Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Septimus Heap Tập 3 - Y Thuật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 46 - Bệnh Xá
B
ệnh xá là một nơi vắng vẻ ảm đạm, bất chấp mọi nỗ lực của những lương y làm việc ở đó. Đấy là một toà nhà gỗ thấp tè, dài, ẩn dưới những hàng cây xoè ra của Cánh Rừng, bao phủ đầy rêu mốc và đụn mối sau nhiều năm bị nước rỏ từ trên cây xuống và hơi nước mù mịt từ hào nước bên dưới xông lên. Bệnh xá không được sử dụng thường xuyên, ngoài những ca bị nghi là mắc bệnh truyền nhiễm, nhưng bây giờ rất nhiều cư dân của Lâu Đài đổ bệnh đến nỗi không ai có cơ may bình phục.
Bà Marcia và Septimus tới bệnh xá theo lối mòn gập ghềnh ở bờ phía bên kia hào nước. Nắng chiều tà sắp tắt, và khi tới nơi, họ đã thấy những ánh nến đầu tiên lập loè trên những ô cửa sổ nhỏ xíu. Cánh cửa để mở, và với chút huyên náo đi kèm, bà Marcia cùng Septimus bước vô.
"Septimus! Con đó à? Con làm gì ở đây?" Sarah Heap nhổm lên khỏi công việc bà đang làm. Bà đã ngồi một bên cái bàn nhỏ gần cửa, đong những liều lá thuốc xay nhuyễn vào những cái lọ nhỏ xíu xếp thành hàng ngay ngắn trước mặt bà. Sarah vẫn chưa rời khỏi bệnh xá kể từ khi bà tới đây, và Silas đã quyết định không làm bà lo lắng về sự biến mất của Septimus, nhằm hy vọng điều tốt nhất sẽ xảy ra - và lần này, đó là một quyết định khôn ngoan.
Sarah nhìn thằng con út của mình. "Con đã làm gì tóc tai con thế kia? Gì mà bù xù kinh khủng vậy. Thiệt tình, bà Marcia à, tôi biết nó đã tới cái tuổi phức tạp, nhưng bà phải bắt nó chải đầu một chút chứ."
"Chúng tôi đến đây không phải để thảo luận kiểu tóc của Septimus, Sarah à," bà Marcia bảo và, với cái thở phào nhẹ nhõm, đoán rằng Sarah đã không biết tí gì về biến cố vừa xảy ra. "Chúng tôi đến vì có việc khẩn cấp."
Sarah không để ý đến Pháp sư Tối thượng. Bà vẫn chưa rời mắt khỏi Septimus và cứ nhíu mày nhăn trán không thôi. "Trông con... khác quá, Septimus. Con bị ốm hả? Có gì con chưa nói với mẹ không?" bà hỏi, bắt đầu ngờ vực.
"Không," bà Marcia đáp, hơi quá hấp tấp.
"Con khoẻ mà mẹ," Septimus bảo. "Khoẻ thật. Coi đây, con đã chế được thuốc giải độc cho bệnh dịch này."
Sarah sung sướng nhìn Septimus. "Con tuyệt quá, cưng, nhưng nhiều người đã cố mà không ăn thua, xem ra không gì cứu vãn được đâu."
"Nhưng cái này sẽ được, Mẹ... con biết mà."
"Ôi, Septimus," Sarah nhẹ nhàng, "mẹ biết con lo lắng cho Beetle biết chừng nào, mẹ biết là con đã thích nó..."
"Đã thích?" Septimus hỏi, đột nhiên hoảng sợ. "Mẹ có ý gì khi bảo là 'đã thích'? Con vẫn thích Beetle... rất nhiều. A... anh ấy khoẻ không?"
Sarah trông nghiêm sắc mặt. "Nó không khoẻ, Septimus. Nó... è, trời ơi. Nó bệnh nặng lắm và chúng ta không có nhiều hy vọng. Con có muốn gặp bạn không?"
Septimus gật đầu. Nó và bà Marcia theo Sarah đi qua vài cánh cửa đu đưa để vào khu người bệnh, một căn phòng dài chiếm trọn toà nhà. Một dãy giường hẹp kê ở một bên. Những chiếc giường san sát vào nhau và giường nào cũng có người nằm. Những thân hình tái nhợt, nằm bất động như xác chết trên giường, người thì nhắm nghiền mắt, người thì nhìn trừng trừng lên trần nhà nhưng không thấy gì. Phòng bệnh im như tờ, vẫn ngập trong bóng tối của chiều muộn, đang chậm rãi sáng lên nhờ một người trợ giúp trẻ tuổi bưng một khay nến, lần lượt đặt lên mỗi cửa sổ để đuổi bóng đêm lùi xa lâu hơn một chút nữa, cũng như để xua bọn thú đi hoang của Cánh Rừng. Septimus lấy làm lạ là tại sao có quá nhiều người dồn ép trong một không gian chật chội như vậy mà lại phát ra rất ít tiếng động - thật sự, âm thanh duy nhất nó nghe được là tiếng tỏng, tỏng khi một giọt nước len lỏi qua lớp ván mục trên mái trần và rớt xuống hàng xô kim loại đặt lỉnh kỉnh ở những vị trí thuận tiện.
"Beetle đây này," Sarah thì thào, đặt tay lên vai con trai và dẫn thằng bé tới cái giường gần nhất. "Nó ở gần cửa thế này cho mọi người dễ để mắt tới nó."
