Chương 47: Sói Xám Lớn Ăn Hết Cô Bé Quàng Khăn Đỏ
ụ hôn của Tô Y rất ngây ngô vụng về, chẳng qua là nhẹ mổ môi của Tô Nhiên, sau đó ma sát cánh môi, càng dùng thêm sức. Thân thể nhỏ run run rẩy rẩy lại không hề tiến thêm một bước hành động.
Trong lòng Tô Nhiên vui mừng, như vậy cũng đã rất không dễ dàng rồi. Y Y của anh rốt cuộc biết làm thế nào để khiến anh vui vẻ, tốt hơn phần thưởng nhiều.
Vì vậy, Tô Nhiên mở đôi mắt ra, dẫn dắt Tô Y tiến vào vùng trời quanh co khúc khuỷu hoàn toàn mới. Đầu lưỡi nóng nảy rốt cục không nhịn được cạy mở hàm răng cô, không hề kiêng nể cuốn sạch mùi hương thơm ngát của cô, điên cuồng hấp thu phần ngọt ngào chờ đợi đã lâu......
Bất ngờ không kịp đề phòng Tô Y khẽ “ưhm” một tiếng, nghe vào trong tai Tô Nhiên so với tiếng trời còn nghe cảm động tuyệt vời hơn. Thân thể dây dưa càng làm cho anh mặc sức mê muội......
Đầu lưỡi truy đuổi, lưu luyến không rời, tình dục càng ngày càng sâu đậm. Tô Nhiên không khỏi buông lỏng trói buộc hai tay Tô Y, bàn tay lửa nóng bắt đầu dịu dàng mà khẩn cấp vuốt ve tóc, gương mặt, cổ của cô......
Anh đợi mười mấy năm rồi, rốt cuộc đã đợi được ngày hôm nay. Tiểu ngu ngốc của anh cuối cùng cũng trưởng thành......
Từ lúc ở trong bệnh viện hạ sinh ra một cô bé trắng trẻo, hồng hào, còn chưa nảy nở. Từ cô bé vừa mới biết đi, nói chuyện bì bõm. Từ thiếu nữ mới lớn duyên dáng, yêu kiều như đóa hoa mới nở. Đến cô gái anh đang ôm trong ngực, đang toàn tâm toàn ý hôn đáp trả anh……
Duyên phận của bọn họ từ lúc cô vừa sinh ra liền được định. Cô nhất định là của anh, một mình anh!
Vĩnh viễn, cả đời!
Da thịt Tô Y mềm mại, bóng loáng, nhẵn nhụi, bóp trong tay giống như không nắm chặt sẽ chạy ra ngoài.
Nhiệt độ của Tô Y dưới sự vuốt ve của Tô Nhiên dần dần nóng lên, thiêu đốt phần kích tình ngủ say được anh đè nén rất lâu......
Anh muốn giải thoát toàn bộ tình yêu đối với cô ra ngoài. Mười mấy năm chờ đợi thủ hộ, mười mấy năm mong muốn mà không thể có được, mười mấy năm ẩn nhẫn, lặng lẽ yêu.....
Cô gái ngốc này thiếu anh quá nhiều, tối nay phải đòi luôn cả tiền lời.
Liếm hôn biến thành mút hôn, không hề chỉ lướt qua rồi dừng lại, mà là tiến quân thần tốc, vững vàng bao lấy vật nhỏ hương vị ngọt ngào, không ngừng mút vào. Nhưng mà cái lưỡi thơm tho của Tô Y lại không thành thật bỏ chạy, giống như trêu đùa lại như quyến rũ.
Đôi tay lửa nóng dọc theo cổ dời xuống bắt đầu di chuyển xuống hai vai của Tô Y. Sau đó đột nhiên thay đổi phương hướng, đi tới trước ngực cô. Chỉ cách một lớp áo mỏng manh, chạm vào hai luồng cao thẳng mềm mại......
Thời điểm Tô Nhiên chạm vào ngực Tô Y, một dòng điện kịch liệt trong nháy mắt chạy thẳng đến trái tim cô. Có kinh hãi, có kinh sợ, còn có vui mừng không cần nói cũng biết!
Tô Y tựa như ngượng ngùng, tựa như kinh hoảng thở nhẹ một tiếng. Nhất thời không chú ý, cái lưỡi quên mất giãy giụam vì vậy bị người trộm hương nhân cơ hội bắt lấy.....
Trằn trọc cắn mút, khẽ xoa bóp cằm, thân thể đột nhiên không bị khống chế cứng ngắc. Nhưng mà chỉ trong một nháy mắt, Hai tay bé nhỏ không an phận của Tô Y dũng cảm trắng trợn chui vào trong áo của Tô Nhiên, dọc theo đường cong sống lưng mê người thăm dò xuống dưới......
