Chương 47: Bát Quái Phái Đích Đồng Môn
ương Siêu cảm giác thấy mình bị oan uổng chết đi được, chỉ là một lần thử tay, lại biến thành một màn mập mờ như vậy, chẳng những thân thể mình bị đè đau nhức vô cùng, mà lại làm cho Chu Giai vừa tiến vào thấy.
"Chẳng lẻ Chu Giai này là sao quả tạ sao? Ta vừa thấy liền xui xẻo?" Liền nhớ lại chuyện mình bị người ta vây chém trong ngõ hẻm, Vương Siêu trong lòng có chút nghi hoặc.
Trương Đồng lúc này cũng biết mình thất thố, vội vàng đứng lên, "Dưới đất trơn, vừa mới bị trợt chân xong. Ta là bằng hữu làm ăn với Vương Siêu, Tổng giám đốc tiêu thụ mỹ phẩm của Pháp tại khu vực Hoa Nam Trương Đồng. Còn vị này là...?" Nàng không hổ là người làm ăn lịch lãm, một chút đã che dấu được sự thất thố của mình, cân bằng lại tâm tình.
"Vị này là chủ chốt của đài truyền hình thành phố C, bằng hữu của ta" Vương Siêu vừa khe khẽ hoạt động thân thể một chút, phát hiện cũng không bị Trương Đồng làm vỡ vết thương ra, thở phào một cái, mặt không đỏ tâm không loạn giới thiệu.
"Trương Đồng? Cô chính là Trương Đồng?" Chu Giai cả kinh, hình như nhận ra. "Chuyên mục những người giàu của đài truyền hình, cũng đã từng nhiều lần phỏng vấn cô".
Nàng trong lòng thầm giật mình, "Nghe nói Trương Đồng này cuộc sống riêng tư rất là bình đạm, tác phong rất tốt, yêu thích võ thuật, bản thân cũng là cao thủ Đài quyền đạo, khẳng định là ở tại Đài quyền đạo quán đã quen biết Vương Siêu. Nhưng hai người tại sao có thể như vậy? Hơn nữa Vương Siêu hình như cũng không phải là người như thế, chẳng lẻ là ta thật sự hiểu lầm, vừa mới hoa mắt sao?"
"Cô khỏe chứ, ta cũng là khách VIP của trung tâm làm đẹp của cô. Mỗi tuần đều phải đi làm đẹp một lần" Chu Giai xuất ra sự mẫn cảm của ký giả, đối với thân phận của Trương Đồng cảm thấy rất là hứng thú.
"Ồ! Chi nhánh công ty chúng tôi gần đây tại Hội trợ triển lãm thời trang nghệ thuật tại Paris có giới thiệu một bộ trang phụ mùa xuân, thích hợp với nữ tính công sở. Cô có muốn thử không?" Trương Đồng khôi phục lại bản sắc của người làm ăn.
Hai phụ nữ hình như hoàn toàn quên mất sự tồn tại của Vương Siêu, bắt đầu trò chuyện, nào là thời trang, nước hoa, mặt nạ dưỡng da, đắp mặt nạ, dưỡng da tay, dưỡng và thiết kế tóc, tất cả lần lượt lôi ra nói không ngừng.
Liên tiếp hàn huyên hơn mười phút, Vương Siêu cũng không có chen vào, nghe thật muốn ngủ, không khỏi ngáp dài một hơi. Cái ngáp này đã kinh động đến hai phụ nữ đang chuyện trò rôm rả, đều quay đầu lại tỉnh ngộ một chút, sau đó ăn ý nhìn nhau cười.
"Được rồi, trong công ty ta còn chút việc phải làm, tuần tới cứ đến công ty trực tiếp tìm ta, đây là thẻ hội viên kim cương, bất cứ dịch vụ nào, cũng được giảm giá 20%" Trong cuocọ chuyện trò hơn mười phút vừa rồi, Trương Đồng cũng khảo sát sơ về Chu Giai, cảm giác nhạy cảm thấy nữ ký giả này có tiềm lực khổng lồ có thể moi ra được, vì vậy bắt đầu phóng dây câu dài để câu cá lớn.