Nếu Sarah không đưa họ tới tận giường của Beetle, thì hẳn Septimus sẽ không bao giờ tìm thấy anh bạn nối khố của mình. Thứ duy nhất để nhận ra Beetle là món tóc đen đến kinh ngạc, mà mẹ nó, vừa mới rời đi, đã âu yếm chải bẹt xuống theo kiểu mà Septimus biết là Beetle ghét nhất. Những gì còn lại là một tấm thân trắng rạc, mắt trợn trừng chẳng thấy gì.
Sarah ái ngại nhìn Septimus. "Mẹ xin lỗi, cưng. Con ngồi với Beetle một lát nhé? Mẹ nó sẽ trở lại ngay với cha nó, nhưng con còn một ít thời gian với nó trước khi họ tới đây." Sarah lấy thêm một cái ghế cho bà Marcia, rồi bà Marcia với Septimus ngồi xuống bên cạnh giường Beetle. "Mẹ phải đi đây, Septimus. Vài phút nữa mẹ sẽ trở lại."
Septimus bất giác hoảng hốt sợ thuốc giải độc không có tác dụng. Nơm nớp liếc qua bà Marcia, bà thì thào trấn an nó. "Sẽ được mà, Septimus. Con phải tin là nó sẽ công hiệu."
"Y thuật không giống như Pháp thuật," Septimus ủ rũ nói. "Nó không phải liên quan đến việc ta có mong chờ nó linh nghiệm hay không. Tự nó sẽ linh hay không linh."
"Ta biết," bà Marcia nói. " Một chút niềm tin vào cái gì đó luôn luôn có ích. Vả lại, con biết rõ là nó công hiệu mà, đúng không?"
Septimus gật đầu. Nó đặt cái lọ lên chiếc bàn nhỏ xiêu vẹo bên cạnh giường Beetle, và lấy ra một ống hút từ túi bên trong áo chùng Học Trò của nó. Nó hút một lượng nhỏ thuốc giải độc vào ống rồi nhỏ 3 giọt chất lỏng trong vắt vào hốc miệng láp ngáp của Beetle. Và rồi, ngồi vào mép ghế, nó và bà Marcia chờ.
Ngọn nến cuối cùng được đặt vào ô cửa sổ ở cuối phòng bệnh khi Beetle chớp mắt. Sau đó nó chớp một cái nữa, nhíu mày như tự hỏi mình đang ở đâu, rồi thình lình ngồi bật dậy, mở choàng mắt, tóc dựng ngược lên, tua tủa như cũ.
"Úi chà, Sep," Beetle khàn khàn.
"Úi chà, Beetle," Septimus cười ha ha. "Úi chà!"
"Suỵt..." Sarah nhắc. "Gia đình Beetle sắp tới bây giờ, Septimus. Họ muốn có chút thời gian một mình bên nó trước khi... con biết đấy, ôi... lạy trời."
"Nó có tác dụng rồi, mẹ!" Septimus cười tít. "Thuốc của con công dụng rồi."
"Con... ý con, là con làm ra nó?" Sarah hỏi, hoài nghi. Sarah, với tất cả những kiến thức về thảo dược và chữa bệnh đã không ngừng cố gắng thử đủ mọi phương thuốc cho dịch bệnh này, nhưng chẳng thuốc nào có tác dụng, dù là nhỏ nhất.
"Anh đang ở đâu đây?" Beetle hỏi, nhìn quanh.
"Anh đang ở trong bệnh xá," Septimus trả lời bạn. "Anh bị nhiễm dịch bệnh, nhớ không?"
"Không. Chả nhớ gì sất. Hừ, không nhớ gì sau khi công chúa Jenna tới gặp anh... Anh nhớ thế. À... cô ấy đang đi tìm em đấy."
Septimus mỉm cười. "Phải, cô ấy đã đi và đã tìm thấy em rồi, Beetle. Anh không thể tưởng tượng được là Jenna đã tìm thấy em ở đâu đâu."
"Ở đâu, Sep?"
"Để em kể cho anh nghe sau, Beetle. Tha hồ uống Bom Xèo luôn. Anh sẽ cần tới nó cho coi. Kìa, mẹ anh tới kìa."
Vẫn còn dư lại một ít thuốc giải độc sau khi Septimus nhỏ ba giọt vào miệng mỗi bệnh nhân trong phòng, vì vậy nó để lọ thuốc còn lại cho Sarah để dùng cho ca nào sắp tới. Giữa tiếng vui mừng huyên náo và nỗi hân hoan của những thân nhân vừa tới trong chuyến phà thăm bệnh buổi tối, Septimus cẩn thận viết ra một nhãn thuốc - đúng cách thức Marcellus đã dạy nó - cho Sarah dán lên cái lọ:
Kê toa Thuốc Giải Độc
Cùng nhóm bệnh:
3 giọt vào miệng dùng theo chỉ dẫn.
"Chữ con tệ như gà bới ấy, Septimus" Sarah nhận xét khi bà tự hào nhận cái lọ từ tay thằng con trai mình và cất nó vào tủ đằng sau bàn bà ngồi. "Trông hệt như chữ của thầy lang thật sự."
Septimus mỉm cười. Vào khoảnh khắc đó nó cảm thấy mình đúng là thầy lang thật.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Septimus Heap Tập 3 - Y Thuật
Angie Sage
Septimus Heap Tập 3 - Y Thuật - Angie Sage
https://isach.info/story.php?story=septimus_heap_tap_3_y_thuat__angie_sage