Chương 46 Part 1
6. Người sở hữu Huyễn Long thạch
Đồng nghĩ logout biến mất trong đội ngũ buồn bực, chuyện phát sinh quá đột ngột, chuyển biến cũng quá đột ngột, quả thực so với phim truyền hình bi kịch tình yêu còn trầm hơn.
Tất cả mọi người không nói lời nào, người Phù thế niên hoa bang tất cả không nói gì, dù sao cũng là đã từng huynh đệ vô luận là gặp phản bội cũng thế...., hay là Đồng nghĩ logout biến mất cũng được.... đối với bọn họ mà nói đều thì không cách nào dễ dàng tiếp nhận một sự thật.
Mà Nhàn rỗi cực kỳ và người ngoài bình thường cùng Phù thế niên hoa cũng không có giao tình nhiều nên lúc này thực tại không thuận tiện mở miệng. Vì vậy trong đội ngũ liền lâm vào tĩnh mịch.
Ninh Tâm nhìn trên màn ảnh tới tới lui lui nhìn lũ tôm tép nhãi nhép bay qua bay lại, tại ngó ngó Mặc Thương đứng bên cạnh không nói một lời. Suy nghĩ một chút hay là nói trên trên bạn tốt hỏi xem sao.
[ Hảo hữu ] Ninh tâm: Mặc Thương, anh không sao chứ? Mặc Thương lần này không có giống như thường ngày trả lời nhanh chóng, mà lúc sau mới trả lời.
[ Hảo hữu ] Mặc Thương: không có việc gì... anh có thể có chuyện gì chứ?
[ Hảo hữu ] Ninh tâm: không thể vui vẻ phải không, anh vẫn luôn không nói lời nào em biết rõ trong lòng anh đang khó chịu.
[ Hảo hữu ] Mặc thương: nha đầu ngốc! Anh không sao. Nhiệm vụ còn chưa xong em đi ra chỗ NPC đối thoại mang nhiệm vụ kết thúc đi.
[ Hảo hữu ] Ninh tâm: Mặc Thương em hối hận. Nếu như không phải là làm nhiệm vụ này Đồng nghĩ sẽ không làm ọi người thương tâm như vậy.
Nếu như không phải là làm nhiệm vụ này bọn Nước chảy hiện tại cũng sẽ khó vượt qua như vậy.Nếu như không làm nhiệm vụ này thì thật tốt....
[ Hảo hữu ] Mặc thương: thật sự là nha đầu ngốc... cái đó và em có quan hệ gì? Đồng nghĩ chỉ là chịu không được hấp dẫn thôi. Trong trò chơi tình cảm không có thực tế dựa vào, rất nhiều người cũng sẽ mang theo 1 cái mặt nạ.
Giờ phút này em nhìn thầy người, chỉ là nhân vật trong game, là một chuỗi con số nhưng những người này trong hiện thực là thân phận gì? nhân phẩm như thế nào? cũng không ai biết.... Nói cho cùng, trong trò chơi tình cảm quá mỏng manh, tràn đầy lừa gạt cùng dối trá.
[ Hảo hữu ] Ninh tâm: em sẽ không lừa gạt anh.
[ Hảo hữu ] Mặc thương: ừ, anh biết rõ.
[ Hảo hữu ] Ninh tâm: Em vĩnh viễn vĩnh viễn cũng sẽ không lừa gạt anh, dù là trò chơi Ninh Tâm cũng tuyệt đối sẽ không lừa gạt Mặc Thương.
Cách màn hình, Mặc Thương cảm giác giống như có thể xuyên thấu qua nó trông thấy cô gái gọi Ninh Tâm kia đang nắm quả đấm, vẻ mặt nghiêm túc tự nói với mình: Em vĩnh viễn vĩnh viễn cũng sẽ không lừa gạt anh, dù là trò chơi Ninh Tâm cũng tuyệt đối sẽ không lừa gạt Mặc Thương Không hiểu sao lại tháy an tâm...thấy ấm lòng. Mặc Thương cảm giác mình giờ phút này bị mê muội vì một cô gái không biết làm cảm động.
[ Hảo hữu ] Mặc Thương: Ninh Tâm! Lời của em, anh nhớ kỹ.
[ Hảo hữu ] Ninh tâm: ok! nhớ kỹ đi... nhớ kỹ đi... nếu là em lừa anh... Em sẽ mời anh ăn kẹo
….....
