Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Huyết Chỉ Ðoạt Hồn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồi 47: U Động Lão Nhân
T
rong bóng đêm, Lục Siêu Quang vẫn lao đi vùn vụt.
Được Ẩn Diện Khách chặn Liễu Phàm đại sư và bọn ma đầu, chàng trai cố nén cơn đau, thi triển Hồng Huyết Xung Thiên phóng vút vào rừng tùng. Cứ thế, chàng vượt qua những con đường vô định, băng ngang đồi núi, cho tới lúc mệt lả, phải ngồi xuống gốc cây trong một góc rừng.
Chàng lo lắng cho số phận của Bội Ngọc, căm tức kẻ giả danh chàng giết người của các đại phái, và thắc mắc chẳng hiểu Ẩn Diện Khách là ai, mà cứ mỗi lần chàng lâm nguy là ông ta xuất hiện giải cứu thật bí ẩn.
Lục Siêu Quang không thể suy nghĩ nhiều, bởi khi ấy thân thể chàng như rã rời từng thớ thịt, công lực tản mát, mồ hôi tuôn ra ướt đẫm, các huyệt đạo bế tắc trầm trọng. Thân xác chàng có những hiện tượng ấy vì chàng đang trọng thương còn thi triển Hồng Huyết Xung Thiên tổn hao nhiều nguyên khí.
Chàng trông thấy lờ mờ trước mặt có một ngôi miếu cổ, chàng cố gắng bước tới, những bước chân như hờ hững trên mây. Khi chàng vừa đụng bực cửa thì té lăn ra nền miếu.
Mới ngã xuống, Lục Siêu Quang còn nhìn quanh lần cuối, nhận rõ khung cảnh miếu hoang trong bóng tối, rồi chàng mê luôn, chìm mình vào cõi vô thức hoàn toàn.
Thời gian lặng lẽ trôi qua...
Lục Siêu Quang như một xác chết.
Lúc tỉnh lại, chàng khẽ vận động tay chân thì đau đớn vô cùng, tứ chi gần như rũ liệt.
Hé mắt ra nhìn, Lục Siêu Quang hết sức sửng sốt. Vì khung cảnh miếu hoang vắng không còn nữa, chàng thấy mình nằm trong một thạch thất, có gắn những hạt minh châu tỏa sáng, tựa Thủy Tinh Cung dưới đáy biển vậy.
Lục Siêu Quang lẩm bẩm:
- Ôi, đây là đâu vậy kìa?
Một giọng nói bí ẩn đáp lại lời chàng:
- À, tiểu tử, ngươi tỉnh lại rồi!
Chàng cố gắng lên tiếng:
- Người ở đâu mà hỏi ta vậy?
Tiếng đáp lạnh lùng:
- Ta đang ở bên ngươi.
Ôi, thật quái lạ, Lục Siêu Quang nhìn quanh, chẳng thấy bóng người nào cả. Tiếng nói vang lên rồi im bặt, đầy bí ẩn.
Hoang lạnh... hoàn toàn hoang lạnh.
Kinh hãi vô cùng, toàn thân Lục Siêu Quang ướt đẫm mồ hôi, dù ở nơi thạch thất lạnh lẽo. Xung quanh vách đá phẳng lì. Tiếng nói của người bí ẩn như truyền vang khắp thạch động.
Lục Siêu Quang lạnh xương sống, với ý nghĩ kẻ nào đã quăng chàng vào thạch mộ.
Tiếng nói kia là hồn ma bóng quế từ cõi hư vô.
Chàng hỏi như rên:
- Ngươi có thể xác, hay chỉ là anh linh?
Lại một giọng cười cất lên rổn rảng, như tiếng xích sắt kéo lê nơi huyệt mộ âm u.
- Tiểu tử, ngươi bị trọng thương vì Toái Bi Chiêu, cái chết và cái sống chỉ cách nhau một sợi tóc, còn quan tâm đến anh linh hay thể xác làm gì?
Lục Siêu Quang kinh ngạc tột độ, chàng vận thính lực tìm ra chỗ người đó. Song hoàn toàn vô ích. Bởi tiếng nói mỗi khi phát ra là tràn lan khắp thạch thất, không thể biết từ điểm nào.
Chàng đành thăm dò:
- Người không lộ diện được sao?
Giọng nói nghiêm lạnh:
- Không được, tiểu tử ạ.
Chán nản nhìn quanh, Lục Siêu Quang lại tự hỏi chàng được đưa vào thạch thất bằng lối nào. Bởi vòm thạch thất như một cái chén úp xuống, xung quanh không có vết nứt hay một đường hở nhỏ nhoi.
Một thoáng nghi ngờ len vào óc:
- Phải ngươi đã đưa ta và đây?
Tiếng nói âm u đục trầm:
- Chính thế. Ta đưa ngươi vào đây, còn phải chữa nội thương độc hại, chín phần chết, một phần sống cho ngươi...