Vương Siêu thấy vậy tặc lưỡi, đột nhiên trong đáy lòng dâng lên một ý nghĩ: "Trương Đồng không phải nhìn thấy mình cũng có tiềm lực có thể moi ra, hiện tại cũng là thả dây dài câu cá lớn sao. Bất quá mặc kệ là thế nào, nàng ta dù sao cũng giúp ta rất nhiều, coi như là buôn bán hồi báo, cũng theo lễ mà lui tới, nếu không nhân tình cùng bổn phận cxung dều không xong, chỉ hy vọng nữ Tổng giám đốc này trong tương lai chuyện muốn ta hỗ trợ cũng mong đừng quá phiền phức".
Vương Siêu trong lòng đột nhiên cảnh giác, phát hiện mình hình như đã dính vào trong một mạng lưới nhân tình.
"Thái tử Đan cùng Kinh Kha, thái tử Đan cùng Kinh Kha..." Vương Siêu trong đầu hiện lên một lưới nhân tình kinh điển nhất ở thời cổ đại.
"Cậu rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?" Đợi sau khi Trương Đồng đi ra ngoài, Chu Giai thấy Vương Siêu bị thương như vậy, trong lòng thầm kinh ngạc.
Vương Siêu đem chuyện nói qua một lần, từ khi mình bắt đầu bị vây trong hẻm, sau đó bị chém giết, cầm sào trúc điểm vào cổ họng hai mắt của người ta, lấy đao chém cổ người, Chu Giai nghe được liên tục hít hơi lạnh, tinh thần khẩn trương, mồ hôi trên trán cũng chảy ra.
"Chuyện là như thế, ta cũng đã suy luận qua, cho nên thấy rất có thể có liên quan đến cô" Vương Siêu cũng nói ra sự suy luận của mình, đoán người ở sau giật dây là Triệu Quân: "Cô cùng Triệu Quan đều là người quen biết nhau, cô nói một chút về nhân phẩm của hắn còn có mặt nào khác không? Ta hiện tại mạng cũng là ngàn cân treo sợi tóc, không thể không đề phòng".
"Đáng chết!" Chu Giai nghe xong nổi giận dậm mạnh chân xuống đất, "Khẳng định là người này làm, người này không phải là người tốt gì, nghe nói khi ra nước ngoài du học cũng chịu ảnh hưởng của xã hội đen nước ngoài, sau khi về nước cũng muốn học theo chúng. Ta nghe nói, người này tại Bắc Kinh vì theo đuổi một phụ nữ, đã cho người đánh cho bạn trai người đó đến tàn phế".
"Thì ra là như vậy? Ngay cả tình hình trong nước cũng không rõ ràng? Muốn học các thế lực xã hội đen nước ngoài? Người này có thể khi du học đã xảy ra vấn đề, là nhân vật dể đối phó, ta thấy sớm muộn gì thì tỉnh trưởng cha hắn cũng bị hắn hại chết".
Vương Siêu nghe xong, về cơ bản thì trong lòng cũng nhẹ đi, sự lo lắng cùng khẩn trương cũng giảm đi rất nhiều.
Với tình hình trong nước hiện giờ, các bố già đều hướng ra nước ngoài, các thế lực xã hội đen như Mafia, Tam khẩu tổ, Hắc Long hội cũng sẽ không xuất hiện.
Chưa nói tới người đứng đầu đảng, gần đây Chủ tịch quốc hội cũng đã ra nghiêm lệnh "trảo nhất phê, quan nhất phê" (bắt cho hết, nhốt cho hết, giết cho hết) chín chữ, là có thể quét sạch các thế lực xã hội đen mới nổi tại Trung Quốc rồi.
