Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Boss Đại Nhân! Ta Thua Rồi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 44: Chỉ Là Một Món Đồ Chơi Thú Vị
B
óng tối phủ đầy, những chấm nhỏ trên bầu trời tỏa ánh sáng lấp lánh. Ánh trăng dịu nhẹ lặng lẽ rót xuống, xuyên thấu qua từng dãi mây mỏng manh, chầm chậm phảng phất qua đường cửa sổ vào trong phòng ngủ, một màu bàng bạc thoắt ẩn thoắt hiện, nhẹ nhàng phủ lấy cô gái nhỏ đang ngủ say…
Ngón tay thon dài của người đàn ông khẽ vuốt trên gương mặt nhỏ nhắn của cô, trên đôi mày đậm như tranh vẽ, mũi nhỏ đang thở nhẹ nhàng, hàng mi thật dài, cái miệng nhỏ nhắn đỏ bừng…
- Nếu như hôm nay em không làm tôi tức giận thì sự thật đã chẳng phải chịu lấy cái tát tai này. - Giọng nói thì thầm vang lên rất nhỏ, tuy thế vẫn thể hiện được sự lạnh lùng uy nghiêm của Hàn Phong.
Trả lời hắn chỉ là tiếng gió nhè nhẹ thổi vi vu trong màn đêm tĩnh mịch. Hàn Phong đã sớm biết cô không thể nói được gì và đây cũng là điều mà hắn muốn. Ngón tay dài vẽ một đường trên gương mặt non nớt, từ vầng trán cao tiến thẳng đến xương quai xanh nhẹ nhàng vuốt ve. Ánh mắt thăng trầm phủ xuống gương mặt nhỏ nhắn tiện tay gạt nhẹ mấy sợi tóc trên gò má sưng tấy lên.
- Tôi biết là mình đã sai nhưng em... sao em có thể cư xử với tôi như thế? Tôi và cô ấy vốn dĩ không có gì chỉ tại em muốn rời khỏi tôi nên tôi càng muốn giữ em lại. - Hàn Phong xoa lên một bên má đang ửng đó, ngữ điệu lúc trầm lúc bổng tạo cho người khác một sự thoải mái nhưng vẫn rất lạnh cảm giác vừa uống một cốc nước nóng thật nóng rồi lại chạm phải hương vị của kem là rất lạnh khiến toàn thân phải ê buốt.
Giờ khắc này, dáng vẻ ngủ say của cô đẹp đến không thể tưởng tượng được. Ánh trăng thanh khiết khiến khuôn mặt nhỏ nhắn mịn như ngọc được mài dũa kĩ càng của cô càng thêm đạp mê hồn. Dạ thịt trắng hồng, hai hàng lông mày không quá dày như hình lá liễu tinh tế, toàn bộ khuôn mặt đều diễm lệ, yêu kiều thật khiến hắn càng ngắm lại càng thêm yêu.
Ly sữa và bữa ăn vẫn còn trên bàn đã đủ để hiểu ra lời tuyên chiến ngầm cô dành cho hắn, trong lúc ngủ say như thế này lại thiếu vẻ lạnh lẽo trong đôi đồng tử xinh đẹp, cơn tức giận như sáng hôm nay thật khiến cho hắn thư thả tâm tình. Nhìn cô như con mèo nhỏ xù lông giận dữ mà muốn thoát khỏi hắn làm Hàn Phong không kìm được cái nhíu mày. Giờ khắc này cô là đẹp đến như vậy, an phận như vậy thật là khiến hắn an tâm, không nở mà đánh thức hỏi tôi.
Nhìn cô chằm chằm một lát chợt đôi mắt ưng khẽ nheo lại, những ngón tay thon dài chạm vào vết sưng trong lòng hắn phiếm đau. Không vội vàng mà từ tốn đứng dậy đi đến mở ngăn tủ lấy ra một tuýt thuốc mỡ.
- Nha đầu này thật là khiến người khác phải lo lắng.
Hàn Phong lấy một ít thuốc xoa nhè nhẹ lên bên má mềm mại, bàn tay thô ráp của hắn khi chạm vào má cô đã khiến cô thức giấc mà hắn không hề hay biết
Tôi không mở mắt giả vờ vẫn trong cơn ngủ say hai mắt vẫn nhắm im lìm chỉ có lòng bàn tay nhẹ nhàng nắm lại. Mỗi một động tác của hắn rất nhẹ, nhẹ đến mức khiến tôi có cảm giác như có lại như không. Một nỗi đau sâu thẳm trong tim của tôi lại được sự dịu dàng này của hắn làm cho thức tỉnh không ngừng hoành hành trong cơ thể tôi khiến ỗi một nơi đều đau quặng, cả người bất giác co rút lại.
