Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tiểu Thư Siêu Quậy - Oanh Shin
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 35. Kẻ Thua Cuộc Ảo Tưởng
C
hương này viết theo kiểu hồi tưởng nối tiếp...các hình ảnh tình huống bị đứt đoạn nhưng liền mạch với các chương trước. Sở dĩ viết kiểu này vì...ehèm, một phần vì Shin hơi lười, phần còn lại vì muốn sáng tạo phong cách một chút!
***cái kết không trọn vẹn***
[".....
Đã 3 ngày nay, từ khi thế thân cho cô đối diện với thần chết, Kì Anh vẫn chưa thể bước xuống giường. Vết thương tuy không nghiêm trọng lắm, nhưng chắc chắn để lại dấu tích, có thể là một cái thẹo lớn!
Ngọc ngồi cạnh chiếc giường chị mà nước mắt không ngừng rơi.
Chị cười yếu ớt, nhìn cô, bảo không sao đâu. Nhưng làm sao mà không được chứ, đau đớt da thịt ở vùng lưng và dấu vết này, mãi mãi in trên tấm lưng nhỏ bé!
Rốt cuộc, tại sao chị ấy phải làm vậy? Còn không phải vì...ba chữ chị em tốt?
Từ khi Ngọc lớn lên, từng vết thương, từng vết sẹo trên người cô, cô thích ăn gì, uống gì, thích son màu gì, thích đi xe gì, loại quần áo gì,...Kì Anh còn rõ hơn cả cô. Ngọc...như một phần mạng sống của chị vậy. Còn không phải sao?
Cô thật là đáng chết, vì cô mà chị ra như thế này.
Và lúc ấy...có cô gái, tự hứa với lòng mình...sẽ bảo vệ ngươi chị gái ấy cho đến cùng...và bằng mọi giá!..."
* * *
..............
.............
.............
..............
".....
Hôm nay là ngày chị tháo băng. Ngọc đã rất vui, háo hức nấu cháo cá từ sớm mang qua cho chị tẩm bổ. Nhưng...vừa đi được hai bước dãy hàng lang cô đã nghe thấy một âm thanh lạ. Chính xác...là một tiếng hét:
-Thôi Đi!!!
Là tiếng của chị. Ơ..chị sao lại ở đây. Chị đang nói chuyện với ai vậy. Người còn lại đứng ở góc khuất, không rõ mặt. Cô nhanh nhẹn chạy đến...nhưng, chỉ vài bước. Chân cô đã khựng lại.
Mắt Kì Anh ngấn nước đỏ hoe, nhào tới ôm lấy con người đang đứng đối diện, và người đó, là... ANH?
- Chị...- giọng Lâm sững sờ. Nhưng...có vẻ không bất ngờ khi bị Kì Anh ôm lấy
- Xin cậu...để tôi ôm thế này...1phút...5phút thôi. Tôi biết..mình làm như thế này là có lỗi với Ngọc...nhưng, bây giờ, tim tôi đang rất đau...- Giọng chị ướt át. Bản thân anh cảm nhận được...sự chân thành trong lời nói của Kì Anh
-...chị. Buông..ra đi... Tôi không hiểu gì cả- anh khó nhọc nói
- Cậu...hức...nói dối. Rõ ràng cậu biết tôi yêu cậu. Nhưng vẫn cố tình ngó lơ. Cậu làm vậy là vì Ngọc, phải không?
-...
- Vì thế...tôi sẽ không làm khó hay cản trở hai người. Nhưng...làm ơn, đừng tránh né tôi. Chỉ 5 phút thôi. 5phút để tôi ở gần cậu...
Đến lúc này cô đã không còn kiềm chế được nữa...bờ môi nhỏ xinh chịu đựng bao uất nghẹn rồi...
- Jakl... Kì Anh...hai ngư..ời...
Anh nhìn lên sững sờ, chị hoản hồn buông anh ra!
- Ngọc...
Cô khóc, hai hàng nước mắt rơi lả chả....
-..nghe...nghe anh nói... Ngọc...
Lâm lắp bắp, anh nên nói gì đây...phải rồi, giải thích...giải thích..
Nhưng....
Xoảng... Khai cháo rơi mạnh xuống đất. Có cô gái bé nhỏ quay lưng bỏ chạy...
- NGỌC!!!
Âm vang anh thốt lên theo tiếng bước chân nhỏ...
.......
Ngọc bỏ chạy về phòng và đóng sầm cửa lại, khụy xuống, khóc nức nở. Kì anh yêu Lâm ư. Tại sao? Đời trêu người sao? Cả cô và chị đều yêu Lâm?
Cô không trách anh, không trách chị...cô chỉ bản thân mình....giờ đây, cái cô đã hứa với chị...làm cho chị hạnh phúc...nhườn hạnh phúc của mình cho chị ư? Làm sao nhườn???...."
