và son.”
“Ông có thể giải thích trước tòa về những công việc mà tôi đã yêu cầu phòng giám định của ông thực hiện trong vụ án này không?”
“Anh đã yêu cầu xét nghiệm ADN trên ba mẫu máu và mười ba mẫu tóc.”
“Tôi có đề cập với ông về nguồn gốc những mẫu trên được lấy từ đâu không?”
“Mẫu ADN mà anh cung cấp được lưu giữ tại Phòng Nghiên cứu tội phạm Sở Cảnh sát Bang Washington. Chúng là một phần trong quy trình điều tra của cảnh sát về vụ án một cô gái trẻ tên là Sarah Crosswhite bị mất tích.”
“Ông có thể giải thích ngắn gọn cho tòa thế nào là xét nghiệm ADN không?”
“Tòa đã biết rõ về phân tích và xét nghiệm ADN.” Meyers nói, không ngẩng đầu lên mà tiếp tục ghi chép. “Tiếp đi!”
“Ông đã tiến hành kiểm tra ADN trên mẫu máu và tóc mà tôi đã cung cấp phải không?”
“Chúng tôi đã kiểm tra.” Scott nói và khái quát lại những xét nghiệm đã được thực hiện.
“Vào năm 1993 chưa có loại xét nghiệm này, đúng không?”
“Đúng, hồi đó chưa có những xét nghiệm như thế này.”
“Trước tiên, hãy nói đến mẫu máu trước, ông có thể lập được một hồ sơ ADN từ những mẫu máu đã được cung cấp không?”
“Do tuổi của mẫu máu đã lớn, cộng thêm cách bảo quản không đảm bảo, cũng như việc có thể bị lây nhiễm chéo, chúng tôi không thể lập được một hồ sơ ADN hoàn chỉnh.”
“Ông có lập được một phần hồ sơ ADN trên bất kỳ mẫu máu nào không?”
“Chỉ duy nhất một mẫu.”
“Vậy ông có thể đưa ra kết luận cụ thể nào dựa trên hồ sơ đó không?”
“Tôi chỉ có thể kết luận rằng nó thuộc về một người đàn ông.”
“Ông có thể xác định nó thuộc về một người cụ thể nào không?”
“Không.”
Dan gật đầu và kiểm tra lại những ghi chú của mình. Những xét nghiệm của Scott đã chứng minh được lời của House rằng vết máu đó chính là của hắn. Nó cũng làm tăng thêm tính xác thực của lời khai rằng hắn đã tự làm mình bị thương trong xưởng đồ gỗ, rồi đi vào trong xe tải để hút thuốc trước khi vào nhà để lau vết thương. Dan tiếp tục: “Ông có thể miêu tả về xét nghiệm đã được thực hiện trên các mẫu tóc không?”
“Chúng tôi đã kiểm tra các mẫu tóc dưới kính hiển vi. Trong số mười ba sợi tóc được kiểm tra, có bảy sợi vẫn còn chân tóc, cho phép chúng tôi xét nghiệm ADN.”
“Các ông có lập được hồ sơ ADN từ bất kỳ sợi tóc nào trong số bảy sợi đó không?”
“Chúng tôi đã lập được hồ sơ ADN từ năm sợi.”
“Ông có kiểm tra những hồ sơ đó trên cơ sở dữ liệu ADN liên bang không?”
“Chúng tôi cũng đã kiểm tra trên đó.”
“Và những hồ sơ ADN này có trùng khớp với bất kỳ hồ sơ ADN nào được lưu trữ trên cơ sở dữ liệu liên bang không?”
“Có. Chúng tôi thu được những kết quả dương tính trên ba trong năm mẫu.”
“Kết quả dương tính có nghĩa là gì?”
“Nó có nghĩa là hồ sơ ADN mà chúng tôi lập được ở ba mẫu tóc trùng khớp với một hổ sơ ADN trong cơ sở dữ liệu liên bang.”
“Cảm ơn ông, Tiến sĩ Scott. Bây giờ chúng ta quay lại một chút. Tôi có cung cấp cho ông thêm bất kỳ mẫu xét nghiệm ADN nào khác không?”
“Có. Anh đã cung cấp cho tôi một sợi tóc vàng và yêu cầu tôi kiểm tra nó một cách độc lập.”
“Tôi có nói cho ông tôi đã lấy sợi tóc vàng đó ở đâu không?”
“Anh không hề nói.”
“Ông có lập được hồ sơ ADN trên sợi tóc được kiểm tra độc lập đó không?”
“Có. Chúng tôi cũng đã kiểm tra hồ sơ ADN đó trên cơ sở dữ liệu ADN liên bang và thu được một kết quả dương tính.”
“Tiến sĩ Scott, ông có thể xác nhận danh tính của người có hồ sơ ADN trên cơ sở dữ liệu liên bang trùng khớp với mẫu ADN trên sợi tóc vàng tôi cung cấp cho ông không?”
“Hồ sơ ADN trên cơ sở dữ liệu là của một cán bộ hành pháp, điều tra viên Tracy Crosswhite.”
Tracy cảm thấy mọi ánh mắt trong khán phòng đều hướng về phía cô.
“Được rồi. Ông cũng có khai báo rằng hồ sơ ADN lập được từ ba sợi tóc do cảnh sát cung cấp trùng khớp với hồ sơ ADN của một người trên cơ sở dữ liệu liên bang. Ông có thể xác nhận người đó là ai không?”
“Hồ sơ ADN lập được từ ba sợi tóc đó cũng trùng khớp với hồ sơ ADN của Tracy Crosswhite.”
Cả khán phòng xôn xao.
“Ôi Chúa ơi!” Có ai đó thốt lên.
Meyers gõ một nhát búa để lập lại trật tự.
“Nói rõ ràng hơn, mẫu ADN lấy từ ba sợi tóc mà cảnh sát thu được bên trong chiếc xe tải Chevy màu đỏ thuộc về Tracy Crosswhite?”
“Đúng như vậy.”
“Tỉ lệ sai sót của ông là bao nhiêu?” Dan hỏi.
Scott cười. “Một phần tỉ.”
“Tiến sĩ Scott, ông cũng nói rằng ông đã lập được hồ sơ ADN từ hai sợi tóc còn lại.” Dan quay lưng và chỉ về phía Tracy. “Hai sợi tóc đó không phải là của điều tra viên Crosswhite ư?”
“Không phải.”
“Ông có thể xác định được điều gì cụ thể về những mẫu đó không?”
“Thực ra là có. Hai sợi tóc đó thuộc về một người có quan hệ huyết thống với điều tra viên Crosswhite.”
“Quan hệ như thế nào?” Dan hỏi.
“Anh chị em ruột.” Scott nói.
“Chị em gái?” Dan hỏi lại.
“Chắc chắn là một người chị hoặc em gái.”
Căn Hầm Tối Căn Hầm Tối - Robert Dugoni Căn Hầm Tối