Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Như Cõi Thiên Đường
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 47 -
C
ông tước Stanhope nhấn mạnh rằng một bữa tiệc đám cưới hoành tráng và tiệc chiêu đãi lớn, cùng với sự tham dự của tất cả những người nổi bật trong tầng lớp thượng lưu là thứ đặt dấu chấm dứt những bàn tán về quá khứ của Ian và Elizabeth. Và kết quả là các lễ tiệc được tổ chức tại đây, Montmayne, chứ không phải ở Havenhurst, nơi thiếu không chỉ không gian để chứa một nghìn khách khứa mà còn thiếu chỗ để đồ đạc. Đứng bên ngoài hành lang phòng khiêu vũ, nơi đội quân trồng hoa của Ian biến thành một vòm hoa khổng lồ, kết thúc bởi vòm hoa nhỏ tượng trưng ở phía cuối xa, Elizabeth cố gắng với tất cả sợi dây cơ thể để phớt đi cái ký ức ám ảnh về cuộc viếng thăm của Wordsworth lúc sáng. Dù nàng có nỗ lực thế nào thì những lời của ông ta vẫn cứ treo lơ lửng quanh nàng như một màn phủ, tuy nhiên màn phủ đó không đủ dày để ngăn cản nàng tiến hành mọi việc như thể chúng vẫn bình thường.
Bây giờ nàng đối phó với nó theo cách duy nhất mà nàng có thể. Bất cứ lúc nào sự ảm đạm và nỗi sợ hãi ập tới là nàng lại tìm kiếm Ian. Sự xuất hiện của chàng, nàng phát hiện trong nhiều giờ kể từ lúc đám cưới, có thể dập tắt những nghi ngờ trong nàng và làm cho những lời buộc tội của Wordsworth dường như vô lý ngang bằng sự chắc chắn không thểnghi ngờ vào đâu của chúng vậy. Nếu như Ian không hiện diện bên cạnh, nàng thực hiện một cách khác nàng có thể -đó là nàng gắn cho mình một nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt và giả vờ với chính bản thân nàng và tất cả mọi người khác là nàng là một cô dâu vô lo và hạnh phúc rạng ngời như nàng được giả định như thế. Nàng càng làm ra vẻ đấy thì nàng lại càng thực sự cảm thấy mình giống như vậy.
Khi Ian đi lấy cho nàng cốc sâm panh và bị mai phục bởi bạn bè, Elizabeth dâng tặng nụ cuời của nàng cho những người khách đến dự đám cuới đi ngang qua nàng trong một dòng dài bất tận để chúc nàng hạnh phúc, hay để khen ngợi những trang trí lộng lẫy hay bữa tối xa hoa mà họ được mời. Lúc này sự lạnh lẽo mà Elizabeth nghĩ là nàng cảm nhận lúc sáng ở nhà thờ dường như chỉ là một điều tưởng tượng lo lắng của nàng, và nàng nhận ra rằng mình đã đánh giá sai nhiều người trong số những người ở đây. Thực sự, họ đã không tán thành cách xử sự của nàng cách đây hai năm và sao họ có thể bây giờ?, phần lớn trong số họ dường như thực sự ước ao để cho quá khứ đó ngủ yên.
Cái sự thực mà họ háo hức giả vờ như những việc trong quá khứ chưa xảy ra khiến Elizabeth cười trong thâm tâm khi nàng nhìn những trang trí lộng lẫy lần nữa. Không ai ngoài nàng nhận ra rằng phòng khiêu vũ có những nét tương đồng đến mức gây sửng sốt với những khu vườn ở ngôi nhà thôn dã của Charise Dumont, và rằng cái chỗ ngồi mát dưới vòm cây ở mặt bên, cùng với lối vào có giàn leo, là một bản sao rõ nét của nơi mà nàng và Ian lần đầu tiên nhảy điệu van vào cái đêm xa xưa đó.
Ngang bên kia phòng, vị cha xứ đang đứng cùng Jakey Wiley, Lucinda và công tước Stanhope, và cha xứ nâng ly với nàng. Elizabeth mỉm cười và gật đầu lại. Jake Wiley theo dõi mối giao tiếp không lời và tươi cười với nhóm nhỏ những người đồng hành. "Cô dâu thanh tú phải không?" ông nói và không phải là lần đầu. Trong vòng nửa giờ qua, cả ba người đàn ông đã vui vẻ tự chúc mừng nhau về vai trò cá nhân của họ trong việc đưa đến đám cưới này và sự tiêu thụ rượu mạnh bắt đầu thể hiện rõ trong thái độ thích đàn đúm tăng dần của Duncan và Jake.
