Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Truy Tìm Sự Thật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 47 : 47
R
oyce đón Shaw ở cửa trước, nơi những dải băng của cảnh sát vẫn còn chắn ngang. Bên trong toà nhà, mọi hoạt động diễn ra hết sức khẩn trương, các nhóm cảnh sát và nhân viên pháp y xem xét kỹ từng cen-ti-mét vuông. Khi Shaw cẩn thận bước qua nơi họ làm việc, ông trông thấy những đám máu khô và những dải băng trắng, đánh dấu riêng nơi một cơ thể đã đổ xuống.
Royce nhìn cánh tay bị thương của Shaw. "Chuyện chết tiệt gì xảy ra với ông vậy?"
"Con chó nhà tôi cắn. Ông có ý gì khi bảo một mũi tên trúng hai đích? Mà sao ông lại ở đây tham gia điều tra vụ giết người?"
Royce đưa Shaw vào một căn phòng ở tầng một đã được dùng làm văn phòng điều tra hiện trường. Trên một chiếc bàn có đặt bộ máy tính, Royce ngồi xuống đó và bắt đầu gõ phím.
"Chúng ta có một đoạn phim lấy từ camera theo dõi hoạt động trên phố có chức năng ghi lại các biển xe để thu phí tham gia giao thông. Đây là những gì nó đã ghi lại trong ngày xảy ra vụ thảm sát”.
Shaw ngó qua vai Royce khi những hình ảnh bắt đầu xuất hiện trên màn hình. Được đặt trên một chiếc cột, camera cho phép quan sát toàn bộ phía ngoài toà nhà. Một chiếc xe tải gắn đĩa thu phát sóng từ vệ tinh trên nóc dừng lại phía trước toà nhà, hai gã đàn ông bước ra.
Royce thốt lên: "Đồng phục của đội công nhân sửa đường London".
Hai gã đàn ông lấy từ xe ra một số hình trụ bằng nhựa dùng để phân luồng giao thông rồi dùng chúng ngăn một đầu phố và cả vỉa hè ở cả hai phía. Lúc việc ấy diễn ra, Shaw nhận thấy chiếc đĩa thu phát bắt đầu chuyển động.
"Bọn chúng chặn sóng điện thoại di động", ông phỏng đoán.
Royce gật đầu. "Sau khi đã cắt đường điện thoại cố định dẫn vào toà nhà".
Shaw cứng cả người khi đoạn tiếp theo cho thấy khoảng năm sáu tên từ xe tải nhảy xuống và chạy nhanh vào toà nhà. Việc này diễn ra nhanh đến mức gần như không thể nhìn thấy cử động của chúng. Ngay cả người nào đó nhìn qua cửa sổ hay đi qua phố có lẽ cũng không nghĩ đó là chuyện gì bất thường.
"Cho chạy chậm lại”, Shaw yêu cầu.
Một phút sau, cảnh này được quay lại với tốc độ bằng một nửa bình thường, hình được phóng to ra. Tất cả những tên kia đều cao và lực lưỡng. Mặt nạ trông như da thật che kín mặt chúng, bất kỳ món vũ khí nào có thể chúng mang theo đều được giấu kín dưới những chiếc áo khoác dài. Shaw xem xét kỹ hình ảnh từng tên nhằm tìm ra bất kỳ dấu hiệu khác biệt nào, bất kỳ phần da lộ ra nào có thể mang dấu vết đáng kể, nhưng cuối cùng ông quay đi với vẻ thất vọng.
Quan sát ông kỹ, Royce gật đầu vẻ thông cảm. "Tôi biết, chúng tôi đã làm việc này vài chục lần nhưng cũng chẳng thấy gì đáng chú ý. Rõ ràng chúng là bọn chuyên nghiệp, chúng biết có camera nên hành động để vô hiệu hoá được nó."
"Tôi nghĩ thời điểm ấy không có ai quan sát camera, phải không?"
"Thật không may là không, bởi nếu không đã có phản ứng nhanh chóng và tích cực từ phía cảnh sát, tôi đảm bảo với ông thế. Chắc chắn bọn chúng cũng đã biết điều đó".
"Có lẽ tôi không nên hỏi câu này".
"Biển số và chiếc xe là những đầu mối không giá trị. Chiếc xe tải bị đánh cắp từ một bãi phế liệu ở Surrey cách đây chừng một tuần, biển số gỡ từ một ga-ra sửa chữa ô tô tại London này. Cửa sau của toà nhà này bị đạp tung, như vậy rõ ràng một đội đột kích đã vào qua lối ấy".
"Tôi nghĩ ông dùng từ chính xác, một đội đột kích. Mặt trước, mặt sau, đánh từng tầng theo từng ô. Có lẽ chúng đã có danh sách về tất cả những người làm việc ở đây cũng như cách bố trí phòng ốc của nơi này". Shaw tự nói câu này hơn là với Royce. "OK, cho chạy nốt đoạn băng đi".
Shaw lại cứng người một lần nữa khi mảnh kính cửa sổ vỡ rơi xuống phố. Ông không nghe thấy tiếng cô bởi phim không thu tiếng. Nhưng chẳng cần nghe ông cũng biết được.
"Anna đấy!"
"Tôi đã nghĩ có thể là thế", Royce đáp.
Shaw trừng trừng nhìn ông ta. "Frank đã nói với ông về tôi và cô ấy đến mức nào rồi?"
"Không nhiều lắm nhưng cũng đủ. Mà tôi đã từng vào phòng làm việc của cô Fischer, tôi đã thấy nhiều ảnh ông chụp cùng cô ấy. Tôi rất tiếc. Hai người yêu nhau lâu chưa?"
"Chưa đủ lâu”.