Và...điều đau nhất bây giờ là...sao anh không đuổi theo cô?
* * *
......"
..........
...........
".....đã 12 đêm... Cánh cửa phòng Kì Anh vẫn mở...đèn sáng, chỉ khép hờ.
Cô gái bên ngoài thở hắt một hơi, mạnh dạn bước vào...
Tấm lưng vẫn còn băng gạc bao bọc đang run lên từng hồi...chị còn khóc sao? Phải...chị khóc lâu hơn cả cô!
Kì Anh cảm nhận tiếng bước chân phía sau lưng mình, hốt hoảng quay sang:
- Ngọc...!
Dưới ánh đèn mờ mờ, đôi mắt mọng nước sắp vỡ vụn, có khi nào nó đã sắp nổ tung theo tình yêu?
-...em...có chuyện muốn nói!
Sau một lúc tần ngần do dự. Ngọc cũng đã mở lời
...
Trên hai chếc ghế tre đối diện. Hai cô gái trao nhau ánh mắt bi thảm:
- Chị thích Lâm?
Cô hỏi
- Không...là yêu!
Chị trả lời
-...bao lâu?
-...lần đầu gặp mặt!
-...chị....không có gì để nói với em sao?
-...chị xin lỗi!
- Em không cần!
- Chị thật sự xin..lỗi!
- Em đã nói không cần mà!
Cô đập tay xuống bàn.
Mắt Ngọc long lên sòng sọc, như một người xa lạ...trong tình yêu, ích kỉ luôn thắng tình thân...và cô cũng vậy
- Cạnh tranh công bằng đi!
Cô dõng dạc tuyên bố
Chị bất ngờ ngước mặt lên nhìn Ngọc:
- Em...
...."
.........
".... Nộp đơn vì lí do bị thương. Có một nhiệm vụ khẩn Kì Anh và Zak không thể làm cùng nhau được. Dù gì cũng là người thấp điểm nhất đội, cô đã xin chị cho mình đi thay để cộng thêm điểm, cô thế chổ Kì Anh...và người cô chọn cùng đi thay cho Zak...là Kelvin. Không phải Jakl!
- Angel!
Ánh mắt Lâm gầm lên
- Sao anh?
Cô tỉnh bơ đáp
- Sao em không chọn anh?
Anh nhíu mày nhìn cô vẫn đang bình thản thu xếp hành lí trên giường
- Em...vẫn còn để ý chuyện đó?
- Không!
- Em nói dối!
- Em không dối!
- Anh không tin!
- Vậy thì anh đừng hỏi!
- Em...
Ngước mặt lên nhìn anh, cô cười mỉm:
- Em...thích đi cùng Kelvin đó. Thì sao nào?
Lặng lẽ xách vali ra ngoài. Cô đóng sầm cửa lại..
Và đó là lần đầu tiên, biểu hiện cô và anh dành cho nhau thật lạ..."
.
.
.
.
===========
Hiện tại
Chai rượu nho bị đập mạnh vào ô cửa sổ. Thành lang cang cao vun vút. Màn trời chiều tĩnh lặng phản đối tiếng ồn đó.
"Cạnh tranh công bằng đi. Vì chị là chị em, em sẽ không hận cũng như không nhườn chị. Tìm cách để em xa anh ấy một thời gian và ở bên chị. Đến lúc đó, anh ấy chọn ai thì người còn lại sẽ buông xuôi. Giao kèo này tuy bất lợi cho chị vì em và Lâm đã bên nhau từ nhỏ nhưng...em xin lỗi!"
Ngọc nhíu mày nhìn bàn tay mình chảy máu. Nước mắt lại thi nhau rơi. Các mảng kí ức rời rạc đang bày ra trước mặt!
Bất lợi cho chị ư? Ha, nói nghe dễ. Cô mới chính là kẻ ngộ nhận!
Rượu nho? Sao đắng thế này? Đồ dỏm à? Chết tiệt...
- Angel... What Happen?
Kelvin từ tầng dưới đi lên, liền hốt hoảng chạy lại!
( *Ngọc và Kelvin sẽ nói tiếng anh doạn này)
- Em..tay..
Kelvin lắp bắp
-..em không sao!
Cô xoay mặt đi tránh né!
-..thật là...bất cẩn thế..
Bàn tay cậu nâng tay cô lên xem xét
-...
Cô đứng yên để cho kelvin nắm lấy tay mình. Một chút hơi sức cũng không còn để phản đối
- Ôi trời..máu này...đồ ngốc..
Kelvin tự lẩm nhẩm. Ngước lên mắng
- Em làm gì mà uống rượu...ơ..
Môi cậu cứng đờ lại. Một giọt nước rơi lên môi cậu.