" Tất nhiên là thanh tú rồi" Duncan đồng ý. "Cô ấy sẽ trở thành một người vợ tuyệt vời", công tước nói. "Quý ông, chúng ta đã làm tốt công việc", ngài thêm vào, nâng ly chúc mừng một lần nữa với những người bạn của ngài. "Vi anh, Duncan" công trước nói kèm theo cúi chào "anh đã làm cho Ian thấy ánh sáng".
"Chúc mừng anh, Edward," vị cha xứ nói với công tước, "vì đã thúc ép tầng lớp thượng lưu chấp nhận họ". Quay sang Jake, ông thêm vào "Chúc mừng anh, người bạn già, đã khăng khăng đòi đến làng vì các bà phục vụ và mang Attila già và cô Throckmorton-Jones đi cùng anh."
Ly chúc mừng đến muộn sau cùng gợi sự chú ý đến cô gái yên lặng đi kèm, người mà đang đứng cứng đơ bên cạnh, mặt cô không còn biểu hiện nào. "và chúc mừng cô, Throckmorton-Jones" Duncan nói cùng với cái cúi đầu sâu và điệu nghệ, " vì cô đã uống thứ thuốc phiện đó và nói cho tôi biết sự thật về những gì Ian làm cách đây hai năm. mọi việc là như thế, và chỉ riêng cái đó thôi cũng đã đủ đặt tất cả mọi chuyện khác vào vòng quay, ý là nói như vậy thôi. Nhưng ở đây," Duncan nói, ông ngừng một chút khi vẫy một người hầu đang bê khay sâm panh, "cô chưa có ly nào, ngưòi đàn bà yêu quý của tôi, để chia sẻ ly rượu chúc mừng với chúng tôi."
"Tôi không uống rượu mạnh," Lucinda nói với Duncan. "Hơn nữa, người đàn ông tốt của tôi", ả thêm vào với biểu hiện khá hơn mà có thể xem như là một nụ cười mỉm hoặc cười điệu, "Và tôi cũng không uống nước thuốc phiện (laudanum)." Với lời tuyên bố choáng người đó, ả túm lấy cái váy xám không lấy làm cho vừa vặn của ả và bước đi để làm mất vui nhóm khác. Ả để lại sau lưng ba người đàn ông đang đứng chết lặng, há hốc miệng nhìn chằm chằm vào nhau và sau đấy bỗng dưng phá ra cười.
Elizabeth liếc nhìn Ian khi chàng đưa cốc champagne cho nàng. "Cảm ơn anh" nàng nói, mỉm cười với chàng và chỉ điệu bộ hướng về phía Duncan, ngài công tước và Jake, những người hiện tại đang làm náo động bởi sự vui vẻ ầm ĩ của họ. “Nhất định là họ có vẻ đang thích thú với bản thân” nàng nhận xét. Ian lơ đãng nhìn đám nguời đang cười đùa, rồi quay lại nhìn nàng. "Lúc em cười trông em đẹp mê hồn"
Elizabeth nghe tiếng khàn khàn trong giọng nói của chàng và nàng nhìn thấy ánh nhìn gần như mơ màng trong mắt chàng, và nàng đang tự hỏi không biết nguyên nhân do đâu, thì chàng dịu dàng nói, "chúng ta rút lui nhé?"
Lời đề nghị đó làm cho Elizabeth cho rẳng biểu hiện của chàng do sự mệt mỏi mà ra. Nàng, chính bản thân nàng cũng đã trên mức sẵn sàng tìm kiếm sự yên bình trong phòng ngủ của nàng, nhưng vì nàng chưa bao giờ tham dự một tiệc chiêu đãi đám cưới nào trước đây nên nàng cho rằng quy trình phải giống như bất cứ các bữa tiệc hôi hè đàn đúm khác, có nghĩa là chủ tiệc và nữ chủ tiệc không thể rút lui cho đến khi người khách cuối cùng rời khỏi bữa tiệc hoặc đi ngủ.
Tối nay, tất cả mọi phòng ngủ dành cho khách sẽ được sử dụng, và ngày mai, một bữa ăn sáng đám cưới lớn đã được lên kế hoạch, tiếp theo đấy sẽ là một cuộc đi săn. "Em không buồn ngủ tí nào, chỉ là một chút mệt vì cười quá nhiều," nàng nói với chàng, dừng lại để cười với một vi khách nào đó vừa bắt gặp ánh mắt nàng và vẫy chào. Quay mặt lại Ian, nàng nhẹ nhàng đưa tay ra. "Thật là một ngày dài. Nếu anh muốn đi nghỉ thì em chắc chắn là mọi người sẽ hiểu."
"Anh dám chắc là họ sẽ hiểu," chàng nói cộc lốc, Elizabeth bối rối nhận ra là đôi mắt chàng bỗng nhiên phát ra ánh lấp lánh
"Em sẽ ở đây và đại diện cho anh" Elizabeth tình nguyện.
Ánh lấp lánh trong đôi mắt chàng lại càng sáng rỡ hơn. "Em không nghĩ là nếu anh rút lui nghỉ ngơi một mình có vẻ hơi kỳ cục sao?"