"Một lần nữa rất lấy làm tiếc. Tôi chỉ có thể tưởng tượng ông đang cảm thấy thế nào".
"Chẳng phải cố tưởng tượng đâu", Shaw đốp lại.
Royce hắng giọng rồi quay sang màn hình. "Tình cờ các cửa sổ bị sơn kín hết các kẽ nên cô ấy phải đập kính".
"Tình cờ à? Ông chắc chắn chứ?"
"Chúng tôi đã xác minh công ty sơn. Đó là công ty hợp pháp, đã sơn các toà nhà quanh khu này vài chục năm nay. Tất cả đều được lý giải. Rõ ràng đó không phải việc bất thường, ý tôi là không phải việc có ý đồ xấu. Cách đây ba năm căn hộ của tôi cũng sơn, đến bây giờ tôi vẫn không thể mở các cửa sổ chết tiệt nữa".
Shaw đâu có nghe, ông đang mải nhìn hình ảnh Anna khi cô thò đầu ra ngoài cửa sổ, rõ ràng là kêu cứu, kêu gọi sự hỗ trợ chẳng bao giờ xuất hiện. Rồi một lát sau Shaw thấy cô leo lên bậu cửa sổ.
"Cô ấy sắp nhảy sao?" ông nói như quát lên.
"Nhảy xuống phía dưới, chúng tôi đoán thế".
"Nhưng cô ấy đã không thể làm được việc đó”, Shaw rầu rĩ. "Tại sao thế?”
"Tôi phải cảnh báo cho ông biết rằng những hình ảnh sắp tới... Vâng, xem chúng chẳng dễ dàng chút nào". Royce quay người nhìn Shaw. "Ông chắc chắn là mình muốn xem tiếp chứ?"
"Tôi cần xem”.
Những cảnh tiếp theo được cho chạy khá nhanh. Anna trên bậu cửa sổ, chân vẫn đi vớ, hai tay bám chặt lấy hai thành cửa sổ.
Đầu óc Shaw giục cô nhảy, nhảy trước khi quá muộn, dù ông biết rằng thực tế là đã quá muộn. Đó là khoảnh khắc thật đau đớn với ông; thậm chí ông đã không thể tưởng tượng khi ấy Anna thấy kinh hoàng thế nào. Tuy nhiên hình ảnh tiếp theo đẩy cơn đau của Shaw lên một mức hoàn toàn mới.
Ông thấy viên đạn đầu tiên xuyên qua người Anna, một mảng máu và cơ thể bị đẩy vọt ra khỏi người cô. Chỉ giây lát sau đó thêm một phần cơ thể nữa của Anna bắn tung vào bầu không khí trong lành của London. Khi cô đổ vật về phía trong phòng, Shaw ngoảnh mặt đi nơi khác.
"Lát nữa ta có thể xem nốt", Royce gợi ý.
"Cứ cho chạy tiếp đi, tôi không sao".
Vài phút sau, những gã đàn ông xuất hiện từ cửa trước. Rồi ít giây sau đó chiếc xe tải nhỏ biến mất.
"Không có ai nghe hay nhìn thấy gì à?" Shaw hỏi. "Ngay cả khi một phụ nữ thò đầu ra cửa sổ hét lên ấy? Rồi những tiếng súng, máu cô ấy bắn xuống đường phố?"
"Các toà nhà ở hai bên toà nhà này đều sắp được sửa chữa nên đều không có người. Các nhà đối diện hiện có người ở nhưng hôm đó được thông báo rằng thành phố sẽ thực hiện một số công việc liên quan tới khí đốt có thể gây nguy hiểm, vì vậy họ phải rời nhà trước buổi trưa, nếu không sẽ bị phạt nặng".
"Và chẳng có ai thèm gọi điện hay kiểm tra xem thông báo đó có thật hay không?"
"Trên bảng thông báo có ghi số điện thoại. Nhiều chủ nhà đã gọi vào số đó và được xác nhận rằng thông tin chính xác".
"Chỉ có số điện thoại là không thật".
"Đúng vậy. Rồi các hình trụ ngăn cả xe cộ và người đi bộ qua lại như thường. Đây lại là phố cụt nữa, chẳng bao giờ có nhiều xe cộ qua đây".
"Để cho Công ty Phượng hoàng cô lập. Chuyện này đã được lên kế hoạch rất kỹ", Shaw miễn cưỡng thừa nhận. "Bây giờ tôi muốn xem phòng làm việc của Anna".
"Được rồi, nhưng trước tiên tôi muốn giới thiệu ông với một chủ sở hữu của Công ty Phượng hoàng".
"Họ ở đây à?” Shaw nói vội.
"Một trong số họ đã bay tới đây ngay khi được thông báo".
"Từ đâu?”
"Ông biết gì về biểu tượng phượng hoàng?”
"Loài chim bất tử. Bay lên từ tro tàn. Có nguồn gốc Ai Cập”.
"Mô tả của ông đúng, từ xưa là thế. Thực ra phượng hoàng là biểu tượng có nhiều nguồn gốc khác nhau. Nguồn gốc Ai Cập như ông đã nói. Nó cũng có nguồn gốc Ả rập, Nhật Bản và ít nhất một nơi khác nữa”.
"Là nguồn gốc nào?" Shaw đã hết kiên nhẫn.
Một người đàn ông nhỏ bé xuất hiện trước cửa. Ông ta mặc bộ complê đen, vẻ mặt hợp với bộ đồ ấy. Royce đứng dậy chào ông này.
"Shaw, xin phép được giới thiệu ông với ông Phượng Hải, người Trung Quốc".
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Truy Tìm Sự Thật
David Baldacci
Truy Tìm Sự Thật - David Baldacci
https://isach.info/story.php?story=truy_tim_su_that__david_baldacci