Cô chưa bao giờ tiếp xúc thân mật với anh trai như vậy, cảm thụ nhiệt độ của anh, vuốt ve nhẹ nhàng của anh, chạm nhẹ làm anh thở dốc. Cô nhất thời có chút mê loạn, choáng váng đầu, có chút không dám tin. Cảnh tượng như vậy, tình yêu như vậy, không có khoảng cách như vậy, không biết có phải là đang ở trong mộng hay không…….
......
Nụ hôn này kéo dài thật lâu, cho đến khi môi Tô Y bị Tô Nhiên khi dễ đến sưng đỏ, cho đến khi cô nằm trong ngực anh, bắt đầu bật ra tiếng rên rỉ nghe cảm động tuyệt vời, cho đến khi anh cũng không thể khống chế bản thân được nữa. Vì vậy, anh nhanh chóng ôm cô vào trong ngực, bước nhanh đi trở về phòng ngủ......
Mùi hương molly thơm ngát quen thuộc chui vào mũi Tô Y. Vừa rồi cô bị Tô Nhiên hôn đến trời đất quay cuồng, hoa mắt chóng mặt, đợi cô phản ứng kịp thì bản thân đã nằm trên giường lớn của anh, còn bị một con sói xám khổng lồ đè phía dưới.
Sói xám lớn mở to cái miệng như chậu máu, cúi đầu đánh về phía cô!
[Tô Nhiên: Tác giả, đứng đắn một chút, nên chuyên tâm dùng từ ngữ, trở lại!]
[Thanh đình lau lau máu mũi: A, nhất định chú ý!]
Tô Nhiên đè ép đôi môi đỏ thẩm của Tô Y, nhỏ giọng dụ dỗ: “Y Y, thích không?” Hai tay lại bắt đầu vội vã cởi nút áo của cô......
Tô Y hé nửa con mắt ra, nhất thời không biết trả lời thế nào. Chẳng qua là ánh mắt mơ màng nhìn người gần ngay trước mắt. Cô rất muốn gật đầu, nhưng mà lại ngượng ngùng. Cô cảm thấy như vậy rất mất mặt.
Cổ áo rộng mở, thời điểm làn da tiếp xúc với không khí lạnh của máy điều hòa, Tô Y không khỏi lập tức tỉnh táo lại. Anh, anh đang cở quần áo của cô?
Nói như vậy, tối nay cô nhất định phải bị lão yêu tinh thèm thuồng cô đã lâu ăn hết?
Sao lại nhanh như vậy! Tại sao cô lại chỉ trong vòng một ngày mà từ cô gái biến thành phụ nữ? Từ một hoàng hoa đại khuê nữ không có bạn trai lập tức biến thành bà xã người khác, con dâu người khác chứ? Quá thần tốt rồi!
Tô Y nghĩ tới đây không khỏi bi thương từ trong lòng, bắt đầu bĩu cái miệng nhỏ, nước mắt lã chã......
Tô Nhiên phát giác ra biến hóa của Tô Y, ngừng động tác trên tay, hôn cái miệng nhỏ hồng hồng của cô, thấp thỏm hỏi: “Sao vậy? Em không thích sao?”
Cô gái nhỏ dưới người rưng rưng lắc đầ một cái.
“Vậy em thích không?”
Cô gái nhỏ đáng thương lắc đầu nén lệ.
“Vậy em là như thế nào?” Giơ tay lên lên vuốt lại mớ tóc bị anh làm loạn, một bên trán của cô ẩm ướt. Tiểu ngu ngốc này, kích động đến toát mồ hôi.
Tô Y do dự xem có muốn nói ra suy nghĩ của bản thân hay không, nhưng mà nghĩ lại, anh thật sự đã đói bụng, cô nói gì thì sẽ hữu dụng sao? Đề nghị của cô nhất định sẽ chỉ giống như một cái rắm thúi, đảo mắt một cái liền biến mất. Ngay cả bóng dáng cũng không có!
Vì vậy, Tiểu Y đáng thương chấp nhận lựa chọn câm miệng!
Tô Nhiên cũng đại khái đoán được suy nghĩ của Tô Y. Cô gái ngốc tự cho là đúng này, cô cho là anh sẽ không suy nghĩ cho cô hay sao? Thật là một tên ngốc!
Khóe miệng nhếch lên, Tô Nhiên đột nhiên cởi bỏ nút áo cuối cùng của Tô Y. Sau đó, bàn tay thuận thế chui vào, ở phía trước áo ngực của cô, khẽ bóp một cái. Áo ngực che đậy hai đóa hoa trên người cô liền không cánh mà bay rồi.
Bàn tay nóng bỏng của Tô Nhiên khó dằn trùm lên gò bồng kiêu ngạo của Tô Y, xoa nắn nhiều lần, sau đó dừng lại chung quanh nụ hoa nhỏ đa sớm ngẩng đầu thật cao, nhẹ nhàng khiều một cái, đánh vòng chung quanh.
Chọc cho người dưới thân khẽ run giống như mưa hoa lê. Tô Nhiên hài lòng với phản ứng của Tô Y, vừa trừng phạt đầu lưỡi cô, vừa nâng một cái tay khác mò lên eo cô, khẽ xoa bóp phần thịt tráng mềm.