Elizabeth biết là nếu điều đó không chính xác là kỳ cục thì nó dường như có vẻ hơi bất lịch sự, nhưng rồi cảm nghĩ chợt đến, và nàng nói cam đoan một lần nữa, "Hãy để mọi việc cho em. Em sẽ lựa lời nói biện hộ cho anh nếu có ai đó hỏi."
Môi chàng co rúm lại. "Chỉ là một chút tò mò -Em định biện hộ cho anh thế nào?"
"Em sẽ nói là anh không được khoẻ. Phải là điều gì đó không quá thảm khốc nếu không chúng ta sẽ bị cho là nói dối khi anh xuất hiện khoẻ mạnh vào bữa sáng và cuộc săn sáng ngày mai." Nàng hơi do dự, nghĩ suy và nói quyết định "Em sẽ nói là anh bị đau đầu."
Mắt chàng mở rộng ra cùng với điệu cười. "Em thật là tốt khi tình nguyện giấu diếm cho anh, thưa quý bà của tôi, nhưng lời nói dối chi tiết như vậy sẽ khiến anh phải có cuộc đấu súng vào tháng tới mất, vì phải cố gắng chống lại những lời buộc tội vu khống mà nó sẽ gây ra cho cái tính cách.......à......đàn ông của anh."
"Tại sao? Chẳng lẽ các quý ông không bị đau đầu ư?"
Không," chàng nói với điệu cười toe toét tinh nghịch "trong đêm tân hôn"
"Em không thể hiểu tại sao." "em không thể ư?"
"Không. Và" nàng nói thêm với giọng thì thầm giận dữ, "Em không hiểu tại sao mọi người lại trụ lại muộn thế này. Em chưa bao giờ đến dự một tiệc chiêu đãi đám cưới, nhưng mà có vẻ như thể mọi người phải bắt đầu tìm đến giường ngủ của họ rồi ấy."
"Elizabeth" chàng nói và cố gắng không cười to. "Tại tiệc chiêu đãi đám cưới thì khách không thể rời cho đến khi cô dâu và chú rể rut lui nghỉ ngơi. Nếu em nhìn về phía đằng kia em sẽ thấy các bà dì của anh đang gật gà trên ghế ngồi của họ đấy"
"Ồ" nàng kêu lên và ngay lập tức hối lỗi "Em không biết điều ấy. Tại sao anh không nói trước cho em biết?"
"Bởi vì," chàng nói, vừa nắm lấy khuỷa tay của nàng, đưa nàng rời khỏi phòng khiêu vũ, " Anh muốn em tận hưởng mọi phút giây trong buổi khiêu vũ của chúng ta, thậm chí nếu chúng ta phải chống đỡ tất cả vị khách lên bụi cây."
"Nói về bụi cây", nàng chọc ghẹo, khi dừng ở ban công và gửi cái nhìn thích thú lần cuối vào " vòm " những cây được trồng trong chậu điểm các bông hoa như lụa đã chiếm một phần tư chiều dài toàn bộ phòng khiêu vũ, "mọi người đang nói về việc vườn hoa và những vòm cây sẽ là chủ đề cho các tiệc khiêu vũ sắp tới. Em nghĩ là anh đã khởi động ‘một xu hướng thị hiếu mới rồi đấy."
"Giá như em nhìn được khuôn mặt của em nhỉ," chàng chọc ghẹo, dẫn nàng đi "lúc mà em nhận ra việc anh đã làm gì ấy."
"Có thể chúng ta là đôi duy nhất," nàng quay người lại, khuôn mặt nàng ngẩng lên hướng về khuôn mặt chàng trong sự thông đồng vui vẻ, "đã bắt đầu buổi khiêu vũ bằng điệu van ở mặt bên nhỉ." Khi dàn nhạc nổi lên bản waltz mở đầu, Ian đã dìu nàng vào " vòm " cây giả và họ đã bắt đầu buổi khiêu vũ từ đấy.
"Vậy em có phiền không?"
"Anh biết là em không phiền gì mà". Nàng quay trở lại, bước đi bên cạnh chàng lên cầu thang uốn cong.
Chàng dừng bên ngoài phòng ngủ của nàng, mở cửa cho nàng, và bắt đầu kéo nàng vào trong vòng tay chàng, sau đấy chàng phải kiềm chế bản thân khi thấy hai người hầu bước xuống đại sảnh với chồng khăn trải giường trên tay. "Sẽ có thời gian dành cho việc này sau" Chàng thì thầm. "Tất cả thời gian mà chúng mình muốn".
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Như Cõi Thiên Đường
Judith Mcnaught
Như Cõi Thiên Đường - Judith Mcnaught
https://isach.info/story.php?story=nhu_coi_thien_duong__judith_mcnaught