Cô nương em nói vậy xác thực là em đã lớn rồi chứ....lừa gạt mà có thể nhỏ như kẹo sao....? Bất quá Mặc Thương đại thần không ngại...hắn không những không ngại còn cười vẻ mặt rất sáng lạn.
Tâm tình đè nén đến bây giờ đột nhiên bộc phát trở lại bình thường, thoải mái mà an tâm.
[ Hảo hữu ] Mặc Thương: nếu như em liên tục không gạt anh, anh mời em đồ ngọt.
[ Hảo hữu ] Ninh tâm: Yeah! Là anh nói đó...em thích ăn chocolate.
[ Hảo hữu ] Mặc thương: vậy từ giờ trở đi., anh mỗi ngày sẽ để giành một thỏi chocolate, nếu như có cơ hội hiện thực gặp nhau anh nhất định sẽ cho em.
[ Hảo hữu ] Ninh tâm: vậy nếu như trên thực tế không thấy được thì sao? Vậy thì không có à? *khóc lớn*...
[ Hảo hữu ] Mặc thương: đừng khóc.... đừng khóc, có thể gửi qua chuyển phát nhanh qua đường bưu điện mà.
[ Hảo hữu ] Ninh tâm: đúng thế...có thể chuyển phát. Vậy chúng ta nhất trí, ngoéo tay 100 năm không cho phép thay đổi.
[ Hảo hữu ] Mặc thương: ok! một vạn năm cũng không thay đổi.
[ Hảo hữu ] Ninh tâm: gạt người là con chó con.
[ Hảo hữu ] Mặc thương: em lớn thật không đó, sao giống như mấy đứa nhóc thế.
[ Hảo hữu ] Ninh tâm:.. giận, bé nào...bé ở đâu, em không bé!
[ Hảo hữu ] Mặc thương: Thôi thôi, không tức giận nữa. Nhanh đi đem nhiệm vụ nộp đi.
[ Hảo hữu ] Ninh tâm: đúng, anh còn phải ngủ sớm một chút đây. Vậy em đi giao nhiệm vụ.
Ninh Tâm chạy chạy bằng hai chân đến giữa tế đàn đến NPC tế ti đối thoại.
Thân Long tê ti: kể từ Thủy Tinh cung bị sụp đã một ngàn năm... không có người nào đến nơi này. Nhớ năm đó, chủ của Thủy Tinh cung thống trị tứ hải hôm nay cũng chỉ quá là một chỗ chôn xương hài cốt. Thời khắc đã từng huy hoàng đã một đi không trở lại, có thể Vương gia của Thủy Tinh cung oán khí còn vẫn tồn tại. Thỉnh một mình mang theo Thủy tinh châu này đi tới Lạc Tân Độ tìm vương giả Huyền Phong, hóa giải oán khí ngàn năm của ngài ấy. Tiếp nhận nhiệm vụ đơn độc truyền tống. Bạn có truyền tống ngay không?
Đơn độc truyền tống đó... Ninh Tẩm cảm thấy rất hoang mang, có Mặc thương cùng mình thì mình cái gì cũng không sợ, nhưng đơn độc truyền tống lời mà nói không biết có nguy hiểm hay không Ninh Tâm không có chủ ý.
[ Hảo hữu ] Ninh tâm: (ToT )/~~ hệ thống nói phải đơn độc truyền tống, em sợ.
[ Hảo hữu ] Mặc thương: đơn độc truyền tống hả? Không sao đâu cứ thử đi.
[ Hảo hữu ] Ninh tâm: nếu như thất bại thì sao?
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: thất bại thì thất bại coi như làm nhiệm vụ bình thường, thất bại cũng sẽ không có tổn thất. Đừng sợ… có chuyện gì liền nói với anh trong trò chơi cũng được, QQ cũng được, thậm chí YY cũng có thể. …
【Hảo hữu】 Ninh tâm: ok, vậy em đi vào.
【 Hảo hữu 】Mặc thương: không cần có áp lực tâm lý, cho dù nhiệm vụ thất bại cũng sẽ không có ai trách em hiểu không?
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: vâng, vậy em đi.
Ninh Tâm yên lặng kích nhiệm vụ truyền tống, cột đá tế đài cột đột nhiên mở ra một cái cửa, chờ bọn Nước chảy kịp phản ứng Ninh Tâm đã biến mất không thấy.
【 đội ngũ 】 nước chảy: Ách! Ninh Tâm người đâu rồi? Sẽ không phải rơi tuyến chứ?
【 đội ngũ 】 Mặc thương: nhiệm vụ truyền tống.
