Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Y nữ xuân thu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Phiên Ngoại (Hết)
P
hiên ngoại
"A —— a —— ưm, a, a ——"
Mỗi một tiếng la hét trong điện đều làm Mục Sa Tu Hạ sợ hết hồn hết vía, hắn không biết đã đi qua đi lại ngoài điện bao lâu rồi, hắn chỉ biết Liên Kiều càng la càng thảm, từng chút từng chút làm trái tim hắn nhói đau. Chưa từng nghĩ tới nữ nhân sinh con lại khổ sở như vậy, đau như vậy, nàng chịu được sao? Hắn sắp điên rồi, điên đến nơi rồi!
Trải qua một khoảng thời gian chờ đợi mệt mỏi dài đằng đẵng, một tiếng trẻ con khóc vang lên khắp điện.
"Sinh rồi, sinh rồi!" Mục Sa Tu Hạ nghe được tiếng trẻ con khóc, kích động bật dậy, lao vào trong điện. Lại bị một lão ma ma đóng sập cửa không cho vào.
"Điêu phụ lớn mật, dám c!" Tiếng kêu của Liên nhi rõ ràng đã sắp lả đi, hắn vội muốn chết, lão thái bà đáng chết lại còn đứng chặn ở cửa, nếu hôm nay không phải ngày hoàng nhi ra đời, hắn đã sớm một kiếm chém chết nàng.
"Hoàng thượng thứ tội! Ngài thực sự vẫn chưa thể đi vào!" Lão ma ma bị sát ý âm u dâng lên dưới đáy mắt hoàng thượng dọa sợ run cả người.
"Vì sao?" Hắn giận dữ quát lên!
"Hoàng...... trong bụng Hoàng hậu nương nương vẫn vòn...... Còn có một thai chưa sinh xong!" Lão ma ma lắp ba lắp bắp giải thích.
"Cái gì?" Hắn tung một quyền, đập vỡ cửa cung, "Đáng chết!" Trời ạ, Liên nhi của hắn lại vẫn phải tiếp tục thừa nhận nỗi đau đớn người thường không chịu nổi! Hắn rất đau lòng, đau đến mức trái tim cũng căng lên!
Qua đằng đẵng một ngày một đêm sinh nở, Liên Kiều, Cách Tát hoàng hậu, rốt cuộc thuận lợi sinh hạ một nam một nữ long phượng thai, mẹ tròn con vuông!
"Liên nhi ——" Mục Sa Tu Hạ thở dài cầm một bàn tay mềm mại của Liên Kiều, tràn ngập trong đôi mắt lúc này đều là thương yêu.
Vô lực nở một nụ cười, lúc này nàng một phần hơi sức cũng không có, đều đã hao tổn hết trong lúc sinh.
"Đừng nói gì cả, ta biết nàng mệt chết rồi!" Đau lòng hôn lên đầu ngón tay nàng, "Nhắm mắt lại ngủ một giấc, chờ nàng nghỉ ngơi xong, ta với con sẽ cùng chơi với nàng!"
Hơi sức gật đầu cũng không có, nàng hài lòng sức cùng lực kiệt nhắm mắt lại, ngủ thật say.
Trong ngự hoa viên, Mục Sa Tu Hạ cùng Liên Kiều mỗi người ôm một ôm một tiểu hài tử ngồi trong lương đình. Không trung thấp thoáng bay lượn vài bóng trắng.
Vất vả lắm mới dỗ được nhỉ tử ngủ thiếp đi, Mục Sa Tu Hạ nhìn về phía thê tử bên cạnh cười khổ: "Tiểu tử kia thật bướng bỉnh, cứ ăn no là chơi, dỗ thế nào cũng không chịu ngủ, thật là đứa nhỏ không ngoan!"
Hôn một cái lên gương mặt hồng hào như trái táo của nữ nhi, Liên Kiều bất mãn trợn mắt nhìn trượng phu: "Còn không phải là giống chàng sao, khỉ con bướng bỉnh, không chịu nghỉ một khắc nào!"
"Nàng còn trách chuyện ta xuất binh đánh Phiên quốc?" Có chút uất ức, hắn cũng đâu muốn bỏ lại vợ con đi dẹp loạn Phiên quốc.
"Chàng còn nói nữa, lần trước xuất binh Phiên quốc thiếu chút nữa là không còn gặp được ta, không ngờ vừa trở lại không được mấy ngày chàng lại đi!" Nhớ tới lại tức, bởi vì hắn không có ở Thượng Kinh, suýt nữa Long Tiêu chiếm được thành. Hắn thật xấu, trở lại thấy không có việc gì lại đi chinh phạt Phiên quốc tiếp, thật là làm nàng tức chết.
"Không phải ta cũng về kịp rồi đó sao!" Thật ra thì ngay lúc bắt đầu hắn đã cảm thấy có gì đó không đúng, còn chưa đạt được Phiên quốc đã phát hiện hành tung quân đội Lương Quốc có điểm khả nghi, lại nhận được hồi báo của thám tử, nói rằng bên trong Phiên quốc căn bản không có nhiều Lương quân như thế. Lúc này mới nghĩ ra nhất định là Long Tiêu bày gian kế, hỏa tốc chạy về, trên đường còn nhận được tin tức chim bồ câu Liên Kiều nuôi mang tới cho hắn. Nên lúc đó mới có thể chưa tới một tháng đã về được Thượng Kinh.