Mưa? Nước mưa sao?
Không. Đã tạnh lâu rồi mà...
Một cơi gió thoảng qua...
Cô gái đứng tựa lưng vào thành lang cang, cúi gầm mặt...mái tóc xoả loà xoà...chiếc váy trắng bay bay...
Chàng trai khụy gối nắm lấy bàn tay nhỏ. Sững sờ nhìn cô gái đang rơi nước mắt
- Anh à, em...phải làm sao...
-...
-...em...không kiềm được nữa rồi...
-...
-...em ảo tưởng...em biết...nhưng...hức...hức...
........
Bước chân cô ngã nhào xuống, chống lấy đôi bàn tay xuống nền gạch lạnh, nước mắt cô rơi...rơi...rơi, nhiều hơn
======
***
"...
3 tháng sau khi trở về cùng Kelvin... Nhiệm vụ tuy đã thành công, nhưng có một việc xảy ra ngoài ý muốn. Cô bị đánh tin đồn là người tình của Kelvin. Chẳng mảy may bận tâm. Cái cô muốn xem...là thái độ của anh khi biết được tin này....
"...thật ra, từ ngày đầu gặp mặt, tôi đã thích chị rồi chỉ là...tôi không thể nói ra. Còn Minh Ngọc, tôi chỉ xem như em gái. Bao nhiêu lâu nay tôi đã bí mật tỏ tình với chị rất nhiều nhưng...cớ sao chị vẫn từ chối tôi...tôi chết mất. Đừng bận tâm chuyện tôi và Minh Ngọc. Nhưng nếu chị nói không, thì tôi vẫn yêu chị. Tôi chỉ cần biết tình cảm của chị là được rồi..."
Lâm ngồi trên sofa quay lưng vào trong nên chắc không thấy cô đang đứng trước cửa phòng. Kì Anh thì hướng ánh nhìn ra cửa sổ.
- Dừng lại đi!
Giọng chị bình thản
- Biết trước chị sẽ nói vậy mà...
Giọng anh lạnh nhạt
Đâu rồi...cái vẻ lãnh đạm dù ở cùng cô tuy quan tâm nhưng vẫn xuất hiện đâu rồi??? Và...cái gì đang ở trước mắt cô đây??? Đây...có thật là người con trai đang thương hại người con gái luỵ tình???
Không, ngay từ đầu đã là một mối tình đẹp... Họ yêu nhau từ ánh nhìn đầu tiên!
Vậy cô là gì...trong vỡ kịch tình này? Hoá ra từ đầu người ảo tưởng là cô. Cô...tự tin Lâm yêu cô, cô cho rằng chị đơn phương luỵ tình. Cô...là cái quái gì đây? Tự đến gặp người chị mình yêu thương kính trọng và.. cho chị một cơ hội cạnh tranh công bằng à, thì ra...chính cô là người tự cho mình cơ hội, cơ hội để sáng mắt. Từ đầu hai con người cao thường này chỉ xem cô như là em gái, một đứa em gái mơ mộng hão huyền. Lòng tự trọng của một đứa con gái để ở đâu? Cô đã làm gì? Chen chân vào hạnh phúc của họ ư?
Vì cô mà họ ém nhẹ tình cảm của mình!
Hôm nay là 17 tháng 2. Sinh nhật thứ 16 của cô. Định bụng sẽ nói ra tất cả lí do cô chọn đi cùng Kelvin. Và sau đó, sẽ thật lòng nói ra tình cảm của mình, tình cảm mà bao lâu nay cô và anh chỉ thể hiện qua cử chỉ chứ chưa hề nói ra bằng lời!
Thế mà....xem ra đã không cần nữa...
Cô lặng lẽ khép cửa lại. Bỏ đi..."
.
.
"... Có cô gái ngồi bó chân trên bậc cầu thang. Em gái sao? Ra là vậy...em gái...ra cô là kẻ thua cuộc...kẻ ảo tưởng....
- Angel, làm gì ở đây!
Giọng nói trầm ấm đó lại vang lên. Mỗi lúc buồn cô đều nghe giọng hát này...nhưng bây giờ, thứ cô câm ghét nhất, là nó!!!"
-...có chuyện gì?
Cô đáp một cách trống không
Lâm không nói không rằng, nhìn cô một lúc lâu...sau đó ngồi xuống bên cạnh cô!
- Đã bao năm rồi nhỉ?!
Anh lặng lẽ đáp
Anh...đang muốn nói gì nữa đây, đã quá đủ rồi mà...anh, đóng kịch giỏi quá, nếu như không tận tai nghe thấy, cô thề mình sẽ không tin. Nhưng...trong chuyện này, cả anh và cả chị...có ai sai đâu, người sai là cô!