Bóng đêm bao phủ, ánh trăng mờ ảo, hết thảy đều thật yên tĩnh đến lạ lùng. Đèn tường tỏa ra thứ ánh sáng dìu dịu, cùng với ánh trăng ngoài cửa sổ nhẹ nhàng tràn xuống, hòa hợp cùng với bóng đêm hoàn mỹ. Vạn vật chợt hóa thành hư hư ảo ảo.
Trên chiếc giường rộng lớn như vậy cô nằm co ro lại, màu bàng bạc của ánh trăng phủ một lớp lên thân người của cô, lan tràn, nhẹ nhàng hôn xuống mái tóc dài óng mượt. Da thịt cô như tỏa ra một hương thơm không khỏi khiến Hàn Phong như say mê chìm đắm. Cái mũi nhỏ nhắn khẽ đưa ra những hơi thở ấm áp, bao quanh cả bầu không khí tĩnh lặng.
- Uyển Nhi, em có biết không tôi không hề muốn làm em tổn thương chỉ muốn toàn tâm toàn ý mà chăm sóc cho em, nhưng em đã không hiểu được tôi.
Tôi cắn chặt môi, tay nắm lại giả vờ xoay mặt vào tường hòng che đi những giọt nước mắt còn xót lại trên gương mặt thanh tú.
- Em tỉnh rồi sao?
Tôi không đáp giả vờ im lặng nhưng không hiểu tại vì sao nước mắt cứ như cơn bão lớn muốn ngừng mà chỉ còn sự bất lực. Tôi cắn răng, tay kéo chiếc chăn đắp đến ngang ngực nắm chặt lại trước sau vẫn không hề thoát ra một tếng kêu.
- Tỉnh rồi thì không cần giả vở như thế! - Hàn Phong bước đến kéo chiếc chăn ra khỏi người tôi chỉ bằng một động tác đều đã khiến nó rơi xuống dưới chân hắn. Tôi cắn môi, nước mắt tuôn rơi lã chã thét lên.
- Để tôi yên, anh ra ngoài đi.
Hàn Phong không nói năng gì chỉ ôm tôi vào lòng, lòng bàn tay to lớn đặt lên lưng tôi vuốt ve an ủi. Tôi không hiểu thực không hiểu hắn làm như thế có lợi ích gì. Vừa đấm vừa xoa sao? Tôi vốn dĩ không cần hắn, có hay không cũng được, tôi lập tức đẩy Hàn Phong ra, lực rất lớn khiến hắn hơi mất đà nhưng không ngã được. Hàn Phong nhếch môi đưng nguyên vị trí trí đó.
- Trò chơi này không vui nữa rồi, dù sao thì anh cũng đã có người mới anh buông tha cho tôi đi. - Tôi quệt đi dòng nước mắt đang chảy dài trên gương mặt, bất lực nói.
Hàn Phong mỉm cười đi đến cạnh chỗ tôi quệt dòng nước mắt trên gương mặt nhỏ nhắn. Gương mặt tôi rất nhỏ chỉ cần một cái quệt của hắn đã lau đi một nửa gương mặt đang chìm trong nước mắt, mỉm cười đắc ý.
- Em nhìn xem đây là gì? Đây là nước mắt của em, là do em khóc vì tôi.
Tôi câm lặng, trong nhất thời không biết nên nói gì. Phải là nước mắt tôi rơi vì hắn nhưng nó không đáng, hắn không xứng để tôi phải làm như vậy.
- Tôi nói cho anh biết, đó là do tôi ngu ngốc còn giờ đây thì không còn nữa đâu. Tôi sẽ quên đi anh, anh hãy xóa hết kí ức đó đi. Kể cả chuyện tôi đã từng yêu anh hãy xóa hết mọi thứ đi.
Hàn Phong nghe tôi nói thể thì mi tâm nhíu lại, hai tay nắm chặt lấy vai tôi như muốn khiến chúng nát vun. Gằn từng chữ.
- Quên à? Không bao giờ, em nói cái đó là ngu ngốc sao, em muốn quên sao? Nhưng không thể tôi không cho phép em quên tôi, không cho phép.
- Anh lấy quyền gì để cấm cản tôi, đây là con người của tôi anh đừng hòng mà điều khiến. Anh có thể giữ lấy thế xác tôi nhưng trái tim tôi mãi mãi anh cũng đừng mơ mộng mà có được nó. Giờ đây nơi này sẽ không còn đập vì anh nữa, anh hãy mau chóng biến khỏi cuộc sống của tôi. - Tôi giằng tay hắn ra nhưng với sức tôi thì không đủ chì còn biết cào vào nó khiến máu rướm ra, hét lên trong đau đớn.