Chàng vội hỏi:
- Tại sao ngươi cứu ta?
Tiếng nói trầm đục:
- Bởi ta thương ngươi có căn cốt tuyệt phàm... Nay phải bỏ đi thì uổng công tạo hóa biết bao. Ngươi hiểu chứ?
Lục Siêu Quang liền nói:
- Vãn bối không muốn chịu ơn một người hữu thanh, vô ảnh, mong ân nhân cho thấy mặt mới thỏa lòng.
Cả thạch thất lại vang lên tiếng cười:
- Ha ha ha... ngươi không muốn thọ ơn ta. Nhưng cái bịnh của người làm sao thoát khỏi Bá Bàng Địa Huyệt này?
Chàng trai thảng thốt nhắc lại:
- Bá Bàng Địa Huyệt?
- Phải... Nơi đây cách xa mặt đất hơn ngàn trượng.
Lục Siêu Quang gằn giọng:
- Hừm, không cho ta thấy mặt thì ta không chịu ơn đâu.
Vẫn những âm thanh chói tai vọng tới:
- Ha ha, ta cứu ngươi với điều kiện, bởi thế sẽ chẳng ai phải chịu ơn ai cả. Như một cuộc trao đổi vậy mà...
Không dằn được sự ngạc nhiên, Lục Siêu Quang thở dài:
- Tấm thân rời rã này còn làm được việc gì cho ai nữa.
Giọng nói bí ẩn như hơi thở:
- Ngươi đừng lo. Ta đã bảo ngươi có căn cốt tuyệt phàm. Ta có cách làm cho ngươi trở thành kẻ báo thù giùm ta.
Lục Siêu Quang thầm nghĩ:
"ôi, đời mình thù hận đã nhiều, còn gánh làm chi mối thù cho kẻ khác. Nhưng bây giờ không chịu điều kiện của người bí mật này, chắc thân xác ta cũng tiêu tan, mối gia thù không rửa nổi, phụ thân càng không thể kiếm tìm.".
Lục Siêu Quang muốn hiểu ra sự thật, chàng nói nhanh:
- Ngươi cho ta biết điều kiện trước đi?
Tiếng cười nấc lên tựa tiếng khóc:
- Ngươi đừng ngại, điều kiện ta nhờ ngươi không vượt quá sức ngươi đâu.
Chàng trai gắt lên:
- Nhưng phải nói rõ ra, nếu việc trái đạo lý, ngược nhân luân thì dù chết ta cũng không chịu làm đâu. Người bí ẩn buông từng tiếng:
- Ta bị Ma Giáo ám hại, đã mang mối thù đến mòn xương. Nay ta muốn nhờ ngươi thay ta báo thù, để đổi lấy việc ta cứu ngươi. Một việc rất hợp đạo lý.
Giọng Lục Siêu Quang trở nên vui vẻ:
- Vậy thì ta nhận lời.
Tiếng nói bí ẩn ra lệnh:
- Tiểu tử, ngươi nhắm mắt lại, và há miệng ra để ta chữa thương cho ngươi trong giây lát.
Lục Siêu Quang kinh ngạc, chẳng hiểu quái nhân, dị ảnh nào đó sẽ trị thương, điều lực cho chàng bằng cách nào. Song chàng cũng ngoan ngoãn nhắm mắt lại, và há miệng ra.
Tiếng nói vẫn như sát bên chàng:
- Nhớ đừng mở mắt ra, nếu không... sẽ nguy hiểm đến tính mạng ngươi đó.
Chàng trai vội gật đầu nhè nhẹ.
Lúc ấy chàng cảm thấy có bàn tay nào đó đưa vào miệng chàng một viên thuốc thơm tho.
Viên thuốc vừa chạm lưỡi đã tan ra, trôi tuột thứ nước chua lẫn ngọt vào cổ họng chàng.
Lục Siêu Quang nhận được ngay một luồng hơi ấm từ huyệt đan điền dâng lên và tỏa đi khắp cơ thể. Đồng thời, một bàn tay ai đó ấn vào huyệt mệnh môn, truyền đạo chân khí qua thân chàng một cách kỳ lạ.
Khi đó, luồng dương nhiệt truyền đi trong châu thân rần rật, khiến cơ thể chấn động mạnh, Lục Siêu Quang phải rướn mình lên.
Tiếng nói bí mật lại vang vang:
- Tiểu tử, ngươi mau vận công lực để dung hòa và kết nạp khí lực của ta ngay đi.
Lục Siêu Quang lập tức vận công lực, chuyển chân nguyên. Hai luồng khí như bùng nổ, di động bừng bừng khắp các huyệt đạo.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Huyết Chỉ Ðoạt Hồn
Nhất Giang
Huyết Chỉ Ðoạt Hồn - Nhất Giang
https://isach.info/story.php?story=huyet_chi_oat_hon__nhat_giang