【 đội ngũ 】 Phượng Vũ: còn chưa kết thúc sao? Mình cho rằng đã xong rồi chứ. Nhiệm vụ chết tiệt nhiều chuyện như vậy. Ta đều có chút không muốn làm.
【 đội ngũ 】 nhãn nhi mị: Ninh Tâm một mình làm nhiệm vụ, phần thưởng kia làm sao bây giờ?
【 đội ngũ 】 nước chảy: an tâm… Ninh Tâm sẽ không độc chiếm.
【 đội ngũ 】 nhãn nhi mị: cái này chưa chắc được… dù sao vừa rồi trong các ngươi mới ra một tên phản đồ.
【đội ngũ 】 nước chảy: này cô nương rảnh nhỉ? Có muốn cùng ta đánh một trận không?
【 đội ngũ 】 nhàn rỗi cực kỳ: Mị nhi! Đừng ồn ào. Ninh Tâm sẽ không thế đâu…. Em đi làm gì đi. Nếu là có tổn thất ta đền bù tổn thất em được chưa.
【 đội ngũ 】 nhãn nhi mị: bang chủ em không phải là muốn anh đền bù tổn thất, cũng chỉ là nói thế thôi. Vậy em đi treo máy trong chốc lát.
【 đội ngũ 】 nước chảy: ta cũng vậy, treo máy tâm tình không tốt, đặc biệt bực bội.
【 đội ngũ 】 Phượng Vũ: được rồi… được rồi. Như vậy đi, ta cùng các ngươi chơi đấu kiếm tiếp đi.
【 đội ngũ 】 nước chảy: không chơi
【 đội ngũ 】 Phượng Vũ: đừng có lên cơn, có một số việc không phải là buồn bực ở trong lòng là tốt. Mau tới đi theo giúp ta. Phòng 188 nhìn ta chọn con số may mắn chưa. Hôm nay nhất định sẽ có vận khí tốt.
【 đội ngũ 】 Lưu Vân: cùng đi chứ… Nước chảy ta chịu trách nhiệm kéo ngươi đi. Dù sao hiện tại ngoại trừ chờ đợi cũng không làm được những chuyện khác.
【 đội ngũ 】 Phượng Vũ: lão Đại đâu? Anh cũng cùng đi đi chúng em mở hai phòng, em đem các nàng cũng tới.
【 đội ngũ 】 Mặc thương: không đi… các ngươi chơi đi.
【 đội ngũ 】 Lưu Vân: Mặc Thương hãy nghỉ ngơi một chút đi, cũng muộn rồi.
【 đội ngũ 】 Mặc Thương: ừ, ta tự biết chừng mực, các ngươi đi đi.
Bọn Nước chảy tổ đội đi chơi đấu, Nhãn nhi mị cùng Nhàn rỗi cực kỳ cũng trạng thái treo máy. Một cái nhìn sang những người còn lại đồng loạt hoặc đứng hoặc ngồi xuống, mới vừa rồi còn cãi nhau giờ Thủy Tinh cung lập tức thanh tĩnh.
Quá an tĩnh cho dù là thói quen một chỗ Mặc Thương giờ phút này cũng sinh ra vài phần tịch mịch. May mà còn không kịp đợi cảm giác khó chịu thì Ninh Tâm tin gõ tới đây.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: Anh Mặc Thương, Thủy Tinh cung ban đầu là như thế nào bị sụp anh biết không?
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: căn cứ đầu mối chính là nhiệm vụ nhắc nhở, hẳn là thời kì Thần Ma đại chiến Thủy Tinh cung bị cuốn vào phân tranh. Về sau bị phản đồ bán đứng thủ hạ là bốn Thánh chiến bị chết, Huyền Phong trước khi chết tự mình đem Thủy Tinh cung phong bế.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: ta bên này có nội dung kể là đoạn kẻ bán đứng Huyền Phong cùng Thủy Tinh cung chính là người yêu Huyền Phong. Cho nên Huyền Phong mới nổi điên đem Thủy Tinh cung san thành bình địa. Nội dung này thật đáng thương cảm, em đọc cũng muốn khóc.
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: ngoan …. đây chỉ là chuyện xưa.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: Huyền Phong nói nữ nhân trong thiên hạ là thần bí nhất khó lường, xảo trá,nh vật tham lam… 囧 lời nói này… em cảm giác mình vô đây nghe chửi.
