Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phu Thê Triền
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 47
C
hương 47: Bị Kiểm Soát
Edit:Thảo Trúc
---
Bên ngoài Thủy Nguyệt Động, trên cao, bên trong ánh nắng tươi sáng, bên trong thạch bích tạo thành vòng, huyền bí.
Băng dày ba thước, khí lạnh từ từ đẩy vào cơ thể, giống như nán lại một khắc cơ thể liền đông cứng, sơn động ẩn sâu trong núi, được cây cối rậm rạp che lại, rất khó phát hiện.
Sơn động to như vậy lại đầy thạch nhũ, bên ngoài băng phủ dầy quanh năm lạnh lẽo, Tịch Hề mặc thật dầy, đôi tay dùng sức đẩy ra nắp hòm quan tài bằng băng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn bị đông cứng đến đỏ bừng, không gian xung quanh không ngừng tràn ra khí lạnh khiến nàng không tự chủ được mà co rúm lại hai vai, nàng cúi người, bên trong một nam nhân hai mắt nhắm nghiền, mặc dù đang hôn mê nhưng sắc mặt so với người bình thường không khác mấy, tiếng hít thở đều đều trong không gian nhỏ hẹp chậm rãi bật ra, Tịch Hề nhẹ nhàng giơ tay chạm vào lồng ngực nam nhân:
"Nếu huynh có thể tỉnh lại, ta cũng không cần phải chạy tới chạy lui làm đủ chuyện còn bị người ta kiểm soát mất tự do."
Trong lòng bàn tay cảm nhận được nhịp tim vẫn còn đập, nàng nhẹ nàng vuốt hàng lông mày, gương mặt tuấn tú, hắn cứ như vậy mà ngủ, có thể tránh đi mọi phiền não, gương mặt cuối thấp xuống tựa vào ngực nam nhân, hắn toàn thân trần trụi, dưới thắt lưng có một tấm thảm mỏng miễn cưỡng che đậy đi phần nhạy cảm, hai mắt nhói đau, nàng không thể nào nghĩ đến hắn từng là một nam tử hán đại trượng phu đầu đội trời chân đạp đất, nay lại rơi vào kết cục thế này.
"Ta không lừa muội, hắn không hảy ra chuyện gì." Lộ Thánh Tước đầu vai mang áo choàng đi tới.
Tịch Hề hai tay nắm lại thật chặt, hắn bây giờ có khác gì người đã chết, cụp mi cố gắng trấn tĩnh không để hắn thấy được cảm xúc, hai tay mang nắp quan tài đóng lại.
"Muội muốn mang huynh ấy rời đi."
"Rời đi."
Lộ Thánh Tước đưa mắt liếc xéo rơi vào cổ quan tài, thanh âm vững vàng:
"Muội so với bất kì ai đương nhiên hiễu rõ nhất nếu mang hắn ta rời khỏi hàng động này, không có hàn băng ngàn năm hộ thể, hắn sẽ sống không qua được mấy ngày."
Tịch Hề không nhìn được siết chặt hai vai, lạnh run cầm cập:
"Muội muốn đưa huynh ấy đi tìm Vân Tà y sư, tiếp tục thế này không phải là biện pháp"
"Thực ngây thơ."
Lộ Thánh Tước cất bước, sải vòng quanh quan tài:
"Muội cho rằng Vân Tà y sư là người có thể gặp là gặp? Hơn nữa một mình muội mang hắn rời khỏi đây, tám chín phần hắn sẽ chết nữa đường, chi bằng thay vì tốn công sức như vậy muội không trực tiếp giết hắn đi"
"Cửu Ca..."
Bàn tay nhỏ bé của Tịch Hề nắm chặt lại thành quyền, không thể không nhẫn nhìn cuối đầu:
"Muội chỉ nghĩ giúp huynh ấy tỉnh dậy, không nghĩ nhiều đến như vậy."
"Tịch Hề."
Hắn đứng trước quan tài, mở mười ngón tay thon dài chạm đến người nằm bên trong:
"Người này rốt cục cùng muội có quan hệ gì?"
Tịch Hề hai mắt nhắm lại, Lộ Thánh Tước thấy nàng mím chặt môi không nói cũng không cưỡng cầu, chậm rãi mở miệng:
"Vậy tại sao hắn lại biến thành như vậy?"
"Muội cũng không biết, đột nhiên trở thành như vậy, muội mang theo huynh ấy đi khắp nơi tìm danh y chữa trị, nhưng cuối cùng lại không có kết quả."
Tịch Hề mang áo choàng nắm chặt lại, hướng cửa động rời đi, đối với hắn nàng không muốn nhiều lời, Lộ Thánh Tước biết càng nhiều, sự khống chế đối với nàng lại càng sâu.
