Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quân Thần Phân Tranh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 48: Mọi Chuyện Kinh Tâm (3)
H
iên Viên Triệt lấy một chai thuốc ra từ trong ngăn tủ, mở ra thì có một cỗ mùi thơm ngát bay đầy phòng. Hắn nâng bước lên, vừa định đi tới bên giường, Lan nhi đã vọt vào, đoạt bình thuốc của hắn.
“Đợi đã nào…!” Lan nhi tự mình bôi ở trên tay, xác định vô hại xong, mới yên tâm.
Hiên Viên Triệt tức giận, chẳng lẽ còn sợ hại tỷ của nàn? “Lấy ra!” Hiên Viên Triệt lạnh lùng nói, vươn tay đoạt bình thuốc, nhưng Lan nhi cũng không phải là đèn đã cạn dầu.
Nắm bình thuốc thật chặt trong lòng bàn tay, chết cũng không buông tay, không biết lớn nhỏ hét lên: “Nam nữ thụ thụ bất thân, thân thể băng thanh ngọc khiết của tiểu thư, sao có thể để cho tên khốn như ngươi nhìn!”
Thiên Vũ toát mồ hôi vì Lan nhi, nha đầu này to gan lớn mật nha! Dám đối nghịch với la sát mặt lạnh?
Hiên Viên Triệt quyết tâm muốn cướp tới tay, bất chấp tất cả, thân thể va chạm, Lan nhi không có đứng vững, lảo đảo một cái, Hiên Viên Triệt được như ý rồi, thuốc rơi vào trong tay hắn.
Thiên Vũ tiếp được Lan nhi, Lan nhi mắng: “Thô lỗ khốn kiếp!”
Hiên Viên Triệt bắn tới một ánh mắt lạnh, Lan nhi hơi sợ, miễn cưỡng ngậm miệng! Thiên Vũ dắt nàng ra ngoài, nhỏ giọng nói: “Bọn họ là vợ chồng danh chánh ngôn thuận, ngươi la như vậy. Quá không thức thời đi!”
Ngoài phòng ồn ào, bên trong phòng lại im ắng yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng hít thở nặng nề của hắn. Hiên Viên Triệt ngồi ở trên mép giường, nhẹ nhàng vén y phục rách rưới của nàng, lộ ra từng đường vết thương máu chảy đầm đìa, đồng tử của hắn co rút nhanh, trái tim cũng đập nhanh, khó thở, hắn hận mình quá lỗ mãng, không có tra rõ đã xuống tay độc ác.
Tự mình xức thuốc cho nàng, tay mới vừa đụng phải thân thể của nàng, liền nghe đến nàng nhẹ giọng rên rỉ: “Hix....” mát mát lạnh lạnh, mặc dù rất đau, nhưng cũng thoải mái.
Hắn nhíu nhíu mày, để nhẹ lực đạo, cẩn thận giống như che chở trân bảo.
Rốt cuộc bôi xong, Hiên Viên Triệt săn sóc kéo chăn cho nàng, rón rén ra cửa, để nàng an tâm ngủ một giấc cũng tốt!
Mới ra cửa, trên bầu trời nhất thời giăng đầy mây đen, Thiên Vũ và Lan nhi nhìn trên mặt Hiên Viên Triệt hiện đầy lo lắng, thầm kêu không tốt, có người sắp gặp họa.
Thiên Vũ kinh hồn bạt vía, chạy tới, kéo hắn, hỏi: “Triệt, ngươi muốn làm gì?”
“Gạt ta đều đáng chết!” Hắn hé mở môi mỏng, khạc ra một câu tàn nhẫn, phá đá kinh trời, bất minh tắc dĩ, nhất minh kinh nhân[1].
Lan nhi kinh ngạc há to miệng, nàng giả bộ bình tĩnh, nhưng đôi tay lại bán đứng nàng, vẫn run rẩy không ngừng, nàng nghĩ thầm: “Vương gia thật là ác độc! Ta không chọc nổi, lẫn mau, lần sau gặp hắn trốn xa chút!”
Lan nhi cũng bi ai vì tiểu thư: “Tiểu thư không phải càng thảm hại sao? Yêu một nam nhân ác độc, cuộc sống sau này làm sao sống?” Lan nhi nhìn chằm chằm cửa lớn, biểu tình thật bi ai, chỉ kém không có kêu rên.