"Hừ! Chàng còn nói à!" ngón tay ngọc xanh nhạt chọc chọc vào lồng ngực hắn, Liên Kiều tức giận không thông, "Đã trở lại rồi sao còn đi nữa? Chàng biết rõ là ta đang mang thai mà!"
Bắt được tay của nàng, sợ đầu ngón tay của nàng đau, hắn nhẹ giọng khuyên nhủ: "Được rồi, không phải ta về rồi sao? Liên nhi, nàng cũng đừng lại trách ta, ít nhất Lạc Phong lên làm quốc chủ cũng làm tảng đá lớn trong lòng ta được hạ xuống."
Khe khẽ thở dài, Liên Kiều lại cau mày.
"Sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái?" Thấy nàng cau mày than thở, Mục Sa Tu Hạ không khỏi khẩn trương.
Nhìn tình cảm ân cần trong đáy mắt hắn, Liên Kiều chán nản nói: "Đáng tiếc Tô Lạp chết rồi, Đằng Triệt cũng điên rồi, mắt Phượng Hoàng cuối cùng cũng không lấy được."
Thì ra nàng lo lắng cho hắn, trong lòng Mục Sa Tu Hạ cảm nhận được, lập tức an ủi: "Không nhất định."
"Có ý gì?" Liên Kiều không hiểu ngẩng đầu.
Ngồi xe kéo xa hoa lộng lẫy đi từ hoàng cung tới phủ thái tử, Đằng Triệt bây giờ đang ngụ tại đây.
Xuống khỏi xe kéo, bỗng bị một mùi khói gay mũi lan tới làm ho sặc sụa, thì ra phủ thái tử bị hỏa hoạn.
An trí Liên Kiều yên ổn trong xe, Mục Sa Tu Hạ phi thân nhảy vào phủ thái tử, lên xuống mấy cái, dừng bên ngoài nơi cháy lớn nhất, cả người toàn lửa, Đằng Triệt vẫn còn sống lao từ trong nhà miệng cười ha hả: "Ngươi sẽ không lấy được, vĩnh viễn cũng đừng mong lấy được, vĩnh viễn......"
Bà phát điên rồi, điên khùng cuồng loạn lao đi, cuối cùng ngã xuống, mặc cho ngọn lửa cắn nuốt.
Nhìn Mục Sa Tu Hạ cuối cùng cũng chạy ra từ trong đám cháy, lòng Liên Kiều mới được thả lòng. Chạy lên trước, ân cần nói: "Chuyện gì xảy ra vậy? Chàng không sao chứ!"
Trao cho nàng một nụ cười an tâm, đỡ nàng lên xe, xe kéo di chuyển, hắn chậm rãi mở miệng: "Đằng Triệt chết rồi!"
"Cái gì?" Nàng kêu lên, trong tâm trí vô thức nhớ lại cuộc sống trước kia trên thảo nguyên.
"Nàng là nữ nhân làm người ta phải kính nể." Lần đầu tiên Mục Sa Tu Hạ tán dương một nữ nhân khác không phải Liên Kiều.
"Đúng vậy! Chịu nhục để tiếp tục sống, không dễ dàng gì!" Đằng Triệt trong trí nhớ của nàng vẫn là một nữ nhân ít nói kiên cường.
"Chàng tìm được mắt Phượng Hoàng chưa?" Nàng hỏi. Đằng Triệt chết rồi, tung tích mắt Phượng Hoàng cũng mờ mịt theo.
"Ta đã lấy được cả thiên hạ, còn cần mắt Phượng Hoàng làm gì?" Hắn khinh thường.
"Chàng cũng giỏi quá nhỉ!" Liên Kiều toát mồ hôi, "Coi như chàng khống chế được Phiên quốc, còn Lương Quốc! Bọn họ không phải đã lập tân đế rồi sao? Còn cả thiên hạ nữa mà!"
Nhưng mà đúng là nàng rất sợ hắn cứ dăm ba ngày lại đông chinh tây chiến
Ôm nàng vào trong ngực, hắn ghé vào bên tai nàng thì thầm: "Có được nàng, chính là có được thiên hạ!"
Trái tim nàng rung động, vì lời hắn nói, lại càng vì vẻ mặt của hắn, khẽ ngẩng đầu lên, đối mặt với hắn, chủ động hôn hắn, đủ loại ý nghĩa như mây bay lướt qua tâm trí, khoảnh khắc này chỉ có nam nhân này là chân thực nhất, cuộc đời này có thể yêu hắn, làm bạn với hắn, quả không uổng phí!
------------- Hoàn -------------
Chương trước
Mục lục
Y nữ xuân thu
Thập Bát Hòa Vũ
Y nữ xuân thu - Thập Bát Hòa Vũ
https://isach.info/story.php?story=y_nu_xuan_thu__thap_bat_hoa_vu