Hai chân đứng bên ngoài sơn động, nơi này nhìn lại núi non trùng điệp, ôm đồm vạn trượng, khắp nơi đều là đồi núi, ngay cả hoa dại cũng không biết tên, Tịch Hề nâng gương mặt nhỏ nhắn, ánh nắng cuối ngày lướt qua gò má, đưa mắt qua con ngươi dấy lên bao nỗi niềm, ở đối diện sơn động, nếu như bước qua ranh giới đó có thể trở lại được như xưa? Giữa bọn họ? Đi một bước đã thành vạn dặm, Tịch Hề thở dài, chợt cảm thấy con đường phía trước mờ mịt.
***
Ngũ Nguyệt Minh
Tiếng bước chân dồn dập của Điện Trạch xuyên qua đình viện, hai tay dùng lực đẩy cửa điện, trong Đông Cung, Cảnh Sắc đang chuẩn bị nghỉ ngơi, nghe được tiếng động lập tức quay đầu lại.
"Mau đỡ Gia lên giường."
Điện Trạch vừa dứt lời, mấy người mang theo Huyền Hạo bước vào phòng, cẩn thận đặt hắn lên giường.
"Gia."
Cảnh Sắc thấy bộ dáng này của Huyền Hạo lập tức cuống quít tiến lên.
"Nơi này giao lại cho ngươi."
Điện Trạch lùi về phía sau vài bước phất tay ý bảo người khác lui ra, nhìn hắn xoay lưng rời đi, Cảnh Sắc do dự cất tiếng:
"Tịch Hề, nàng ta... ra sao?"
Nam nhân dừng bước lại, chậm rãi mở miệng:
"Nhớ sau này không cần nhắc lại cái tên này, hơn nữa là ở trước mặt hắn."
Cảnh Sắc ngoan ngoãn im lặng, Điện Trạch nhanh chóng ra khỏi Đông Cung tiện tay khép cửa lại, nàng lấy khăn vắt nước rồi đi tới bên giường đông tác êm ái nhẹ nhàng đặt khăn lên trán Huyền Hạo. Hai mắt hắn nhắm nghiền, sắc mặt thống khổ cực kì, một đầu bạc trắng rủ xuống giường, tay đột nhiên bị hắn giữ chặt, thấy mí mắt hắn từ từ nâng lên:
"Gia."
Thanh âm nàng mừng rỡ, người cũng tiến đến gần. Mở mắt ra hiện lên một người con gái, mông lung, hắn môi mỏng hé mở:
"Tịch..."
Cảnh Sắc mặt mũi ngẩng ra, thấy con mắt Huyền Hạo khép lại, khi mở ra lần nữa thì con ngươi bộc ra một loại khiếp sợ, ánh mắt băng lạnh, không hề giống ánh mắt người thường nên có, hắn chống tay lên, hai mắt nhìn chằm chằm Cảnh Sắc, nửa người trên giống như mãnh thú tập kích, dùng sức ấn nàng lên trên giường.
"A."
Một tiếng hô kinh hãi xé rách màn đêm từ cửa điện truyền đến, Cổ quản gia mặt đầy lo lắng, bất an nhìn về Điện Trạch:
"Thiếu chủ, nếu tiếp tục thế này e rằng không tốt."
"Chuẩn bị cho ta một con ngựa tốt, ngày mai lên đường tìm Vân Tà y sư, mời lão đến đây một chuyến."
***
Tiếng người nhốn nháo, rao hàng náo nhiệt. trên đường cái, một người một ngựa dừng chân ở cửa hàng:
"Đại nương, cho ta hai cái bánh."
Đại nương vui vẻ ngẩng đầu, mở nắp lấy ra hai cái bánh bao đưa tới:
"Của ngươi, tiểu ca."
Tịch Hề sau khi nhận bánh, mở ra cắn một miếng, bộ dáng nữ giả nam trang kia vẫn không che dấu đi mấy phần thanh tú, nang vừa ăn vừa lau mồ hôi, trên gương mặt nhỏ nhắn vì mệt mỏi mà dính chút bụi đường:
"Đại nương ta muốn hỏi bà chút chuyện, bà có biết nơi này có vị Vân Tà y sư nào không?"
"Tiểu ca, chúng ta ở nơi này không ai không biết cái tên này, nhưng ngươi vẫn nên đi về phía trước, quạy qua một cái cua quẹo là có thể nhìn thấy, chỉ là, đại nương nhắc nhở ngươi, tính tình hắn rất kì quái, rất khó để gặp mặt được hắn."
Đại nương mặt mũi hiền lành, đôi tay lau mồ hôi trên trán chậm rãi nói. Tịch hề cười yếu ớt gật đầu cảm ơn:
"Cám ơn đại nương."
Nàng một tay cầm cương ngựa, nếu không đem hắn đến được đây, thì nàng đánh phải tìm cách mang Vân Tà y sư đến chổ Cửu Ca vậy.
video.+g�[��
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phu Thê Triền
Thánh Yêu
Phu Thê Triền - Thánh Yêu
https://isach.info/story.php?story=phu_the_trien__thanh_yeu