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: Không phải là đang chửi em. Em nhiều lắm chỉ xem như là 1 cô gái, cách nữ nhân còn kém xa lắm
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: 囧, đây là an ủi em, hay là vô tình đả kích em thế.
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: là an ủi … đương nhiên là an ủi.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: hừ! mới là lạ.
Ninh Tâm cong cong môi, tiếp tục kích đối thoại cùng Huyền Phong đối thoại.
Tiến vào Lạc Tân Độ xong, Ninh Tâm nhớ lại bi kịch của Huyền Phong, một lần nữa ôn lại cảnh tượng suy sụp của Thủy Tinh cung lần trước. Rõ ràng là đồ hoạ mà Ninh Tâm lại đa sầu đa cảm sau khi xem xong thế nhưng khóc nức nở.
Cuối cùng chính là Huyền Phong đâm chết người yêu của mình chán nản ngã xuống vương tọa, Vương gia ngày xưa ôm lấy người yêu của mình, cùng cảnh tượng huy hoàng chính mình Thủy Tinh cung chìm cái chết chìm trong nước.
Huyền Phong: trước hết ngươi phải trả giá, nhất định gặp nhiều tổn thương. Nếu như có thể ta lại cũng không muốn động tâm.
Hình ảnh là xương trắng vạn năm chết trong nước trắng như tuyết, xem mà người rợn cả tóc gáy. Ninh Tâm nhát gan, bị hình ảnh cơ hồ là nhắm lại mắt.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: hu huhu cảnh vừa rồi hình ảnh thật là dọa người
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: hình ảnh? Ấn Esc bỏ qua.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: 囧, em che mắt vượt qua …
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: là anh sai rồi… trước đó không có nói cho em biết, lần sau em sẽ biết.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: nội dung câu chuyện kết thúc, em đi đối thoại tiếp.
Vương gia Huyền Phong một thân bạch y chiến giáp, dù là hắn hiện tại chỉ là u hồn, tay cầm trường thương độc lập tại biển Chết trên vách đá mà vẫn như cũ uy phong lẫm lẫm, tuyệt mỹ phi phàm. Không thể không nói vị này đã từng là bá chủ của tứ hải, trong Thần thoại công nhận là NPC mỹ nam, xác thực chiếm được các tỷ tỷ, muội muội ưu ái.
Ninh tâm đứng ở vách núi bên cạnh nhìn hồi lâu, nội tâm nhiều lần ngẫm nghĩ. Cùng đều là bạch y mặc ở trên người Huyền Phong toát lên khí phách vương giả, mặc ở trên người Mặc Thương lại tiêu sái phiêu dật. Ninh Tâm nhìn trái, nhìn phải, nhìn trên, nhìn xuống không biết vì cái gì vẫn cảm thấy Mặc Thương càng đẹp trai hơn.
NPC Huyền Phong: duyên đã định tam sinh, mãi mãi không rời. Thủy tinh châu này ta đưa cho nàng còn tín vật định tình, hôm nay người đã qua đời lưu lại cũng vô dụng, đối với ta mà nói bất quá là tăng thêm thê lương mà thôi. Ta và ngươi cũng coi như là hữu duyên vật này tặng ngươi, mong ngươi hãy quý trọng.
Huyền Phong v trong bọc đồ Ninh Tâm kim quang chợt lóe, chờ Ninh Tâm mở ra kiểm tra, cộng thêm thuỷ tinh châu mà tế ti đàn đưa ình lúc nãy là hai viên: một xanh, một hồng lẳng lặng nằm ở trong túi. Ninh Tâm kích như thế nào, hoặc là tra xét hệ thống đều nhắc nhở vật phẩm hiện tại không cách nào dùng.
Lời Huyền Phong cũng không có kết thúc, lần này đều không cần Ninh Tâm tiếp tục kích, Huyền Phong chính mình liền lên tiếng.
NPC Huyền Phong: ta Long tộc tung hoành tứ hải, năm đó bởi vì ta nhất thời vì nghĩa khí mà đưa tộc đến chỗ diệt vong, là ta gây ra tội lỗi. May mà năm đó ta dùng máu bảo tồn huyết mạch cuối cùng của Long tộc. Người này tên Xích Long, là con thứ 6 của Hồng Long, thiên phú dị bẩm khác người không phải là người hữu duyên thì không thể khống chế. Hôm nay ta đem nó tặng ngươi, kính xin mở lòng chăm sóc nó dùm ta.
Đại Thần, Em Nuôi Anh Đại Thần, Em Nuôi Anh - Thiểm Đạm Ngữ