Vị nhị công tử của tỉnh trưởng này không đi theo đường chính, muốn phát triển thế lực xã hội đen, vừa đi hắc đạo lại vừa đi bạch đạo, đây chính là chơi với lửa bị lửa thiêu. Đối với tay chơi như vậy, Vương Siêu mặc dù so với hắn thế lực kém xa, nhưng lại không sợ hắn.
"Ta bị cô đem ra làm bia đỡ đạn, cô nói bay giờ nên làm cái gì? Từ xưa dân không đấu lại quan, ta là một thảo dân, mạng như có rác, bị người ta chém đầu, thì cũng như là cắt cỏ vậy thôi" Vương Siêu đối với Chu Giai thở dài hai tiếng.
"Đừng, cậu đừng như vậy. Ta lúc ấy cũng là vì nhất thời tình thế cấp bách. Không muốn cùng với tên đó tiếp xúc. Chỉ thuận tay kéo cậu làm bia đỡ đạn thôi" Chu Giai có chút hối hận: "Nếu không, ta đi tìm hắn nói cho rõ, bảo hắn sau này đừng đối phó với cậu nữa?"
"Khục khục!" Vương Siêu thiếu chút nữa bị nghẹn chết, nhìn chằm chằm vào Chu Giai, hình như nàng là một bệnh viện thần kinh nào đó ra thì phải.
Chu Giai cũng cảm giác được đề nghị của mình có chút ngu ngốc, mặt cũng đỏ lên. Sau khi suy nghĩ một hồi, đột nhiên hai mắt sáng ngời.
"Ta xem qua rất nhiều tiểu thuyết võ hiệp đều có tình đồng môn, cậu luyện có phải là cái gì Bát quái... Bát quái chưởng không? Ta có một người ông nuôi, cũng luyện Bát quái chưởng. Hiện ở tại Bắc Kinh, người có mặt mũi rất lớn, là lão tiền bối cách mạng, nếu người và cậu nhận biết là đồng môn, sau này cam đoan tên Triệu Quân kia không dám động tới một cọng lông của cậu!" Chu Giai hưng phấn nói.
"Cao thủ Bát quái chưởng, lão tiền bối?" Vương Siêu vừa nghe, thiếu chút nữa đứng bật lên, hắn hiện tại có nỗi khổ là không có cao thủ chân chính để luận bàn, cho nên sau khi luyện thành thượng tầng minh kình, vẫn không có tiến bộ. Đột nhiên như buồn ngủ mà gặp chiếu manh, gặp chuyện quá tốt.
Đột nhiên, Vương Siêu thấy Chu Giai càng thuận mắt hơn, cảm giác sao quả tạ đã biến mất.
"Nhanh lên một chút, bây giờ dẫn ta đi Bắc Kinh!" Vương Siêu có chút nôn nóng.
"Cậu đó, trước tiên cứ ở chỗ này cái đã, dưỡng thương dưỡng cho tốt rồi hãy nói! Hơn nữa ta còn có chương trình phải làm, sang năm được điều qua kênh quốc tế của CCTV rồi. Hiện tại đang chuẩn bị. Như vậy đi, đợi nửa tháng nữa, thương thế của cậu cũng đã đỡ rồi, chúng ta cùng đi Bắc Kinh, ta sẽ dẫn cậu đi gặp vị gia gia kia" Chu Giai cười nói.
Vương Siêu hiểu rõ, chuyện này gấp không được, thương thế của mình còn chưa khỏi, vội vã đi tìm người thử tay, công lực phát huy sẽ suy giảm đi rất nhiều.
"Được rồi, ta sẽ đợi nửa tháng nữa".
--------------------------------
Long Xà Diễn Nghĩa Long Xà Diễn Nghĩa - Mộng Nhập Thần Cơ Long Xà Diễn Nghĩa