“Triệt, ngươi đừng xung động, có lời gì từ từ nói!” Thiên Vũ muốn ngăn cản một trận gió tanh mưa máu, nhưng hắn làm sao cản nổi Hiên Viên Triệt?
Hiên Viên Triệt hất tay của hắn ra, cũng không quay đầu lại, lập tức đi về phía trước, không trung bay tới một câu nói: “Thiên Vũ, chuyện này ngươi chớ xía vào! Vô luận như thế nào, ta cũng sẽ không để cho người cố tình làm bậy trên đầu ta.”
Tâm ý của hắn đã quyết, Thiên Vũ không ngăn được, chỉ có thể van xin trời cao, không cần quá tệ. Nếu không càng không thể thu thập rồi.
Ở ngoại ô
Đại phu đang tham lam vuốt ve vàng, ảo tưởng cuộc sống tương lai tốt đẹp, lại không biết nguy hiểm buông xuống, lúc này đây ngoại ô là mồ chôn sinh mạng của hắn.
Gió thổi tới, một cỗ khí lạnh cuốn lấy thân hắn, hắn bất an xoay người lại, ngắm nhìn chung quanh, trông gà hoá cuốc, hơi thở không tầm thường đang đến gần.
Hắn sợ co đầu rụt cổ, ôm chặt vàng, co cẳng chạy, vừa chạy, vừa quay đầu lại, chưa từng chú ý cây to phía trước. ‘ bùm ’ lập tức đụng vào trên cây khô, cái trán u một cục lớn, vàng cũng rơi lung tung, hắn quỳ trên mặt đất, vội vàng hấp tấp ôm vàng vào trong ngực.
Nhất thời, hắn dừng lại động tác trong tay, bởi vì bên tai thổi qua một câu nói: “Giờ chết của ngươi đến!”
Hắn ném vàng ra, liều mạng dập đầu cầu xin tha thứ với cái cây to: “Tha mạng, tiểu nhân biết sai rồi, thần tiên các lộ tha mạng nha!”
“Tha mạng? Ngươi giữ lại lời nói đến âm phủ nói đi!” Hiên Viên Triệt hiện thân ở trước mặt hắn, một thanh đao sáng loang loáng, đứng ở trước mặt hắn.
Đại phu càng thêm sợ hãi, tiếp tục cầu xin tha thứ: “Đại hiệp tha mạng! Ta vô tội, ta bị buộc!” hắn có tật giật mình, khai ra hết mọi chuyện.
“Giữ lại oan khuất của ngươi đến theo Diêm Vương nói đi!” Vung tay lên, một đao rơi xuống, máu tươi tại chỗ. Theo thân đao, từng giọt từng giọt máu nhỏ xuống trên mặt đất.
Mau, chính xác, hung ác, Hiên Viên Triệt lạnh lùng nhìn hắn đầu thân hai nơi. Tình yêu đối với Liễu Nhu, đã biến thành tổn thương!
~~
[1]Bất minh tắc dĩ, nhất minh kinh nhân: câu này bắt nguồn từ một câu chuyện xưa.
Tề Uy vương sa vào tửu sắc, ba năm không để ý tới triều chính, quốc nội hỗn loạn bất kham. Tài tử Thuần Vu Khôn biết Tề Uy vương thích chơi đoán chữ, lúc yết kiến nói rằng trong vương cung có một con chim ba năm rồi chưa cất tiếng. Tề Uy vương nói: “Thử điểu bất phi tắc dĩ, nhất phi trùng thiên; bất minh tắc dĩ, nhất minh kinh nhân.” (Con chim ấy không bay thì thôi, bay rồi thì vút tận trời xanh, hót rồi thì làm người kinh ngạc). Từ nay về sau Tề Uy vương cần vu triều chính, chăm lo việc nước, quốc uy đại chấn.
Trong câu trên có ý chỉ lời Hiên Viên Triệt nói ra làm người kinh ngạc.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quân Thần Phân Tranh
Lam Tử
Quân Thần Phân Tranh - Lam Tử
https://isach.info/story.php?story=quan_than_phan_tranh__lam_tu