-..hôm nay theo anh nhớ là sinh nhật em
Lâm từ tốn nói
-....dạ.
- Ừm. Ở đây không có điều kiện gì nên không có gì tặng em cả.
-...dạ.
- Có giận anh không?
-...không ạ.
Lâm phút chốc nhìn sang người con gái bé nhỏ. Cảm thấy có chút gì đó là lạ. Cô...hình như đang bị sao đó.
- Em...hôm nay có sao không?
- Em ổn!- Ngọc quay sang cười mỉm trấn an anh
- À...thế thì may. Em, đi có vui không?
Lâm lắp lửng câu nói
-...vâng, vui lắm. Kelvin chăm sóc rất tốt cho em!
-...thế à!
Anh ậm ừ
Trong đầu Ngọc như loé lên một chút gì đó. Nhìn sang anh, ánh mắt anh đang đượm buồn ư? Bây giờ thì cô chắc rằng, nó không phải dành cho cô nữa rồi, có lẽ là đang nghĩ về Kì Anh. Hai người bọn họ là đang hi sinh về hạnh phúc của cô. Cô...có nên làm như thế không???
- Em đang nghĩ gì vậy?
- À..dạ không?
- Hình như em không khoẻ?
- Không. Em khoẻ
-...
-...
Không gian ngồi gần nhau, mà cứ ngỡ xa cách đến mấy nghìn cây số. Bởi những lời nói cô vừa nghe...là tiếng lòng của anh!
Những kí ức nhỏ, từng một thời....giờ đã nhạt rồi sao?
Nước mắt lại sắp rơi rồi. Nhân cách của Tiểu Minh Minh mà anh tạo ra cho cô...thật đáng ghét, dễ khóc, dễ cười, dễ buồn, dễ vui.
- Anh. Em...vào trong...
Pặc, bán tay anh đã kịp nắm lấy tay cô:
-...nghe anh nói đã...
- Em...cảm thấy đau đầu...
Cô như muốn lảng tránh, muốn đẩy bàn tay anh ra...nhưng...
- Anh muốn xin lỗi vì dã làm em buồn. Anh biết chuyện của anh và Huyền Vũ đã kgiến em tổn thương. Anh thật sự xin lỗi....
-...
Cô như chết lặng. May mà đã kịp xoay mặt đi không để anh thấy
- Được rồi. Vậy hôm nay anh sẽ nói rõ cho em biết. Điều mà có thể em muốn nghe...
- Anh.....
Cô khẽ thốt lên. Muốn chặn ngang câu nói của anh
-...anh yêu em. Được chứ!
Đó là lời nói anh đã nói với cô. Đến nước này cô còn không hiểu? Anh biết cô yêu anh. Chị biết cô yêu anh. Hai con người này nuốn đóng kịch đến bao giờ? Cô không cần họ hi sinh tình cảm cho mình như thế!!!
Ngô Minh Ngọc này là loại như bị thương hại đến ngu ngốc mù mờ sao...
- Anh....
- Em không cần trả lời. Anh hiểu..
Giọng anh ấm áp quá, nhưng quá rát buốt. Cứa sâu trong tim cô.
- Không. Em cũng có chuyện muốn nói.
-.....?
Ánh mắt anh quá khó hiểu nhìn cô. Tự tay gạt hai hàng lệ. Cô trơ ra bộ mặt lạnh lùng:
- Hình như anh hiểu lầm gì rồi. Em phải nói. Lúc đó...là em thật sự muốn đi cùng kelvin. Và.. Anh cũng không cần xin lỗi em về chutện Kì Anh. Bởi vì...em không còn thích anh nữa rồi!
-....
- Xin lỗi anh. Có lẽ....em đã thích Kelvin!
......"]
***
=====
Hiện tại.
Bàn tay Ngọc ôm chặt lấy Kelvin khóc nức nở. Cô đã không làm cho anh khó xử. Nhưng mà...nhưng..mà...cô lại trở thành cái quái gì đây. Một kẻ điên vẫn còn lụy tình...không những thế mà ngày qua ngày tình cảm này còn tăng thêm. Cô phải làm sao đây?
Khóc, đến mức ngất liệm đi. Cô đã ngủ trong vòng tay của Kelvin
- Em biết không em gái, hai chúng ta...thật giống nhau!
Đó là những gì cuối cùng Ngọc nghe thấy trong vô thức. Kelvin cười đắng, hôn lên trán cô gái đáng thương...những gì cô chịu đựng, xem ra còn hơn cậu!
O.s
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tiểu Thư Siêu Quậy - Oanh Shin
Oanh Shin
Tiểu Thư Siêu Quậy - Oanh Shin - Oanh Shin
https://isach.info/story.php?story=tieu_thu_sieu_quay_oanh_shin__oanh_shin