Hô hấp của anh thay đổi dồn dập, giọng nói có chút khàn khàn, lại không nói ra được sức quyến rũ. Anh một lần lại một lần gọi tên cô. “Y Y, Y Y, Y Y ——”
Làm cho trong đầu Tô Y lúc này tràn đầy đều là giọng nói của anh, bộ dáng của anh, cùng với nhiệt tình mà anh mang lại ——
Bỏ qua dây dưa cùng với môi lưỡi của Tô Y, nụ hôn của Tô Nhiên theo cằm nhọn dời xuống, để lại trên cổ cô một chuỗi vết hôn nhẹ, ướt át......
Tô Y không nhịn được khẽ rên rỉ, thân thể cũng bắt đầu không chịu khống chế khó chịu giãy dụa dưới người Tô Nhiên. Hai tay giơ lên ôm anh sát lại, giống như là phát ra lời mời gọi, muốn cự tuyệt còn nghênh đón.
Khí nóng mờ mịt, nồng tình cả phòng, cảnh tượng kiều diễm, da thịt ma sát......
Tô Nhiên hôn từ xương quai xanh của Tô Y, một đường xuống phía dưới, khẽ cắn cắn, liếm liếm hai nụ hoa nhỏ trước ngực cô. Trong lúc cô liên tiếp thở gấp, tay anh lại nhân cơ hội tách hai chân cô ra, hô hấp trầm trọng, động tình dụ dỗ: “Y Y, chúng ta chế tạo một Tiểu Y Nhiên đi?”
Ở thời khắc tuyệt vời mất hồn như vậy, không thể không nói, đơn bào của chúng ta lại phân tâm, đầu gỗ cong chân thở hổn hển hỏi: “A? Vậy rốt cuộc là Tiểu Y hay là Tiểu Nhiên?”
-_- |||
Tô Nhiên cứng người một chút, vừa hôn bụng của cô vừa trả lời: “Một Tiểu Y, một Tiểu Nhiên.”
“Hay là muốn Tiểu Y đi, trong hồ cá đã có một Tiểu Nhiên rồi.”
“Trong lúc thân mật trong cho nghĩ đến người khác! Em chuyên tâm một chút.” Cho dù là một con cá cũng không được! Trong đầu của cô cũng chỉ có thể là anh!
Liền dựa vào một ít thông minh của cô, còn muốn mưu toan ngắt lời phân tán sự chú ý của anh? Quá non rồi! Tô Nhiên trừng phạt đưa tay đến giữa hai chân Tô Y, chống đỡ hoa huyệt mềm mại ấm áp, chạm đến hoa huyệt đã sớm ướt át một mảnh. Tô Y cắn môi bị dọa đến vội vươn tay ——
Không cần hiểu lầm, không phải cô đưa tay che lại, cô là đưa tay tắt đèn
~~“Em cảm thấy phải trong hoàn cảnh tối lửa tắt đèn mới có cảm giác, ha ha.”
Tô Nhiên trừng mắt nhìn Tô Y, đè tay cô lại, kéo về để trên cổ anh, ý bảo cô ôm lấy anh, cũng hôn một cái trên bụng nhỏ của cô. “Anh thích sáng sủa, ngày mai ban ngày chúng ta liền thử một chút.”
A? Ngay cả hoạt động ngày mai cũng đã sắp xếp xong xuôi? Từ nay về sau đều phải nghe lời anh? Anh đúng thật là lãp xử nam đói khát nhiều năm mà. Còn có, anh có muốn cho cô sống nữa hay không?
Tô Y vô hạn bi thương thúc giục nước mắt mì sợi, nhưng mà một giây kế tiếp cô lại vui sướng kêu lên tiếng!
Anh trai, anh trai đang hôn nơi đó của cô —— Bên tai Tô Y “oanh” một tiếng giống như là pháo hoa đầy trời, tung cô đến tận đám mây mờ mịt hư vô phía chân trời ——
“Đừng —— Ừ —— A——” Lời Tô Y muốn nói lại bị Tô Nhiên dùng nụ hôn chặn lại, chỉ còn lại từng tiếng than nhẹ hoặc dài hoặc ngắn ——
Tô Nhiên nghe thấy khiến cho mạch máu muốn nổ tung, căng cứng khó nhịn —— Đến lúc rồi, bây giờ cô đã hoàn toàn có thể chịu đựng tình yêu của anh. Anh rốt cuộc có thể hoàn toàn yêu cô. Y Y, em cũng không kịp đợi sao?
Tô Nhiên ngẩng đầu lên dọc theo đường cong thân thể Tô Y chậm rãi dời lên, rốt cuộc một khắc khi môi anh ngậm lấy môi cô, dịu dàng tiến vào trong thân thể cô.
“Y Y, anh yêu em——”
Nhà Có “Sói” Đói Nhà Có “Sói” Đói - Thanh Đình