- Không sao cả, chỉ cần giữ được thể xác của em thôi là được. Em muốn xem như hai ta là người lạ, cũng được thôi rất đơn giản nhưng em hãy chờ xem tôi sẽ giày vò em, tôi phải khiến em sỡ hãi run rẫy dưới chân mà cầu xin tôi tha thứ. - Hàn Phong hét lên, ánh mắt màu đen đậm đã chuyển thành màu đỏ, đỏ ngầu thể hiện sự tức giận đến cùng cực.
- Giày vò tôi, anh nghĩ anh có thể làm được sao? Muốn tôi van xin anh, trừ phi tôi chết. - Tôi không hét lên, ngữ khí trầm thấp nhưng đủ lạnh lẽo để hắn hiểu sự tức giận của tôi, ánh mắt chứa đầy những tia oán hận nhìn chằm chằm vào đôi mắt hắn.
- Em nghĩ tôi không thể hay sao?
Hàn Phong thì thầm vào tai khiến tôi đột nhiên ớn lạnh. Hắn cúi đầu hôn lên môi tôi, không, đây vốn không phải là hôn mà là một sự giày vò đích xác là vậy. Hắn kiêu ngào mà cắn lấy môi tôi, từng chút một xông vào khoang miệng nhưng dù có thế nào đi nữa tôi cũng không hé răng nhất quyết cắn chặt lại. Tôi trông thấy cái nhếch môi của hắn, lập tức một bàn tay to lớn vuốt ve cái cổ trắng nõn của tôi khiến toàn thân cảm thấy nhột nhạt, một luồng không khí nóng ẩm bao quanh gương mặt. Trong tôi đột nhiên khó chịu cảm giác này như là thiếu đi không khí nhưng nhất quyết không hé răng. Lại một nụ cười nhếch mép, bàn tay thô ráp từ từ di chuyển xuống phía dưới, ngay lập tức tôi biết hắn muốn làm gì, tôi đưa tay nắm cố tay hắn lại hét lên đẩy hắn ra. Nhưng quên mất một điều... hắn chỉ lạ dụ hoặc tôi khiến tôi hé răng và hắn đã thành công xâm nhập.
Hàn phong sau khi đưa chiếc lưỡi ma mãnh vào khoang miệng tôi thì không ngừng hoành hành ngang dọc. KHắp khoang miệng không có nơi nào là không có chiếc lưỡi của hắn không dây vào kiểu như... từng chút một thiêu đốt lí trí tôi....
Hai cánh tay to lớn vòng ra phái sau ép sát người tôi vào hắn. Có cảm giác không an toàn tôi lập tức đẩy hắn ra nhưng vẫn là không được gì, ý thức được hắn đang muốn gì thì tôi nhanh chóng cắn vào môi hắn. Cảm giác mùi máu đang thấm vào vào từng ngóc ngách, xộc thẳng lên mũi khiến tôi ho sặc sụa dùng hết sức đẩy Hàn Phong ra.
- Khụ khụ Khụ khụ.
Hàn Phong lau vệt máu ở trên môi mỉm cười lạnh lùng, tuyên bố.
- Em muốn chết nhưng không được đâu, tôi sẽ từ từ mà giày vò em. Tôi phải cho em cảm thấy sống không bằng chết.
- Hàn Phong tôi không hiểu tại vì sao anh phải làm thế đối với tôi. Tôi căn bản là không muốn hận anh nhưng có lẽ... càng ngày anh càng khiến tôi cảm thấy ghê tởm con người của anh. - Tôi trợn to mắt nhìn Hàn Phong
Hắn chỉ cười nhếch một bên môi.
- Ghê tởm? Nếu đã là vậy thì không cần đối xử tốt với em.
- Tại sao lại không buông tha cho tôi chứ?
Hàn Phong cười lớn thành tiếng, tiếng cười ma quỷ vang vọng khắp căn phòng yên tĩnh.
- Bởi vì tôi phát hiện ra chơi đùa em rất thú vị. Cảm giác thấy em sợ hãi thật khiến tôi dễ chịu, thõa mãn. Một món đồ chơi thú vị như thế không nở nào tôi lại đem vứt.
Tôi như không tin vào chính tai mình. Thì ra dối với hắn tôi chỉ là một món đồ chơi không hơn không kém. Vậy ra tôi đã ảo tưởng, ảo tưởng sẽ thay đổi hắn bằng chính sự thành tâm của mình như quến mất rằng " Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời ". Thì ra bấy lâu nay đều là do tôi tự chìm đắm trong cái lối tư duy xuẩn ngốc của mình.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Boss Đại Nhân! Ta Thua Rồi
JenRee Nguyễn
Boss Đại Nhân! Ta Thua Rồi - JenRee Nguyễn
https://isach.info/story.php?story=boss_dai_nhan_ta_thua_roi__jenree_nguyen